Độc Gia Chuyên Sủng

Chương 139: Đánh lén!

“Hai đứa, đây là đang làm cái gì?” Quý Tiêu Dương đẩy mạnh của phòng, liền nhìn thấy hình ảnh Quý Thần Quang cùng Nam Cung Cửu gắt gao ôm nhau.
“Anh hai, Kỳ, các anh đã trở lại!” Nghe được thanh âm Quý Tiêu Dương, Quý Thần Quang buông Nam Cung Cửu ra, nhìn về phía Quý Tiêu Dương đang đứng ở cửa.


“Ân!” Quý Tiêu Dương đi tới bên người Quý Thần Quang, nhìn hồn đồn trên mặt bàn, đáy mắt có ý cười thản nhiên “Thần Thần đói bụng sao?”


“Có chút!” Quý Thần Quang ngồi vào trong lòng Quý Tiêu Dương, sờ sờ bụng mình! “Anh ơi, chúng ta đi ăn hồn đồn đi. Hương vị tuyệt lắm!” Ánh mắt sáng trong suốt nhìn Quý Tiêu Dương. Vừa mới ăn mười cái, bất quá nghiện rồi, cảm giác càng ăn càng muốn ăn thêm……


“Được, em muốn ăn cái gì thì ăn cái đó đi. Bất quá hồn đồn này nhưng thật ra là lần đầu tiên nghe nói, Thần Thần, sao lại nghĩ muốn ăn nó?” Quý Tiêu Dương nghịch nghịch tóc Quý Thần Quang, không chút để ý hỏi. Nhìn thế này hình như là ở trong một quán nhỏ…… Kỳ thật ở trong lòng Quý Tiêu Dương, đối với những quán nhỏ này nọ có điểm phản cảm! Cũng không biết vệ sinh như thế nào, vạn nhất Thần Thần ăn vào rồi đau bụng……


“Em vừa rồi ở trong văn phòng kêu đói. Cửu mua cho em. Không nghĩ tới thứ này ăn ngon lắm. Em càng ngày càng muốn ăn!” Quý Thần Quang chép chép miệng, vẻ mặt tham ăn! Miệng cười hì hì, hai lúm đồng tiền nho nhỏ cũng xuất hiện.


Nghe Quý Thần Quan gnói, ánh mắt Quý Tiêu Dương không dấu vết nhìn thoáng qua Nam Cung Cửu ở bên cạnh, giống như không chút để ý hỏi một câu “Cửu, có phải gặp được chuyện gì hay không?”


Quý Thần Quang hơi hơi trầm mặc một giây. “Không có a, anh hai như thế nào lại hỏi như vậy?” Cửu giống như không muốn cho những người khác biết chuyện kia…… Vậy cậu trước hết không nói. Chờ có thời gian hỏi lại suy nghĩ của Cửu xem! Bởi vì chuyện này Cửu giống như rất không vui, không biết vì cái gì……


“Không có gì. Thần Thần không phải đói bụng sao? Đi, anh hai mang em đi ăn!” Vừa rồi Quý Thần Quang hơi hơi chần chờ, toàn bộ đều được Quý Tiêu Dương xem ở trong mắt, trong lòng có điểm không biết tư vị. Cửu cùng Thần Thần gạt hắn cái gì? Vì cái gì hai đứa nó lại gắt gao ôm nhau như thế?……


“Được, em vừa ăn đã nghiện. Hiện tại miệng vẫn còn nhớ đến nó!” Quý Thần Quang cười đến vui tươi hớn hở nhảy ra khỏi ôm ấp của Quý Tiêu Dương. Chạy đến trước cửa, đối với Nam Cung Cửu cùng Nam Cung Kỳ vẫn ngồi trên ghế hô một câu “Cửu, Kỳ, đi, đi ăn hồn đồn đi!” Một bên nói, một bên còn vẫy hai tay của mình, bộ dáng thực hưng phấn!


Quý Tiêu Dương đứng ở một bên lẳng lặng nhìn, khóe miệng cười càng thêm ôn nhu! Thần Thần tiểu gia hỏa này, vừa nói đến ăn liền tinh lực dư thừa!


“Đi thôi, tôi cũng muốn nếm thử một chút xem tại sao Thần Thần cứ khen ngon như vậy!” Nam Cung Kỳ đứng lên, vừa đi vừa nói, Nam Cung Cửu vẫn như trước lẳng lặng đi theo phía sau Nam Cung Kỳ, trầm mặc không nói gì!
“Ân. Anh hai cùng Kỳ lẻn đi đi!” Quý Thần Quang ánh mắt sáng ngời, vẻ mặt giảo hoạt!


“Em đúng là, mưu ma chước quỷ là nhiều!” Quý Tiêu Dương vươn tay nhéo nhéo hai má Quý Thần Quang. Thần Thần, thật sự rất là đáng yêu!
“Quý tổng, ngài đây là đi ăn cơm sao?” Một thanh âm truyền đến từ xa xa.


Quý Tiêu Dương dừng bước, liếc mắt một cái nhìn lại. Là tổng tài của tập đoàn Thiên Dương, Dương Thiên Dương cùng thư kí và trợ lý của anh ta!
“Ân. Dương tổng cũng vậy sao?” Quý Tiêu Dương thản nhiên cười nói.


“Đúng, làm việc đến trưa, đã sớm đói bụng. Quý tổng, chúng ta đi ăn cùng nhau thế nào?” Dương Thiên Dương rất hào sảng (thoải mái) đi tới phía trước Quý Tiêu Dương, vươn tay vỗ vỗ bờ vai hắn!


Quý Tiêu Dương suy nghĩ một chút, cười xin lỗi “Không được, buổi tối tôi lại mời Dương tổng ăn cơm được không?”


“Này không thành vấn đề! Nếu Quý tổng giữa trưa có hẹn, vậy thì buổi tối cũng được!” Dương Thiên Dương cười to nói, ánh mắt dừng trên người Quý Thần Quang ở bên cạnh, hơi có chút ngây người. “Vị này là……”


“Em trai của tôi! Quý Thần Quang!” Quý Tiêu Dương suy nghĩ một chút mới trả lời vấn đề của Dương Thiên Dương!


“Nga, hóa ra là nhị thiếu gia. Nếu nhị thiếu gia buổi tối không có việc gì, vậy thì nể mặt đến cùng nhau ăn bữa cơm đi?” Ánh mắt Dương Thiên Dương sáng quắc nhìn Quý Thần Quang. Sách…… Không nghĩ tới, em trai Quý Tiêu Dương, bộ dạng lại xinh đẹp như vậy! Thật đúng là ứng với câu nói: Phong hoa tuyệt đại! (miêu tả vẻ đẹp: vô cùng đẹp)


Quý Thần Quang kéo kéo tay áo Quý Tiêu Dương. Không biết nên làm cái gì bây giờ. Cậu không thích người đàn ông này, ánh mắt của anh ta nhìn mình hảo bá đạo……


Từng động tác nhỏ nhất của Quý Thần Quang đều bị Dương Thiên Dương xem ở trong lòng, ý cười nơi khóe miệng càng sâu. Tầm mắt chuyển dời đến Quý Tiêu Dương “Nhị thiếu gia, giống như rất hướng nội!”


“Ân. Em ấy quả thật là không quá thích nói chuyện cùng với người xa lạ!” Quý Tiêu Dương không dấu vết ngăn trở ánh mắt của Dương Thiên Dương.


“Buổi tối cùng nhau ăn bữa cơm liền quen thuộc. Quý tổng ngài nói có đúng không?” Dương Thiên Dương tựa hồ cũng chú ý tới mình nhìn người ta chằm chằm như vậy có ảnh hưởng không tốt liền thu hồi tầm mắt.


“Anh ơi, em đói bụng!” Quý Thần Quang kéo kéo tay áo Quý Tiêu Dương, nhàn nhạt nói một câu. Cứ theo cái đà này, không biết còn phải nói bao lâu……


Quý Tiêu Dương cười xin lỗi với Dương Thiên Dương. “Dương tổng, chúng tôi đi trước!” Nói xong liền nắm lấy tay Quý Thần Quang, cùng Nam Cung Kỳ và Nam Cung Cửu đi vào thang máy.
Dương Thiên Dương cười cười cũng theo vào. “Cùng nhau đi! Vừa vặn chúng tôi cũng đang đói!”


Quý Thần Quang không chút dấu vết nhíu mi. Người đàn ông này, đứng ở bên người cậu, càng ngày càng dán sát vào…… Đáng giận! Tay Quý Thần Quang nắm chặt lại!


“Tuổi của Thần Quang nhìn giống như không lớn lắm!” Im lặng một hồi, Dương Thiên Dương đột nhiên mở miệng nói một câu. Ánh mắt nhẹ nhàng đảo qua Quý Thần Quang vừa vặn chỉ tới ngực mình.


“Không cần anh quan tâm!” Quý Thần Quang phát hỏa! Người đàn ông này, được một tấc lại muốn tiến một thước, càng ngày càng dán sát vào mình…… Trực tiếp chui vào trong lòng anh hai bên cạnh. Học câu nói của Linh Thiên Nhiễm, lạnh lùng nhìn thoáng qua Dương Thiên Dương.


(): thật sự là Linh Thiên Nhiễm làm hỏng Thần Thần rồi. toàn những câu nói mà không thể dịch nổi. đành chém bừa:(( bản gốc là ‘关你鸟事!’ – ‘quan ngươi điểu sự’. có nàng nào biết thì cmt chỉ giúp ta với:3


Dương Thiên Dương sửng sốt một chút…… Rõ ràng là không hiểu được Quý Thần Quang nói vậy là có ý tứ gì.


Quý Tiêu Dương cảm giác được Thần Thần tức giận, thản nhiên nhìn thoáng qua Dương Thiên Dương bên cạnh! “Dương tổng, tính tình Thần Thần có chút thiếu kiên nhẫn, tốt nhất đừng chọc em ấy!”


“A……” Dương Thiên Dương sửng sốt nửa giây mới lấy lại tinh thần, có chút mất tự nhiên nói “Trẻ con luôn sẽ có điểm phản nghịch! Không có việc gì, tôi sẽ không để trong lòng!” Quý Thần Quang