Đỉnh Phong Chí Tôn

Chương 102: Cầu phú quý trong nguy hiểm

Lâm Phong dự tính quay về động phủ, một là xem xét tiến trình Mộ Dung Tuyết cảm ngộ đan ý như thế nào, hai là cũng luyện thêm một chút đan dược gia tăng sức chống chịu của nhục thân, đám linh thảo mà Mộ Dung Tuyết chăm sóc chắc hẵn cũng có nhiều gốc tiến cấp lên linh thảo cấp hai rồi a.


Quãng đường mười dặm này cũng không phải vô ích, ít nhất trên đường đi Lâm Phong phát hiện được nhiều chỗ có thể luyện thể, nhưng nơi đây lại có lực lượng cấm không khiến Lâm Phong cũng không thoải mái cho lắm, nếu lực lượng này là tự nhiên thì không nói còn nếu là do người khác bài trí thì phiền phức a, có lẽ phải nghiên cứu một chút rồi mới quyết định có tu luyện ở đây nữa hay không.


Có Thiên Biến Vạn Hóa Pháp không phải Lâm Phong không thể hấp thu hỏa linh khí nơi đây để đề cao tu vi, nhưng làm như vậy phải tốn rất nhiều thời gian vì hỏa chân khí trong cơ thể Lâm Phong đẳng cấp quá cao, một khi hấp thu nhiều hỏa linh khí nơi đây thì sau một thời gian cơ thể sẽ xuất hiện dấu hiệu “chai” đối với linh lực hệ hỏa cấp thấp, như vậy thà rằng dùng nó để luyện thể còn hơn. Như vậy muốn đề cao tu vi nhanh chóng Lâm Phong phải tìm kiếm loại năng lượng nào mà hắn chưa từng hấp thụ qua, đẳng cấp càng cao càng tốt ví dụ linh khí lôi hệ, mộc hệ, hoặc linh khí hỏa hệ cùng thủy hệ cao cấp.


Vừa mới quay trở về chưa tới nửa dặm, đột nhiên Bách Hỏa Sơn bùng phát một trận rung chuyển, vị trí trung tâm chấn động lại là nơi mà Lâm Phong đang đứng, không cần phải xui xẻo như vậy a. Bụi bay mù mịt, đất đá nứt vỡ, hỏa khí từ dưới lòng đất bốc lên khiến nhiệt độ cùng hỏa độc nơi đây càng thêm đáng sợ, đã vượt quá mức độ mà Lâm Phong đã có thể chịu đựng.


Lâm Phong lại trấn tĩnh vô cùng, trong đầu đang liên tục tính toán làm thế nào để thoát khỏi vụ chấn động này, những tình huống như thế này càng hoảng loạn càng chết sớm a. Không thể phi hành, đại địa thì đang rung chuyển liên tục, có chỗ Lâm Phong còn thấy dung nham bắt đầu phun trào, đây giống như khung cảnh trong phim ngày tận thế.


Hỏa khí quá bá đạo khiến không khí trở nên vặn vẹo, “phong” tại địa phương này đã không còn bình thường nên Lâm Phong không thể nào thi triển phong bộ vô thanh vô tức, chỉ có thể chọn những nơi mà đại địa chưa sụp đổ, không ngừng đạp lên tiến ra bên ngoài. Vòng bảo hộ chân khí được triển khai, Lâm Phong liên tục phi thân cùng tránh né những cột dung nham bất ngờ phun trào, may mắn là thần thức của hắn vô cùng mạnh mẽ cùng trực giác nhạy bén nhưng vẫn có mấy lần bị dung nham đánh trúng.


Nếu đây là dung nham thông thường thì cũng không đáng ngại, dung nham này lại mang theo một cỗ ăn mòn rất mạnh, mạnh hơn hỏa độc rất nhiều, khi đánh lên chân khí hộ thể thì phát ra từng tiếng xèo xèo, vòng bảo hộ càng ngày càng suy yếu, nếu hắn không mau chóng thoát thân thì có thể sẽ phải bỏ mạng ở đây mất.


Nhận thấy vẫn còn tới mấy dặm mới có thể thoát khỏi vụ chấn động này Lâm Phong chỉ còn cách liều mạng vận chuyển công pháp luyện thể cùng Thiên Biến Vạn Hóa Pháp tới mức cực hạn nhằm hấp thu hỏa khí ở nơi đây khiến chúng nó mở ra một con đường, như vậy tốc độ chạy ra sẽ được tăng thêm một phần.


Ngay lập tức hỏa khí trước mặt Lâm Phong liền điên cuồng bị Lâm Phong hấp thu, hỏa khí này đẳng cấp cùng lượng hỏa độc cao hơn lúc Lâm Phong tu luyện gấp mấy lần, trong thời gian ngắn Lâm Phong không trung hòa hết được, hắn chỉ có thể cắn răng chịu đựng, tiếp tục vận chuyển công pháp, dừng lại liền chết, tiếp tục sẽ có cơ hội sống sốt a. Lâm Phong cũng mặc kệ các dòng dung nham có đánh trúng hắn hay không, trước khi vòng bảo hộ chân khí chưa bị phá vỡ thì hắn vẫn còn an toàn, điên cuồng lao về phía trước.


Cơ thể Lâm Phong bị hỏa độc xâm nhập, nhiệt độ cơ thể lại càng lúc càng lớn, Lâm Phong liền thôi động mắt phải hấp thu nhiệt khí, mắt trái lại tỏa ra khí tức băng hàn tràn ngập cơ thể, đồng thời hai thành sinh cơ còn sót lại cũng được dùng để bù đắp tổn thương do hỏa độc đem lai. Cơ thể Lâm Phong lúc này như một mớ hỗn độn, nhiệt khí cùng hàn khí liên tục di chuyển theo hai hướng khác nhau, điều này khiến sự cân bằng của các loại năng lượng trong cơ thể bị phá hủy, Lâm Phong lại sử dụng hỗn độn đan điền cưỡng ép chúng nó cân bằng, đợi hắn thoát khỏi đây rồi trị thương sau.


Cứ như vậy một đường chạy trốn, mười phút sau Lâm Phong đã hoàn toàn chạy ra khỏi phạm vi của đợt địa chấn này, cả người hắn nhìn bề ngoài có vẻ lành lặn, chỉ có quần áo hơi rách nát cùng làn da cháy xém một điểm nhưng bên trong mới là nghiêm trọng, nếu không mau chóng điều chỉnh trạng thái thì sẽ lại bị tra tấn giống như trước đây a.


Lâm Phong cố gắng chạy về động phủ, may mắn là lần này bùng nổ không ảnh hưởng tới vị trí động phủ của hắn, dù sao cũng đã trải qua tính toán rồi a. Một điểm may mắn nữa là sau khi Lâm Phong hoàn tất tu luyện thì mới bùng nổ, nếu không lúc đó hắn có chết cũng không biết phải khóc với ai. Vì nội thương quá nặng nên Lâm Phong phải mất tới gần ba mươi phút mới về tới động phủ, Mộ Dung Tuyết thấy Lâm Phong bộ dáng chật vật cũng chạy tới đỡ hắn:


-Muội cần phải làm gì để giúp huynh.


Mộ Dung Tuyết nhìn ra Lâm Phong đang bị trọng thương nhưng lại không biết làm cách nào, không hỏi những câu ngớ ngẩn mà vào ngay trọng tâm, chờ đợi Lâm Phong phân phó. Lâm Phong ném cho Mộ Dung Tuyết một hộp ngọc, đó là hộp ngọc hắn chứa Băng Hỏa Linh lam Diệp, vất vả lắm mới nói được một câu, thậm chí còn có khói cùng khí nóng xuất ra từ miệng của Lâm Phong:


-Tuyết mau dùng Băng Hỏa Linh Lam Diệp làm chủ dược nhưng chỉ luyện hóa phần băng thuộc tính, sau đó gia nhập thêm Thủy Linh Thảo, Tẩy Tủy Linh Dịch,… trạng thái hiện tại của ta không tốt, đành nhờ cả vào Tuyết.


Nói rồi Lâm Phong ngồi xuống, cố gắng điều hòa chân khí tán loạn trong cơ thể, hỏa linh khí trong cơ thể hắn hiện tại nhiều lắm, nếu không có đan dược thích hợp thì muốn trị liệu cần thời gian rất dài, hơn nữa có thể sẽ để lại tổn thương ngầm.


Trong thời gian này Mộ Dung Tuyết cũng đã luyện tập rất nhiều nhưng chỉ là linh đan cấp một, lại còn phải nhờ vào lò luyện đan đặc chế của Lâm Phong mới luyện ra được đan dược, bây giờ Lâm Phong lại đưa cho nàng linh thảo cấp ba để nàng luyện đan, hơn nữa chỉ luyện phần băng thuộc tính, đây là khó càng thêm khó a. Thế nhưng ánh mắt Mộ Dung Tuyết vô cùng kiên định, dù cho có phải trả bất cứ giá nào nàng cũng sẽ luyện cho bằng được đan này, đan này… không được phép thất bại vì có liên quan tới thương thế của Lâm Phong.


-Được, huynh đợi ta, rất nhanh đan dược sẽ hoàn thành.


Lâm Phong cũng không còn sức đáp trả, hắn đang áp chế hỏa khí không được phép phân tâm, nếu Mộ Dung Tuyết luyện được thì tốt, nếu không được hắn chỉ đành dùng phương pháp tán công một phần để giải trừ mối nguy hiểm lần này. Đây là Lâm Phong đang đánh cược, nếu Mộ Dung Tuyết thành đan thì lượng hỏa linh khí này sẽ giúp nhục thân của hắn tăng thêm một phần, đồng thời tu vi cũng sẽ có thể nhân cơ hội mà đột phá lên Trúc Cơ hậu kì, ngược lại thì tu vi của hắn sẽ bị thụt lùi hai cảnh giới nhỏ.


Mộ Dung Tuyết rất nhanh thì đã thu thập hết các loại linh thảo Lâm Phong nói cho nàng rồi tiến vào phòng luyện đan, với phương pháp bình thường thì nàng không thể nào luyện nổi linh đan cấp ba, Mộ Dung Tuyết chỉ có một lần cơ hội nên lần này nàng phải liều mạng dùng phương pháp dùng đan khí để luyện đan, đan khí có thể thăng cấp phẩm cấp của đan dược nên dù đan này là bán thành phẩm luyện bởi đan khí thì cũng có tác dụng rất lớn.


Mộ Dung Tuyết không luyện ngay, dù thời gian cấp bách nàng cũng phải giữ bình tĩnh, vội vàng trong lúc luyện đan là điều cấm kỵ đối với luyện đan sư. Phối phương Lâm Phong cũng không đưa cho Mộ Dung Tuyết, đây là vì Lâm Phong cũng không có phối phương hoàn chỉnh, những loại linh thảo này là trong lúc cấp bách hắn nghĩ ra có khả năng thành đan nhất khi phối hợp với Băng Hỏa Linh lam Diệp, còn luyện như thế nào chỉ có thể trông chờ vào Mộ Dung Tuyết.


Phương pháp tìm hiểu linh thảo của Mộ Dung Tuyết rất đặc biệt, đó là dùng đan khí câu thông với linh thảo, giống như câu thông với linh thú vậy nhưng linh thảo làm gì có thần trí mà câu thông? Đó cũng chính là điểm đặc biệt của Mộ Dung Tuyết. Vì có Đan Mạch nên khi đan khí của Mộ Dung Tuyết tiếp xúc với linh thảo liền hiểu rõ đặc tính của nó, đồng thời nàng còn truyền cho nó một ý niệm:


-Xin hãy giúp ta thành đan.


Không biết có phải đám linh thảo này được Mộ Dung Tuyết chăm sóc bằng đan khí hay không mà dường như Mộ Dung Tuyết lại nhận được sự đáp trả của đám linh thảo này. Vô cùng vô tận các phương pháp đột nhiên diễn hóa trong não hải của Mộ Dung Tuyết, dần dần Mộ Dung Tuyết liền có phương hướng diễn hóa ra đan phương, duy chỉ có một vấn đề đó là muốn chỉ luyện hóa Băng thuộc tính của Băng Hỏa Linh Lam Diệp quá khó khăn, nàng không có nắm chắc.


Nửa canh giờ nữa trôi qua, Mộ Dung Tuyết không biết Lâm Phong có thể cầm cự được bao lâu, nàng không do dự nữa, liền bắt đầu khai lò luyện đan. Từng gốc linh thảo được Mộ Dung Tuyết dẫn vào lò đan, kể cả Băng Hỏa Linh Lam Diệp cũng không ngoại lệ. Mộ Dung Tuyết cảm thấy nếu không dùng cách đồng thời luyện hóa, mượn nhờ dược tính của các linh thảo khác thì nàng căn bản không thể tách Hỏa thuộc tính của Băng Hỏa Linh Lam Diệp ra được nên mới dùng phương pháp mạo hiểm như vậy.


Đan khí được Mộ Dung Tuyết dẫn nhập đan lô, dựa theo những hình ảnh mà nàng đạt được lúc câu thông thì đan khí liên tục biến hóa. Một màn kì diệu hiện ra trước mắt Mộ Dung Tuyết, rõ ràng không có một chút hỏa nào vậy mà…. Linh thảo kia lại từ từ được hòa tan. Nhưng linh thảo hòa tan lại không phải do bị luyện hóa mà là do đan khí khiến cho chúng nó biến hóa giống như một đường sinh lão bệnh tử, khi tử vong lại để lại tinh hỏa linh thảo, giống như để đáp lại ước nguyện của Mộ Dung Tuyết vậy.


Dần dần các loại tinh hoa linh thảo đều xuất hiện, vậy mà trong chúng nó lại không có bất kì tạp chất nào, cho dù là dùng địa hỏa cũng không thể nào có được hiệu quả như vậy, đó là vì đây là sự tự nguyện thanh lọc của linh thảo. Cùng một lúc khiến đan khí biến hóa sao cho phù hợp với mười mấy gốc linh thảo khiến Mộ Dung Tuyết vô cùng mệt mỏi, mắt của nàng lúc này đã có chút mở không nổi, một khi sử dụng đan khí quá mức sẽ khiến nàng vô cùng suy yếu.


Đột nhiên một luồng sinh mệnh chi ý từ những tinh hoa linh thảo kia truyền ra, tự động bổ sung sức sống cùng đan khí cho Mộ Dung Tuyết khiến nàng không những không còn mệt mỏi mà còn có chút khỏe mạnh hơn. Đôi mắt của Mộ Dung Tuyết có chút ẩm ướt, nàng biết đây là chúng nó chấm dứt mạng sống của chính mình, triệt để không còn tồn tại trên thế giới này để giúp cho nàng, nàng khẽ nói:


-Cám ơn.


Băng Hỏa Linh Lam Diệp cũng đã được luyện hóa nhưng lại là băng hỏa tinh hoa, vẫn chưa phù hợp với yêu cầu của Lâm Phong. Mộ Dung Tuyết kết ấn, đánh ra một đạo “tử ý đan khí”, đây là nàng vừa muốn thành đan vừa muốn dùng tử ý loại bỏ đi hỏa thuộc tính, chỉ cần một sai sót nhỏ thôi liền khiến đan này bị phế đi.


Mộ Dung Tuyết dường như quay trở lại lúc nàng vận dụng tử ý dập tắt hỏa điểu kia, động tác như nước chảy mây trôi, dưới sự trợ giúp của các tinh hoa linh thảo khác cuối cùng đám tinh hoa này cũng dung hợp lại một chỗ, đã sắp có dấu hiệu thành đan. Một luồng tử ý bốc lên đánh thẳng vào phôi đan, dưới sự điều khiển của Mộ Dung Tuyết thì tử ý này chỉ đánh vào hỏa thuộc tính của phôi đan, một tiếng bụp nho nhỏ vang lên, vậy mà nàng thật sự thành công, hỏa thuộc tính đã bị tử ý xóa sổ không còn, một viên đan dược trong suốt bay ra, viên đan dược này dường như có linh tính, Mộ Dung Tuyết có thể cảm nhận được nó đang muốn nàng phục dụng.


Mộ Dung Tuyết nắm lấy đan dược, từ lúc nàng bắt đầu đến hoàn thành đã là hai canh giờ, dùng tốc độ nhanh nhất tới gần Lâm Phong, nàng sợ rằng đánh thức Lâm Phong quá đột ngột sẽ không tốt nên đặt đan dược bên cạnh Lâm Phong rồi nhẹ giọng nói ra, sau đó lui ra xa Lâm Phong một đoạn:


-Đan dược đã thành, muội đặt bên cạnh, huynh mau phục dụng.


Hai canh giờ điều tức cũng đã sắp đến gần cực hạn của Lâm Phong, không lẽ thật phải tán công một phần sao. Ngay lúc hắn sắp đến cực hạn thì liền phát hiện Mộ Dung Tuyết tiến đến, lại còn cầm một hộp ngọc, vậy là nàng đã thành công a. Lâm Phong không do dự nhặt lên đan dược, một ngụm nuốt vào bụng, sau đó công pháp luyện thể cùng Thiên Biến Vạn Hóa Pháp đồng thời vận chuyển, hai bút cùng vẽ giải trừ trạng thái tổn thương của Lâm Phong.