Dịch giả: Chim Ruồi
Công đạo này!
Cho dù sơn băng địa liệt, cho dù thiên tháp địa hãm (trời sập đất lấp), cho dù càng khôn sụp đổ, cho dù.... nhân loại chết sạch!
Vẫn phải có, chắc chắn như vậy!
Công đạo của huynh đệ, không liên quan gì đến thiên hạ muôn dân! Trăm họ lầm than sao? Nguyên nhân không phải tại ta!
Cho dù càn khôn có sụp đổ đi chăng nữa, ta vẫn phải làm! Bây giờ, chính tay ta làm!
Hạ Trường Thiên và đám người liên quan nhìn thấy đám người Cổ Hàn không có cùng ý kiến với mình, lâm trận lùi bước, trong lòng hắn liền mất bình tĩnh, vô cùng phẫn nộ, lại xen phần sợ hãi. Chẳng lẽ chúng ta đã làm sai?
Hắn thấy Quân Mạc Tà cố tình cắn mãi không buông, không hề có ý định lấy đại nghĩa làm trọng, tuy trong lòng phẫn nộ tới cực điểm, nhưng hắn không mấy lo lắng tình thế trước mắt này.
Quân đội của Thiên Phạt sau trận chiến kia đã hao tổn rất nhiều tinh nhuệ, tổng cộng có 8 gã thánh tôn cường giả rơi rụng, sáu ngàn dũng sĩ Thiên Phạt hao tổn hết tám phần mười. Hiện giờ, chủ lực của Thiên Phạt chỉ có Quân Mạc Tà và Mai Tuyết Yên là có tu vi thánh tôn tiêu chuẩn, còn Hùng Khai Sơn chỉ là một tên mới đột phá thánh tôn.
Còn lại, người có tu vi cao nhất chỉ là thánh hoàng, tuy bên mình chỉ có năm mươi người, nhưng tu vi thấp nhất cũng là thánh giả, mình và Quý Bác Văn lại là thánh quân đỉnh phong, sự cao thấp của hai bên chính là trời và đất, chỉ cần cẩn thận né tránh sự tự bạo của vô số huyền thú thì tất cả đều nằm trong sự khống chế của mình!
Cho dù tiêu diệt sạch Thiên Phạt, sau đó mới đánh dị tộc nhân cũng chưa chắc thất bại! Đến lúc đó, Cổ Hàn còn có tư cách gì chiếm giữ vị trí đệ nhất nhân của Thiên Thánh Cung?
Trong lòng Hạ Trường Thiên đang có suy nghĩ như vậy.
Đối diện với chuyện Quân Mạc Tà ra tay, đám người Hạ Trường Thiên không có chút sợ hãi, đang muốn ta tay phản kích thì tất cả đã bị lửa bao vây! Vô số hỏa long trong nháy mắt đã cản trở tầm mắt của bọn chúng!
Những con hỏa long này hoàn toàn quấy nhiễu tầm nhìn của bọn chúng, hiệu quả vô cùng!
Đám người đóng quân nơi đoạt thiên chi chiến này hầu hết đều là người trải qua vô số kinh nghiệm trận mạc, mặc dù đối mặt với dị biến kinh người như thế, lại có thể gặp nguy không loạn. Trên thực tế, đám hỏa long chỉ làm bọn họ hơi bất ngờ một chút, nhưng khó có thể làm bọn họ bối rối!
Ngay lúc đó, khi mọi người bắt đầu có phản ứng, muốn vận công chống lại hỏa long, mặt đất dưới chân bất ngờ biến mất, phía dưới chân đột nhiên biến thành một động vực sâu không thấy đáy, cả đám người đều bị rơi xuống.
Không thể không thừa nhận, phản xạ của đám người này quả thật vô cùng kinh người, hơn một nửa trong đó kịp thời ổn định tâm thần, vận huyền khí bay ngược trở lên.
Nhưng chưa kịp bay đến miệng vực đã nghe thấy "ầm ầm" vang lên trên đỉnh đầu, vô số cột nước đột nhiên xuất hiện, nhập lại với nhau, rót thẳng vào động vực. Một cột nước có bán kính đến vài trượng đổ ầm xuống!
Khi hố to đột nhiên xuất hiện, đám người này đều là cao thủ đỉnh phong, nên dù biến cố xảy ra cũng không loạn, nhưng chưa kịp bay ra khỏi hố to thì đã bị cột nước khổng lồ kia quất trúng!
Trong lúc này, dù có kiên định đến mức nào, dù là cao thủ cỡ nào cũng phải sợ hãi. Tất cả mọi chuyện phát sinh quá quỷ dị, cơ bản không thể xuất hiện trên thế gian này, giống như một cơn ác mộng thành sự thậ...t
Vừa rồi ngay dưới chân mình là mặt đất bằng phẳng, đột nhiên xuất hiện một trận hỏa hoạn lớn? Nếu thế lửa lớn như thế, chắc chắn phải có vật gì dẫn và bắt lửa chứ? Nhưng nơi này không có một vật nào có thể làm phát hỏa, nếu nói đây là ảo ảnh thì chắc chắn là nói nhảm, làm gì có loại ảo ảnh chân thật đến mức này....
Còn nước, trên trời mây còn bay lững lờ, cho dù có bão cấp chín đột nhiên quét qua thì cũng không kịp mưa, mà không có mưa thì lượng nước kia từ đâu ra? Thêm vào đó, cho dù trời có mưa ngay lập tức thì cũng không thể có môt lượng nước kinh khủng như thế a!
Ầm một tiếng, tất cả cao thủ đóng quân núi đoạt thiên bị cả cột nước khổng lồ quất thẳng xuống hố sâu! Cả đám người ngoại trừ hai vị thánh quân, ba vị thánh tôn, hai thánh hoàng tứ cấp kịp thời thoát ra, còn lại đều bị rơi xuống!
Thực lực càng cao thì khả năng đối phó biến cố lại càng cao. Biến cố đột nhiên phát sinh, tâm thần hỗn loạn, nên khả năng ứng biến xuống thấp vô cùng. Hơn bốn mươi cao thủ rơi xuống, không ngờ trong đó có hai vị đạt đến thánh tôn!
Sau một cột nước khổng lồ ập xuống, tất cả mọi người lại càng bất ngờ hơn khi từ dưới đáy động vực lại có vô số cột nước như miệng giếng phun trào, nước từ dưới đáy ầm ầm bắn lên, cả hố to ngập tràn nước, trên dưới cùng áp, tất cả đều như lọt vào đại dương!
Mọi người nơi đây ai cũng là cao thủ, sau khi lọt vào hiểm cảnh, ai cũng muốn thi triển công phu, tìm mọi cách thoát ra khỏi hiểm cảnh này.
Có người thì cố bay vọt lên, nhưng do thế nước rót xuống quá mạnh, cố bao nhiêu cũng không thể thoát, có người thì liều mạng tiến đến vách động, vận huyền công đánh vào vách động, muốn phá đất mà thoát, nhưng ra sức bao nhiêu cũng chỉ có thể đào được một cái lỗ sâu chỉ nửa trượng. Thật không ngờ vách động này lại có thể cứng rắn hơn sắt thép gấp ba bốn lần, lúc nãy rõ ràng là đất thường cơ mà, tại sao đột nhiên lại thay đổi thành thế này?
Còn có một vài người lại tĩnh tâm ngồi xếp bằng, bọn hắn nghĩ tất cả những gì đang diễn ra đều là ảo cảnh do Quân Mạc Tà tạo ra, do ba cái tâm ma linh tinh tạo ra, chỉ cần tĩnh tâm định thần thì không cần để ý bất cứ ảo ảnh gì, cho dù thứ đồ chơi này cao mình đến cỡ nào, nhưng đến cực hạn cũng sẽ tự động biến mấ...t
Không thể không nói, biện pháp này là biện pháp tốt nhất để đối phó với các loại huyễn cảnh hay ảo ảnh, lại càng tán thưởng định lực của những người này.
Tuy nhiên, đến khi bọn hắn bị lửa đốt đến phồng rộp da thịt, quần áo lông tóc đều cháy rụi, bọn chúng mới đau khổ phát hiện: Mấy cái này không phải là ảo ảnh a... Tất cả đều là thật a, lửa này có thể đốt cháy mình a...
Sau khi rơi xuống, cả đám mới phát hiện, thủy thế không nhỏ, mà hỏa thế lại càng to, nhưng không ai lo lắng chuyện sinh tử, muốn quấy nhiễu bọn họ còn có thể, chứ nếu muốn giết chết bọn họ thì còn cách xa cả vạn dặm a.
Nước có thể làm bọn họ chết đuối sao? Với trình độ của bọn họ, chỉ cần bọn họ thi triển quy tức thuật thì cho dù vài ngày, thậm chí nửa tháng cũng không có chuyện gì.
Lửa này có thể đốt chết người, nhưng đó là người thường, đối với cao thủ đỉnh phong như bọn ta, cùng lắm thì chỉ cháy mất quần áo lông tóc, sau khi mấy thứ này cháy hết thì chẳng còn gì để đốt, không chút tổn thương chúng ta a.
Sau đó, mọi người đều chìm vào trong nước, không thiếu một ai. Mọi người đều nhìn nhau, suy nghĩ biện pháp thoát ra. Hố có cao, đáy có sâu đến đâu, nhưng không thể có chuyện chỗ nào cũng cứng rắn a, chẳng lẽ nó có thể ngăn nhiều thánh tôn thánh hoàng như vậy sao?
Đây chính là nói nhảm!
Cho nên đám người này trong lòng vô cùng yên tâm.
Nhưng đúng lúc này, một người trong đám đột nhiên kêu lên:
- Sao nước này đột nhiên lạnh thế?
Trong lòng mọi người chợt lạnh, quả nhiên ai cũng cảm thấy nước đang càng ngày càng lạnh, lúc trước còn như nước sống, hiện giờ đã giống như sống trong hầm băng.
Ngay sau đó, lúc mọi người còn chưa kịp phản ứng, thậm chí còn không nhận ra chuyện gì xảy ra, cả cột nước đột nhiên văng lên những thanh âm răng rắc răng rắc, tất cả biến thành băng, đóng băng tất cả mọi người!
Mà loại biến hóa này cũng chưa kết thúc, tiếng răng rắc vang lên không ngừng, băng càng ngày càng cứng, tốc độ biến hóa vô cùng nhanh, băng dần dần chuyển thành huyền băng.
Huyền băng chính là loại băng đem phơi lúc mặt trời giữa trưa cũng không tan a, sự chắc chắn của nó có thể so với sắt thép!
Ai học vật lý đều hiểu, nước biến thành băng, vì mật độ phân bổ phân tử thay đổi nên thể tích sẽ đột nhiên lớn hơn, mà hố này thể tích không đổi, nên sau khi nước biến thành băng thì áp lực sẽ trở nên mãnh liệt hơn nhiều, bọn họ ai cũng phải lập tức cắn răng vận công chống lại sức ép mãnh liệt mà cả đời chưa bao giờ gặp qua.
Tình thế trước mắt không phải không thể thoát ra, nhưng vấn đề mấu chốt là.... nếu một người mạnh mẽ phá băng mà ra, thì những lão huynh đệ gần đó sẽ bị huyền băng nổ vụn chèn ép càng nặng, nhẹ nhất chính là trọng thương!
Hoàn cảnh này làm tất cả đều hoảng hốt, một khi quyết định phá băng thì thoát một thì cũng tổn thương mười, có khi còn nhiều hơn.
Bọn họ đã làm huynh đệ mấy trăm ngàn năm, sao có thể đành lòng làm huynh đệ của mình bị thương?
Vì thế, không ai dám hành động.
Tuân Du
Dị Thế Tà Quân
Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.