"Ca ca, rơi đồ kìa!" tiểu Mặc Phỉ Đặc vẫn có hình dáng cũ, sau khi dùng một phần thân thể của Long Thần thì càng đáng yêu hơn! Điều đáng tiếc duy nhất là, không biết Thần Cách trong đầu Mặc Phỉ Đặc là của vị Thần nào để lại mà Mặc Phỉ Đặc vẫn chỉ là một đứa trẻ bình thường nghịch ngợm, không thể hiện ra bất cứ sức mạnh nào.
Sở Thiên ngẩn ra một lúc lâu mới nhận lại Thần Thạch từ tay Mặc Phỉ Đặc, giọng run run: "Người mai táng lúc đó… là nữ thần Sinh Mệnh!"
An Đông Ni gật đầu bình thản.
"Tại sao trước đây không cho con biết?" Sở Thiên than thở.
"Nếu trước đây ta nói thì e là ngươi sẽ tìm cách để thi thể của nữ thần thuộc về mình!" quả thật, An Đông Ni rất hiểu Sở Thiên.
Sở Thiên cười ngượng, "Vậy tại sao bây giờ sư phụ lại cho con biết?"
"Bây giờ khác rồi!" An Đông Ni vừa thu dọn hòm vừa nói: "Sáu năm trước, Thần Lực của nữ thần đã từng bị rò rỉ, có một số người đã biết rồi. Giờ ta cần ngươi giúp ta bảo vệ thi thể của nữ thần!"
"Đã qua sáu năm, những kẻ muốn cướp thi thể thì sớm đã đến rồi, làm gì đợi đến bây giờ?!" Sở Thiên cười.
"Cái này khác, những năm gần đây Bào Uy Nhĩ chấn áp cả đại lục, có rất nhiều người rõ ràng có thực lực nhưng do kiêng kỵ Hải Vương Biển Cấm nên chỉ đành ẩn cư. Hiện nay… ta cảm thấy khí tức của Hải Vương Biển Cấm đã biến mất!"
Sở Thiên cúi đầu, sao lại có vẻ như không có mỹ nhân ngư là cả đại lục náo loạn cả lên vậy nhỉ?!
"Nửa tháng trở lại đây, Lạc Nhật sơn mạch đã xuất hiện khí tức của một vài cao thủ!" An Đông Ni nói tiếp: "Vì thế ta bảo Bộ Thống Soái thông báo cho ngươi đến đây… ta cần ngươi giúp bảo vệ núi Lạc Nhật!"
"Từ từ đã sư phụ!" Sở Thiên phát hiện ra có điều gì đó không đúng, "Dọc đường đến đây con không phát hiện ra bất cứ cao thủ nào cả. Sư phụ làm thế nào mà biết? Hơn nữa sư phụ có thể cảm nhận được khí tức của Bào Uy Nhĩ sao? A Mạt Kỳ của con cũng không làm được! Thực lực của người… "
"Ta chỉ mới vừa nắm bắt được Thánh Tế Tự của Thần Lực, Thần Lực cũng cho ngươi hết rồi. Giờ ngươi dùng một tay cũng có thể đánh thắng ta!" An Đông Ni chống gậy nói, "Có điều ta tu luyện bên cạnh nữ thần ba mươi năm nên có được một số khả năng khác!"
"Vậy là người ẩn cư ở đây ba mươi năm là để tu luyện? Không phải để hồi phục thực lực gì đó sao?" Sở Thiên há hốc mồm, dường như mới gặp sư phụ của mình lần đầu tiên.
"Tu luyện không quan trọng với ta!"
Mắt An Đông Ni bỗng trở nên sắc lẹm, "Điều ta muốn, là hồi sinh nữ thần!"
Sở Thiên kinh hãi hồi lâu, "Nhà tiên tri La Ân nói đáp án người tìm chính là cách hồi sinh nữ thần?"
An Đông Ni gật đầu thừa nhận, rồi cảm thán: "La Ân chưa bao giờ sai, lần này hắn lại đúng rồi. Ta thật sự đã tìm sai đáp án!"
Quay người đi, An Đông Ni nhấc một miếng ván sàn lên, "Theo ta, đi gặp nữ thần!"
Nói rồi An Đông Ni biến mất trong lòng đất.
Sở Thiên kinh ngạc sờ sờ mặt đất, không có bất cứ sự khác thường nào, nhưng thật sự là An Đông Ni đã biến mất.
Để Mặc Phỉ Đặc và Khách Thu Sa đợi ở bên ngoài, Sở Thiên dẫm chân lên chỗ đất vừa rồi, cơ thể dần chìm xuống.
Khi mở mắt ra thì hắn đã ở trong một căn mộ thất chật hẹp.
Giống như mộ của Long Thần, mộ của nữ thần Sinh Mệnh cũng tỏa ra khí tức, nhưng không mạnh mẽ như của Long Thần. Chỉ ở quanh quan tài băng ở chính giữa mới cảm nhận được sức mạnh mẽ kỳ lạ.
An Đông Ni quỳ xuống, "Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh linh thiêng!"
Biết lão đầu tử An Đông Ni là cuồng tín đồ của nữ thần, Sở Thiên cũng quỳ xuống, nói một cách rất Thần Côn: "Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh linh thiêng!"
Mấy năm nay Sở Thiên đã ca ngợi nữ thần không biết bao nhiêu lần, nhưng chỉ có lần này là thật lòng.
Liếc nhìn cỗ quan tài băng, bên trong là một tiểu nha đầu mặc bộ áo bào màu trắng. Dung mạo đúng như Sở Thiên nhìn thấy ở Quang Minh Thần Điện, nhưng gương mặt thật không có sự tinh nghịch mà là vẻ thần thánh trang nghiêm.
Thế này còn có chút ra dáng nữ thần Sinh Mệnh, Sở Thiên thay đổi sự đánh giá của mình về nữ thần!
"Nữ thần miện hạ, tội nhân An Đông Ni xin thỉnh tội với người!" An Đông Ni nghẹn ngào, liên tục dập đầu, mãi cho đến khi trán xuất hiện vết máu.
Sở Thiên sững người ra một lúc rồi vội vàng đỡ An Đông Ni dậy, "Sư phụ làm gì vậy?"
"Quỳ xuống!" An Đông Ni quát.
Sở Thiên ngoan ngoãn quỳ, nhưng miệng vẫn nói, "Làm thế làm gì, nữ thần cũng có nhìn thấy đâu!"
"Ai nói nữ thần không nhìn thấy!" An Đông Ni lên lớp xong thì thở dài, "Ài~ thay ta thỉnh tội với nữ thần!"
Sở Thiên không dám kháng mệnh, chỉ có thể hỏi: "Sư phụ, người đắc tội với nữ thần chỗ nào? Còn nữa, làm thế nào mới hồi sinh được nữ thần?"
An Đông Ni quỳ trước cỗ quan tài nói, "Thật ra nữ thần không hề chết, ta cảm nhận được rằng có thể người vẫn đang kết tụ Thần Lực!"
Sở Thiên chết sững triệt để.
"Ta có tội!" An Đông Ni hối hận nói: "Ba mươi sáu năm trước, trong trận Thái Thạch Bảo giữa Khải Tát và Lôi Tư, Lôi Tư đế quốc đã mời ra cả Cự Long tộc… " nguồn TruyenFull.vn
Câu chuyện về trận đại chiến ở Thái Thạch Bảo Sở Thiên nghe được đến mấy phiên bản, nhưng chỉ có chuyện của An Đông Ni là khiến người ta sợ hãi nhất!
Thật ra nữ thần Sinh Mệnh không thể coi là đã chết, dù sao Ái Lệ Ti là vị Thần nắm giữ sinh mệnh, là thủ lĩnh của Quang Minh Chúng Thần. Nếu nữ thần Sinh Mệnh chết thật thì đúng là đã khiêu khích với pháp tắc của Thần Sáng Thế!
Nói theo quan điểm của Sở Thiên thì Ái Lệ Ti chỉ là biến thành người thực vật, không có cảm giác cũng như thần trí! Nhưng cơ thể theo bản năng vẫn hấp thu Thần Lực của trời đất, cũng chính là trong trận chiến cấp Chủ Thần vạn năm trước, giản hóa thành sức mạnh ma pháp để chờ đến ngày hồi sinh.
Dần dần nữ thần Sinh Mệnh Ái Lệ Ti cũng có được chút Thần Lực, đồng thời tốc độ hấp thu ngày càng nhanh, nhưng lúc đó thì đại chiến Thái Thạch Bảo đã bắt đầu, An Đông Ni sử dụng Quang Minh Cấm Chú, bắt đầu mượn sức mạnh Sinh Mệnh.
Tính ra thì sức mạnh Sinh Mệnh trên đại lục này rất nhiều, nhưng không biết tại sao An Đông Ni lại mượn chút sức mạnh vừa mới tích góp được của nữ thần Sinh Mệnh… vậy là công sức bao nhiêu lâu của Ái Lệ Ti đã bị hủy trong một ngày!
Cảm nhận được trong sức mạnh Quang Minh có một chút khí tức gần như là sự tuyệt vọng, An Đông Ni thuận theo dòng khí tức tìm đến Lạc Nhật sơn mạch, sau đó thì ẩn cư, muốn giúp nữ thần hấp thụ Thần Lực một lần nữa.
Nhưng đáng tiếc, An Đông Ni lại làm sai rồi!
Hắn vốn có lòng tốt, định là chính mình hấp thụ Thần Lực sau đó truyền cho nữ thần Sinh Mệnh. Nhưng sáu năm trước, khi An Đông Ni truyền Thần Lực cho nữ thần thì phát hiện Thần Lực của mình không thể xuyên qua quan tài băng giống như nữ thần đã làm, vậy là hắn bèn tạo một khe nhỏ trên cỗ quan tài.
Chính thế mà Thần Lực phát tán ra đã phá hỏng hết kế hoạch của An Đông Ni, ngoài ra còn dụ cả Mạch Khẳng Tích và Lạp Hy Đức đến, tiện thể đem Sở Thiên đến với thế giới này.
Nghe xong, Sở Thiên không biết phải nói gì nữa. Tính ra thì kẻ khiến Sở Thiên đi đến đây trong đó có An Đông Ni.
"Ài, ta sai rồi!" An Đông Ni vẫn đang thở dài, "Giờ không có sự áp chế của Bào Uy Nhĩ, rất nhiều kẻ đã dò theo Thần Lực sáu năm trước tìm đến Lạc Nhật sơn mạch! Phất Lạp Địch Nặc, sau này phải dựa vào ngươi bảo vệ nữ thần rồi!"
Khốn kiếp! Lão tử không cẩn thận một cái là thành bảo vệ của nữ thần! Sở Thiên nghĩ bụng, nhưng vẫn cười, "Sư phụ yên tâm! Theo con biết thì những cao thủ Thần Cấp có Thần Cấp có tam trùng Thần Lực trở lên đều đã đến làm khách ở Biển Cấm. Những kẻ còn lại con hoàn toàn có thể đối phó được!"
Vừa nói Sở Thiên vừa nheo mắt, "Sư phụ, dù gì thì hiện nay có rất nhiều kẻ biết chỗ của nữ thần, chúng ta đem thi thể chuyển…"
"Không được! Thi thể của nữ thần tuyệt đối không được di chuyển!" An Đông Ni gạt đi, "Sai lầm sáu năm trước ta tuyệt đối không được tái phạm! Mở một khe hở nhỏ đã khiến nữ thần gặp phải hiểm họa to lớn, nếu di chuyển quan tài ngươi có thể đảm bảo an toàn cho nữ thần không?"
Nếu không được di chuyển quan tài thì chuyện phức tạp rồi. Những kẻ có thể cảm nhận được Thần Lực đồng thời có thể đến cướp nhất định là cao thủ Thần Cấp! Tuy không có khả năng là những kẻ tam trùng Thần Lực trở lên nhưng chỉ có A Mạt Kỳ và Anh Cách Lạp Mỗ là có thể vượt qua tam trùng Thần Lực, miễn cưỡng thì có thể tính cả Vong Linh Thánh Kỵ Sĩ của Bội Kỳ, nhưng ba người này đều có nhiệm vụ nhất thời thì chỉ có Sở Thiên là có thể bảo vệ Lạc Nhật sơn mạch.
"Sư phụ, con có thể ở đây nửa tháng, nửa tháng sau A Mạt Kỳ sẽ đến thay con, sư phụ thấy sao?"
"Giờ A Mạt Kỳ không đến được sao?" An Đông Ni có vẻ không hài lòng.
Sở Thiên nhún vai, than thở kể lại chuyện một lượt.
An Đông Ni đứng dậy, đi lại quanh mộ thất, rồi nói: "Thần Thạch ta có thể đưa ngươi nhưng khi ngươi có được tin tức này có uy hiếp Thú tộc thánh nữ không?"
Nhìn thần sắc nghiêm nghị của An Đông Ni, Sở Thiên không dám nói dối, thành thật nói: "Sư phụ, con thề với danh nghĩa của nữ thần Sinh Mệnh! Là thánh nữ Trinh Đức tự nguyện trao đổi, con không hề uy hiếp! Con còn đồng ý với thú tộc sẽ dùng vũ lực của đảo Bố Lôi Trạch bảo vệ hòa bình cho đại thảo nguyên!"
"Hừm, thôi! Nể lời hứa đó của ngươi, ta tin ngươi lần này!" nói rồi An Đông Ni quay người đi ra khỏi mộ thất trở lại phòng, "Đừng tưởng ta không biết ngươi đã làm gì ở vương quốc Ái Nhĩ Sâm!"
Sở Thiên lè lưỡi rụt cổ, cười trừ, "Ai nói cho sư phụ biết vậy? Không phải sư nương đấy chứ?"
"Mai Lâm sẽ không cho ta biết những chuyện này!"
Vậy thì chắc chắn là Đạt Mã Nhĩ rồi! Sở Thiên thầm rủa cái con người nợ tiền mình này mấy câu rồi nghiêm nghị nói: "Sư phụ, nếu sư phụ đã cảm nhận được ở Lạc Nhật sơn mạch có xuất hiện cao thủ vậy thì cho con biết vị trí, giờ con đi xem sao!"
"Ngươi cẩn thận đấy!"
Sở Thiên đem theo Tiểu Hùng Miêu, theo chỉ dẫn của An Đông Ni tìm được một vài tên gọi là cao thủ đó.
Sở Thiên có Lưỡi đao Phán Quyết, Tiểu Hùng Miêu đeo vòng Ẩn Thần, vì thế hai người hiên ngang xuất hiện trước mặt đối thủ thì ngẩn ra, "Sao lại là các ngươi?"
"Ha ha, thì ra là Thân vương!" những kẻ đó không phải ai khác mà chính là cả nhà Lan Thú Nguyệt Lai Ân Cáp Đặc --- Thác Mã Tư phu nhân, năm tỷ muội Tiên Đế, còn có cả tên thư sinh Cách Lạp Tư!
Không cần Thác Mã Tư động thủ, năm tỷ muội Tiên Đế đã khiến Sở Thiên đau đầu rồi.
Thác Mã Tư thấy Sở Thiên nhiệt tình lạ thường, sau khi ôm theo nghi lễ quý tộc thì cầm tay hắn nói nhỏ: "Lẽ nào các hạ cũng nhận được tin có thi thể Thần tộc ở Lạc Nhật sơn mạch?"