Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 500

Huyết Bồ Đề có tác dụng trấn áp tâm ma, củng cố đạo tâm, tránh tẩu hỏa nhập ma, chính là bảo vật mà Diệp Húc lấy được ở trong Mã Đạp Hồ vu hồn giới.

Món dị bảo này đi theo hắn rất nhiều năm, hiện giờ bị sát khí đánh nát, lập tức khiến Diệp Húc không giữ vững được đạo tâm, hoàn toàn bị sát khí khống chế!

“A a a a a…”

Tóc tai Diệp Húc dựng thẳng lên, từng mảng chân long nghịch lân trên toàn thân nổ tung, giống như những lưỡi dao phát sáng. Hắn rống to lên, tiếng gầm như sấm, quay động sương mù, như thủy triều dâng trào, khí lãng ma âm tấn công khắp nơi, khiến cho tất cả sương mù diện tích vài dặm quanh thân hắn đều bị đẩy ra!

Mười mấy tên Âm hồn Ma tộc du đãng trong sương mù nghe được tiếng của hắn, lập tức vùn vụt kéo tới, một đám thực lực hùng mạnh, có thể so với đại vu Tam Tương cảnh Pháp Tương kỳ.

Diệp Húc đằng đằng sát khí, tám con mắt mở ra, từng dòng Thái Chân Thần Quang từ trong mi mắt hắn bắn ra, những cột sáng màu vàng xùy một tiếng bắn xuyên qua sương trắng dầy đặc, cắt cho hư không rung rung lên, cắt đứt tất cả Âm hồn nghe tiếng mà vọt tới!

Hiện giờ hắn luyện hóa cửu đỉnh của Hạ Trung Đường, tu vi tăng mạnh, đạt tới cảnh giới Hóa Thần cửu phẩm, tu vi sâu gấp mấy lần trước đây, lần này nhập ma lập tức bày ra hết thực lực của hắn!

Rống!

Diệp Húc há mồm rống to, chỉ thấy hơn mười dặm đất xung quanh bị ma âm của hắn chấn cho giống như một mảnh vải rách rung lên không ngừng, những hòn đất như những ngọn núi nhỏ bị khí lãng đánh tới, ầm ầm vỡ nát!

Những âm hồn bị thần quang trong mắt hắn cắt đứt, thân hình vặn vẹo, vừa mới hồi phục như cũ, lập tức oành một tiếng nổ tung, hóa thành cuồn cuộn tinh khí.

Tám con mắt của Diệp Húc đỏ sẫm, giống như một tên Sát thần, đột nhiên mở một đôi cánh thịt đỏ như máu ra, rung cánh bay lên trời cao, chỉ thấy cuồn cuộn tinh khí như thủy triều ào ào tuôn vào trong miệng hắn.

Những tinh khí đó chính là do cường giả Ma tộc để lại sau khi chết đi, ẩn chứa tu vi vô cùng nồng hậu, nhưng lại xung đột với chân nguyên tinh khí của vu sĩ nhân loại, có thể ăn mòn tu vi của đại vu nhân loại, dù Diệp Húc thi triển Bàn Vương Khai Thiên Kinh cũng không thể luyện hóa nó thành tu vi của mình.

Nhưng lúc này đây, Diệp Húc bị sát ý khống chế, đại não vô tri vô giác, trong tâm chỉ có một ý niệm duy nhất, đó chính là giết!

Giết!

Giết thiên giết địa giết hại sinh linh!

Giết hết tất cả những vật sống mà mình nhìn thấy!

Những tinh khí của âm hồn Ma tộc không bị Diệp Húc hấp thu luyện hóa, trực tiếp từ trong cơ thể hắn chảy vào bên trong khí thế, tràn ngập khí tràng hắn, ăn mòn tu vi của hắn.

Lập tức chín tòa đại đỉnh xuất hiện, cắn nuốt tất cả những tinh khí Ma tộc đó, hóa thành dinh dưỡng trong đại đỉnh, nâng cao uy lực của cửu đỉnh.

Cửu đỉnh xuất hiện, trấn áp thiên địa âm dương phong sơn hỏa thủy lôi, thậm chí đóng hết tất cả năm mặt trời và Tam Túc Kim Ô trên không trung.

Diệp Húc tỉnh táo lại từ trong u mê, không khỏi ướt đẫm mồ hôi lạnh.

“Khiếm khuyết của Bàn Vương Khai Thiên Kinh thật quá lớn. Trước khi ta chưa giải quyết được khiếm khuyết, tuyệt đối không thể dùng môn tâm pháp này thêm nữa…”

Diệp Húc kinh sợ, vừa rồi Huyết Bồ Đề vỡ nát làm cho hắn bị sát ý khống chế, rốt cuộc khiến cho khiếm khuyết của Bàn Vương Khai Thiên Kinh hoàn toàn bùng phát. Nếu không phải có cửu đỉnh trấn áp khí thế của hắn, lúc này e là hắn vẫn đang lâm vào trong giết choc không ngừng không nghỉ rồi.

Oành!


Đột nhiên một con thuyền chiến thật lớn từ trong màn sương trắng lái đến, hung hăng nghiền tới Diệp Húc. Chiếc thuyền chiến này chính là chiến hạm dưới trướng Chu Vũ Mục Vương thời cổ, bất diệt chi bảo, do tinh khí của bất diệt chi bảo sau khi bị người đánh nát biến thành.

Chỉ thấy bên trong chiến hạm, không biết bao nhiêu âm hồn đại vu nhân loại, đằng đằng sát khí, giống như một đội quân có huấn luyện!

Chỉ có Vu hoàng thống trị thế giới Vu Hoang mới có thể tập hợp đại vu trong thiên hạ lại một chỗ, tổ kiến một đại quân khủng bố như vậy!

Chiến hạm phá không, giống như một ngọn núi cao, nghiền nát hư không, hung hăng đánh tới Diệp Húc. Biển Oan Hồn sở dĩ được gọi là tuyệt cảnh, chính là bởi vì âm hồn nơi đây chia làm hai phe phái lớn là người và ma, chỉ biết giết choc, diệt sạch tất cả sinh linh cả gan xông vào trong biển Oan Hồn!

Âm hồn nơi này có thể chết rồi sống lại, rất là khó chơi, bởi vậy rất ít người dám can đảm đến nơi này lịch luyện.

Mà chiếc thuyền lớn này vốn ở chỗ sâu trong biển Oan Hồn, nhưng vừa rồi Diệp Húc nhập ma, chiến đấu long trời lở đất, lập tức thu hút nó đến đây.

“Giết!”

Phía trên chiến hạm, hàng trăm âm hồn đại vu nhân loại bay lên, các loại ảo ảnh vu bảo đủ mọi màu sắc nện tới Diệp Húc, khủng bố dị thường.

Mấy trăm âm hồn đại vu nhân loại điều khiển chiếc thuyền này, uy thế mạnh đủ để nghiền nát Diệp Húc!

Thứ càng khủng bố hơn nữa chính là sát khí vô cùng nồng đậm thảm thiết kia. Nơi đây là chiến trường đại chiến giữa người và ma thời cổ, đại vu nhân tộc ma tộc chết ở nơi này nhiều không đếm xuể, làm cho oan hồn quấn quít nơi đây, sát khí ngút trời!

“Cửu đỉnh trấn Thần Châu!”

Diệp Húc rốt cuộc không khống chế được sát khí trong tâm, nổi giận gầm lên một tiếng. Cửu đỉnh từ trong khí thế của hắn bay ra, đột nhiên hợp lại làm một, trấn áp chư thiên, chấn vỡ hết tất cả vu pháp vu bảo, tiếp theo đại đỉnh như núi, đánh tới cái chiến hạm kia.

Chiếc thuyền này chính là do tinh khí của bất diệt chi bảo biến thành, uy lực vô tận, hơn nữa lại có thêm pháp thực của hơn trăm đại vu nhân loại gia trì, uy lực mạnh, gần như là phát huy hoàn toàn uy lực của bất diệt chi bảo.

Mà sau khi cửu đỉnh của Diệp Húc cắn nuốt cửu đỉnh của Hạ Trung Đường, uy lực cũng không hề kém bất diệt chi bảo.

Hai lại dị bảo đụng vào nhau, lập tức không gian vài dặm hóa thành hỗn độn, dòng khí hủy diệt lan tràn khắp nơi, nơi nào chảy qua, không gian chỗ đó vỡ vụn!

Phía trên chiến hạm, hàng trăm âm hồn đại vu nhân loại đều bị va chạm dữ dội chấn cho nổ tung, hóa thành tinh khí vô cùng nồng đậm, nhưng chiến hạm không hề bị Cửu đỉnh trấn Thần Châu của Diệp Húc đụng vỡ, mà là bị gãy ra!

Sau va đụng này, đại đỉnh lập tức phân ra làm chín, đồng thời Diệp Húc nhận lấy lực phản kích dữ dội, khiến nguyên thần hắn bị thương nặng, gần như chấn vỡ xương cốt toàn thân hắn!

Nếu là bình thường, Diệp Húc sẽ không sử dụng loại thủ đoạn bạo lực này, nhưng hiện giờ tâm tình hắn bị sát ý khống chế, không suy nghĩ chu toàn được như trước, trong lòng chỉ có lệ khí, chỉ có giết chóc.

Hắn áp chế thương thế, tóc dài bay múa, đỉnh đầu nâng cửu đỉnh, bước nhanh lên phía trước, ngọc thụ nguyên thần của hắn buông xuống từng luồng sáng mờ, bảo phủ toàn thân, nhanh chóng chữa trị thương thế.

Ngay sau đó, Diệp Húc hạ xuống chiếc chiến hạm này, chỉ thấy chiếc thuyền bị đâm gãy cũng đã khôi phục nguyên trạng, mấy trăm âm hồn đại vu nhân loại trên đó cũng đã phục hồi như cũ, đều rống to lên, đánh tới hắn.

Oành! Oành! Oành!

Trong nháy mắt không biết bao nhiêu công kích rơi xuống người Diệp Húc, những công kích đó thậm chí có thể làm nổ tung hư không, nhưng vừa chạm đến gần Diệp Húc liền bị chín cái đại đỉnh trên đầu Diệp Húc ngăn cản.


Cửu đỉnh treo trên không, buông xuống từng dòng khí và quầng sáng, có tổng cộng chín tầng, bảo vệ toàn thân Diệp Húc.

Chín cái đại đỉnh này, không chỉ là công phạt chi bảo, đồng thời cũng có được lực phòng ngự rất mạnh, vu pháp vu bảo chín hệ thiên địa âm dương phong sơn hỏa thủy lôi đều bị cửu đỉnh khắc chế, không thể phá vỡ được phòng ngự của Diệp Húc.

Có thể nói là, Diệp Húc tế chín cái đại đỉnh này lên liền đứng ở thế bất bại.

Răng rắc!

Hắn giơ một tay ra, nắm lấy gáy một con âm hồn, cứ thế bóp nát, lại nâng tay tiếp, đánh dẹt một âm hồn khác.

Hiện giờ Diệp Húc chính là thân thể của hoàng tộc Đế Thích, bốn đầu tám tay, nhảy vào bên trong âm hồn, giống như hổ vào bầy sói, đại khai sát giới, đánh vỡ từng âm hồn!

Thân thể hoàng tộc Đế Thích như thể một cỗ máy giết chóc, chuyên môn sinh ra vì chiến đấu, khi chiến đấu rồi thì giống như ma thần giáng xuống!

Các loại vu pháp ấn pháp của Diệp Húc, hạ bút thành văn, đều là những sát chiêu cực mạnh, một chiêu mất mạnh.

Mà trên đỉnh đầu hắn, cửu đỉnh trấn áp, bảo vệ toàn thân hắn, đồng thời không ngừng thu lấy âm hồn bị đánh tan, rơi vào trong đỉnh luyện hóa!

Cùng lúc đó, Bàn Vương Khai Thiên Kinh của hắn không tự chủ được điên cuồng vận chuyển, không ngừng rút lấy thuần dương linh khí, cuồn cuộn không ngừng tuôn vào trong nguyên thần của Diệp Húc, khiến tu vi của hắn không ngừng tăng vọt lên, tâm ma sinh thêm, sát ý càng khó khống chế.

Những thứ đó, đều là Diệp Húc ở trong trạng thái vô ý thức, không tự chủ được hoàn thành.

Nếu cứ như thế, Diệp Húc tất sẽ bị sát niệm trong nội tâm hoàn toàn khống chế, biến thành một ma đầu gặp người giết người, gặp phật giết phật!

Ầm!

Một nắm đấm thật lớn đột nhiên đánh đến, răng rắc một tiếng, đánh nát phòng ngự của Thiên đỉnh, liên tục chín quyền, đánh nát tầng tầng lớp lớp phòng ngự kia của Diệp Húc, nện thật mạnh lên người Diệp Húc, đánh bay Diệp Húc đi.

Phía trên chiến hạm, một con âm hồn từ trong đám kia đi ra, thân khoác áo giáp hoàng kim, cực kỳ oai phong, bước lớn đuổi theo Diệp Húc.

Không giống bình thường chính là, những âm hồn khác không có thân thể, đều do tinh khí biến thành, mà cái âm hồn này lại có thân thể, pháp lực lại mạnh mẽ vượt xa những âm hồn khác, gần như có được thực lực của Tam Tương cảnh Thiên Cùng kỳ đỉnh phong!

Ây là một gã đại tướng quân của Đại Chu hoàng triều, khi còn sống đã tu luyện đến cảnh giới thân thể bất diệt, ý chí bất tử còn sót lại mang theo một phần tu vi khi còn sống thậm chí đã khiến hắn khôi phục thân thể, biến thành một cái xác không hồn!

Ô ô!

Trong miệng Diệp Húc phát ra tiếng hí rống như dã thú, không lùi mà tiến tới, phóng đi hướng âm hồn đại tướng quân này.

Âm hồn đại tướng quân kia gầm lên một tiếng, một quyền đánh ra, Diệp Húc cũng không né tránh, chỉ thấy một quyền này đánh trúng ngực hắn. Đại vu Tam Tương cảnh Thiên Cùng kỳ, một quyền đánh nát hư không, gần như xuyên qua ngực hắn, thân thể đánh vỡ!

“Chết!”

Diệp Húc để mặc một quyền này rơi lên người mình, nguyên thần gần như bị đánh vỡ vụn, tám cánh tay cố gắng khống chế âm hồn đại tướng quân này, dùng sức xé ra một cái, xé hắn ra thành mảnh nhỏ!

Thân thể con âm hồn đại tướng quân này động đậy, bất cứ lúc nào cũng có thể khôi phục nguyên trạng. Diệp Húc giống như điên cuồng, tế cửu đỉnh lên ép xuống, nghiền nát thân thể hắn ra thành thịt nát, lập tức từ cửu đỉnh truyền đến lực hút thật lớn, hút thịt nát vào bên trong đỉnh, sinh sôi luyện hóa!

“Giết!” Diệp Húc cười ha ha.

Không qua bao lâu, âm hồn đại vu nhân loại trên chiếc thuyền này bị hắn giết hết sạch, thậm chí cả chiếc chiến hạm thật lớn này cũng bị Diệp Húc đã lâm vào trong cuồng bạo tế cửu đỉnh lên, đập cho vỡ nát, sau đó cắn nuốt tinh khí của cái bất diệt chi bảo này!

Đầu óc hắn u mê, lại không hề rời khỏi biển Oan Hồn mà lại đi đến chỗ sâu bên trong đó, một đường chém giết, gặp được âm hồn đều tiêu diệt cắn nuốt hết!

Ở chỗ sâu trong biển Oan Hồn thì âm hồn càng hùng mạnh hơn, những âm hồn đó khi còn sống có thực lực đã đạt tới cảnh giới Tam Bất Diệt cảnh, thân thể bất diệt. Mỗi một vị đều có thực lực hơn hẳn tên âm hồn đại tướng quân kia.

Toàn thân Diệp Húc vết thương chồng chất, không ngừng giết chóc. Dù hắn có được ngọc thụ ngọc lâu có thể chữa trị thương thế, nhưng lúc này hắn bị thương rất nặng, một chốc lát không thể nào khỏi hẳn. Nếu tiếp tục chém giết như thế, hắn rất có khả năng sẽ chết trong biển Oan Hồn này, biến thành một cái oan hồn.

“Nguy rồi…”

Ở chỗ sâu trong biển Oan Hồn, Diệp Húc đột nhiên khôi phục một tia thần trí. Tuy tu vi hắn tăng mạnh, đã vọt tới Hóa Thần cửu phẩm đỉnh phong, nhưng lòng hắn lại không hề vui vẻ chút nào, ngược lại không khỏi sinh ra một loại cảm giác sợ hãi với Bàn Vương Khai Thiên Kinh!