Độ Ta Không Độ Nàng

Chương 5 : Gặp lại - chia ly

Trên đường hoàng tuyền lối rẽ khác với cầu nại hà bên kia có một người đạo trưởng đang dẫn theo một hồn ma tiến về phía trước.


- Đạo trưởng, đạo trưởng cầu xin người cho ta ít thời gian ta muốn gặp lại chàng, cầu xin đạo trưởng, cầu xin, hồn ma quỳ xuống dập dầu van xin.


- Hà cớ gì vướng bận trần gian, ngươi đã không có duyên với hắn thì nên buông ta thôi , đạo trưởng quạt lại nhìn hồn ma kia thanh lãnh nói.


- Ta không thể quên chàng, cầu xin đạo trưởng, hồn ma tiếp tục van xin nước mắt đầm đìa đau khổ.
- Nhưng ta đây đang độ ngươi " đạo trưởng bình tĩnh nói.


- Cầu xin người, ta không cần người độ ta, ta chỉ cần gặp lại chàng thêm lần nữa cầu xin người , hồn ma dập đầu cầu xin.
Đạo trưởng thở dài một tiếng, quăng đến dưới chân hồn ma một bình dược.


- Trong đây có 1 viên ngươi chỉ có thể trở về 1 tiếng sau đó ngươi sẽ phải chịu đau thương khôn cùng, ngươi nguyện ý sao?"


- Ta nguyện ý, hồn ma cầm bình dược dập đầu cảm tạ tu chân giả rồi nuốt một viên vào sau đó chạy đi tìm về chốn trần gian.
- Hazzz, đau vì tình là cái đau nhất, thở dài sau đó bỏ đi.


Thì ra hồn ma kia là Tiểu Linh, sau khi nàng chết không phải hắc bạch vô thường đến thu nhận mà là một người tu chân giả dẫn nàng đi bảo rằng nàng oán niệm với trần thế quá sâu cần có người độ kiếp mới có thể đầu thai sang kiếp tiếp theo.


Nghe đến đó nàng lại nhớ đến tình cảnh hôm đó.


Sau khi từ biệt Vô Trần, nàng quay về nhà đóng cửa phòng tự nhốt mình sau đó trước ngày nạp thϊế͙p͙ thái tử uống rượu say mò đến phòng nàng bảo muốn động phòng trước sau đó đã cướp đi sự trong sạch của nàng, ôm một nỗi uất hận nàng treo lụa trắng ba tấc nuốt nước mắt treo mình lên.


Điều nàng hối tiếc nhất là không gặp được Vô Trần lần cuối chào tạm biệt.
- Tiểu hòa thượng, sau lưng Tiểu Linh đang lơ lửng trên những đóa hoa bỉ ngạn khẽ gọi.
Mở mắt không tin nổi nhìn nàng phía sau.


- Huynh có yêu ta không ?" nàng hỏi hắn.
- Yêu, rất yêu, hắn nhìn chằm chằm nàng như là sợ mất nàng vậy.
- Ta cũng yêu chàng .


- Tiểu hòa thượng, nàng lao đến ôm lấy hắn , hắn siết chặt nàng vào lòng, thật chặt thật chặt nhưng bóng nàng đang mờ dần hắn lo lắng ôm chặt hơn nữa nhưng vẫn không thể níu giữ nàng lại.


Trước khi tan biến hắn nghe được nàng nói.
" Tiểu hòa thượng, tạm biệt chàng".
Một giọt nước mắt rơi trên mu tay hắn ,hắn mím môi nhắm mắt ngăn lại giọt nước mắt đã sắp tràn mi.
" Vĩnh biệt ".