Tại Thái Sơ Giới, chuyển hóa linh lực thành tiên lực là một bước đi không thể thiếu, kể cả những người được sinh ra ở Thiên Giới cũng đều đi theo con đường tu luyện linh lực trước rồi mới đổi sang tiên lực giống như những người phi thăng từ Nhân Giới.
Tại sao lại như vậy?
Rất đơn giản, bởi vì tiên lực cao cấp hơn linh lực nhiều lắm, phàm thể rất khó tiếp nhận sức mạnh của tiên lực, một khi khống chế không tốt sẽ làm tổn thương kinh mạch và đan điền, trong quá khứ không phải chưa từng có người biến thành phế nhân do tiên lực tổn thương, thậm chí còn có người bạo thể mà chết rất oan uổng.
Trừ phi ngươi sinh ra đã là Tiên Thiên Đạo Thể, loại thể chất hoàn mỹ cho tu luyện, hoặc Hỗn Độn Chi Thể, loại thể chất không sợ phản phệ, bằng không thì ngay từ đầu đã đi tu luyện tiên lực cùng với đi tự sát không khác bao nhiêu cả.
Cũng chính bởi sự mạnh mẽ của tiên lực nên dù ngươi có nhiều Tiên Tinh đi nữa nhưng muốn hoàn toàn chuyển hóa linh lực thành tiên lực vẫn cần có thời gian để cơ thể thích ứng được với lực lượng mới.
Nhanh thì vài ba năm, chậm thì mấy chục năm.
Đương nhiên, những người sinh ra ở Thiên Giới vẫn có lợi thế hơn, bọn họ không hấp thu tiên khí từ đầu nhưng lâu ngày sống chung cũng đã rất quen thuộc với tiên khí, có những người thậm chí không cần đợi đến Vấn Đạo viên mãn đã bắt đầu chuyển hóa linh lực thành tiên lực rồi.
Nói tóm lại, chuyển hóa linh lực thành tiên lực không khó, nhưng muốn một mạch chuyển hóa toàn bộ linh lực thành tiên lực lại là một sự kiện khó khăn vô cùng.
Trên lí thuyết, chỉ khi nào nhục thân của ngươi đạt tới mức độ Tạo Giới Cảnh trở lên thì mới có khả năng không sợ hãi gì cả một mạch chuyển hóa linh lực thành tiên lực, dù sao bước chuyển hóa này chỉ là một giai đoạn quá độ từ Vấn Đạo đến Luyện Hồn Cảnh mà thôi.
Thế nhưng, luyện thể so với tu luyện tu vi còn khó khăn hơn gấp mấy lần, muốn ở cảnh giới Vấn Đạo tu luyện nhục thân tới mức độ sánh ngang Tạo Giới Cảnh gần như là không thể nào a, từ trước đến nay ở Thái Sơ Giới nghe cũng chưa từng nghe qua đó a.
Kể cả Lâm Phong yêu nghiệt như thế cũng không được tính vào trường hợp trên.
Mặc dù nhục thân của Lâm Phong quả thật đã đạt tới mức độ Tạo Giới Cảnh, nhưng đó là khi hắn ở Luyện Hồn Cảnh chứ không phải Vấn Đạo viên mãn.
Bất quá lúc nào không quan trọng, quan trọng là Lâm Phong đã có vốn liếng để một mực chuyển hóa linh lực thành tiên lực.
Với nhục thân mạnh mẽ, Lâm Phong không hề cố kị gì cả vận chuyển Thiên Biến Vạn Hóa Pháp đến cực hạn, bằng mắt thường có thể thấy một viên thượng phẩm Tiên Tinh bị Lâm Phong nắm trong tay co rút một vòng đến một vòng, cái tốc độ này... quá kinh khủng rồi.
Nói thật ngay cả Tô Linh Nhi cũng bị tốc độ hấp thu Tiên Tinh của Lâm Phong làm cho chấn kinh, nàng biết rất rõ một viên thượng phẩm Tiên Tinh ẩn chứa bao nhiêu năng lượng, nếu để cho một tên Luyện Hồn Cảnh bình thường hấp thu cũng phải được mấy năm không dứt.
Còn Lâm Phong thì sao?
Án theo tốc độ này, chưa tới một canh giờ đã hấp thu xong một viên rồi.
Mặc dù Lâm Phong đã là Tụ Dương Cảnh, tốc độ hấp thu so với Luyện Hồn Cảnh phải nhanh hơn nhiều, nhưng một canh giờ một viên liền không hợp thói thường a.
Đấy là chưa kể đến Lâm Phong hấp thu Tiên Tinh không lãng phí chút nào, dù chỉ là một tia tiên khí tràn ra cũng không có khiến Tô Linh Nhi thắc mắc không thôi, rốt cuộc là hắn tu luyện công pháp gì mà bá đạo đến mức trăm phần trăm hấp thu đây?
Phải biết Thiên Minh Phong Thần Quyết tầng thứ chín cũng không làm được điểm này đâu.
Tô Linh Nhi ngồi bên cạnh cảm thán:
- Cái tên này... thật biết cách đả kích người khác. Bất quá cũng tốt, ít nhất ta không phải ngồi chờ quá lâu, không tu luyện được thật đúng là nhàm chán.
Nghĩ vậy, Tô Linh Nhi lười biếng nằm xuống cuộn người đi ngủ, theo nàng dự đoán Lâm Phong chỉ mất nửa ngày để chuyển hóa toàn bộ linh lực thành tiên lực, ngủ một giấc là xong rồi a.
Nửa ngày sau, Tô Linh Nhi mở mắt ra, nàng khẽ nhíu mày:
- Kì quái, vẫn chưa xong sao? Không đúng, hắn... hắn đã hấp thu tám viên thượng phẩm Tiên Tinh rồi?
Đúng vậy, một Vấn Đạo viên mãn chỉ cần một đến năm phần trăm của một viên thượng phẩm Tiên Tinh là hoàn thành chuyển hóa, còn Lâm Phong đang là Tụ Dương Cảnh sẽ cần nhiều hơn nhưng Tô Linh Nhi chỉ cho rằng sáu viên thượng phẩm Tiên Tinh là đủ rồi.
Sáu viên, thậm chí là đã đề cao Lâm Phong rồi a.
Đây là thượng phẩm Tiên Tinh đó a, năng lượng trong một viên này sánh bằng mười nghìn viên hạ phẩm Tiên Tinh chứ đâu có ít.
Ai ngờ Lâm Phong đã hấp thu tới viên thứ tám vẫn chưa dừng lại, chẳng lẽ Lâm Phong muốn nhân cơ hội này mò tới ngưỡng cửa Tạo Giới Cảnh luôn sao?
Đáp án là... đúng vậy.
Lượng linh lực Lâm Phong có thể chuyển hóa nhiều hơn tu sĩ bình thường là không sai, nhưng hấp thu xong sáu viên thượng phẩm Tiên Tinh thì đã bão hòa rồi, phần tiên khí của mấy viên thượng phẩm Tiên Tinh sau đó được Lâm Phong dồn hết vào Sinh Mệnh Chi Dương.
Lâm Phong muốn đặt cơ sở cho lúc đột phá lên Tạo Giới Cảnh, hắn cần càng nhiều Tiên Tinh càng tốt.
Lại qua thêm hai ngày, toàn bộ ba mươi viên thượng phẩm Tiên Tinh có thể sử dụng bị Lâm Phong tiêu hao hết sạch hắn mới chấm dứt tu luyện (tốc độ áp súc càng về sau càng chậm), vẻ mặt khá thỏa mãn tự lẩm bẩm:
- Ừ, không sai biệt lắm.
Tô Linh Nhi:
- ...
Không sai biệt lắm là ý tứ gì?
Một tên Tụ Dương Cảnh hấp thu hết ba mươi viên thượng phẩm Tiên Tinh vẫn không đột phá Tạo Giới Cảnh, là do hắn quá trâu bò hay do Tạo Giới Cảnh trở nên khó khăn cực độ rồi?
Ba mươi viên thượng phẩm Tiên Tinh, dù đặt ở Thiên Giới cũng là một khoản tài phú vô cùng khổng lồ a, ngay cả những tông môn đỉnh cấp cũng không dám lấy ra cho đệ tử sử dụng, vậy mà cứ đơn giản trong ba ngày đã bị Lâm Phong ăn sạch không còn một mống?
Nhìn qua Tô Linh Nhi đang trợn mắt nhìn mình, Lâm Phong khó hiểu hỏi:
- Trên mặt ta dính cái gì sao?
Tô Linh Nhi vô thức dời ánh mắt từ khuôn mặt sang cái bụng Lâm Phong hỏi ngược lại:
- Ngươi... ngươi sẽ không bể bụng mà chết chứ?
Lần này tới lượt Lâm Phong kinh ngạc nói:
- Ồ, không hổ là thần thú, ánh mắt không tệ. Tuy nhiên ta cũng không biết có bể bụng hay không nữa.
Tô Linh Nhi:
- …
Ánh mắt không tệ là cái quỷ gì? Nàng có nhìn ra được cái gì đâu a.
Tạm thời bỏ qua chuyện đó, Tô Linh Nhi để ý tới câu sau của Lâm Phong hơn nói ra:
- Ngươi lại tính làm chuyện mạo hiểm gì đó?
Lâm Phong cười nói:
- Đương nhiên là đột phá Tạo Giới Cảnh, nhưng nếu có thêm mấy chục viên thượng phẩm Tiên Tinh thì tốt hơn.
Tô Linh Nhi choáng, trời ạ, hắn vẫn chưa thỏa mãn sao, lại muốn thêm mấy chục viên thượng phẩm Tiên Tinh?
Cái này... cái này là muốn ăn cho bể bụng thật đây mà.
Thế nhưng Tô Linh Nhi vô cùng khó hiểu, Lâm Phong không phải có Giới Vực sao, đối với tu sĩ đã hình thành Giới Vực thì dùng Giới Vực làm nền tảng sẽ rất dễ dàng đột phá Tạo Giới Cảnh a, hắn còn muốn ăn no bể bụng làm cái gì chứ?
Rảnh rỗi sinh nông nổi hả?
Vốn không muốn đọc tâm tư của Tô Linh Nhi, nhưng càng lúc ý niệm của nàng càng rõ ràng, Lâm Phong rốt cuộc cũng hiểu hết ngọn nguồn, hắn lắc đầu cười khổ:
- Giới Vực của ta không giống bình thường, không dùng nó đột phá Tạo Giới Cảnh được. Mà thôi, tạm gác lại chuyện đó đi, ngươi có nghe qua Hồn Viêm bao giờ chưa?
Tô Linh Nhi mờ mịt nói:
- Hồn Viêm? Là cái gì?
Thấy vậy Lâm Phong bắt đầu giải thích:
- Linh hồn được chia thành năm cấp độ cơ bản là Phàm, Linh, Hóa, Nguyên, Thiên, lúc sinh ra phần lớn sinh linh đều chỉ có linh hồn Phàm cảnh, theo cảnh giới tăng lên linh hồn cũng sẽ tăng trưởng theo nhưng nếu không có biện pháp tu luyện thích hợp thì khó vượt qua được Linh cảnh.
- Đột phá mỗi một cấp, linh hồn sẽ xuất hiện chất biến, điển hình là phàm nhân thì không thiêu đốt linh hồn đổi lấy lực lượng được còn tu sĩ thì có thể, đây là sự khác biệt giữa Phàm cảnh và Linh cảnh. Trên nữa là Hóa cảnh, đến cảnh giới này liền có thể ngưng tụ ra Hồn Viêm để trực tiếp chiến đấu, thậm chí luyện đan.
- Hiện tại trình độ linh hồn của ngươi đã nằm ở Linh cảnh đỉnh phong, chỉ kém một bước là vào Hóa cảnh, ta muốn để ngươi đột phá trước rồi chúng ta cùng nhau luyện đan, ngươi thấy sao?
Những kiến thức này là Siêu Khuyển nói cho Lâm Phong khi biết linh hồn hải của hắn đã biến hóa thành linh hồn chi nguyên, kiến thức của Siêu Khuyển không hề hạn hẹp chút nào đâu, nó đã có một khoảng thời gian rất dài “giao lưu” với Tang Thụ đấy.
Còn Tô Linh Nhi mặc dù cũng là thần thú nhưng thời gian nàng sống ở Đại Thiên Thế Giới không dài, kiến thức về linh hồn không đủ nên không biết, dù sao lực lượng của thú tộc không nằm ở linh hồn mà thiên về huyết mạch cùng thiên phú nhiều hơn.
Nghe Lâm Phong nói, Tô Linh Nhi hiển nhiên là cao hứng rồi, nàng vốn nghĩ chỉ có thể nhìn Lâm Phong luyện đan cũng khá là nhàm chán, ai biết Lâm Phong lại mang tới cho nàng một kinh hỷ bất ngờ như thế chứ.
Bất quá Tô Linh Nhi vẫn rất lí trí, nàng hỏi:
- Giúp ta đột phá không có hại gì cho ngươi chứ?
Lâm Phong cười cười:
- Yên tâm đi, linh hồn của ta đã đạt tới Nguyên cảnh rồi, giúp ngươi đột phá Hóa cảnh không thành vấn đề.
Tô Linh Nhi kinh ngạc thốt lên:
- Mạnh như vậy? Ngươi xuất ra Hồn Viêm cho ta xem thử một chút đi.
Lâm Phong nói:
- Thực ra ta cũng chưa có dịp thử ngưng tụ ra Hồn Viêm, nhân cơ hội này ngươi nhìn ta để rút kinh nghiệm cũng tốt.
Nói rồi, Lâm Phong xòe tay ra, nháy mắt sau một cái tiểu Lâm Phong xuất hiện đứng trong lòng bàn tay Lâm Phong.
Ánh mắt tiểu Lâm Phong ngưng trọng, toàn thân nó bỗng toát lên một tầng hỏa diễm, không, là chính nó tự bốc cháy hóa thành hỏa diễm mới đúng.
Sau đó, tiểu Lâm Phong dần dần mất đi hình dáng “Lâm Phong” trở thành một đóa hóa diễm thực thụ.
Tô Linh Nhi nhìn chăm chăm vào đóa hỏa diễm nhỏ cỡ nắm tay kia, trong mắt không khỏi toát lên vẻ khϊế͙p͙ sợ, với tư cách từng là một trong Thất Tướng nàng dám khẳng định uy lực của đóa hỏa diễm này không tầm thường chút nào, nhất là sát thương đối với linh hồn.
Thậm chí Tô Linh Nhi có cảm giác rằng nếu không phải nàng có mối liên hệ mật thiết với Lâm Phong sợ rằng không cần trực tiếp tiếp xúc mà chỉ cần ở khoảng cách gần như thế này nàng đã bị nó đốt thành hư vô rồi.
Bỗng, Lâm Phong lên tiếng cắt đứt dòng suy nghĩ của Tô Linh Nhi:
- Ngươi tiến vào đóa Hồn Viêm này đi.
Đổi lại một người khác nói, có ngu Tô Linh Nhi mới nghe lời nhảy vào Hồn Viêm, nhưng nàng tin tưởng Lâm Phong sẽ không hại nàng.
Thế là, Tô Linh Nhi không nói hai lời tiến nhập Hồn Viêm.