Độc Gia Chuyên Sủng

Chương 107: Tề vận bị lừa dối

Trong căn phòng màu trắng, Quý Thần Quang nằm trên giường lăn đến lại lăn đi. Cái tên Tề Vận kia từ khi bị cậu làm cho tức giận bỏ đi liền chưa thấy xuất hiện, đến bây giờ đã hai tiếng rồi. Cậu sắp chết đói


Ngay tại lúc Quý Thần Quang đếm tới một trăm linh tám, cánh cửa màu trắng rốt cục mở ra. Một người đàn ông xa lạ bưng một khay đồ ăn đến, cẩn thận đặt lên bàn màu trắng rồi chuẩn bị xoay người rời đi.


Quý Thần Quang nhanh chóng gọi anh ta lại “Tề Vận đâu?” Cái tên kia như thế nào lại không tới? Cậu còn đang chuẩn bị tiếp tục chọc giận anh ta a……


“Đang ăn cơm!” Thanh âm của đàn ông xa lạ thực đông cứng, thực khàn khàn, tựa hồ là bởi vì lâu rồi không nói gì mà dẫn đến như vậy. Nghe vào có một loại trầm cảm thản nhiên.


“Nga!” Quý Thần Quang xốc chăn lên xuống giường. “Tôi muốn tắm rửa!” Đúng lý hợp tình dùng ngữ khí ngang ngược nói với người đàn ông xa lạ.


Thân thể người đàn ông hơi cứng ngắc một chút rồi sau đó quay đầu đi đến phòng tắm bên cạnh “Mời!” Biểu tình trên mặt vẫn thản nhiên, thanh âm không kiêu ngạo không siểm nịnh.


Trong lòng Quý Thần Quang cười trộm! Cậu cảm giác được người đàn ông này đối với mệnh lệnh của cậu có điểm tức giận, bất quá lại cố nén lại không phát tác.


Còn có Tề Vận cũng vậy, rõ ràng thực sự phẫn nộ thực sự tức giận lại liều mạng bày ra vẻ ôn hòa. Xem ra tạm thời bọn họ sẽ không thương tổn cậu! Hắc hắc……
“Còn đứng ở đấy làm gì?” Nhẹ ngửa đầu, vẻ mặt hung ác nhìn người đàn ông lạ.


Người đàn ông lạ ánh mắt bình tĩnh nhìn chăm chú Quý Thần Quang, đáy mắt lộ vẻ dò hỏi.


“Giúp tôi chuẩn bị nước tắm, tôi muốn tắm rửa. Anh không nghe thấy gì sao?” Đôi mắt to tròn bỗng nhiên trừng lớn, tỏ vẻ chính mình đang thực tức giận “Chẳng lẽ anh hai không phân phó cho mấy người sao? Việc này anh hai đều thường xuyên giúp tôi làm. Các người sao một người lại tiếp một người đầu gỗ giống nhau vậy? Còn muốn tôi phải nói ra!” Thanh âm đến cuối cùng trực tiếp biến thành ngữ điệu bén nhọn!


Người đàn ông lạ hiển nhiên là bị chấn động, trên mặt cư nhiên xuất hiện vẻ ngốc lăng. Quý Thần Quang này, thật đúng là…… Tề Vận người kia lại đem cái rắc rối này ném cho anh ta! Chính mình lại hảo hảo ở nhà ăn hưởng thụ! Chắc chắn gã cũng vừa mới kiến thức qua sự ngang ngược của Quý Thần Quang này cho nên mới có thể vẻ mặt xanh mét xuất hiện trước mặt bọn họ. Vừa rồi khi đưa cơm nói thế nào cũng không nguyện ý đi lên trên lầu! Nguyên lai là vì nguyên nhân này. Mẹ nó, lần tới mình cũng không nguyện tới đưa cơm…… Thật sự là chịu không nổi! Nếu không phải Thất gia đã nói phải đưa Quý Thần Quang lông tóc vô thương về thì mình đã sớm cho nó một cái tát!


“Anh cư nhiên còn dám ngẩn người? Mau chóng đi làm cho tôi. Bằng không đến khi anh hai trở lại tôi sẽ mách anh hai!” Quý Thần Quang cố ý nói lớn lên để thể hiện sự giận dữ của mình. Biểu tình cùng động tác tận lực làm thật hoàn mỹ, không một chút dấu vết!


“Mày……” Đối với người đàn ông lạ có lẽ đây là lần đầu tiên anh ta bị người cứ như đúng lý hợp tình khoa tay múa chân trước mặt, lại còn chỉ huy anh ta làm việc. Bình tĩnh trên mặt anh ta lập tức xuất hiện sự âm ngoan. Bộ dáng kia rất là dọa người, độ ấm quanh thân cũng giảm xuống rất nhiều.


Quý Thần Quang cảm giác được một trận sát khi đập vào mặt, tim lập tức ngừng đập nửa giây, tay chân đều trở nên lạnh lẽo, thân thể hơi run lên một chút. Nhưng cậu vẫn là cực lực nhịn xuống. “Sao thế? Còn không phục sao? Còn muốn đánh tôi sao? Chờ anh hai trở lại tôi sẽ cho anh biết tay!”


Người đàn ông lạ nhìn gương mặt Quý Thần Quang, tay nắm chặt thành quyền! Vẻ mặt nhanh chóng co quắp, qua ước chừng nửa phút sau, anh ta xoay người rời đi……


Nghe được tiếng đóng cửa kịch liệt vang lên, chân Quý Thần Quang rốt cục nhuyễn xuống tựa vào vách tường. Từng ngụm từng ngụm hít thở, trên mặt cũng chảy ra mồ hôi…… Hù chết cậu rồi! Nguy hiểm thật……


Thời gian lẳng lặng trôi qua, qua ước chừng hai phút đồng hồ sau, Quý Thần Quang mới khôi phục bình thường. Lập tức đi tới phòng tắm, dùng nước lạnh rửa mặt. Nhìn gương mặt mình trong gương, Quý Thần Quang cười kiên định: Cậu nhất định phải dũng cảm một chút! Cậu muốn trốn ra khỏi cái nơi quỷ quái này, cậu muốn đi tìm anh hai. Cho nên cậu không thể lùi bước, không thể sợ hãi! Cố lên Quý Thần Quang!


Ở trong phòng tắm ngây người mười lăm phút, Quý Thần Quang mới chầm chậm ngồi xuống sô pha, nhìn đồ ăn trên bàn màu trắng. Nuốt nuốt nước miếng, sờ sờ bụng của mình. Thật sự hảo đói! Nhanh chóng vươn tay lấy đôi đũa, bắt đầu tao nhã ăn.


Ăn cơm xong, Quý Thần Quang ở trong phòng vuốt cằm, qua lại tiêu sái. Hiện tại chuyện thứ nhất cậu phải làm là ra khỏi phòng này, đi thăm dò một chút hoàn cảnh xung quanh. Nhưng là cậu vừa mới tra xét, cửa phòng đã bị khóa. Thật sự là rất đáng giận, tất cả các phương pháp đều bị chặn đứng…… Mình nên làm cái gì a? Làm sao bây giờ?……


Quý Thần Quang rối rắm! Chỉ có thể ở trong phòng phiền toái đi qua đi lại. Đôi lông mày như họa nhíu chặt, đôi môi khêu gợi mím chặt. Nơi này ngay cả một cái đồng hồ cũng không có, cậu có một cái di động duy nhất cũng bị bọn họ lấy mất, cũng không biết hiện tại mấy giờ rồi. Đã qua mấy ngày rồi? Khẳng định anh hai rất lo lắng! Cậu phải nghĩ biện pháp thoát ra khỏi đây……


Tới tới lui lui trong căn phòng nhỏ hẹp, cuối cùng cảm xúc của Quý Thần Quang trở nên càng ngày càng xao động vội vàng. Đơn giản một đầu gục ở trên giường, lấy chăn che lại, ở trong lòng từng tiếng từng tiếng kêu tên anh hai, nghĩ đến lúc trước mỗi ngày ở bên anh hai, chậm rãi bình phục xao động vội vàng trong lòng!


Thời gian không biết qua bao lâu sau, ngay tại lúc Quý Thần Quang chậm rãi tiến vào mộng đẹp thì cửa phòng đột nhiên bị mở ra.


Tề Vận mặc một thân quần áo thường ngày màu trắng đi đến, nhìn thoáng qua Quý Thần Quang đang ngủ ở trên giường xong trong lòng nhất thời thở dài nhẹ nhõm một hơi. Bước chân trở nên nhẹ nhàng hơn, nhanh chóng đi tới bên bàn thu dọn bát đũa. Lúc chuẩn bị xoay người rời đi thì phía sau vang lên một thanh âm đang thở phì phì…… Lông mày Tề Vận nhất thời nhăn thành một đoàn!


“Uy, Tề Vận, người đàn ông vừa rồi là ai vậy? Anh ta cư nhiên không đem tôi để vào mắt. Nói cho tôi biết tên, chờ anh hai trở lại, tôi muốn hung hăng gi