- Tam đại thánh địa?
Miêu Tiểu Miêu a lên một tiếng, đột nhiên khó mà cười hì hì được, nói:
- Tam đại thánh địa không phải là bị Tà Chi Quân Chủ làm cho không có lực hoàn thủ hay sao? Trước đây nghe nói Tam đại thánh địa cùng nổi danh với Huyễn Phủ của chúng ta, bây giờ xem ra...
- Không được nói như vậy!
Miêu Trảm Trịnh cấm Miêu Tiểu Miêu, giọng điệu rất nghiêm túc, trầm giọng nói:
- Tam đại thánh địa cho tới bây giờ đều không đơn giản, thế lực sau lưng vô cùng hùng mạnh đại biểu là Thiên Thánh Cung vẫn chưa vì chuyện này mà ra mặt! Nói cách khác, Cái mà Quân Mạc Tà đối phó, nhiều nhất cũng chỉ là bên ngoài tam đại thánh thế lực mà thôi. Không tính Thiên Thánh Cung thì Tam đại thánh địa quả thật không xứng so sánh cùng Huyễn Phủ chúng ta! Nhưng nếu Thiên Thánh Cung ra mặt, coi như chúng ta Huyễn Phủ, cũng phải dốc toàn lực mới có thể ứng phó! Huống chi chỉ là một Tà Chi Quân Chủ nhỏ bé chứ?
- Ý của Lục gia gia là... Việc Tà Chi Quân Chủ mở phủ, trước mắt là không mấy lạc quan? Nó như mặt trời ban trưa, chỉ là lô cốt trên bờ cát, hay nói cách khác đó chính là ảo ảnh trong mơ?
Miêu Tiểu Miêu thông minh chớp chớp mắt, cười hỏi:
- Nói chung chính là ý này. Ân, thì ra nha đầu ngươi đang lôi kéo lão nhân gia ta
Miêu Trảm bất đắc dĩ cười 1 cái, nói: "Ai, nơi này cũng không có người ngoài, ta cũng không sợ phải nói thật với ngươi, lão nhân gia ta thật sự không phải xem thường Tà Chi Quân Chủ mới quật khởi. Nếu Tà Chi Quân Chủ muốn tự mình phát triển thế lực từ từ thì không cần lộ ra quá lớn dã tâm, thực lực rất khả quan, như vậy, vẫn là có thể duy trì vài năm. Nhưng nếu là một khi muốn sánh ngang với Tam đại thánh địa, hay có ý làm tổn hại tới lợi ích của Tam đại thánh địa, một khi Tam đại thánh địa không thể tự lực ứng phó, thì Thiên Thánh Cung nhất định sẽ không thờ ơ đứng nhìn đâu. Đến lúc đó, Tà Quân phủ kia cũng chẳng hay ho gì.
- Bên trong Thiên Thánh Cung, Thánh Tôn các cao thủ, không dưới 50 vị! Thậm chí, không ít người đã đột phá Thánh Tôn cấp! Thậm chí... Đi tới tầng cao hơn!
Miêu Đao nói xong lại thở dài.
- Nếu thực lực Tam đại thánh địa thực hùng hậu như thế, mà chúng ta vốn đã xác định đồng minh, Đao gia gia ngươi còn thán tức giận cái gì?
Miêu Tiểu Miêu mẫn cảm, lúc Miêu Đao đang tức giận, đã tự liếc mình 1 cái.
- Vì cái gì? Chẳng phải vì ngươi đó sao, tiểu nha đầu!
Miêu Đao trong đầu nghĩ, ngoài miệng nói:
- Nhị hổ tương tranh, tất có tổn thương! Mà trước mắt lại vừa lúc đến cuộc chiến Đoạt Thiên, hai bên một khi chính thức khai chiến, đến lúc đó, thiên hạ nhất định rơi vào cảnh đại loạn! Cần biết là cuộc chiến này sẽ ảnh hưởng tới toàn bộ thiên hạ. Đến lúc đó, lê dân bá tánh, sẽ rơi vào cảnh chiến loạn...
Những lời này, càng nói rõ, Tam đại thánh địa đã không thể dùng thực lực của chính mình để đánh bại Tà Chi Quân Chủ mà phải nhờ đến Thiên Thánh Cung ẩn sĩ cao nhân ra mặt, mới có thể áp chế Tà Chi Quân Chủ!
- Không sai!
Miêu Kiếm gật đầu:
- Nếu là Tà Chi Quân Chủ thật sự nghĩ như vậy, thì hắn có thể làm được! Nhưng hắn cho dù là làm được, cũng không cách nào tránh khỏi bị Thiên Thánh Cung giết! Chỉ cần chiến sự nổ ra, cục diện là lưỡng bại câu thương!
Miêu Tiểu Miêu khiếp sợ trợn tròn mắt, nói:
- Có thể... Trong truyền văn không phải nói, Tà Chi Quân Chủ... Thiên Hương Quân Mạc Tà, không phải chỉ có hai mươi tuổi thôi sao? Hắn còn nhỏ tuổi, chẳng lẽ hắn ghê gớm như vậy… Điều này sao có thể?
- Chính xác tuổi của Tà Chi Quân Chủ, hẳn là chỉ mười tám tuổi rưỡi mà thôi! Còn không đầy mười chín tuổi!
Những lời này, chính là nhân vật thứ 2 của Chiến gia, Chiến Vũ Phong! Thấy bên này nói chuyện náo nhiệt, hắn cũng lôi theo cháu trai Chiến Ngọc Đình tới, vừa lúc tiếp lời Miêu Tiểu Miêu
- Mười tám tuổi rưỡi...
Miêu Tiểu Miêu hít một hơi lạnh.
Mười tám tuổirưỡi...còn nhỏ hơn Quân Dạ nửa tuổi, so với mình tự nhiên cũng muốn nhỏ hơn nửa tuổi... Nhưng nhìn người ta, rồi lại nhìn mình... Miêu Tiểu Miêu không khỏi có chút nhụt chí.
Nhưng nàng nhướng lông mày, thầm nghĩ: xem ngươi làm thế nào độc bộ thiên hạ, ngươi cũng vĩnh viễn không giỏi hơn Quân Dạ của ta đâu... Huống chi Quân Dạ còn có được thể chất linh hoạt kỳ ảo trong truyền thuyết, muốn đuổi kịp và vượt qua Tà Chi Quân Chủ chẳng qua cũng chỉ là vấn đề thời gian thôi, chỉ cần thời gian thôi là Quân Dạ của ta có thể đè bẹp Tà Chi Quân Chủ rồi...
Chiến Vũ Phong thản nhiên nói:
- Tà Chi Quân Chủ, có thể nói là đệ nhất thiên tài! Từ lục huyền đại lục tới nay, hơn vạn năm? Mà thiên tài như vậy, cũng chưa từng có xuất hiện qua. Mặc dù là năm đó Cửu U Đệ Nhất Thiếu, thành tựu cố nhiên là chưa từng có ai, chưa hẳn là hậu vô lai giả, bởi vì nếu tính hắn ở cái tuổi này thì so với thực lực Tà Chi Quân Chủ hiện giờ thì cũng chỉ bình thường mà thôi, nếu Tà Chi Quân Chủ có thể vượt qua những ải khó khăn trước mắt, thì thậm chí còn mạnh hơn cả Cửu U Đệ Nhất Thiếu!
Đến lúc này, hắn mới nhìn lên Miêu Tiểu Miêu, mỉm cười nói:
- Vị hôn phu của Tiểu Miêu cô nương, thể chất linh hoạt kỳ ảo Mặc Quân Dạ công tử, lẽ ra cũng có thể cũng coi là thế gian này nhân vật thiên tài hiếm thấy, nhưng, không sợ không nhìn được hàng, chỉ sợ hàng so hàng. Mặc Quân Dạ tuy rằng cũng coi như khó thấy được, nhưng so với Quân Mạc Tà, lại vẫn là một trời một vực! Một cái giống như Cửu Thiên Phượng Hoàng, người kia... Lại như là loại thảo kê ((NB: thảo kê:gà mái) còn không có đầy đặn …
Chiến giacùng lúc đối phó với thể chất linh hoạt kỳ ảo Mặc Quân Dạ, có thể nói là hoàn toàn thất bại, cơ hồ chính là toàn quân bị diệt! Không chỉ có tổn thất hại gia tộc, hơn nữa còn mất một vị Thánh Tôn cao thủ! Tuy rằng mấy người kia đều bị chết không minh bạch, nhưng thủy chung đều là bởi vì Mặc Quân Dạ dựng lên! Song phương cừu hận, không thể bảo là không sâu.
- Lúc này, khó có được cơ hội đả kích, sao lại không mượn chuyện để nói chuyện của mình? Mặc Quân Dạ thật là thiên tài, nhưng hiện tại, lại có một thiên tài so với Mặc Quân Dạ còn mạnh hơn ngàn vạn lần! Quân Mạc Tà kính người trước mặt, Mặc Quân Dạ có lẽ sau này rất mạnh, nhưng trước mắt lại cái gì cũng không phải, chỉ là Kim Huyền tu vi chả là cái gì cả? Con kiến mà thôi! Chiến Vũ Phong tuy rằng biết rõ ở trước mặt Miêu Tiểu Miêu đả kích Mặc Quân Dạ, vốn là là một việc không hợp thân phận của mình, nhưng vẫn là nhịn không được nói ra, ngữ khí tuy rằng ôn hòa, thủy chung tươi cười nhưng ý khiêu khích cũng quá rõ ràng.
- Ngươi nói ai là Phượng Hoàng? Ai là Thảo kê? Ngươi mới là trọc mao kê đó!( NB: đầu ko có tóc)
Miêu Tiểu Miêu hé ra vẻ mặt tức giận đến đỏ bừng, tiếng nói cũng bén nhọn lên, trong mắt phượng hàn quang lóe ra, nhìn vị Chiến giacao thủ Thánh hoàng cấp ba này, làm cho Chiến Vũ Phong cao thủ Thánh hoàng cũng có chút không dám ứng đối
- Tiểu Miêu muội muội, rốt cuộc ai là Phượng Hoàng ai là gà mái... Cái này còn phải nói ra sao?
Chiến Ngọc Đình phe phẩy chiết phiến, cười nói:
- Cái gọi là công đạo tự tại lòng người, Quân Mạc Tà người ta hiện tại đã là danh chấn thiên hạ, liếc nhìn tung hoành, không ai bì nổi! Hơn nữa còn là tự đứng lên bằng chính sức mình, hai bàn tay trắng mà tạo dựng giang sơn vô hạn, hiện tại càng cùng Huyền Huyền đại lục đỉnh cấp Tam đại thánh địa địa vị ngang nhau, thậm chí là hơi chiếm thượng phong! Mà Mặc Quân Dạ của ngươi, ngay cả là kể cả có được thể chất linh hoạt kỳ ảo, hiện tại lại vẫn chỉ là Kim Huyền thực lực, nhiều nhất cũng chỉ là khôn vặt, biết bàng môn tả đạo, thủ đoạn đó không thể lộ ra ngoài ánh sáng, chỉ sợ như chuột chạy qua đường tự bảo vệ mình còn chưa có thể?... Chẳng lẽ, Mặc Quân Dạ có thể so sánh với Quân Mạc Tà, lại có thể là Phượng Hoàng sao??
- Ngươi!
Miêu Tiểu Miêu tức giận đến thân thể run rẩy, đột nhiên tâm tư vừa chuyển, khí trầm xuống, lạnh lùng cười, nói:
- Chiến Tam công tử nói không sai, Quân Mạc Tà tuổi còn trẻ mà có được thực lực này, thật là đáng quý. Đưa hắn so sánh Cửu Thiên Phượng Hoàng, cũng không phải là nói quá. Quân Dạ của ta cũng thật là cánh chim không gió, nhưng, nếu Quân Dạ là loại thảo kê thì chuyện bị Quân Dạ lấy lực lượng một người áp chế Chiến giacác ngươi... Thì tính sao đây? Không phải là đã đánh tan tác như đánh bọn sâu bọ đó sao?
Miêu Tiểu Miêu thấy hai thúc cháu Chiến giabôi nhọ Mặc Quân Dạ, thì không nhịn được, phản kích lại, lời nói sắc bén vô cùng!
Chiến Ngọc Đình nghe vậy không khỏi bị ức chế, hắn thật ra không nghĩ tới một Miêu Tiểu Miêu dịu dàng lại có thể có thể nói ra những lời như vậy, mà lại sắc bén vô cùng, mặt đỏ bừng bừng, nói:
- Đó là hắn vận khí tốt!, nếu không, Mặc Quân Dạ đã sớm lâm vào vạn kiếp bất phục!
- A? Chỉ không biết các ngươi Chiến giavận khí gì mà kém như vậy? Số phận, thiên mệnh cũng vậy!Ngay cả ông trời cũng không đứng về phía Chiến giacác ngươi, còn nói gì đến chuyện thắng bại? Cái gì Phượng Hoàng thảo kê? Ếch ngồi đáy giếng mà đòi đọc hành thiên chi linh cầm, không biết cái gọi là chân chính!
Miêu Tiểu Miêu câu đầu tiên khó nghe, không còn băn khoăn, lời nói như đao, bén nhọn cực kỳ!
Miêu Tiểu Miêu luôn luôn dịu dàng, xưa nay không phải là loại người chua ngoa như vậy, nhưng Chiến gia không chừa đường lui cho Mặc Quân Dạ, cũng chạm đến Miêu Tiểu Miêu! Lời nói chẳng những không chút khách khí, mà cũng không chừa đường lui!
Nhưng mấy câu nói đó, nhất là Ông trời cũng không đứng về phía Chiến gia các ngươi, những lời nàyđã chạm đến đau chỗ trong lòng Chiến Vũ Phong! Chiến Vũ Phong nhớ tới gia tộc mấy ngàn năm cố gắng chỉ trong một đêm hóa thành hư ảo, há lại không phải là " Ông trời cũng không đứng về phía Chiến gia, mắt không khỏi ứa lệ, một đầu tóc đen, phiêu phiêu bay lên!
Thiên Tiên Tử
Dị Thế Tà Quân
Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.