Bụp, bụp, bụp…
Mặt biển gần Bố Lôi Trạch truyền đến hàng loạt tiếng nổ. Một loạt các cột ánh sáng xanh xen lẫn tím, đủ mọi màu sắc bắn thẳng lên trời. Những vị khách ở trên đỉnh của Quang Minh Thần Điện hoan hô không ngớt, không ngờ Phất Lạp Địch Nặc còn sắp xếp một tiết mục khác nữa!
Những người khách có Thần Lực thì đều sững người, bên trên bầu trời Bố Lôi Trạch là một lớp phòng ngự ngũ trùng Thần Lực đã kinh ngạc lắm rồi, bây giờ những cột ánh sáng trên mặt biển kia lại là ánh sáng Chủ Thần!
Gia tộc Phất Lạp Địch Nặc rốt cuộc thì có thực lực thế nào vậy?! Mọi Thần tộc đều run rẩy suy nghĩ.
Nhưng Sắt Lâm Na đang chủ trì đại cục thì biết, những ánh sáng này không phải của Bố Lôi Trạch, ngoảnh đầu lại nói: "Tề Bách Lâm, khởi động thế trận phòng ngự của nội đảo!"
Rồi Sắt Lâm Na cười, nói với các quan khách: "Chư vị, Phất Lạp Địch Nặc đi chuẩn bị cho các vị một bất ngờ lớn hơn, giờ tiết mục trên không trung đã kết thúc, xin mời theo ta về đại sảnh, vừa uống rượu mừng, vừa đợi bất ngờ thú vị!"
Lời nói vừa dứt thì Liễu Vọng Nguyệt một lần nữa phát ra ánh sáng, vẫn là sự đan xen Thần Lực, nhưng lần này dày đặc hơn. Chỉ bao trùm nội đảo nhưng màu sắc của nó lại là màu tím nhạt. Cái này được dựng lên với sự trợ giúp của Chiến Thần, Chủ Thần cấp nội đảo phòng ngự trận, chuyên dùng để bảo vệ những thứ cơ mật của Sở Thiên.
Khách khứa đã quay về trong sự cảm thán.
Lúc này, Bố Lôi Trạch rộng lớn, nội đảo được che phủ bởi tầng bảo vệ Chủ Thần, bên ngoài là lớp bảo vệ Thượng Vị Thần, giữa hai lớp là chiến trường của Chiến Thần và Đoạn Tội Yêu Thú!
Sau khi Khố Khoa Kỳ gọi huynh đệ là Sở Thiên biết có chuyện không hay. Vừa rồi Ni Mễ Tư báo cáo, kẻ lẻn vào Bố Lôi Trạch không chỉ có một mình Khố Khoa Kỳ, dưới mặt đất còn có mấy kẻ.
Sau khi gọi đồng bọn, Khố Khoa Kỳ xông lên mặt đất đầu tiên. Ở dưới mặt đất hắn không thi triển chiêu thức được. Theo sau tiếng hét của Khố Khoa Kỳ, tất cả những kẻ giấu mặt xông ra, bay lên trên trời.
Chiến Thần đứng ở đầu sóng ngọn gió, còn Sở Thiên dưới sự bảo vệ của Bác Đức cũng lên khỏi mặt biển. Khố Khoa Kỳ trong trạng thái linh hồn nên Sở Thiên không nhìn thấy, nhưng ngoài ra có sáu quái vật nửa người nửa thú.
Mình người, đầu cá mập, nửa người ngựa… sáu quái vật mỗi con một vẻ, nhưng đều có một thứ khí thế như nhau.
"Khảm Phổ đại ca, sao lại động thủ với Khố Khoa Kỳ đại ca vậy?" một con quái vật ngạc nhiên hỏi.
"Các ngươi là ai?" Khảm Phổ không hề biết sáu con quái vật này, việc truy kích Khố Khoa Kỳ cũng dừng lại, nhìn chúng một cách nghi hoặc.
"Khảm Phổ, ngươi thật sự là một tên ngu dốt về linh hồn!" Khố Khoa Kỳ giận dữ, "Họ là Tầm Tội Sứ!"
Thập Nhị Tầm Tội Sử của Thần Hoàng? Sở Thiên giật mình, nghĩ bụng, không phải chúng chết rồi hay sao? Sao giờ lại xuất hiện? Rốt cuộc thì Thần Hoàng còn có bao nhiêu tay sai nữa còn ẩn mình trong tam giới này?!
"Là các ngươi?" Chiến Thần vui mừng, rồi lại nghi hoặc: "Các ngươi không phải đã chết rồi sao? Sao lại thành ra thế này?"
"Họ đúng là đã chết!" Khố Khoa Kỳ cười nhạt, "Nhưng ta tìm được linh hồn họ, cướp thân thể của ma thú Huyết Luyện Ngục để hồi sinh cho bọn họ!"
"Cái này…" Chiến Thần có chút bi thương, những bằng hữu tốt năm xưa biến thành quái vật, khiến hắn cảm thấy nặng nề, khí thế cũng yếu mất phần nào.
Khố Khoa Kỳ nói với sáu Tầm Tội Sứ: "Phất Lạp Địch Nặc giả mạo Thần Hoàng. Khảm Phổ bị lừa gạt thần trí không tỉnh táo, chúng ta giết Phất Lạp Địch Nặc đã rồi nói!"
"Đứng lại!" Chiến Thần giương kích lên hét: "Sáu vị huynh đệ, Thần Hoàng là thật, Khố Khoa Kỳ bị Tử Thần lừa đấy!"
Sáu vị Tầm Tội Sứ đầu óc tỉnh táo, hơn nữa khi Khố Khoa Kỳ và Tử Thần giao dịch họ cũng có mặt nên đã chọn cách tin Linh Hồn Chủ Thần, "Khố Khoa Kỳ đại ca, giờ chúng ta làm thế nào?"
Khố Khoa Kỳ nói: "Ta bắt Chiến Thần, các ngươi giết Phất Lạp Địch Nặc!"
"Đợi đã, các ngươi dám giết Thần Hoàng? To gan!"
Chiến Thần và Khố Khoa Kỳ tranh cãi, Bác Đức nói nhỏ với Sở Thiên: "Không thoát được rồi, chuẩn bị chiến đấu!"
Chuẩn bị chiến đấu? Khố Khoa Kỳ thì không nói. Ánh sáng trên người sáu Tầm Tội Sứ cho thấy trong số chúng có hai Chủ Thần, ba Thượng Vị Thần, một Cao Vị Thần. Thực lực như vậy không thể không khiến Sở Thiên phải suy nghĩ.
Bác Đức nói tiếp: "Không sao, trừ Khố Khoa Kỳ ra, sáu kẻ kia đều là Thần tộc mới cướp thân thể của Huyết Luyện Thú. Dù hai kẻ kia có lục trùng Thần Lực thì thực lực cũng kém hơn Chủ Thần thật sự rất nhiều, ta có thể giải quyết một tên! Ngươi bảo Cách Lý Phân giải quyết tên kia!"
Sở Thiên cười yên tâm, gật đầu. Nếu thật sự không được nữa thì hắn còn điều động được một An Cát Lệ Na! Chưa chắc ai thắng ai bại.
Tháo đá liên lạc, Sở Thiên nói: "Sắt Lâm Na, đừng kinh động đến khách, gọi Cách Lý Phân dậy, gọi An Cát Lệ Na và Kim Cương!"
Trong lúc Sở Thiên nói thì Chiến Thần và Khố Khoa Kỳ đã động thủ rồi.
Khố Khoa Kỳ vẫn trong trạng thái linh hồn nên Sở Thiên không nhìn thấy, hắn chỉ thấy Chiến Thần bay khắp nơi trên trời, thỉnh thoảng Chiến Thần kích đâm về một phía không khí, nhìn có vẻ như Chiến Thần đang biểu diễn một mình, nhưng Sở Thiên biết Chiến Thần đang rất nguy hiểm. Chỉ cần hắn chậm một chút thôi là linh hồn sẽ bị khóa chặt.
Sáu Tầm Tội Sứ cũng đã xông lên. Bác Đức đẩy Sở Thiên về phía sau, chọn một đối thủ có lục trùng Thần Lực rồi lao lên.
Sở Thiên khởi động Thời Gian Thuận Lưu bay ngược lại phía sau, tay vẫn nắm chắc Lưỡi đao Phán Quyết.
"Ha ha, lại được chiến đấu rồi!" phòng ngự trận của nội đảo mở ra một kẽ hở, Cách Lý Phân trong cơ thể La Tân bay ra, theo sau là An Cát Lệ Na với chiếc áo choàng dài trắng tinh.
Cuối cùng, uỳnh uỳnh hai tiếng, Cự Lực Thần Pháo của Kim Cương tấn công vào Cao Vị Thần yếu nhất trong Tầm Tội Sứ.
"An Cát Lệ Na, ngươi làm gì vậy? Hắn là của ta!" Cách Lý Phân giận dữ.
Thì ra Cách Lý Phân nhắm vào một Chủ Thần khác của Tầm Tội Sứ, nhưng mục tiêu của An Cát Lệ Na cũng là hắn.
"Ngươi thích thì tặng ngươi! Hừ!" An Cát Lệ Na cười nhạt, chuyển mục tiêu sang hai Thượng Vị Thần, nghĩ bụng, linh hồn Lạp Hy Mỗ nhất định phải lấy về, nhưng không cần thiết phải liều mạng vì Phất Lạp Địch Nặc. Giúp hắn giữ chân hai Thượng Vị Thần, che mắt một chút là được thôi! Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn
Khố Khoa Kỳ và Chiến Thần, cả hai đều là đỉnh phong Chủ Thần, nhưng cũng đều không nỡ hạ độc thủ, đều hy vọng đối thủ biết sai mà quay đầu lại. Kết quả cả hai đều giằng co mãi trên trời, thậm chí Chiến Thần cũng không dùng bí pháp ba chiêu kích không ai đỡ nổi, còn Khố Khoa Kỳ cũng không thực thể hóa.
Đối thủ của Bác Đức và Cách Lý Phân chỉ có cái vỏ Chủ Thần, chứ không có thực lực của Chủ Thần, nhưng Phụng Hoàng Thần và Phệ Nguyệt Thiên Lang cũng không ở trạng thái tốt nhất.
An Cát Lệ Na chỉ xuất công không xuất lực, kết quả của là một Thượng Vị Tầm Tội Sứ chưa có đối thủ trực tiếp xông về phía Sở Thiên.
Chiến Thần nhìn Sở Thiên và đối thủ của mình, dự đoán chiến lực, nghĩ bụng khi Sở Thiên khởi động Lục Ngự Tỏa Hồn Trận chắc chắn sẽ không thua, vì thế mới yên tâm chiến đấu với Khố Khoa Kỳ.
Sở Thiên tuy đang lùi nhưng vẫn nắm chặt Lưỡi đao Phán Quyết, quan sát kỹ đối thủ.
Một cường giả ngũ trùng Thần Lực, dù hắn đánh không thắng cũng không đến mức nguy hiểm đến tính mạng.
Nghĩ đến đây, Sở Thiên giương cao Lưỡi đao Phán Quyết.
Bỗng tiếng của Long Thần phát ra từ chuôi đao, "Phất Lạp Địch Nặc, đừng truyền Thần Lực tam trùng trở lên vào Tỏa Hồn Trận, nếu không Khố Khoa Kỳ có thể sẽ phát hiện ra ta! Đến lúc đó hắn sẽ có lý do thuyết phục Chiến Thần!"
Sở Thiên khựng lại, chợt bừng tỉnh. Khi xưa Cách Lý Phân yếu ớt, sau khi Tỏa Hồn Trận khởi động cũng có thể phát hiện Long Thần, huống hồ là Đoạn Tội Yêu Thú?
Nhưng… Tỏa Hồn Trận dưới tam trùng thì bằng với vô dụng. Không có Tỏa Hồn Trận, Sở Thiên - một Cao Vị Thần, lấy gì mà đối phó với Thượng Vị Tầm Tội Sứ? Toái Thời Long Ấn? Cái này phải trả giá quá lớn!
Thôi vậy, dù sao lão tử cũng là bác sỹ thú ý, đánh nhau không phải chuyện của ta, chạy thoát thân là xong!
"Phụt!" Thời Gian Thuận Lưu của Sở Thiên mở hết mã lực, chuẩn bị tháo chạy.
Chạy thì chạy nhưng Sở Thiên không rảnh rang, hắn nói vào đá liên lạc: "Sắt Lâm Na, nàng chú ý tình hình, nếu quả thực không được thì đừng sợ khách biết chuyện hôm nay, cứ khởi động hệ thống tấn công của Bố Lôi Trạch!"
Sở Thiên không có hứng với việc dùng sự an toàn đổi lấy thể diện. Đương nhiên, nếu có thể giải quyết chuyện này trong bí mật thì càng tốt.
…………
Dưới sự bảo vệ của phòng ngự trận, khách khứa trong Thánh Điện vẫn đang cười nói vui vẻ. Họ không nhìn xuyên qua được lục trùng Thần Lực, chỉ nghe thấy tiếng "bùm bùm" của Thần Lực nổ, tưởng rằng Sở Thiên đang chuẩn bị tiết mục. Thậm chí tại sao trên trời lại xuất hiện tầng lục trùng phòng ngự, những vị khách này cũng cho ra đáp án: có hỷ sự, khoe một chút thực lực, có lợi cho việc nâng cao uy vọng của Thần Hoàng mà!
Chỉ có người trong nội bộ Bố Lôi Trạch mới biết chuyện bên ngoài. Sắt Lâm Na đang ở chính điện chủ trì đại cục, còn phía sau, bên trong điện, nòng cốt của gia tộc Phất Lạp Địch Nặc đang xem tường thuật trực tiếp thông qua hệ thống quan sát ma pháp của Tề Bách Lâm.
Rầm!
Một tiếng đập bàn gọi hết mọi người tỉnh dậy, ngoảnh đầu nhìn thì là Thực Thần ngồi ở bàn dưới cùng đang đập bàn đứng dậy, chỉ vào màn hình chửi: "Cách Lý Phân tên khốn nhà ngươi, thân thể đó là của đồ đệ ta! Ngươi chưa phục nguyên đã đi gây sự với Chủ Thần, thành tâm muốn phá hủy thân thể của đồ đệ ta đấy hả?"
Nói rồi Thực Thần định đi.
"Ngươi đâu?" mỹ nhân ngư ngăn lại.
"Ta đi bảo vệ đồ đệ!" Thực Thần nói hiên ngang.
"Quay lại!" mỹ nhân ngư cau mày quát. Hải Vương Biển Cấm nổi giận, đương nhiên có cái uy của riêng mình, "Ngươi đi nộp mạng hay là đi gây rối?"
Thực Thần chống tay ngang hông, "Sao, không được hả? Ngươi nhìn xem, ở đây Thần Lực của ai cao nhất? Là lão nhân gia ta! Ta không đi thì ai đi?"
Sử Đế Phân lại định đi thì mỹ nhân ngư lại hét lên ngăn cản.
"Ủa?" Thực Thần quay đầu lại, vuốt vuốt râu, chớp mắt cười cổ quái: "Ngươi dựa vào cái gì mà không cho lão nhân gia ta đi? Ta là đầu bếp hàng đầu của Bố Lôi Trạch này, ngươi dựa vào cái gì ra lệnh cho ta? Nếu là Sắt Lâm Na phu nhân có lời thì ta sẽ ngoan ngoãn ngồi xuống. Chứ ngươi là nữ chủ nhân của Bố Lôi Trạch sao?"
"Hà hà, nếu ngươi còn cản ta thì là thừa nhận ngươi là nữ chủ nhân của Bố Lôi Trạch!"
Thực Thần để lại một câu như vậy rồi chạy mất. Mỹ nhân ngư miệng vẫn đang mở, dường như lời sắp thốt ra đã bị nuốt trở lại.
Không khí thật kỳ lạ, Bộ chỉ huy cơ mật nhất của Bố Lôi Trạch, người lên tiếng lại là mỹ nhân ngư, không ai biết tại sao Sắt Lâm Na lại sắp xếp như vậy.
"Hải Vương bệ hạ, ta đi theo xem sao!" sau một lúc, A Mạt Kỳ đứng dậy đi ra ngoài.
…………