Tìm một cửa tiệm nhỏ, Tống Triều Dương ăn no bụng sau đó liền dừng xe dưới tòa nhà công ty, nhắm mắt chợp mắt một lúc, tối qua điên cuồng cùng Hà Uyển, hôm trước cũng ngủ không yên, hai ngày không ngủ ngon, lúc này vừa hay có thể ngủ bù.
Ngủ thêm hơn một giờ đồng hồ, Hà Uyển vẫn chưa ra, lại đợi thêm hơn nửa giờ, Hà Uyển mới gọi điện cho cậu, sau một lát, Hà Uyển liền xuống lầu.
Khi Hà Uyển đi tới cửa công ty, một đôi nam nữ bước xuống từ một chiếc xe Mercedes, vừa hay bước tới đối diện Hà Uyển, sắc mặt Hà Uyển lập tức trở nên vô cùng khó coi, đang muốn rời đi thì người phụ nữ trước mặt cản cô lại.
Tống Triều Dương vì hút thuốc nên lúc này đang mở cửa xe, không những nhìn thấy cảnh này, mà còn nghe thấy những gì họ nói.
Người phụ nữ kia mặc một chiếc áo khoác lông chồn, mặc dù trang điểm rất đậm nhưng vẫn rất khó coi, lúc này đang vênh váo hống hách, khiêu khích nói: “Ồ, đây không phải là Hà Uyển sao, nghe nói cô tới chi nhánh rồi?” Giọng nói rất thô, nghe như tiếng một cái chiêng vỡ vậy.
Dáng vẻ này kèm thêm giọng nói như vậy thực sự khiến người ta ghê tởm, thực sự không biết người đàn ông thế nào có thể chịu đựng được cô ta, Tống Triều Dương lại nhìn về phía người đàn ông bên cạnh cô ta, người đàn ông đó rất đẹp trai, cao ráo mảnh khảnh, dáng vẻ nho nhã, lúc này anh ta đang lúng túng nhìn Hà Uyển, mấp máy môi nhưng không nói gì cả.
Nhìn vẻ mặt của ba người, Tống Triều Dương liền biết ngay người đàn ông này chính là chồng cũ của Hà Uyển, người phụ nữ kia là thiên kim của phó chủ tịch hội đồng nào đó của tổng công ty, cứ có tiền là lợi hại, người đàn bà như vậy mà cũng có thể cưa được trai đẹp.
Hà Uyển hít một hơi, cười nhạt nói: “Tôi còn có việc, tôi đi trước!”
“Đừng đi.” Người phụ nữ đó nhích một bước, chắn trước mặt Hà Uyển, uốn éo cơ thể béo mập của mình nói: “Tôi nói cho cô một tin, tháng sau, chúng tôi sẽ kết hôn.”
Hà Uyển nhìn người đàn ông kia, nụ cười vẫn giữ nguyên trên mặt, nói: “Vậy thì chúc mừng cô.”
“Ha ha…” Người phụ nữ kia lập tức cười phá lên, có điều tiếng cười vô cùng khó nghe, còn chiếc áo khoác lông chồn cũng không thể che hết cơ thể béo mập đang rung lên của cô ta: “Tôi còn phải nói cho cô nghe một bí mật, Trình Minh Đào nhà chúng tôi đối xử rất tốt với tôi, việc gì cũng nghe tôi, hơn nữa ngay cả khi lên giường cũng còn liếm ngón chân tôi nữa, cô chưa từng được hưởng thụ đúng không?”
Sắc mặt Hà Uyển sa sầm nói: “Xin lỗi, tôi không muốn nghe những việc này của hai người.”
“Sao lại không nghe chứ, dù sao thì cô cũng là vợ cũ của Trình Minh Đào, hai người cũng từng lên giường với nhau mà, anh ấy còn nói hết những đặc điểm của cô với tôi đấy, bây giờ tôi đang nghĩ xem có nên công bố những đặc điểm của cô lên mạng nội bộ của công ty hay không, ha ha ha…”
“Cô… cô…” Sắc mặt Hà Uyển lập tức trở nên vô cùng khó coi, cắn chặt môi, cảm giác nhục nhã mãnh liệt khiến cô không còn biết đau đớn, môi đã cắn chảy máu.
“Sao vậy? Cô ngại rồi sao? Không sao, mặc dù Trình Minh Đào nhà chúng tôi không cần cô nữa, có điều đám đàn ông trong công ty chúng ta chắc chắn sẽ rất hứng thú.”
“Tô Mộ, tôi đã tới chi nhánh rồi, tránh xa các người rồi, cô còn muốn sao nữa?” Sự nhẫn nhịn của Hà Uyển đã đạt tới đỉnh điểm, nghiến răng hỏi.
“Ồ, giận rồi à? Tôi thật sự rất vui, tôi nói cho cô biết, cô đừng tưởng tới chi nhánh là được, tôi sẽ đuổi hẳn cô ra khỏi tập đoàn của chúng tôi, để cô không bao giờ xuất hiện trước mắt tôi nữa.” Người phụ nữ kia vẻ mặt dữ dằn, nói ra mục đích của mình.
“Được lắm, Trình Minh Đào, đây cũng là ý của anh phải không?” Hà Uyển nhìn chồng cũ của mình.
Đây là người đàn ông từng thề non hẹn biển với cô, lúc này đang cúi đầu không dám nhìn Hà Uyển.
“Trình Minh Đào, anh trả lời cô ta đi, sao vậy, anh vẫn còn tình cảm với cô ta sao?” Tô Mộ trừng mắt lườm Trình Minh Đào, lập tức to tiếng nói.
Trình Minh Đào rùng mình, ngẩng đầu nhìn Hà Uyển, nghiến răng nói: “Không sai, đây chính là ý của tôi, sau này tôi không muốn nhìn thấy cô nữa.”
Hà Uyển nhìn thấy hai người như thế liền giơ tay tát lên mặt Trình Minh Đào, đây là sự phẫn nộ tích lũy từ lâu, cho dù là khi ly hôn, cô cũng không muốn đánh người đàn ông này, nhưng hôm nay ở trước cửa công ty, dưới ánh mắt của người khác, cô thực sự không nhịn được liền ra tay đánh.
“Bốp!” Một tiếng vang lên, cú tát của Hà Uyển đánh mạnh lên mặt Trình Minh Đào, và người đàn ông này cũng không tránh, bị đánh một cái, trên mặt còn lộ ra thần sắc giải thoát, đối với Hà Uyển, rõ ràng ít nhiều cũng có chút áy náy.
“Trình Minh Đào, cô ta đánh anh kìa, sao anh không đánh lại?” Người phụ nữ kia bóng gió nói.
Trình Minh Đào mấp máy môi nói: “Bỏ đi, đánh thì cứ đánh thôi.”
Người phụ nữ kia lập tức lớn tiếng kêu lên: “Cái gì mà đánh thì đánh? Anh đánh lại cho em, có phải anh vẫn chưa quên được cô ta không? Em nói cho anh biết, Trình Minh Đào, nếu như anh không đánh cô ta, anh đừng hòng kết hôn với em, anh tiếp tục làm nhân viên quèn của anh đi.”
Trình Minh Đào giật mình nhìn Hà Uyển, ánh mắt có phần giằng xé, nhưng cuối cùng vẫn giơ tay lên, Hà Uyển thì lạnh lùng nhìn người đàn ông mình từng yêu, đợi tay anh ta đánh lên mặt mình, trái tim cô lúc này thực sự đã chết, có điều vì lòng tự tôn, cô vẫn nhìn trừng trừng Hà Minh Đào.
“Đánh đi! Anh không đánh cô ta sẽ không thể minh chứng anh và cô ta đã chấm dứt hoàn toàn, không thể minh chứng tình yêu với em.” Người phụ nữ kia vẫn hô hoán.
Trình Minh Đào nghiến răng, giơ tay cuối cùng vẫn tát về phía mặt Hà Uyển.
Nhưng đúng lúc này, một người xông tới, một chân đạp thẳng vào Trần Minh Đào, sau đó vung tay tát cho người phụ nữ kia một cái, trừng mắt quát: “Đồ đàn bà ngoa ngoắt này từ đâu ra vậy? Đúng là đê tiện!”
“Anh… anh… anh…” Cô gái kia ôm mặt, kinh ngạc nhìn Tống Triều Dương.
Tống Triều Dương đứng thẳng người quát: “Anh cái gi mà anh, tôi đây cực ghét cái kiểu người ngoa ngoắt như cô, cậy mình có chút tiền là vênh váo, tôi đây tuy chả quen biết ai cả nhưng vẫn muốn đánh cô.” Nói xong liền tát cho người phụ nữ béo kia hai cái, sau đó lại dùng chân đạp cô ta ngã ra đất.