Đỉnh Phong Chí Tôn

Chương 176: Liễu phượng đột phá - Hoàn mỹ kim đan

Đối mặt trực tiếp với đệ cửu trọng thiên, Liễu Phượng cảm thấy bản thân vô cùng nhỏ bé cùng sâu kiến không có bao nhiêu khác biệt, giống như nàng có giãy dụa thế nào cũng không thể nào phá nổi đệ cửu trọng thiên, bởi vì nó là thiên, còn nàng là phàm, dưới thiên… tất cả đều là phàm, phàm… không thể thắng thiên.


Một loại ý nghĩ không tự chủ được hiện lên trong ý thức của Liễu Phượng, nếu muốn đạt được Cửu Văn Kim Đan thì nàng phải thỏa hiệp với đệ cửu trọng thiên, không phá hủy nó mà dựa vào nó để xây dựng kim đan, hoặc là từ bỏ cửu văn chấp nhận bát văn Kim Đan, nếu cố chấp muốn phá đệ cửu trọng thiên nàng hẳn phải chết không thể nghi ngờ.


Cái này không phải thiên đạo cố tình nhúng tay vào quá trình đột phá của Liễu Phượng mà là ảnh hưởng của mầm mống sợ hãi thiên đạo được gieo vào trong lòng của mỗi người từ khi sinh ra, người bình thường muốn đột phá Cửu Văn Kim Đan đều có trải nghiệm giống như Liễu Phượng, có thể coi đây là một lời đe dọa từ thiên đạo gửi đến tu sĩ.


Bất quá tin tức trong đó không phải giả, thỏa hiệp với đệ cửu trọng thiên đúng là một phương pháp đạt được Cửu Văn Kim Đan, phương pháp này không chỉ có ở thời đại này mà đã được lưu truyền từ thời thái cổ rồi, ở thời thái cổ hệ thống tu luyện hoàn chỉnh hơn bây giờ rất nhiều, nếu không đạt được điều kiện nhất định mà muốn phá đệ cửu trọng thiên thì kết quả đúng là chỉ có con đường chết.


Thời đó Kim Đan cũng có cửu văn nhưng lại chỉ chia làm hai loại, Phàm Đan và Thiên Đan.


Từ nhất văn đến bát văn đều thuộc phạm trù phàm đan, thậm chí Cửu Văn Kim Đan từ “thỏa hiệp” cũng là phàm đan, chỉ có Cửu Văn Kim Đan đạt được bằng cách phá vỡ cửu trọng thiên mới có tư cách bước vào hàng ngũ Thiên Đan, nó còn được gọi bằng một cái tên khác, Hoàn Mỹ Kim Đan.


Chỉ những ai là Hoàn Mỹ Trúc Cơ mới có thể phá tan cửu trọng thiên đạt tới Hoàn Mỹ Kim Đan, đây giống như là một loại quy tắc của thế giới, không có ngoại lệ, trừ phi ngươi mạnh đến mức có thể cải biến quy tắc, hoặc quy tắc của ngươi mạnh hơn quy tắc của thế giới, nhưng mà… Trúc Cơ kì có sức mạnh như vậy sao.


Mà Hoàn Mỹ Trúc Cơ không dễ đạt được, chẳng lẽ cứ không phải Hoàn Mỹ Trúc Cơ thì không đi tới đỉnh phong được hay sao, điều này khiến rất nhiều người không cam lòng, cho nên họ muốn tìm cách khác để đạt tới Cửu Văn Kim Đan, cuối cùng có hai phương pháp thỏa mãn nhu cầu này được sáng tạo ra, một trong hai phương pháp chính là “thỏa hiệp với đệ cửu trọng thiên”.


Dù ai cũng biết Cửu Văn Kim Đan từ “thỏa hiệp” có sự chênh lệch không nhỏ với Hoàn Mỹ Kim Đan nhưng tốt xấu gì nó cũng là Cửu Văn Kim Đan, so với Bát Văn Kim Đan thì nó lại mạnh hơn mấy phần nên tất cả đều chấp nhận phương pháp này, từ đó mở ra một con đường rộng mở hơn cho những thiên tài bỏ lỡ Hoàn Mỹ Trúc Cơ.


Còn phương pháp thứ hai chính là dựa vào “quy tắc”, dùng quy tắc nhập đan. Quy tắc này không nhất thiết phải mạnh đến nỗi phá vỡ quy tắc thế giới nhưng ít nhất nó phải là một loại quy tắc cực kì cao cấp, chỉ có như vậy mới khiến cho quy tắc thế giới buông lỏng để ngươi có thể phá vỡ đệ cửu trọng thiên đạt tới Hoàn Mỹ (không phải Cửu Văn mà là Hoàn Mỹ).


Bất quá đây chỉ là phương pháp trên lí thuyết, chưa từng nghe nói qua có Trúc Cơ nào có thể thông qua phương pháp này đạt được Hoàn Mỹ Kim Đan, dù cho có người trợ giúp cũng không được, bản thân tu sĩ Trúc Cơ kì căn bản là không chịu nổi sức mạnh của quy tắc cao cấp chứ đừng nói đến việc dùng quy tắc cao cấp phá vỡ đệ cửu trọng thiên.


Lâm Phong là một người hiếm hoi trong thời đại quy tắc tàn phá có thể tu luyện tới Hoàn Mỹ Kim Đan, hơn nữa không phải Hoàn Mỹ Kim Đan thông thường mà còn là Hoàn Mỹ Kim Đan mang theo quy tắc luân hồi, khi hắn phá vỡ đệ cửu trọng thiên thì thần đồng phát sinh dị biến tự động dung nhập luân hồi quy tắc vào trong Kim Đan tạo thành Đệ Thập Trùng Thiên – Luân Hồi Giới.


Nhưng mà những thứ này là do cơ duyên xảo hợp tạo thành, Lâm Phong không hề biết gì về Hoàn Mỹ Kim Đan, cũng không biết chỉ có Hoàn Mỹ Trúc Cơ mới có thể xuyên phá toàn bộ Cửu Trọng Thiên, nếu không hắn sẽ không bao giờ nói ra việc trợ giúp Liễu Phượng đạt được Cửu Văn Kim Đan, bởi vì hắn không biết bí pháp “thỏa hiệp”, dựa theo phương pháp của hắn Liễu Phượng muốn cường công là rất hung hiểm.


Điều này không thể trách Lâm Phong vì thời đại bây giờ thiên đạo không trọn vẹn, quy tắc thế giới suy yếu nên không cách nào tu luyện tới Hoàn Mỹ Trúc Cơ được, lâu dần khái niệm Hoàn Mỹ Trúc Cơ, Hoàn Mỹ Kết Đan hoàn toàn biến mất, người ta chỉ biết đến nhất văn, nhị văn,… cửu văn Kim Đan, họ cho rằng “thỏa hiệp” là phương pháp duy nhất để đạt được Cửu Văn Kim Đan, và Cửu Văn Kim Đan là đỉnh cao trong Kim Đan.


Đương nhiên có nhiều tu sĩ không đồng ý với điểm này, tại sao nhất văn đến bát văn là phá vỡ trọng thiên mà đến cửu văn lại phải “thỏa hiệp”, đây chẳng khác nào hạ mình cầu xin “thiên”, cho nên nghìn vạn thiên tài đã thử qua phá vỡ đệ cửu trọng thiên nhưng đều thất bại, kết quả tất cả đều chết hết, từ đó lại không người dám thử qua nữa.


Liễu Phượng lẩm bẩm:
-Thỏa hiệp với đệ cửu trọng thiên sao?


Loại ý nghĩ này chỉ thoáng xuất hiện qua đã bị Liễu Phượng cứng rắn loại bỏ, đúng là nàng rất sợ chết càng không muốn chết nhưng nàng tin tưởng Lâm Phong, cha đã nói sẽ giúp nàng đạt được cửu văn thì nàng sẽ đạt được cửu văn, chỉ cần dựa vào cha là được rồi, không cần phải thỏa hiệp với bất cứ thứ gì, lại nói nàng không biết làm sao để thỏa hiệp.


Niềm tin này rất mù quáng nhưng vào giờ phút này lại là thứ giúp cho nàng trở nên kiên định hơn bao giờ hết, giúp nàng có dũng khí nếm thử phá vỡ đệ cửu trọng thiên, có cha chống lưng cho nàng… thiên đã tính là cái gì.


Liễu Phượng lật tay lấy ra Phá Thiên Đan đưa vào miệng nhỏ nuốt xuống, dược lực kết hợp với Phong Tuyết chi lực kết hợp khiến cho khí thế Liễu Phượng điên cuồng kéo lên, vẫn là Trúc Cơ kì nhưng vượt qua hẳn Trúc Cơ kì, loại khí thế này không liên quan đến tu vi, mà là một loại tự tin không thể dập tắt.


Hỏa chủng giống như bị sự tự tin của Liễu Phượng kích thích bùng cháy, hỏa phượng hoàng đột nhiên… biến mất, nhưng tại vị trí nó biến mất lại bộc phát ra một cỗ nhiệt độ kinh khủng, ẩn ẩn có thể nhìn thấy một đóa hỏa diễm vô hình đang ngưng tụ thành một bóng dáng xinh đẹp.


Cỗ nhiệt độ này không chỉ xuất hiện trong đan điền Liễu Phượng mà nó còn lan tỏa ra bên ngoài khiến cho không gian xung quanh Liễu Phượng xuất hiện vặn vẹo, tụ linh trận hay mấy tầng phòng ngự trận pháp Lâm Phong bày ra đề phòng lôi kiếp vào lúc này bị nhiệt độ kinh khủng hòa tan không còn lại chút nào.


-Phượng tỷ….
Mộ Dung Tuyết thấy vậy xiết chặt hai nắm tay lo lắng hỏi Lâm Phong nhưng nàng nhận ra sắc mặt Lâm Phong vô cùng khó coi không giống với Lâm Phong luôn bình tĩnh đối mặt với tất cả nên không nói thêm nữa, nàng sợ làm phiền cắt đứt dòng suy nghĩ của Lâm Phong, xem ra hắn còn lo lắng cho Liễu Phượng hơn cả nàng.


Lâm Phong biết Mộ Dung Tuyết định hỏi cái gì nhưng hắn không biết phải trả lời như thế nào, hắn rất muốn nói hắn có thể xử lí nhưng không thể vì hắn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, hắn chỉ biết dị biến lần này có liên quan tới hỏa chủng hắn đưa cho Liễu Phượng.


Điều này khiến lòng Lâm Phong nóng như lửa đốt, hắn là người rõ hơn ai hết sự khủng bố của Nhật Phá chi đồng, Thiên Lôi Tử đã từng nói đẳng cấp hỏa diễm thôi diễn từ Nhật Phá chi đồng còn cao hơn thiên hỏa, hỏa chủng này thông qua Thôn Hỏa Phần Thiên Quyết mới chịu nàng khống chế nhưng nếu nó cứ bộc phát thế này Lâm Phong sợ rằng Liễu Phượng sẽ không khống chế nổi.


Nếu như thần đồng không bị tổn thương thì Lâm Phong còn có thể sử dụng thần đồng để cứu giúp Liễu Phượng vì hỏa chủng là rút từ thần đồng nhưng bây giờ mặc kệ hắn câu thông thần đồng thế nào đều không chịu đáp lại, không biết là do thần đồng suy yếu hay không muốn giúp hắn, chẳng may Liễu Phượng vì hỏa chủng mà chết thì Lâm Phong sẽ hối hận suốt đời.


-Tang Thụ, nếu nghe thấy ta thì mau thức tỉnh.


Trong lúc nguy cấp Lâm Phong liền nghĩ đến Tang Thụ, không cần biết Tang Thụ có ngủ say hay không hắn cũng muốn đánh thức Tang Thụ tỉnh dậy, lượng kiến thức của Tang Thụ rất lớn, nếu hắn biết vấn đề của Liễu Phượng thì may ra sẽ có cách giải quyết, mờ mịt suy đoán như bây giờ rất khó chịu.


Tang Thụ đang ngủ say nghe giọng nói cấp bách của Lâm Phong liền uể oải đáp lại, nhờ Khô Mộc Phùng Xuân cùng hoàng kim thức hải bồi bổ nên Tang Thụ không bị thương nặng lắm, nó không rơi vào ngủ say sâu bất quá đúng là nó không còn nhiều lực lượng để giúp Lâm Phong.


-Lần này ngươi lại xông họa gì nữa rồi, tang thương chi lực tiêu hao đến bây giờ còn chưa khôi phục lại được bao nhiêu.
Lâm Phong ngay lập tức nói:
-Không phải, ngươi xem Liễu Phượng đang gặp vấn đề gì, đột nhiên hỏa chủng bộc phát vô cùng mãnh liệt.
Tang Thụ nhìn về Liễu Phượng ngạc nhiên thốt ra:


-Ồ, nàng vậy mà đang dùng hỏa quy tắc để đột phá Hoàn Mỹ Kim Đan, sở dĩ ngươi phá được cửu trọng thiên mà không phải liều mạng là vì ngươi là Hoàn Mỹ Trúc Cơ, còn nàng không phải, cho nên mới dẫn tới tình trạng này. Bất quá ta không hiểu được tại sao nàng lại chọn con đường này, rõ ràng trong lời giới thiệu của thiên đạo đã cảnh cáo phải chết rồi.


Lâm Phong không rõ cảnh cáo phải chết là ý tứ gì nhưng hắn đã hiểu muốn hoàn toàn xông phá cửu trọng thiên phải là Hoàn Mỹ Trúc Cơ, trăm tính vạn tính không ngờ hắn lại sai sót ở điểm này, Liễu Phượng không phải Hoàn Mỹ Trúc Cơ, nếu nàng muốn giống như hắn đạt được Hoàn Mỹ Kim Đan độ khó so với hắn phải hơn nhiều lắm. Lâm Phong hỏi tiếp:


-Có cách nào giúp nàng không?
Tang Thụ không cho Lâm Phong đáp án cụ thể mà chỉ nói:


-Ngươi yên tâm, trạng thái của nàng so với ngươi tưởng tượng phải tốt hơn, Nhật Phá chi đồng không phải phàm vật, dù trong người nàng chỉ có một tia bản nguyên của nó nhưng dùng để đột phá Hoàn Mỹ Kim Đan là dư xài, chỉ cần nàng kích phát được nó thì đây coi như là tạo hóa của nàng, nếu nàng thất bại thì ngươi cũng không cứu được, đây là cái giá phải trả khi muốn phá vỡ quy tắc. Theo ta thấy tỉ lệ thành công của nàng cao hơn, vì ngươi đang ở đây, Nhật Phá chi đồng chắc hẳn sẽ ủng hộ nàng thôi.


Nghe vậy Lâm Phong an tâm hơn một chút nhưng vẫn không buông lỏng cảnh giác, nói như Tang Thụ thì tỉ lệ thất bại vẫn có. Hắn là người đề xuất Cửu Văn Kim Đan, hắn phải có trách nhiệm với việc này, dù cho không cứu được Liễu Phương cũng phải lưu giữ lại một tia hồn phách cho nàng tìm cơ hội giúp nàng sống lại.


Lâm Phong đánh một ánh mắt yên tâm cho Mộ Dung Tuyết:
-Muội yên tâm, Liễu Phượng sẽ không chết.


Mộ Dung Tuyết gật đầu không nói gì, nàng rất hiểu Lâm Phong, “không chết” trong lời Lâm Phong nói chính là khả năng tốt nhất trong trường hợp xấu nhất, có lẽ so với chết không khác biệt là mấy nhưng nàng không có cách để cải biến, chỉ có thể thầm cầu nguyện cho Liễu Phượng, hy vọng Phượng tỷ không có chuyện gì xảy ra.


Bên trong đan điền của Liễu Phượng, vô hình hỏa diễm không còn là hình ảnh của phượng hoàng mà nó đã trở thành thân ảnh của Liễu Phượng, bất quá thân ảnh này không giống với dáng vẻ hiện tại của nàng, vẻ thành thục và chín chắn hiện rõ trên khuôn mặt nàng, nhưng có một điều chắc chắn nàng chính là Liễu Phượng không sai được.


Liễu Phượng hỏa diễm đột nhiên mở mắt, một cỗ thấu hiểu từ ánh mắt của nàng chiếu khắp đệ cửu trọng thiên, nàng nhẹ giọng mở miệng:


-Ta… đã nhớ lại, và ta… cũng đã hiểu. Tu chân… chính là tu chân ngã, trước đây ta luôn tìm kiếm ta là ai, nhưng ta sai lầm rồi, bởi vì… Phượng Hoàng cũng tốt, nhân loại cũng được, ta căn bản không cần phải lựa chọn hay tìm kiếm, tất cả đều là ta, đây là hắn nói cho ta biết, là hắn chấp nhận ta.


-Hắn lại cho ta cơ hội niết bàn, sau niết bàn… chính là trùng sinh, chân ngã cũ đã chết trong niết bàn, hiện tại…nên trùng sinh, chân ngã mới… chính là ta.


-Ta biết ngươi không thuộc về ta, mà thuộc về hắn, ngươi nghe theo hắn mới giúp ta, nhưng nếu ngươi nguyện ý, ta muốn ngươi trở thành một phần của ta, theo ta trùng sinh, cùng ta đồng hành tới đỉnh phong, ta tin tưởng trong tương lai ngươi sẽ không thua “ngươi” của bây giờ.


Không biết có phải vì bị lời nói của Liễu Phượng đả động hay không mà hỏa chủng lại reo hò, ý tứ nó đã chấp nhận Liễu Phượng rồi. Liễu Phượng hỏa diễm vô hình lại một lần nữa không còn vô hình mà trở thành chân thực, chân thực đến mức không nhìn ra nửa điểm khác biệt so với bản thể Liễu Phượng, hỏa chủng…đã thay đổi bản chất để trở thành “hỏa” của Liễu Phượng, bởi vì Liễu Phượng đã nói ra:


-Ta không hiểu ngươi là “hỏa” gì, có lẽ ngươi mạnh mẽ đến mức ta không hiểu được nhưng sau này ngươi chính là “niết bàn chi hỏa” của ta, vì vậy… thiêu đốt tất cả đi…từ bỏ “ngươi” cũ đi…cùng ta tân sinh.


Dứt lời, Liễu Phượng đưa tay chạm vào đệ cửu trọng thiên, sau đó thân thể tạo thành từ hỏa diễm dần dần tan biến, đệ cửu trọng thiên…cũng không hiểu mà bị hòa tan, Liễu Phượng biến mất một phần thì đệ cửu trọng thiên lại bị hòa tan một phần, giống như… nó chính là nàng… mà nàng… lại chính là nó.


Ngoại giới… trên bản thể của Liễu Phượng bốc lên một tầng hỏa diễm màu trắng tràn đầy đạo vận huyền ảo, màu sắc này… không phải bất kì màu sắc nào Lâm Phong từng thi triển ra, mà Lâm Phong cũng nhận ra bản chất của nó… không còn là Nhật Phá chi đồng bản nguyên tạo thành hỏa chủng nữa rồi, nó…có mùi vị của Liễu Phượng, Lâm Phong đã mất đi liên hệ với hỏa chủng.


Dị biến liên tiếp dị biến, Lâm Phong cau mày hỏi Tang Thụ:
-Chuyện gì đang xảy ra?
Tang Thụ cảm thán:


-Nàng là người đầu tiên ta chứng kiến có thể thu phục Nhật Phá bản nguyên khi nó đã có chủ. Ban đầu ta còn tưởng rằng nó vì ngươi mới trợ giúp nàng, ai ngờ không phải, nàng dùng chính sức của mình để vượt qua. Tuy điều này không thoát khỏi có dính dáng cùng ngươi nhưng ngươi chắc hẳn là biết thần đồng vô cùng kiêu ngạo và kén chọn, nàng dùng tu vi Trúc Cơ kì hàng phục một tia bản nguyên của nó là rất khó tin.


-Hiện tại ngươi không cần lo lắng, nàng đã thành công rồi.


Lâm Phong nhìn bản thể Liễu Phượng được bao trùm bởi hỏa diễm màu trắng, hắn không biết trong đó đang diễn ra chuyện gì vì hỏa chủng không còn là của hắn nhưng hắn tin tưởng Tang Thụ không lừa hắn, hơn nữa giữa ba người tồn tại một tia liên kết khó nói rõ, hắn cảm nhận được Liễu Phượng đang rất tốt, nàng không có gặp nguy hiểm gì.


Rốt cuộc tảng đá đè nặng trong lòng Lâm Phong cũng được buông xuống, Lâm Phong cười cười nói với Mộ Dung Tuyết:
-Liễu Phượng không có chuyện gì nữa rồi.
Mộ Dung Tuyết nở nụ cười nhẹ nhõm:


-Muội cũng cảm nhận được tỷ ấy đột phá thành công, nhưng mà hình như tỷ ấy đột phá không giống huynh.
Lâm Phong nói:
-Chuyện này đợi Liễu Phượng trở ra ta sẽ giải thích, bởi vì ta vẫn còn có chút khúc mắc cần Liễu Phượng chứng thực mới được.