Lâm Phong chỉ dùng một ngày đã hoàn thành xong động phủ này, đồng thời cũng bố trí luôn một cái trận pháp ẩn nấp bảo vệ động phủ, dù nơi này không thường xuyên có người hay linh thú lui tới cũng nên cẩn thận một chút.
Lâm Phong lúc này mới kiểm kê tài sản, tổng cộng hắn đoạt được 8 nhẫn trữ vật trong đó 7 cái của Trúc Cơ kì còn một cái là của Kết Đan kì Tần Thiên còn tài sản cá nhân của Lâm Phong chỉ có thể nói là vô cùng nghèo a, ngoài một cái hộ giáp hạ phẩm lúc trước mua được thì cũng chỉ có đan dược mới luyện được gần đây mà thôi.
Tại tu chân quốc cấp 2 thì Lâm Phong cũng không ngu mà đem bán đan dược, đan của hắn mặc dù chỉ là linh đan cấp một nhưng lại toàn là cực phẩm linh đan, nếu lộ ra ngoài thì có khi sẽ bị dẫn tới họa sát thân cũng nên. Đồng thời Mộ Dung Tuyết vẫn có thể hấp thu đan khí từ linh đan cấp 1 nên Lâm Phong cũng để cho Mộ Dung Tuyết tu luyện luôn.
Lâm Phong cảm thấy mấy tên này cũng quá nghèo rồi, nếu linh đan của hắn bán được thì còn giàu hơn đống này gấp mấy lần, tổng cộng cũng chỉ có vài món công pháp, hạ phẩm pháp bảo, linh thạch hạ phẩm thì lên tới 1000 viên còn trung phẩm cũng chỉ có 5 viên, trong đó hơn một nửa là của Tần Thiên rồi a.
Bất quá cũng có một món pháp bảo xài được, đó là một cái chung của Tần Thiên, tên gọi Ngự Thiên Chung. Chung này hình dạng thô sơ, đen kịt, bề mặt có những hình thù quái lạ, vậy mà lại đạt tới trung phẩm pháp bảo phòng ngự. Chung này khi Tần Thiên tử vong thì việc luyện hóa nó cũng dễ dàng, Lâm Phong để chung này cho Mộ Dung Tuyết vì nàng cần pháp bảo hơn, sau luyện hóa thì hai người đều cảm nhận được sự mạnh mẽ của nó, lực phòng ngự quả thực kinh người, có thể chịu được một kích toàn lực của Kết Đan trung kỳ.
Linh thảo thì cũng có vài nhánh, phần lớn là linh thảo cấp 1 nên Lâm Phong cũng không ngó ngàng tới, may mắn là trong đó có một gốc Phá Thiên Diệp, đây là linh thảo chính trong Phá Thiên Đan dùng để đột phá lên Kết Đan kỳ a. Lâm Phong lấy ra một hộp ngọc bảo quản Phá Thiên Diệp, vậy là hắn chỉ còn thiếu Độ Đan Thảo và Thực Huyết Căn là có thể thử luyện Phá Thiên Đan rồi.
Tài liệu luyện khí, trận pháp cũng kha khá, nhờ đó mà Lâm Phong tiêu tốn ba ngày để xây dựng một trận pháp dựa trên Thiên Biến Vạn Hóa Pháp, nhằm để chuyển hóa hỏa linh khí nơi đây thành một loại linh khí thích hợp hơn với Mộ Dung Tuyết đồng thời cũng tu sửa bộ nội giáp linh khí lúc trước hắn mua thành trung phẩm, lực phòng ngự cũng tăng lên đáng kể.
Nhận thấy tất cả đã chuẩn bị xong, lần này Lâm Phong quyết tâm cải biến Thất Tinh Bộ, mặc dù Hồng Linh Hạc tốc độ rất nhanh nhưng cũng chỉ là vật ngoài thân, hắn cần phải có một phương pháp đào tẩu của riêng hắn, như vậy hắn mới an tâm hơn. Lâm Phong nói với Mộ Dung Tuyết hắn muốn bế quan một chút, nàng có thể tiếp tục cảm ngộ đan ý hoặc gieo trồng linh thảo, đây là hắn muốn Mộ Dung Tuyết cảm nhận nhân sinh của linh thảo, như vậy rất có lợi cho nàng đột phá đan ý sau này.
Trong mật thất, Lâm Phong đang suy diễn làm sao để khiến tốc độ của hắn nhanh hơn. Tốc độ có thể tăng nhanh nhờ vào lực đẩy, đây là ngoại lực. Đồng thời tốc độ cũng có thể được đẩy nhanh nhờ vào nội tại của vật chất, đây là nội lực. Lâm Phong muốn suy diễn theo cả hai hướng này, ngoại lực tốt nhất hiện tại có thể làm được là dựa vào sự bùng nổ của linh lực dẫn bạo không khí, từ đó sinh ra một lực đẩy vô cùng lớn, điều này khi ở Tu Nghệ cầu hắn cũng đá áp dụng mấy lần.
Còn nội lực thì hắn phải nghiên cứu sâu xa hơn mới có thể sáng tạo ra công pháp hoàn chỉnh được. Một lần nhắm mắt này là một tháng, Lâm Phong rốt cuộc cũng có một ý nghĩ về công pháp thân pháp. Cái nhanh nhất mà Lâm Phong có thể nghĩ tới đó là ánh sáng, như vậy nếu hắn thay đổi cơ thể thành một dạng giống như ánh sáng sẽ có được tốc độ như vậy bất quá điều này không khả quan vì ánh sáng không có khối lượng còn hắn thì có a, nếu di chuyển nhanh như ánh sáng cơ thể sẽ không chịu nổi lực ma sát mà nổ tung nhưng ít nhất đây cũng là một phương pháp.
Do vậy Lâm Phong suy nghĩ ngay tới gió, dù không nhanh bằng ánh sáng sức gió có thể thay đổi tùy ý, tốc độ cùng lực phá hoại cũng vô cùng mạnh mẽ. Trong cơ thể Lâm Phong thì chân khí chí dương có thể tạo ra phong lực, đồng thời phong lại khiến cho hỏa mạnh mẽ hơn, như vậy là vô cùng hợp lí rồi.
Có hướng suy nghĩ thì công dụng của Hỗn Độn chi tâm lại được phát huy, sau hai tháng, trải qua rất nhiều lần thôi diễn đường đi linh lực thì Thất Tinh Bộ cũng từ từ được cường hóa, chia làm 2 tầng ngoại lực và nội lực, Lâm Phong đặt tên cho nó là Phong Hỏa Thất Tinh Bộ.
Bộ pháp mới này tại tầng thứ nhất “Phong bộ” lợi dụng chân khí chí dương đi theo một đường kinh mạch vô cùng đặc biệt, vòng qua hỗn độn đan điền khiến linh lực trong thể nội Lâm Phong giống như từng đợt phong bạo, nhờ đó mà Lâm Phong có thể bắt chước phong ý khiến tốc độ của hắn bạo tăng. Khi gặp trường hợp nguy hiểm thì hắn sẽ t ri triển “Hỏa bộ”, hỏa chân khí sẽ được bạo phát sinh ra một cỗ năng lượng nén vô cùng mạnh mẽ, điều này có thể gây tổn thương cho Lâm Phong nhưng tốc độ lại được tăng lên gấp mấy lần so với tầng một, đồng thời đây cũng là một chiêu công kích trong Phong Hỏa Thất Tinh Bộ, khi thi triển đến cực hạn, 7 tàn ảnh điệp lãng lên nhau, uy lực không hề thua kém siêu cấp cửu dương chỉ một chút nào.
Lâm Phong mở mắt, thân thể khẽ rung lên một cái hắn đã cách xa động phủ gần trăm trượng, thậm chí Mộ Dung Tuyết ở ngay bên trong động phủ cũng không cảm nhận được Lâm Phong đã rời khỏi. Phong có nhu có cương, có lúc phong vô thanh vô tức, dù chỉ một cử động rất nhỏ cũng tạo ra phong nhưng ngươi lại không nhận ra được, cũng có lúc phong vô cùng cương mãnh, chỉ một lần va chạm có thể khiến ngươi bị cắt thành mảnh nhỏ.
Bất tri bất giác, Lâm Phong đã hiểu phong ý hơn một chút, nhờ vậy mà tốc độ của hắn được phong ý phụ gia càng nhanh hơn rất nhiều, bất quá không phải lúc nào cũng thi triển vô thanh vô tức giống như lúc này được vì Lâm Phong mới chỉ nắm bắt được da lông của phong ý mà thôi, hắn vẫn cần phải luyện tập rất nhiều mới có thể tùy tâm sở dục.
Lâm Phong rất thỏa mãn với Phong Hỏa Thất Tinh Bộ, hắn quay trở lại động phủ, lần này hắn muốn luyện đan giúp Mộ Dung Tuyết cảm nhận thêm một tầng đan ý, sau đó sẽ đi tìm hàng xóm a.
Khi Lâm Phong quay trở lại thì Mộ Dung Tuyết cũng ngạc nhiên, nàng tưởng rằng có người mở ra phong ấn vì lúc Lâm Phong rời khỏi nàng không cảm nhận được ba động của trận pháp, cũng không nhận thấy lúc nào Lâm Phong rời khỏi. Lâm Phong cười cười giải thích:
-Vừa rồi ta có chút cảm ngộ, không làm Tuyết sợ chứ.
-Không có, huynh lại nhìn xem, ba tháng huynh bế quan muội đã gieo được một số linh thảo rồi.
Mộ Dung Tuyết vui vẻ khoe với Lâm Phong vườn linh thảo mà nàng trồng, quả thực trong quá trình chăm sóc linh thảo Mộ Dung Tuyết hiểu thêm rất nhiều về đan ý, nàng chưa từng nghĩ tới trồng linh thảo lại có tác dụng lớn đến như vậy, biết trước thì lúc còn ở Mộ Dung thương đoàn nàng cũng trồng rồi a. Bất quá Mộ Dung Tuyết cũng biết vì đan ý tầng một và tầng 2 của nàng khởi đầu từ Lâm Phong, cũng chính là nhân sinh đan ý nên lúc này cảm ngộ về đan ý của nàng mới rõ rệt như vậy, nếu là một loại đan ý khác thì dù nàng có trồng ngàn gốc linh thảo cũng chả có tí cảm ngộ nào.
Lâm Phong cũng nhìn vườn linh thảo của Mộ Dung Tuyết, chỉ ba tháng mà nàng đã trồng xuống hết tất cả linh thảo cấp 1 mà hắn cướp được, không những chúng nó không héo tàn mà dưới sự chăm sóc của đan khí càng có khuynh hướng tiến cấp lên linh thảo cấp 2, đồng thời dường như linh thảo này còn có thêm sức sống, mặc dù sức sống này vô cùng nhỏ nhưng cũng có.
Lâm Phong cũng cảm nhận được trong linh thảo có một chút gì đó của hắn, nói chính xác hơn là linh khí của những linh thảo này hấp thu khá giống hắn, điều đó mới khiến cho những linh thảo này dù đã bị người đào lên mà vẫn có thể một lần nữa gieo trồng xuống, đây giống như là hồi sinh tử vật vậy.
Lâm Phong hỏi Mộ Dung Tuyết:
-Tuyết có dự định gì không, bây giờ Tuyết đã có thể tự luyện đan để đề cao tu vi, ta cũng có thể tự mình tu luyện.
Mộ Dung Tuyết nghĩ rằng Lâm Phong muốn chia tay tại đây, trong lòng dâng lên một cỗ phiền muộn, cuối cùng mình vẫn không là gì của hắn. Nàng cắn răng nói ra:
-Muội muốn tiếp tục đi theo huynh, chẳng phải lúc trước huynh nói khi ta đạt đến lục chuyển sẽ có sự trợ giúp cho huynh sao.
Cũng không phải Lâm Phong muốn hai người tách ra từ đây, chỉ là vì theo dự tính của Lâm Phong thì chắc chắn hắn sẽ đắc tội với nhiều người, nói ra lúc này thì cũng sẽ dễ dàng hơn, cũng nói rằng nếu sau này hắn có chuyện gì xảy ra thì một khi hắn rời đi Mộ Dung Tuyết đừng nên lo lắng, ít nhất nàng cũng đã có thể tu luyện để bảo vệ bản thân.
-Tuyết không nên lo lắng như vậy, ta cũng không có ý định sẽ rời đi ngay bây giờ. Được rồi, lần này ta sẽ luyện một loại gọi là Tử Đan, đây là một loại độc đan, đan này có thể sẽ giúp cho Tuyết có tiền vốn để sau này đột phá đan ý tầng 3.
Lâm Phong chuyển chủ đề, nghe nói về luyện đan thì sự ưu phiền trong mắt Mộ Dung Tuyết cũng biến mất, bây giờ đối với nàng thì luyện đan là thứ nàng hứng thú thứ hai, chỉ sau việc nàng muốn ở cùng Lâm Phong mà thôi.
Hai người chuyển qua phòng luyện đan, tại trung tâm lò luyện đan là một lò đan cấp 3 mà Lâm Phong vẫn thường sử dụng tại Cự Điểu Sơn Lâm, đây cũng là lò đan mà cha của Mộ Dung Tuyết xoay sở cho hắn. Lần này thì lò đan đã được cố định tại một chỗ, Lâm Phong kết nối lò đan này với hỏa khí dưới lòng đất, từ đó có thể kết hợp với linh hỏa của Lâm Phong để tăng khả năng loại bỏ tạp chất, đồng thời trợ giúp Lâm Phong có thể luyện đan liên tục mà không sợ hao hết linh lực nửa đường.
Mộ Dung Tuyết mặc dù đã có ngọc giản về các phương pháp chuyển đổi đan khí nhưng nàng vẫn chưa luyện đan được, sử dụng đan khí để luyện đan quá khó khăn, hiện tại quan sát Lâm Phong luyện đan đương nhiên là chuyện tốt không thể bỏ qua.
Lâm Phong đã để sẵn những thứ linh thảo để luyện chế Phi Lôi Đan và Tạo Đài Đan trên một bình đài, sở dĩ hắn làm như vậy để Mộ Dung Tuyết có thể quan sát rõ ràng hơn hắn sử dụng linh thảo như thế nào, hỏa hầu như thế nào từ đó nàng mới có kinh nghiệm. Tử Đan là loại đan dược cần gia nhập tử vong chi khí nên Lâm Phong chưa muốn luyện ngay, hắn luyện chế hai loại đan dược kia để luyện tay trước đã.
Phi Lôi Đan, Tạo Đài Đan cùng Tử Đan đều do Lâm Phong suy nghĩ ra phối phương, Phi Lôi Đan không phải dùng để tu luyện mà dùng để tránh lôi, Lâm Phong nghĩ rằng lúc trước hắn tấn cấp Trúc Cơ liền bị một tia thiên kiếp đánh trúng nên hắn muốn chuẩn bị cho Kết Đan luôn.
Tạo Đài Đan là đan dược dùng để thăng cấp tại Trúc Cơ Kỳ, tùy vào lượng linh thảo thì có thể đột phá một cấp tại Trúc Cơ Kỳ, Lâm Phong dự định để cho Mộ Dung Tuyết dùng đan này vì lượng linh khí hắn cần hấp thu để tăng cấp là quá lớn, với số lượng linh thảo như thế này căn bản là chưa kịp đột phá thì dược lực đã hết rồi a.
Tử Đan là một loại độc đan cực kỳ bá đạo, gồm 2 gốc linh thảo độc tính cực mạnh đó là Hấp Cốt Thảo và Thực Hủ Hoa làm chủ dược, đồng thời còn gia nhập thêm tử vong chi khí của Lâm Phong vào đó thì một khi Kết Đan viên mãn bị đánh lén cũng chỉ có con đường chết. Như vậy Tử Đan cũng có thể được coi là một loại pháp bảo dùng một lần, dưới Nguyên Anh kỳ đều không thể trốn thoát khỏi độc tính của nó a.
Mộ Dung Tuyết chăm chú quan sát Lâm Phong luyện đan, từng gốc linh thảo được dẫn vào lò, linh hỏa của Lâm Phong không đả thương thần thức của nàng chút nào nên nàng có thể thoải mái quan sát. Lâm Phong luyện đan không cần pháp quyết vì phương pháp của hắn là sử dụng phong ấn thuật, khi linh hỏa cùng thần thức tràn vào lò luyện đan thì đã được khống chế vô cùng tỉ mỉ, giống như đang khắc trận pháp chứ không phải luyện đan, một khi trận pháp phong ấn thành thì lúc đó cũng là lúc đan dược thành.
Chỉ sau hơn một canh giờ thì hai viên đan dược đều đã hoàn thành, vẫn như mọi lần đan khí được trao đổi giữa lò luyện đan và Mộ Dung Tuyết thì vẫn là cực phẩm đan dược, còn Mộ Dung Tuyết thì tu vi cũng tăng tiến lên một chút.
Lâm Phong vẻ mặt chăm chú, nhờ cơ chế của lò luyện đan giống lò phản ứng hạt nhân nên hắn cũng không hao tốn linh lực cũng như thần thức quá nhiều nhưng việc luyện chế Tử Đan không đơn giản chỉ là luyện đan, đây là một bước tiến giúp cho Mộ Dung Tuyết hiểu hơn về nhân sinh đan ý, Lâm Phong chỉ có một lần cơ hội, hắn không thể thất bại vì nếu thất bại đan ý của Mộ Dung Tuyết sẽ bị dao động.
Tốn một nén nhang điều chỉnh lại trạng thái đỉnh phong, Lâm Phong phất tay, Hấp Cốt Thảo cùng Thực Hủ Hoa và các loại linh thảo phụ trợ đều được ném vào lò luyện đan. Độc đan khác với các loại đan dược khác ở chỗ không phải luyện hóa linh thảo từng bước rồi đề cao hiệu quả mà cần phải luyện hóa cùng một lúc tất cả các loại linh thảo, khiến cho độc tính phát huy tới mức cao nhất vì không phải cứ hai loại độc sẽ hỗ trợ cho nhau.
Cùng một lúc luyện hóa mười mấy gốc linh thảo, quan sát để thay đổi bản chất của linh thảo đồng thời phải khắc trận pháp cho linh dịch khiến Lâm Phong cũng vô cùng ngưng trọng, mồ hôi lấm tấm trên trán cho thấy hắn cũng đang rất cố sức, đây quả thực là lần luyện đan khó nhất mà Lâm Phong từng luyện.
Mộ Dung Tuyết quan sát Lâm Phong luyện Tử Đan thì nàng cũng có rất nhiều thứ đang suy diễn, đại đạo bất đồng, đan ý bất đồng. Nhân có tốt có xấu, có thiện có ác, nhưng những điều đó chỉ là nhận định chủ quan của một người, vậy đan cũng thế. Nếu đan là vật sống thì độc đan đối với người khác đại biểu cho một vật vô cùng tà ác nhưng đối với người sử dụng nó lại là phương pháp bảo mệnh, tà ác chi ý cùng thiện lương chi ý nếu dung nhập vào đan ý thì như thế nào, Mộ Dung Tuyết đột nhiên lại rất muốn trải nghiệm… cuộc đời của một viên độc đan.
Tử vong chi ý được Lâm Phong dẫn vào lò đan, dung hợp cùng độc thảo tinh hoa, không có bất kì sai sót nào, một cỗ khí tức hủ bại cực kì bá đạo dần lớn lên trong lò đan. Hai canh giờ sau, trận pháp phong ấn hoàn thành, một tiếng nổ trầm đục vang lên, một viên đan dược màu đen bay ra, lúc này cỗ khí tức kia đã bị phong ấn nên nhìn Tử Đan không khác gì đan dược bình thường, chỉ có Lâm Phong cùng Mộ Dung Tuyết biết một khi nó bộc phát thì sẽ có tác dụng như thế nào.
Thu lại viên đan dược, Lâm Phong cũng thở phào nhẹ nhõm, may mắn là hắn thành công. Tử Đan thân mang Tử Vong chi ý nhưng tử vong chi ý này lại khiến nó có sinh mệnh, như vậy tử vong cùng sinh mệnh lại có mối quan hệ như thế nào, tại sao tử vong lại có sinh mệnh. Khi quá trình luyện đan kết thúc thì Mộ Dung Tuyết cũng chỉ cảm ngộ tới đây mà thôi, nàng cảm giác mình đã tìm được phương hướng đột phá đan ý tầng ba nhưng vẫn còn rất mông lung, Mộ Dung Tuyết cần những cơ hội cảm ngộ như thế này nữa mới đột phá được.