Đỉnh Phong Chí Tôn

Chương 42: Do thám Hắc Ám đế quốc

Lâm Phong quay về Thông Thiên đế quốc, lòng hắn đã chết, hắn quyết định sẽ phá tan thế giới này dù nó có là gì đi chăng nữa, hắn sẽ cho cả thế giới bồi táng theo Thanh Ngọc. Sự thay đổi của Lâm Phong không một ai nhận ra, hắn vẫn là người anh hùng của đế quốc nên hành sự vô cùng dễ dàng.


Không biết có phải do hỗn độn song thạch thai hay không mà tu vi của hắn đã phục hồi, thậm chí đẳng cấp của chân khí lại cao hơn một chút, từ đó mà những vũ khí hắn chế tạo ra uy lực lại càng lớn hơn nữa.


Có phát hiện này Lâm Phong một lần nữa lao đầu vào nghiên cứu, hắn muốn thăm dò Hắc Ám đế quốc, hắn muốn diệt sát Hắc Ám đế quốc thật nhanh để hoàn thành kế hoạch, hắn không muốn chờ đợi thêm một chút nào nữa. Lâm Phong nhận thấy chỉ có bản thân mình chính là người duy nhất có thể đi vào Hắc Ám đế quốc mà không bị phát hiện, bởi vì… hắn giống bọn họ, đều là tu chân, chỉ là đẳng cấp chân khí của hắn cao hơn đồng thời không chứa khí tức hắc ám mà thôi.


Lâm Phong cũng suy đoán quân đoàn trước kia của Hắc Ám đế đã là chi quân đoàn mạnh nhất của bọn chúng do đó bọn chúng mới không tiếp tục tấn công nữa, có thể theo thời gian thì dưới sự giúp đỡ của Lâm Phong Thông Thiên đế quốc sẽ hoàn toàn qua mặt Hắc Ám đế quốc nhưng hắn không thể chờ lâu hơn bởi vì thế giới này quá quỉ dị, riêng việc có mặt của Hắc Ám đế quốc cùng phương thức chiến đấu của chúng đã quỉ dị rồi, hắn không dám đặt cược tất cả vào tay người khác, chỉ có thể bởi chính tay hắn mà hoàn thành.


Lâm Phong không nói với ai về kế hoạch của hắn, hắn hiện tại không tin tưởng bất cứ ai, có lẽ Thông Thiên đế quốc cùng Hắc Ám đế quốc căn bản không phải là hai đế quốc đối nghịch nhau mà chỉ là 2 quân cờ trong tay người khác mà thôi.


Cải tiến lại bộ đồ do thám, Lâm Phong rời khỏi Thông Thiên đế quốc mà không bị ai phát hiện, kể cả là bức tường lôi điện cũng không phát hiện được Lâm Phong vì hắn chính là người sửa nó, không ai hiểu rõ bức tường ấy hơn Lâm Phong. Với không gian cực lớn trong nhẫn không gian của Tử Thiên, dù Lâm Phong có ra khỏi phạm vi Thông Thiên đế quốc thì việc thành lập một phòng nghiên cứu đơn giản vẫn hoàn toàn có thể, do đó hắn không lo lắng về việc thiếu trang bị, chỉ cần hắn muốn hắn có thể nghiên cứu ra rất nhiều thứ trong lúc ở bên ngoài.


Việc Lâm Phong nghiên cứu một hai tháng không gặp ai là chuyện rất bình thường nên tất cả mọi người đều nghĩ rằng Lâm Phong vẫn đang trong phòng nghiên cứu chứ không có ai nghĩ Lâm Phong đã rời đi Thông Thiên đế quốc.


Di chuyển với tốc độ cực nhanh, chỉ hơn một tháng thì Lâm Phong đã tới gần Hắc Ám đế quốc, hắn không manh động mà cần phải tìm hiểu kỹ càng trước khi tiến vào Hắc Ám đế quốc, một khi phát hiện Hắc Ám đế quốc đã suy yếu thì liền trở về Thông Thiên đế quốc phát động chiến tranh.


Hắc Ám đế quốc cũng giống như Thông Thiên đế quốc, đều có một bức tường bảo vệ nhưng tại Hắc Ám đế quốc thì bức tường này giống như làn sương mù màu đen bao vây Thông Thiên đế quốc, Lâm Phong cảm nhận được làn sương mù này hung hãn hơn tại chiến trường không chỉ gấp đôi.


Trước khi tới đây Lâm Phong đã lên kế hoạch kỹ càng, trước tiên phải bắt được một người của Hắc Ám đế quốc, sau đó thử dùng chân khí bao bọc tên này lại xem tên này có thể tự sát được hay không, nếu vẫn có thể tự sát thì hắn sẽ tìm cách khác, nếu không thể tự sát thì hắn sẽ moi ra thông tin từ tên này, sau đó dùng thân phận của tên này để tiến vào Hắc Ám đế quốc.


Chờ đợi gần 7 ngày, rốt cuộc Lâm Phong cũng nhìn thấy một kẻ từ Hắc Ám đế quốc đi ra, đây là một kẻ khoảng 30 tuổi, tóc tai bù xù, nước da ngăm đen lại có thêm những cục mụn nước trên khuôn mặt, trông vô cùng đáng sợ. Lâm Phong không ra tay vội, vẫn ngụy trang theo sau người này tới một khu đất gần đó, không biết tên này đọc thứ gì mà mặt đất hơi chấn động, sau đó nứt ra để lộ một hồ máu màu đen, khí tức vô cùng tà ác.


Tên này ngâm mình trong hồ máu nhưng không bị tan chảy mà sức sống còn mạnh hơn một chút, khoảng 15 phút sau thì hắn lại đọc gì đó thì hồ máu liền biến mất.
Trong khoảng thời gian này Lâm Phong không dám cử động, thậm chí việc hít thở cũng được hắn thay thế bằng chân khí.


Sau khi hồ máu kia đóng lại Lâm Phong mới nhẹ nhõm hơn một chút, đợi khi tên kia rời khỏi vị trí hồ máu một khoảng mấy trăm mét Lâm Phong liền xuất ra một loại thuốc gây tê liệt thần kinh, tiêm vào sau gáy tên Hắc Ám đế quốc, vận chuyển chân khí bao bọc hắn đồng thời khiến cho thuốc ngấm nhanh hơn. Vì bị đánh lén hơn nữa cách làm của Lâm Phong quá chuẩn xác, quả nhiên khi chân khí của Lâm Phong bao bọc lại tên này thì hắn muốn tự sát cũng không được, chỉ hơn mười giây ý thức đã bị khống chế.


Lâm Phong mang theo kẻ này tới một vị trí mà trước đó hắn đã che đậy, đây là một hang động do Lâm Phong đào ra, rất đơn giản chỉ là một cái hang khoảng 1 trượng, không có bất kì thứ gì khác. Lâm Phong ném tên này xuống, hỏi ngay vào vấn đề chính:


-Cho ta biết làm thế nào để tiến vào Hắc Ám đế quốc.


Mặc dù bị thuốc của Lâm Phong khống chế thế nhưng tên này thần trí vô cùng kiên định, sự giằng co giữa hai luồng ý thức khiến đầu hắn như bị nổ tung nhưng hắn vẫn cắn răng chịu đựng, chết vì chủ thượng không có gì đáng sợ, đó còn là một sự vui sướng.


Lâm Phong khá tự tin vào loại thuốc của mình thế nhưng nếu kéo dài như vậy nói không chừng tên này sẽ trở thành ngu ngốc, đến lúc đó hắn đã phí công vô ích rồi. Suy nghĩ một chút Lâm Phong tiêm cho tên này một mũi để chấm dứt hiệu quả của thuốc nhưng lại khiến hắn không còn sức lực, sau đó lấy ra dụng cụ tra tấn, đủ loại cực hình được Lâm Phong áp dụng lên người tên này.


Thực ra Lâm Phong cũng biết những loại cực hình này căn bản chẳng có ý nghĩa gì với người của Hắc Ám đế quốc, nhìn cách bọn họ tự nhảy vào bể máu liền biết không sợ đau không sợ chết rồi, hắn làm điều này là để làm suy yếu ý thức của tên này dần dần rồi dùng máy đọc ký ức luôn, mặc dù dùng máy đọc ký ức có thể không cho hắn một câu trả lời hoàn hảo nhất nhưng có còn hơn không.


Một ngày lại một ngày, hôm nay đã là ngày thứ 20 Lâm Phong tiến hành tra tấn, cứ tra tấn rồi lại chữa trị rồi lại tra tấn, giống như một vòng tuần hoàn, Lâm Phong gợi cho tên kia một ý nghĩ rằng hắn sẽ phải sống một cuộc đời mãi mãi bị giam cầm, cảm giác này còn đáng sợ hơn cái chết rất nhiều.


Thời cơ đã đến, Lâm Phong đặt lên đầu tên kia một bộ máy đọc kí ức, phía trên còn có một màn hình biểu đạt hình ảnh.


Ý thức không còn mạnh mẽ, việc đọc ký ức diễn ra rất thuận lợi nhưng chỉ thu được những mảnh ký ức rải rác, không trọn vẹn. Thế nhưng đối với Lâm Phong thì điều đó đã đủ rồi, hắn chỉ cần biết làm cách nào để đi vào Hắc Ám đế quốc mà thôi, những chuyện còn lại hắn sẽ tự tìm hiểu.


Thông qua những đoạn ký ức này Lâm Phong biết màn sương mù kia chỉ cho những ai tu luyện công pháp của Hắc Ám đế quốc đi vào, Lâm Phong không biết tâm pháp đó như thế nào nhưng hắn hiểu được cơ bản là dung nhập linh khí từ thiên địa sau đó khiến cho tia hắc khí trong linh hồn càng ngày càng lớn mạnh, theo đó tu vi cũng lớn mạnh theo. Còn có một cách khác đó chính là giết người, sau đó hấp thu máu huyết của họ, điều này còn làm tu vi tăng nhanh hơn, do đó người của Hắc Ám đế quốc vô cùng tàn bạo.


Lâm Phong không biết trước đây trong cơ thể hắn có hắc khí hay không nhưng hiện tại thì cơ thể hắn không có tồn tại tia hắc khí này, đây là điểm khác giữa Lâm Phong và mọi người tại thế giới này.


Đúng như Lâm Phong suy đoán, trước đây trong cơ thể hắn vẫn tồn tại tia hắc khí nhưng khi ký ức thức tỉnh cùng với việc song tu với Thanh Ngọc, hoàn thành Nhật Nguyệt Phá Hư thần đồng thì tia hắc khí đó đã bị chân khí xóa đi, đó là lí do hắn là người duy nhất có thể thay đổi thế giới này.


Thế nhưng điều này hiện tại lại gây rắc rối cho Lâm Phong, không có hắc khí thì hắn không chắc khi tiến vào Hắc Ám đế quốc có bị phát hiện hay không, sau một ngày suy diễn thì Lâm Phong bắt đầu thử tách tia hắc khí từ người của tên kia rồi chuyển sang cho mình.


Đây cũng là lần đầu tiên mà Lâm Phong nhìn thấy tên kia vô cùng hoảng sợ, dường như hắc khí này còn quan trọng hơn cả tính mạng của hắn, mặc dù đã có suy đoán nhưng Lâm Phong vẫn không chắc hắc khí này là cái gì, chỉ biết nó chi phối mạng sống của người khác mà thôi.


Mấy ngày sau sau khi dùng nhiều cách Lâm Phong rốt cuộc cũng tách được tia hắc khí ra ngoài, lúc mà tia hắc khí bị tách ra, tên kia liền tử vong, vẻ mặt cực kì đau khổ thế nhưng trong mắt Lâm Phong lại thấy một thứ vô cùng khác biệt, đó là linh hồn của hắn tràn đầy vui sướng giống như đã được giải thoát.


Lâm Phong không suy nghĩ nhiều tìm cách nhét hắc khí vào cơ thể mình, tách ra thì khó chứ cho vào thì dễ dàng vô cùng.


Tia hắc khí được đưa vào cơ thể Lâm Phong nhưng không bám được vào linh hồn của hắn mà chỉ trôi nổi tại đan điền, thậm chí đây là do Lâm Phong cố tình không xóa nó đi bởi hắn phát hiện chân khí của hắn vô cùng bài xích tia hắc khí này, nếu không phải hắn chủ động điều khiển chân khí không được xóa tia hắc khí này đi thì tia hắc khí này còn không thể tồn tại được.


Chuẩn bị xong tất cả Lâm Phong cảm nhận lại bản thân, lúc này hắn giống y đúc tên bị hắn bắt được, thậm chí còn biết cả ký ức của hắn mới bắt đầu tiến thử vào Hắc Ám đế quốc, nếu có gì bất thường liền cho kích nổ boom chạy trốn.