Thời gian còn lại trong ngày Rionna không nhìn thấy chồng mình thêm lần nào nữa. Anh ta thậm chí không vào ăn tối, Rionna đã phải ngồi ăn một mình trong đại sảnh lạnh lẽo.
Nàng ghét cảm giác lạc lõng giữa gia tộc nên đã ở lì trong tháp kể từ lúc Caelen ra lệnh nàng vào bên trong. Không phải vì Rionna nghe theo lời anh ta mà bởi lẽ nàng chẳng biết nên làm gì hay nói gì với người dân của mình.
Sự hèn nhát khiến nàng mắc nghẹn. Dù đã cố nuốt thức ăn bị mắc nghẹn trong cổ họng nhưng Rionna vẫn không thể ép nó xuống.
Nàng vừa muốn Caelen xuất hiện để có thể chỉ trích việc anh ta đã làm mình bẽ mặt trước dân chúng, lại vừa muốn chồng mình tránh càng xa càng tốt để không phải đối mặt với anh ta cho tới khi nào nàng lấy lại được can đảm và quyết định hướng đi tiếp theo của mình.
Phẫn nộ với sự nhút nhát đột ngột đó, Rionna đẩy đĩa thức ăn qua một bên rồi rời khỏi bàn. Nàng sẽ không ngồi đây tự tranh luận xem mình có muốn gặp chồng hay không. Anh ta có thể trêu tức nàng, trong khi nàng đã mệt mỏi rồi. Quá kiệt sức. Giờ đã đến lúc nàng tìm đến giường ngủ của mình.
Rionna cố chống lại cơn lạnh khi mở toang cửa ra. Phòng ngủ của nàng thiếu lò sưởi nhưng do không có cửa sổ nên gió chẳng thể lùa vào. Nàng lấy hai cây nến rồi quay ra hành lang châm lửa từ một trong những cây đuốc treo trên tường.
Ánh sáng yếu ớt chiếu vào căn phòng nhỏ bé, luồng nhiệt ấm áp xua đi chút lạnh lẽo, mặc dù tất cả có thể chỉ là suy nghĩ của nàng. Những cây nến đã cháy hết phân nửa khó có thể cung cấp hơi ấm cần thiết. Tuy nhiên, chúng làm nàng vui vẻ và cảm thấy ấm áp hơn một chút.
Trời lạnh lẽo khiến Rionna quyết định mặc nguyên quần áo. Tất cả những gì nàng làm là cởi giày rồi khoác vào món đồ xa xỉ của mình. Một đôi vớ len mà bà Sarah đã mạng cho nàng.
Thở dài thỏa mãn khi chất liệu ấm áp mềm mại kia trượt qua chân mình, Rionna cuộn ngón chân lại rồi lên giường chui vào bên dưới tấm chăn lông thú.
Rionna nhắm mắt ngay lập tức nhưng không thể nào ngủ được. Tâm trí nàng mải bận rộn với những điều đã diễn ra trong hai tuần vừa qua.
Thành thật mà nói, nàng cần phải thừa nhận nhiều thứ hơn nỗi lo lắng vừa thoáng qua. Nàng sợ hãi về tương lai của mình và lo ngại cho tương lai của gia tộc.
Cho dù luôn ăn mặc như đàn ông hay đắm mình trong việc đấu kiếm trong khi những cô gái khác mơ mộng đến hôn nhân và con cái, nhưng Rionna cũng nuôi dưỡng giấc mơ thiếu nữ bí mật của riêng mình. Nàng tưởng tượng đến những bộ váy xinh đẹp và một chàng chiến binh không ai sánh kịp đang quỳ xuống trước mặt mình để chứng tỏ tình yêu bất diệt cùng lòng trung thành của chàng.
Rionna mỉm cười mơ màng, rúc người sâu hơn vào trong chăn. Đúng, đó là một ảo tưởng đẹp đẽ. Chàng chiến binh ấy không những yêu thương nàng vô điều kiện mà còn phải biết chấp nhận những lỗi lầm và tự hào về khả năng chiến đấu của nàng. Anh ta sẽ tự đắc khoe với binh sĩ rằng vợ mình là một chiến binh. Nàng công chúa chiến binh với vẻ đẹp cùng tài năng không gì sánh được.
Họ cùng sát cánh chiến đấu rồi quay trở về pháo đài nơi nàng sẽ mặc những bộ váy thật đẹp mà chồng mình tặng. Rionna sẽ tự tay làm một bữa ăn ngon phục vụ chàng. Sau đó họ sẽ ngồi bên lò sưởi uống rượu trước khi trở về phòng ngủ, nơi chàng sẽ ôm nàng trong vòng tay và thì thầm những lời yêu thương tha thiết.
“Mày thật ngốc nghếch,” Rionna thì thầm, cảm giác tự chán ghét đột nhiên chi phối nàng. Không có người đàn ông nào sẽ chấp nhận một phụ nữ như nàng. Họ muốn ai đó giống Keeley. Một quý cô mềm mại dịu dàng, am hiểu nữ công gia chánh. Chẳng hạn như biết chữa trị vết thương. Hay thêu thùa. Hoặc người phụ nữ có thể quán xuyến pháo đài và luôn chuẩn bị bữa ăn nóng sốt trên bàn.
Tất cả những gì Rionna có thể làm chỉ là gây ra vết thương cần đến bàn tay chữa trị của những người phụ nữ như Keeley và khiến chúng quay trở lại bằng việc lao vào một cuộc chiến khác. Rionna không có sự dịu dàng, cũng chẳng mềm mại nữ tính.
Nàng cau mày, mắt vẫn nhắm lại. Vậy chuyện gì sẽ xảy ra nếu mình không giống như những phụ nữ khác? Nàng không đần độn. Cũng chẳng phải kém cỏi. Chỉ đơn giản là... khác biệt. Đúng, nàng khác biệt và một người đàn ông tốt sẽ biết ca tụng những nét khác biệt ấy. Nếu như không thể đánh giá đúng bản chất của vợ mình thì Caelen McCabe cũng chỉ là một người đàn ông tầm thường mà thôi.
Căn phòng bỗng trở nên ấm áp, còn chiếc giường cũng mềm mại và thoải mái hơn. Rionna nhận ra điều gì đấy hoàn toàn khác lạ, nhưng không thể gượng dậy để tìm hiểu.
Quyết tâm không phá hủy giấc mộng đẹp, nàng rúc người sâu hơn vào nơi ẩn náu ấm áp này rồi thở dài thỏa mãn.
Tiếng cười khúc khích nho nhỏ xen vào sự thoải mái của nàng theo sau là cái lướt nhẹ quét qua ngực khiến cơn rùng mình chạy thẳng xuống bụng Rionna.
Ngực nàng sao? Lúc lên giường đi ngủ, nàng vẫn buộc chúng lại cơ mà. Thực ra, nàng đã không hề thay quần áo. Rionna đã nằm xuống giường khi vẫn mặc nguyên đồ và ngủ thiếp đi vài phút sau đó.
Rionna hé mở một mắt và nhìn thấy chồng mình đang đứng cởi đồ cách nơi nàng nằm chỉ một chút. Nàng không phải đang ở trong phòng ngủ của mình. Cũng không phải trong phòng của cha. Mà đang ở tại một trong những căn phòng dành riêng cho những vị khách đáng tôn kính. Và không có nhiều căn phòng như thế này trong pháo đài McDonald.
Thay vì ngồi bật dậy hỏi lý do tại sao mình lại chuyển qua đây Rionna chỉ thinh lặng quan sát Caelen cởi bỏ quần áo.
Anh ta quay lưng về phía nàng, những bắp cơ cuộn lên khi anh ta kéo áo qua đầu rồi ném nó sang bên, sau đó duỗi căng người một lát trước lúc bắt đầu cởi nốt chiếc quần bó.
Hai má Rionna đỏ bừng lên khi cặp hông Caelen lộ ra trước mắt. Rắn chắc nhưng đầy lôi cuốn. Màu da ở đó nhạt hơn những phần cơ thể khác của anh ta và nàng không hề thấy chút mỡ thừa nào trên người chàng chiến binh dũng mãnh này. Tất cả đều là những múi cơ săn chắc, lông thô ráp và sẫm màu.
Người nàng run lên lần nữa nhưng không phải vì lạnh.
Anh ta là chàng chiến binh tuyệt đẹp. Sở hữu tất cả những gì mà một người phụ nữ như nàng khâm phục. Không hoàn hảo. Nhưng đầy ấn tượng.
Những vết sẹo rải rác khắp cơ thể anh ta, từ mắt cá chân cho đến gáy. Rionna thấy mình háo hức muốn khám phá chúng bằng ngón tay lẫn... khuôn miệng.
Anh ta cũng sẽ ân cần chăm sóc nàng như đêm tân hôn kia chứ? Ý nghĩa về việc hôn và nhấm nháp anh ta một cách quá thân mật khiến cơ thể nàng thít chặt lại.
Rionna liếc xuống, lần nữa nhận thức được rằng mình đang khỏa thân.
Không còn mảnh vải nào sót lại trên người nàng.
Chiếc chăn lông thú tạo nên khoái cảm trên làn da trần của Rionna. Cả cơ thể nàng hiện đang ở tình trạng vô cùng nhạy cảm. Hai nhũ hoa se cứng lại, rướn lên trên như thể mời gọi miệng chồng nàng.
Rionna đã suýt rên rỉ. Anh ta thật sự sở hữu khuôn miệng xấu xa ranh mãnh. Và cả cái lưỡi đầy ma lực. Nàng không thể nào quên những điều đáng kinh ngạc mà chiếc lưỡi điêu luyện đó đã tạo nên.