"Rõ.” Bạch Ngọc Hổ đáp lại rồi bước ra khỏi văn phòng.
Lúc này Lý Tam Giang đã bố trí không ít người ở xung quanh trường học và khu vực mà chiều nay Lý Tương Tư từng xuất hiện. Có cả nhân viên trinh thám và nhân viên vũ trang, tất cả đều đang điều tra nguyên nhân sự việc có liên quan tới Lý Tương Tư nên kết quả điều tra rất nhanh, chỉ vài phút sau, Bạch Ngọc Hổ đã đi vào báo cáo.
“6 giờ 5 phút Tống Triều Dương ra khỏi khu căn hộ rồi đi bộ về phía nhà hàng đồ Tây. 6 giờ 46 phút bước vào nhà hàng, sau đó 7 giờ 2 phút đi khỏi đó nhưng khi đi ra cậu ta được một người đàn ông cao lớn cõng đi, bên cạnh còn có một người trẻ tuổi ăn mặc vô cùng thời trang.” Bạch Ngọc Hổ báo cáo tóm tắt những thông tin chính.
“Cõng ra ngoài?” Lý Tam Giang nghi hoặc hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
“Tôi bảo nhân viên trinh thám và cảnh sát khu vực hỏi nhân viên làm việc ở nhà hàng đồ Tây thì nhân viên phục vụ nói rằng sau khi Tống Triều Dương tới chỉ gọi một cốc nước lọc nói là đang đợi người. 6 giờ 51 phút có một cô gái trẻ đi vào nhà hàng gọi hai ly Whisky rồi đích thân bưng tới cho Tống Triều Dương. Vài phút sau Tống Triều Dương liền uống say rồi bị người đàn ông cao lớn và cô gái trẻ này cõng ra khỏi nhà hàng.
Khoảng thời gian kể từ lúc người phụ nữ mua hai ly Whisky cho tới lúc Tống Triều Dương uống say bị cõng ra ngoài chưa đầy mười phút. Lý Tam Giang và Hứa Tất Thành nhìn nhau một cái rồi đều nghe ra được điểm bất thường trong đó. Xem ra mục tiêu mà đối phương nhắm tới quả thực là Tống Triều Dương.
Thủ đoạn này thực ra rất đơn giản, chỉ là bỏ thuốc vào nhân vật mục tiêu để đối phương hôn mê rồi phần tử phạm tội sẽ nguỵ trang thành bạn bè của người bị hại, chúng coi như người bị hại đã uống say mà ngang nhiên đưa đi trước con mắt của tất cả mọi người. Dùng cách này còn dễ dàng hơn là dùng vũ lực để bắt cóc nhiều, hơn nữa còn không khiến người khác để ý.
“Có điều tra được thông tin về mấy người này không?” Lý Tam Giang mở miệng hỏi. Ý ông muốn nói đến gã đàn ông lùn đô con cố tình kéo dài thời gian và gã đàn ông to cao cùng người phụ nữ trẻ đưa Tống Triều Dương ra khỏi nhà hàng.
“Đã tiến hành phân tích khuôn mặt và thân hình của họ thông qua camera ở nhà hàng nhưng kho tư liệu không hề có thông tin phù hợp, hai kẻ này rõ ràng đã dịch dung.”
“Vậy thì rắc rối to rồi.” Lý Tam Giang lẩm bẩm một tiếng nhưng quả thực là trong lòng ông đã nhẹ nhõm hẳn đi. Rất rõ ràng, mục đích chính của đám người này là muốn bắt cóc Tống Triều Dương, đùa ghẹo bỡn cợt Lý Tương Tư chẳng qua là để kéo dài thời gian mà thôi. Nếu vậy thì ít nhất cũng có thể phán đoán ra được rằng mục tiêu cuối cùng của đám người này không phải là nhắm vào ông. Lý Tam Giang thực sự rất sợ, ông sợ người nhà của mình bị người của tổ chức đặc biệt nhắm đến. Sự việc lần này cũng coi như một hồi chuông cảnh tỉnh với ông. Bây giờ ông đang tính xem nên tăng cường lực lượng đảm bảo an toàn cho Lý Tương Tư và Hứa Chỉ Lan như thế nào.
Nếu như mục tiêu của đối phương không phải nhắm vào Lý Tương Tư thì chuyện này ông cũng không tiện nhúng tay vào nữa. Lý Tam Giang giao chuyện này cho Hứa Tất Thành giải quyết.
“Những chuyện còn lại cậu điều tra xem sao, tốt nhất là có thể cứu người kịp thời.” Lý Tam Giang dặn dò Hứa Tất Thành.
Nếu là bạn bè khác của Lý Tương Tư thì chắc chắn Lý Tam Giang sẽ không để ban ngành an ninh nhúng tay vào. Nhưng Tống Triều Dương thì khác, Tống Triều Dương từng cứu Lý Tương Tư và Hứa Chỉ Lan, điểm này Lý Tam Giang luôn nhớ rất rõ. Hơn nữa còn một điều quan trọng đó là Lý Tam Giang biết Tống Triều Dương là cháu của phu nhân hiện tại của Lý Tứ Hải, luận ra thì cũng là người nhà của lãnh đạo cấp cao trong ban ngành an ninh.
Hứa Tất Thành đáp lại một tiếng rồi đứng lên cáo từ. Bạch Ngọc Hổ béo lùn cũng đi theo sau ra khỏi văn phòng. Sau khi hai người họ đi ra ngoài, Lý Tam Giang nhấc điện thoại cá nhân của mình lên, ông do dự vài giây rồi cuối cùng vẫn không gọi đi.
Lý Tam Giang cũng biết đôi chút về thân phận của Tống Triều Dương. Lần đầu tiên Tống Triều Dương tới Kinh Thành cứu giúp Lý Tương Tư thì Lý Tam Giang đã phái người tiến hành điều tra về cậu rồi. Kết quả điều tra khi đó quả thực khiến ông không dám tin, ông chẳng ngờ rằng lại có chuyện trùng hợp như vậy trong thiên hạ.
Bởi khi ông điều tra thân phận của Tống Triều Dương thì lại phát hiện ra Tống Triều Dương có quan hệ thân thích với em trai Lý Tứ Hải của mình. Thân là anh em ruột, chắc chắn là Lý Tam Giang còn nắm rõ chi tiết hơn những người khác về quan hệ bối cảnh của Lý Tứ Hải.
Lý Tam Giang hao tâm khổ tứ nghĩ đủ mọi cách, sử dụng mọi thủ đoạn, nỗ lực tranh đấu suốt mấy chục năm nhưng từ đầu đến cuối ông vẫn luôn bị người em trai Lý Tứ Hải đè lên đầu. Năng lực và đối nhân xử thế là một chuyện, nguyên nhân chủ yếu nhất trong đó vẫn là do quan hệ với Tống Trường Sinh.
Dưới sự sắp đặt hỗ trợ của Lý Tứ Hải, Tống Trường Sinh đã thiết lập được mối quan hệ tốt đẹp với tầng lớp lãnh đạo cấp cao. Vì để giúp đỡ quốc gia, thật sự ông ta đã hy sinh mọi cái. Lỗ vốn hay khuynh gia bại sản vì quốc gia để mưu cầu lợi ích cũng chính là sự đầu tư lâu dài. Ông ta càng làm càng mạnh, cống hiến đối với quốc gia càng ngày càng lớn, công lao của bản thân ông ta cũng ngày một lớn hơn. Lý Tứ Hải ở giữa làm người trung gian quả thực cũng đã bỏ rất nhiều sức lực, ông được các lãnh đạo cấp cao ghi công nên tiền đồ dĩ nhiên cũng thuận buồm xuôi gió.
Nhưng dưới con mắt của Lý Tam Giang thì Lý Tứ Hải thành vì lẽ đó mà bại cũng vì lẽ đó. Cố nhiên là cuối cùng Lý Tứ Hải không lên cao được một bước, ngược lại còn âm thầm về hưu thì nguyên nhân một phần cũng là do bản thân. Ông cho rằng sự hỗ trợ lớn nhất trên con đường làm quan của Lý Tứ Hải chính là Tống Trường Sinh, nhưng trở ngại lớn nhất cuối cùng cũng là Tống Trường Sinh, quan hệ nhân quả trong đó rất phức tạp và cũng rất vi diệu.
Chuyện khiến Lý Tam Giang do dự lúc này chính là liệu có nên nói chuyện Tống Triều Dương bị người khác bắt cóc cho Lý Tứ Hải hay không, nhưng như vậy thì chuyện ông âm thầm phái người điều tra về thân phận của Tống Triều Dương cũng sẽ bị lộ. Hai người họ tuy là anh em, hơn nữa lại cùng công tác chung một ban ngành, nhưng bao nhiêu năm nay quan hệ giữa hai người họ như nước với lửa. Sau khi Lý Tứ Hải về hưu thì quan hệ giữa hai người họ lại càng như có chết già cũng chẳng qua lại với nhau. Hơn một năm nay, đừng nói tới chuyện gặp mặt, hai người họ đến ngay cả một cú điện thoại cũng chẳng gọi lấy một lần. Quan hệ căng thẳng như vậy mà lại để Lý Tứ Hải biết được ông phái người điều tra về người có quan hệ với ông ta thì chắc chắn hiểu nhầm của Lý Tứ Hải về ông lại càng lớn thêm. Thôi bỏ đi, vẫn cứ làm theo cách thông thường để điều tra thì hơn. Lý Tam Giang thầm nghĩ.
Thân là cháu trưởng của Tống Trường Sinh, đã vậy lại còn có mối quan hệ thân thích không bình thường với Lý Tứ Hải, đối với người khác mà nói thì thân phận của Tống Triều Dương lại càng có trọng lượng hơn. Nhưng Lý Tam Giang hoàn toàn không để tâm tới, bởi căn bản là ông không biết rõ sự sắp đặt của Lý Tứ Hải với Tống Triều Dương, ông lại càng không biết được Kim Bằng mà ông có nằm mơ cũng mong điều tra ra được gốc rễ lại có quan hệ không hề bình thường với tên nhóc này.