Độ Ta Không Độ Nàng

Phần 3 - Chương 4 : Tiểu Bạch Ly , quay đầu là bờ !

Ngày ấy có thật là nàng đã ngọc nát hương tan cũng chỉ có mỗi mình lão tu sĩ và nàng biết.
Thật ra, mọi chuyện có thể theo hướng khác mà...đúng không!?


Ngay lúc chưởng phong kia đánh vào nàng ,nàng nghĩ có lẽ số phận của nàng đã tận chỉ có điều nàng chưa gửi được lời chào đến chàng mà thôi.


Mà có lẽ không cần đâu, chàng không quan tâm đến một tiểu hồ ly nhỏ bé như ta đâu trong mắt chàng chỉ có chúng sinh chỉ có phật mà thôi...có lẽ nên kết thúc tại đây.
-------------2 năm sau ------------


Trên ghế hùng sư oai phong dương đôi cánh mạnh mẽ cao cao kia, một người đang xử lí đống việc trong bang.


Một nữ hồng y đỏ thẫm quỷ mị làn da trắng nõn không tì vết mắt phượng yêu nghiệt mi tâm khẽ nhăn lại môi đỏ rượi khẽ nhếch miệng.


" Gần đây hình như bang ta có hơi nhàn rỗi ", nàng giọng lảnh lót cất lên giữa phòng không người.


" Chủ nhân có gì phân phó", một giọng nói băng lãnh vang lên tiếp đó là một hắc y nhân mang mặt nạ hắc điêu từ xà nhà nhảy xuống không một tiếng động.


" Trong bang có mấy con cẩu không yên phận, ngươi hãy hảo hảo chiếu cố chúng đi ", nàng bất động thanh sắc nhẹ nói.
" Vâng " tiếp đó lui xuống nhảy lên xà nhà biến mất vô tung vô ảnh.


" Cung chủ có một kẻ võ công cao cường xông vào tháng địa, bọn thuộc hạ vô năng ngăn chặn ", mở cửa ra một nam nhân vận hắc y chạy vào quỳ xuống cung kính bẩm báo.


" Vô dụng, để hắn tiến đến đây để ta xem xem ai có gan tới bang Hắc Điểu gây hấn", nàng hơi tức giận nhưng sau đó lại bình tĩnh lại thú vị nói.


Thuộc hạ của nàng cũng không phải quả hồng mềm mặc người nắn bóp, khằng định người này không dễ đối phó vừa hay dạo gần đây đang không coa chuyện gì làm đang cảm thấy nhàm chán thì có người đến mua vui.


" Vâng", tên đó lui ra sau một lúc dẫn theo một người vào rồi cung kính lui ra.


Nhìn thấy người tới làm nàng kinh ngạc mở to mắt nhìn nhưng sau đó lại mỉm cười đầy yêu nghiệt từ ghế bước xuống đứng trước mặt người đó.


" Haha, thật là thú vị ta còn tưởng là một cao nhân nào đến thăm hỏi ta thật không ngờ lại là một tên hòa thượng mặt trắng, ngươi đến địa bàn ta gây rối là có chuyện gì ?" nàng đánh giá người trước mắt.


Người này khí chất không tồi , ngũ quan tuấn mĩ áo cà sa khoác lên người càng tôn lên vóc dáng cao gầy của hắn, đánh với nhiều người thế mà không nhiễm một hạt bụi không thở gấp là một cao thủ không thể chối bỏ , nhưng...nàng ghét mấy kẻ không biết điều đến đây gây rối.


" Bần tăng đến để độ cho thí chủ",bình tĩnh để người trước mắt đánh giá,thần sắc không đổi ánh mắt bình tĩnh không gợn sóng giọng đều đều vang lên.


" Ngươi đến độ ta , ta đã làm gì sai mà ngươi lại muốn độ cho ta", nàng cảm thấy thối hòa thượng này thật thú vị, miệng luôn mỉm cười tà mị.


" Thời gian gần đây ta thấy thí chủ làm nhiều việc ác không thể vãn hồi , bẩn tăng đến là để độ cho thí chủ khỏi kiếp nạn", vẫn bình tĩnh đối diện với nàng.


" Haha, ta không thích ngươi độ ta , ta cũng không muốn ai độ cho ta, ta việc gì phải độ chứ", nàng cười lớn nhìn chàng như một kẻ diễn trò.
" Thí chủ quay đầu là bờ", nghiêm túc nhìn nàng muốn nàng quay đầu.


" Hahaha hahaha ngươi nói hay thật đấy, được rồi ta cảm thấy không có gì vui nữa ngươi cũng đến lúc nên chết rồi", nàng tà mị cười lớn chín đuôi hồ lý vung ra bay về phía hào thượng móng tay sắc nhọn dài lớn vung lên.


Cứ nghĩ hòa thượng sẽ đánh với nàng thật không ngờ hắn thế mà lại đứng yên đấy , hắn võ công cao cường đến thuộc hạ của nàng còn phải thối lui mà tại sao lại không phản kháng có lẽ thối hòa thượng này muốn tìm chết.


Năm móng tay sắc nhọn đâm vào da thịt bóp nát trái tim đang đập của hắn máu tưới văng lên mặt nàng càng thêm quỷ mị yêu nghiệt nàng sững sờ nhìn hắn ngã xuống đất.


" Tiểu Bạch Ly , quay đầu là bờ !" hòa thượng còn chút hơi tàn gắng gượng nhìn nàng cất tiếng.
" Tiểu Bạch Ly !?" từng hồi ức hai năm trước được tua lại trong đầu nàng , sững sờ ngạc nhiên đau lòng thống khổ bi ai nhìn hắn.


Chân nàng đứng không vững ngã xuống cạnh hòa thượng nhìn chằm chằm hắn.


" Hòa thượng ngươi ...", nàng không thốt nên thành lời đưa tay muốn ôm lấy hắn nhưng khi nhìn đến trái tim bị bóp nát dưới đất của hắn nàng lại rụt tay về... nàng không có tư cách.


" Ta biết nàng là một tiểu hồ ly, ta biết nàng rất đau khổ nhưng Tiểu Bạch Ly ta không..thể...đi ..cùng...nàng", muốn chạm vào nàng ,muốn lau giọt nước mắt làm hắn đau lòng kia nhưng lại vô lực ngã xuống mắt nhắm nghiền từ biệt cõi hồng trần.


" Không, hòa thượng ta không thể để ngươi chết, ta ta còn nhiều điều chưa làm với ngươi ta muốn cùng ngươi đi ăn bánh bao ta muốn cùng ngươi ngắm bình minh ta muốn mua kẹo hồ lô..ta...", nàng nghẹn lời đau khổ không thể nói được gì nữa nước mắt đã cạn khô nàng cứ thế ôm thi thể hắn mãi không rời.