Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên Tài

Chương 328: Thẻ bài bươm bướm (3)

Tống Huyền mới đi làm về, vừa nhìn thấy Dương Tử Mi liền rất vui mừng. Một tháng không gặp cô, dài như một thế kỷ vậy đó.
Dương Tử Mi lấy thẻ bài bươm bướm mới mua ra, đưa cho Tống Huyền hỏi:


- Thầy Tống, mấy thẻ bài bươm bướm này là hàng mỹ nghệ rất đặc biệt, không biết thầy có biết lai lịch của nó không vậy? 
- Thẻ bài bươm bướm?
Tống Huyền cầm lấy bốn thẻ bài bươm bướm, nhìn kỹ một chút:


- Đúng là hàng công nghệ chế phẩm, nhưng mà không phải là thẻ bài bươm bướm thật. 
- Hả? Vậy thì thẻ thật có đặc điểm gì?
Dương Tử Mi nghi ngờ hỏi.


- Thẻ bài bươm bướm thật là một loại thẻ bài hình Phật từ Thái Lan, thẻ bài này của anh chính là thẻ bài bươm bướm thật do chính tay cao tăng Kruba Krissana ở miền bắc Thái Lan tạo ra. Ngày đi Thái Lan anh có làm quen với một vị tăng nhân, nên được người đó tặng. 


Tống Huyền đi vào phòng, lấy một thẻ bài còn tinh xảo và phức tạp hơn cái của Dương Tử Mi mua, trên thẻ bài có nạm đá quý, trên bươm bướm còn có hai khuôn mặt, một nam một nữ, hơn nữa, trên thẻ bài còn tỏa hương thơm ngát. 


Trên thẻ bài này có màu vàng kim nhàn nhạt, nhìn qua liền biết nó là một vật mang lại may mắn, hơn nữa, công nghệ chế tác còn tỉ mỉ hơn mấy tấm thẻ bài Dương Tử Mi mua được.


Thẻ bài Phật và bươm bướm bình thường có một trăm lẻ tám loại phấn hoa trồng từ đất ở miếu thờ, đặc chế từ nhiều loại đá quý, là vật thánh hỗ trợ nhân duyên nam nữ, cho nên thẻ bài Phật cổ sẽ có mùi thơm kéo dài rất lâu.  


Nghe nói, có một ngày khi đại sư Kruba Krissana đang tu hành thì có một con bướm bay qua, đột nhiên làm cho đại sư có linh cảm kỳ diệu, từ đó người lấy hình tượng của hai loại chim linh thiêng là chim nhân duyên để chế tạo Thẻ bài Phật và bươm bướm lại lần nữa. Thẻ bài Phật và chim nhân duyên đầu tiên vốn do Kruba Krissana và đại sư chủ trì quản lý đền Mahawan cùng nhau tạo nên, dùng bùn để chế thành một vài thẻ bài Phật và chim nhân duyên. Mà trong thẻ bài của đại sư Kruba Krissana tạo ra lại có hai khuôn mặt một nam một nữ, đại sư giải thích rằng đó là thần Shiva và vợ của thần, nữ thần Parvati.


Nhưng thời gian đầu lúc vừa mới được tạo ra, tấm thẻ bài này vẫn không được mọi người sử dụng, bởi vì cho đến bây giờ cũng chưa có ai từng nhìn thấy con bướm có hình mặt người trên cánh của nó như hình ảnh trên thẻ bài, nhưng về sau, rất nhiều người mang nó theo bên mình đều cảm thấy cực kỳ may mắn, hơn nữa, về mặt nhân duyên ngày càng tốt hơn, có sự thay đổi rõ rệt so với bình thường.


Thì ra thẻ bài bươm bướm này là thứ có thể hỗ trợ một ít pháp khí để bảo vệ người đeo nó. 
Tống Huyền thấy Dương Tử Mi thật sự yêu thích thẻ bài bươm bướm, liền đưa tặng cho cô.


Dương Tử Mi cũng không khách sáo, nhận lấy thẻ bài. Hơn nữa, cô cũng muốn dùng thẻ bài bươm bướm này để nghiên cứu một vài loại bùa chú ở Thái Lan, tích lũy kiến thức cho bản thân mình về phương diện này. 


Trong một gian phòng chỉ cần bỏ ra ba mươi tệ một tháng là có thể thuê được, có một người đàn ông tuổi đã cao, khoác một chiếc áo màu đỏ sậm, cao khoảng 1m65, thân người gầy gò, khuôn mặt kỳ quái rất đáng sợ, ánh mắt bình thường cũng đã như rắn hổ mang độc ác, nhìn người đàn ông run rẩy quỳ trước mặt mình, hỏi: 


- Ba Tụng, tìm được người chưa?
- Mịch La đại sư, tìm được rồi!
Giọng nói của Ba Tụng hơi run run, 
- Hôm nay ta đã tìm thấy một cô gái thích hợp ở khu bán đồ cổ.
Hai mắt bình thường đã trông có vẻ rất độc ác của Mịch La giờ còn lóe lóe lên, khẽ gật đầu:


- Được! Tối nay hãy đưa ta đi tìm cô gái đó. 
- Dạ, đại sư! Cô ấy đã mua bốn thẻ bài bươm bướm, cho dù cô ta có đi đến chân trời góc biển, chúng ta cũng có thể tìm ra.
Ba Tụng vội nói, lần này trong giọng nói có ý lấy lòng.
Mịch La hài lòng gật gật đầu, 


- Ta sẽ không quên công lao của ngươi đâu!
- Cảm ơn đại sư.
Ba Tụng quỳ, dập mạnh đầu xuống đất, sợ đến nỗi trán đổ mồ hôi.