Độc Gia Chuyên Sủng

Chương 141: Lấy tĩnh khắc chế động!

“Ân, em biết rồi!” Quý Thần Quang gật gật đầu, yên lặng đi theo phía sau Nam Cung Kỳ. Ba người lên xe, trở về công ty.
Mới từ bãi đỗ xe đi ra, khi chuẩn bị đi vào công ty, liền thấy được Dương Mạc Dương đang đứng trước cổng công ty, trên mặt hàm chứa ý cười tao nhã đứng xa xa nhìn Quý Thần Quang.


Lông mày Quý Thần Quang lập tức nhăn lại, người này, như thế nào lại tới nữa…… Thân thể không dấu vết tránh phía sau anh hai. Cậu hoàn toàn không muốn nhìn thấy người này!


“Quý tổng, Thần Quang, hai người không có việc gì đi!” Dương Thiên Dương tươi cười rạng rỡ đi tới trước mặt Quý Tiêu Dương. Ánh mắt lại nhìn về phía Quý Thần Quang ở đằng sau hắn, trong mắt có quan tâm nhàn nhạt!


“Không có việc gì. Đã để Dương tổng lo lắng rồi!” Quý Tiêu Dương thản nhiên nói, nắm tay Quý Thần Quang, bước chân không ngừng tiếp tục đi về phía trước. Này rõ ràng là không nghĩ để ý tới Dương Thiên Dương……


Nhưng Dương Thiên Dương này cũng đúng là một người kỳ lạ, người khác càng không để ý tới anh ta, anh ta lại còn càng nghiện. Thí điên thí điên chạy theo phía sau Quý Tiêu Dương. “Tối qua Quý tổng đột nhiên gọi điện thoại nói không thể đi ăn tối như đã hẹn. Tôi còn nghĩ có phải hay không chuyện ban ngày đã làm cho Thần Quang bị dọa sợ, tôi đều đã lo lắng cả đêm. Sáng sớm hôm nay liền chờ trước cổng công ty, nhìn thấy Quý tổng cùng Thần Quang không có gì trở ngại, tôi cũng an tâm. Quý tổng, giữa trưa hôm nay, tôi đã đặt phòng ở ‘Cửu Châu’, coi như là để an ủi một chút, có được không?”


“Anh dựa vào cái gì?” Quý Thần Quang dừng bước, trong đôi mắt to tròn lóe lên quang mang lạnh lùng, lẳng lặng nhìn Dương Thiên Dương. Hơi thở trên người nháy mắt thay đổi, trở nên trong trẻo nhưng lạnh lùng mà cao ngạo!


“Cái gì?” Dương Thiên Dương rõ ràng chú ý tới sự thay đổi của Quý Thần Quang. Đáy mắt hiện lên một tia u quang. Thực sự là thú vị……
“Thần Quang không phải để cho anh gọi!” Quý Thần Quang lạnh lùng nói một câu, rồi sau đó lôi kéo tay Quý Tiêu Dương, xoay người đi đến thang máy.


Dương Thiên Dương đứng tại chỗ, vuốt vuốt cằm mình, vươn đầu lưỡi ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ môi dưới. Ai nha, Thần Quang này, thực sự là thú vị……


“Tôi nói này Dương tổng, có chút tâm tư, không nên có, cũng không nên để cho nó sinh ra!” Một người thanh niên nho nhã mặc âu phục khi đi qua bên người Dương Thiên Dương thản nhiên nói một câu.


“Di, Mộ tổng giám đốc, thực trùng hợp a! Duyên phận của hai ta thật đúng là sâu a, mới sáng sớm mà đi đâu cũng gặp mặt!” Dương Thiên Dương nhìn thoáng qua người thanh niên đi qua bên cạnh anh ta, cười đến vui sướng hài lòng mà đi nhanh đến bên người thanh niên, xấu xa nói.


Khóe mặt Mộ Thanh Vân có chút run rẩy. Da mặt người này, thật đúng là không phải dày bình thường!……


“Mộ tổng giám đốc, mắt của cậu làm sao vậy? Như thế nào lại giật giật như thế!” Dương Thiên Dương đột nhiên chặn đường Mộ Thanh Vân, biểu tình còn thực sự nghiêm túc, cúi đầu quan tâm nhìn khóe mắt Mộ Thanh Vân. Bộ dáng thâm tình kia, không biết còn tưởng rằng hai người này là người yêu của nhau……


Khóe mắt Mộ Thanh Vân lại một lần nữa run rẩy, môi hơi hơi giật giật. Rồi sau đó nhếch lên, đi qua Dương Thiên Dương. Người này, không chỉ có da mặt dày, mà lại còn bị bệnh thần kinh! Mộ Thanh Vân xem như đã biết, ngoại hiệu ‘Vô thường điên’ trong thương giới là như thế nào mà có!


“A, tôi nói này Mộ tổng giám đốc, cậu đi gì mà nhanh vậy! Mắt của cậu của tật xấu, phải đi chưa ngay đi!” Dương Thiên Dương lại một lần nữa chắn trước mặt Mộ Thanh Vân, biểu tình trên mặt còn vô cùng nghiêm túc!


“Anh mới có tật xấu ý!” Rốt cục, Mộ Thanh Vân nhịn không được mắng một câu. Vội vội vàng vàng chạy vào thang máy, b