Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Quyển 7 - Chương 16: Thu hoạch ngoài ý muốn

Dư âm sau khi năng lượng đầy cường đại va chạm.


Khi dao động này mãnh liệt nhất đã sớm kinh động đến vài vị cao thủ ở phương xa, lục tục có người chạy đến. Giữa chiến trường bọn họ bồi hồi thật lâu, đặc biệt là khi thấy được cái xác ma thú thật lớn ở phía Bắc bình nguyên, sắc mặt mỗi người đều thay đổi.


Có thể có tư cách tới đây đều là nhân vật cường đại một phương. Bọn họ đương nhiên hiểu được sự đáng sợ của ma thú, mà càng làm cho người ta kinh ngạc hơn, cũng là chủ nhân của ma thú này. Đó là một ngụy thần cao nhất uy danh vang dội trên tinh cầu này.


Mấy người sau cùng cuối cùng cũng đã tập trung lại. Đầu ma thú thật lớn kia vẫn nằm một đống dưới đất.
Sau nửa ngày quan sát, họ đều xác định ma thú này đã chết.
Trong một thời gian ngắn, các loại suy đoán lại nhao nhao giữa các cao thủ này.


Bọn họ cũng biết quan hệ của ma thú và ngụy thần kia, hiện giờ ngay cả ma thú này cũng chết, vậy còn vị ngụy thần trước tới nay vẫn luôn thích thú nhân chỉ sợ cũng không ở đâu xa.


Có điều bất kể bọn họ đoán thế nào, cũng không thể tưởng được là chỉ giao phong trong một khoảng thời gian ngắn cũng đã phân ra sinh tử thắng bại.


Bàn bạc một lát, vài người lần lượt rời đi, sóng ngầm bắt đầu trào dâng trên tinh cầu này. Rất nhiều thế lực lớn đang âm thầm tiếp tục gắng sức, cùng đợi tin tức cuối cùng.
Mà ma thú vô giá kia, không ngờ không ai dám dù là đụng nhẹ một cái.


Chưa có cái tin ngụy thần kia đã chết, bất cứ kẻ nào cũng không dám khinh nhờn ma thú của hắn.


Đây là một ngụy thần, cần phải biết giữa thế giới sinh vật có trí tuệ, đó là một năng lực có thể nói là tuyệt đối khủng bố, đủ để khiến cho tất cả sinh vật có trí tuệ trước mặt hắn mà run rẩy.


Đương nhiên, nếu trên tinh cầu này có một số chủng tộc được thần linh ủng hộ sau lưng. Thì ngụy thần thể nào cũng sẽ không tự làm mình mất mặt, song phương còn có thể duy trì được thế cục hòa bình mặt ngoài.
Mà thành thị giao dịch này lại đúng là ở hoàn cảnh đó.


Tuy nhiên, khi cái tin ngụy thần thú nhân kia đã tử vong được xác nhận, cả tinh cầu cũng không tránh được một lần nữa cải tổ.


Tiếu Ân và Sara tuy nhìn như đi bằng hai chân, nhưng chân Tiếu Ân thủy chung cũng chưa từng chạm đất. Bản thân có được năng lực hùng mạnh và Nhất Hào toàn diện phối hợp đủ cho hắn có thể làm ra rất nhiều chuyện mà các ma pháp sư bình thường không dám tưởng tượng.


Sara căn bản là không cần phí nửa điểm khí lực, vì gần như tất cả thể trọng nàng đều dồn hết lên mình Tiếu Ân.
Cảm nhận được tốc độ càng lúc càng nhanh của hắn, Sara đột nhiên sinh ra một sự bất mãn mơ hồ trong lòng. Chẳng lẽ hắn không muốn ở gần ta sao?


Tuy biết suy nghĩ này dị thường vớ vẩn, nhưng Sara vẫn thật tâm thật lòng hỏi:
- Tiếu Ân, vì sao phải nhanh như thế?
- Vì sao?
Tiếu Ân ngẩn ra, ngẫm nghĩ một lát, hắn đáp:


- Ta hiểu. Có lẽ vì trước đó ta đang nghĩ đến chuyện gì đó, còn lúc này tâm thần lại tập trung toàn bộ vào ngươi, nên mới theo bản năng mà đi nhanh.
Sara hơi đỏ mặt. Nghe chính miệng Tiếu Ân thừa nhận tất cả tâm thần hắn đều đặt trên mình, tự nhiên khiến cho nàng sinh tâm xúc động.


Tuy nhiên, trong lòng nàng lại có chút tò mò:
- Trước kia ngươi nghĩ đến cái gì?
- Võ sĩ ma pháp.
Tiếu Án đáp không chút do dự.
Sara ngẩn ra, hỏi lại:
- Ngươi nghiên cứu võ sĩ ma pháp kia làm gì? Đó là sức mạnh cường đại chỉ có những thần linh mới có khả năng nắm giữ được.


Tiếu Ẩn khẽ lắc đầu:
- Sara, ngươi đang sai lầm. Tuy hiện tại võ sĩ ma pháp đều phục vụ cho thần linh, trở thành tín đồ trung thành nhất của họ, nhưng chỉ cần chúng ta có thể giải quyềt một vấn đề, việc bồi dưỡng một lượng lớn võ sĩ ma pháp như vậy cũng không còn là chuyện khó khăn nữa.


Hai hàng lông mày cong cong của Sara hơi nhướn lên, khiến Tiếu Ân đau lòng.
Hắn nhẹ nhàng vuốt lên vầng trán không chút tì vết của nàng, cười nói:


- Không cần nghĩ nhiều. Ta có thể nói cho ngươi. Võ sĩ ma pháp hùng mạnh nhất ở hai điểm. Đó là binh khí và trang bị của họ. Mấy thứ này đều là những thứ tốt nhất, chẳng những có tác dụng của vòng bảo hộ cao cấp, hơn nữa còn có thể chứa đựng năng lượng siêu cường đại. Một khi có được một bộ trang bị như vậy, cũng không thể đánh đồng với các binh lính bình thường khác.


Tiếu Ân thở dài một tiếng


- Đương nhiên, còn một điểm mạnh nhất nữa là uyển linh sa của bọn họ. Chỉ cần có thể giải quyết vấn đề trang bị này, chúng ta cũng có thể bồi dưỡng ra rất nhiều võ sĩ ma pháp. Ôi! Loại bảo bối từ sinh vật vong linh này không ngờ lại để cho thần linh sử dụng. Thật sự là một chuyện không thể tin nổi.


Sara kinh ngạc:
- Uyển linh sa là từ vong linh mà ra?
- Đúng vậy.
- Nhưng theo ta được biết, thứ này hẳn là chỉ có thần linh mới nuôi dưỡng được.
Nàng hồ nghi hỏi.
Tiêu An nhíu mày, nói thật, đối với mấy vấn đề này hắn quả thật không dám khẳng định. Hơi khoát tay áo, hắn nói:


- Ta cũng không rõ lắm. Quên đi. Chúng ta vào thành đã.
Vừa chạy vừa nói chuyện, họ đã tới cửa thành thị giao dịch.
Khi tiến vào cổng lớn, họ cũng không biết ngụy thần thú nhân kia đã chết lại gây ra phản ứng dây chuyền khiến cho thế lực phụ thuộc tinh cầu đều rục rịch thay đổi.


Đúng là bởi vì như thế, nên chuyện hai người phương xa bọn họ từ ngoài thành vào sẽ không chọc người ta chú ý nữa.
Nếu không, từ trước tới nay, đột nhiên giữa thảo nguyên xuất hiện hai người phi hành, khẳng định sẽ bị ánh mắt chú ý của mọi người vây lấy.


Sau khi vào trong thành Tiếu Ân và Sara cũng cảm nhận được một khí tức khẩn trương tràn ngập trong không khí, nhưng cũng không để tâm. Chưa cần nói tới Tiếu Ân tự mình đã trải qua mấy trận đại chiến, nói ra đủ để kinh thiên động địa kia, cho dù là thân là Ánh Trăng chi nữ, Sara cũng sẽ không để ý đến mấy biến hóa nhỏ nhoi ấy.


Nếu nói cái duy nhất khiến cho bọn họ cảm thấy bất mãn chính là sát khí trong mấy thành kia, quả lúc này đã nhiễu loạn tâm tình của bọn họ.
Nhẹ thở dài một hơi, Tiếu Ân bất đắc dĩ nói:


- Sara, nếu không chúng ta đi tìm một thành thị giao dịch khác. Nơi đó khẳng định sẽ náo nhiệt và thoải mái hơn nhiều.
Nàng khẽ lắc đầu khiến cho mái tóc dài nhẹ phất qua mũi Tiếu Ân, một mùi hương thơm ngát tế nhị lập tức khiến hắn ngẩn ngơ.
- Tiếu Ân, chúng ta cứ đi dạo quanh trong này đã.


Trầm ngâm nửa ngày, cuối cùng Sara quyết định cự tuyệt đề nghị của hắn
- Có thể nghe ngóng trong thành này một chút cũng tốt.
Tiếu Ân kinh ngạc liếc nàng một cái, trong lòng biết rõ nàng làm vậy là vì suy xét cho cuộc sống sau này của tộc Nguyệt Tinh linh ở trên tinh cầu quê hương.


Hắn đã kiến tạo ma pháp trận đồ kia trong bộ lạc Nguyệt Tinh linh, cố nhiên đã giúp cho Nguyệt Tinh linh tộc từ nay về sau có cơ hội tiếp xúc với đồng tộc trong vũ trụ. Nhưng bởi vậy cũng có một chút ảnh hưởng tiêu cực, cho nên Sara mới muốn mượn cơ hội này quan sát một lượt.


Dù sao, ma pháp truyền tống trận cấp tinh cầu Tiếu Ân đã dựng uy lực cũng không lớn, cũng chỉ có năm mươi điểm truyền tống mà thôi. Đối với bộ tộc Nguyệt Tinh Linh, mỗi một điểm truyền tống trận đều là vô cùng trân quý.


Nếu đã quyết định, hai người bọn họ bắt đầu tìm kiếm những gì mình cần trong thành thị này.


Chỉ có điều, rất nhanh Sara đã phát hiện, ở nơi giao dịch trong thành phố này có rất nhiều vật phẩm mà tinh cầu quê hương không có. Nhưng đáng tiếc, tiền tệ ở nơi này là tử kim thạch, mà loại tinh thạch năng lượng cao cấp này ở tinh cầu quê hương cũng đã sớm tuyệt tích. Nói cách khác, tuy bộ tộc Nguyệt Tinh linh có được truyền tống trận cấp tinh cầu, nhưng muốn giao dịch với các thành thị giao dịch khác, nhất định phải đổi sản vật từ quê hương thành tử kim thạch đã.


Tiếu Ân nhìn đôi mi thanh tú của Sara đang nhíu lại, thầm than trong lòng, dù sao nàng cũng là người được thần lựa chọn ở bộ tộc Nguyệt Tinh linh, bất kể là thân ở nơi nào, trong lòng cũng đều lo lắng cho bộ tộc Nguyệt Tinh linh.
Kéo tay nàng, hắn hỏi:
- Sara, muốn tử kim thạch sao?
Theo bản năng nàng gật đầu một cái:


- Đương nhiên.
Sau đó, từ đôi mắt to của nàng lộ ra một tia sợ hãi lẫn vui mừng
- Ngươi có biện pháp?
Tiếu Ân cười mà không nói kéo nàng tới trung tâm thành thị chọn một cửa hàng giống như ma pháp tháp xa hoa nhất đi vào trong.


Sau một lúc đi dạo và hỏi thăm, Tiếu Ân đại khái đã hiểu tình hình ở thành thị giao dịch này.
Điều bất đồng của nó với các thành thị giao dịch khác là, ở thành thị giao dịch này không có một chủng tộc có lời nói tuyệt đối.


Đây chính là thành thị đầu tiên không phải do một chủng tộc mạnh mẽ khống chế mà Tiếu Ân gặp, cho nên trong nhiều mặt không thể đánh đồng với thành thị giao dịch của gia tộc Phong Linh và người Queen.
Nguyên nhân là thế này: Theo như lời nói từ đời trước, đó là vì lịch sử nhiều năm mà thành.


Tinh cầu này là một nơi cực kỳ nổi tiếng thừa thãi tử kim thạch, có vô số quặng tử kim thạch, cho nên cũng là mơ ước của nhiều thế lực. Qua nhiều năm tranh đấu gay gắt, nhiều thế lực đã có được một sự cân bằng khá tinh tế và yếu ớt.


Đương nhiên, lúc này Tiếu Ân cũng không biết, đúng là vị ngụy thần thú nhân hiển hách ở tinh cầu kia mới tạo nên cảnh thế lực khắp nơi một lần nữa phân tranh. Nếu không khi bọn họ vào trong thành khẳng định sẽ được nhìn thấy một bộ mặt khác.


Hai người Tiếu Ân vừa bước vào cửa hàng đã có người cung kính đón.


Có thể thành lập một cửa hàng lớn thế ở nơi long xà hỗn tạp thế này, đương nhiên cũng có chút nhãn lực. Chưa nói đến Tiếu Ân trầm ổn độ lượng, còn có Sara tuyệt đại phương hoa kia, đều đủ để khiến cho người ta chú ý.
Tiếu Ân nhìn người chào đón, rất thẳng thắn nói:


- Đi. Gọi người có thể làm chủ nơi này của các ngươi đến.
Người kia ngẩn ra, vừa định nói câu gì, nhưng vừa chạm tới ánh mắt của Tiếu Ân, lập tức vô thức rùng mình một cái, lời nói đến miệng lại là khúm núm vâng dạ, không dám có một tia lòng chống đối.


Lập tức, hắn hiểu, chính mình vừa gặp một người không thể trêu vào được.
Không cần nghĩ thêm, hắn sai đồng nghiệp dẫn Tiếu Ân và Sara tới phòng khách quý mời ngồi, còn hắn bay vội đi thông tri lên, cẩn thận tỉ mỉ kể lại chỗ kỳ dị của Tiếu Ân và Sara.


Cũng chỉ một khắc sau, một lão già trong vòng vây của vài vị ma pháp sư tiến vào.
Bất kể là người làm trong cửa hàng hay khách nhân ở đây, khi gặp lão già này đều chấn động. Rất nhiều người cung kính thăm hỏi ông ta, trong lời nói lại có hương vị tôn sùng.


Lão già này chào hỏi một chút, lập tức bắt đầu hỏi tới chuyện hai người Tiếu Ân.


Người phụ trách chào khách kia thế nào cũng không thể tưởng được, hai vị khách nhân kia không ngờ đã kinh động tới nhân vật có thế lực hạng nhất ở tinh cầu này, trong lòng có phần thấp thỏm không yên, thành thành thật thật kể lại từ đầu, đặc biệt là cách ăn mặc của hai người Tiếu Ân.


Nghe xong, ánh mắt lão già chuyển tới một vị ma pháp sư bên cạnh, người nọ liên tục gật đầu:
- Đại nhân, chính là hai người này không dùng phi hành khí mà trực tiếp vào trong thảo nguyên.


Nếu lúc này Tiếu Ân có ở đây, khẳng định có thể nhận ra, người này chính là một trong các ma pháp sư hắn đã gặp khi vừa mới vào truyền tống trận tinh cầu này.


Lão già trầm ngâm một chút, vung tay lên, những người này lập tức cung kính lui xuống, chỉ còn lại hai người hầu tùy thân theo lão nhân vào trong phòng khách quý.
Tiếu Ân nhướn mắt, nhìn lại lão già kia, trên mặt ông ta lập tức có vẻ cổ quái.


Bọn họ đều không có ý muốn giấu diếm thực lực của mình, vừa mới nhìn đã nhìn ra nông sâu của đối phương.


Tiếu Ân kì quái là một quản sự nho nhỏ của cửa hàng không ngờ lại chính là một ngàn năm truyền kỳ. Còn lão nhân kia lại càng kỳ quái hơn, chẳng lẽ khiến vị ngụy thần thú nhân kia mất tích lại chính là hai vị trước mặt này sao?
Dù sao, một là ngụy thần, một là truyền kỳ. Chênh lệch quá lớn!


Còn Sara, nàng không bày ra sức mạnh thần tính, căn bản không được vị lão nhân này để trong mắt.
Tuy nhiên, vị lão nhân này cũng không bởi vậy mà coi thường hai người Tiếu Ân, dù sao, phân lượng một ngàn năm truyền kỳ cũng rất nặng.
Trên mặt tươi cười ôn hòa, lão già hỏi:


- Tại hạ Cao Đế. Xin hỏi hai vị khách quý xưng hô thế nào?
Tiếu Ân gật đầu với ông ta một cái, thản nhiên đáp:
- Tiếu Ân.
Vẻ tươi cười trên mặt Cao Đế đột nhiên cứng lại, trong ánh mắt đầu tiên là sự hồ nghi, sau đó lập tức thay đổi cực kỳ đặc sắc.


Tiếu Ân tự nhiên là bất động thanh sắc rồi, nếu ngay cả ngụy thần thú nhân kia cũng biết tên hắn, thì người này hẳn là không xa lạ mới phải.
Quả nhiên, sau khi thấy sắc mặt của lão già này, hắn lập tức biết, ít nhất trong hôm nay, giao dịch của mình sẽ không chịu thiệt.
- Tiếu Ân... Là Tiêu Ân nào?


Cao Đế theo bản năng hỏi.
- Chính là người ngươi đã nghe qua đó.
Tiếu Ân bật cười.


Cổ họng Cao Đế rõ ràng thấy một cử động nuốt, cho dù là đối mặt với ngụy thần thú nhân, hắn cũng không quá kinh hãi như thế. Có điều, vừa nghĩ tới thanh danh của Tiếu Ân, truyền kỳ vùng lên đánh bại đệ nhất truyền kỳ của chi nhánh thứ mười ba Matt Lazo. Trong lòng hắn có một sự kính sợ không rõ ràng.


- Hóa ra thật sự là Tiếu Ân các hạ đại giá quang lâm.
Cao Đế cúi đầu thật sâu.
- Ngài tới đây chính là vinh hạnh lớn nhất của bộ tộc chúng tôi.


Sau khi Tiếu Ân và Matt Lazo giao chiến, đã nhiều lần hưởng thụ đãi ngộ cùng loại ở gia tộc Phong Linh, huống chi ngay cả nữ thần Ánh Trăng trước mặt hắn còn chạy trối chết. Có thể nói hắn gặp mãi rồi cũng quen, được quang vinh không sợ.


- Cao Đế tiên sinh, hôm nay ta tới đây là muốn đổi một chút tử kim thạch. Phiền ngài chuẩn bị một chút.
Tiếu Ân thản nhiên.


- Được. Ngài cứ yên tâm, bộ tộc chúng ta nắm giữ một trong năm mỏ tử kim quặng tốt nhất tinh cầu này. Bất kể ngài muốn tử kim thạch phẩm chất ra sao, chúng ta nhất định có thể tìm được.
Tiếu Ân hơi xua tay:


- Ta cũng không cần tử kim thạch cao cấp. Chỉ là cần một ít tử kim thạch có thể làm tiền tệ lưu thông. Khả năng là số lượng lớn một chút.
Cao Đế thở phào nhẹ nhõm, thiếu mỗi vỗ ngực cam đoan.


- Tiếu Ân các hạ, ngài có thể yên tâm. Bất kể ngài cần nhiều bao nhiêu, chỉ cần phân phó một tiếng, chúng ta nhất định chuẩn bị thỏa đáng.
Tất nhiên là Tiếu Ân gật đầu vừa lòng, Sara ở bên cạnh nghe được, đôi mắt đẹp cũng sáng lên.


Trước khi vào thành thị giao dịch, Sara tuyệt đối chưa từng ngờ trong vũ trụ Tiếu Ân đã có được danh vị cao như thế. Một thú nhân ngụy thần nghe được lời nói của Tiếu Ân lập tức không để ý xoay người mà chạy, mà vị truyền kỳ lão nhân này, sau khi nghe được tên Tiếu Ân, cũng biểu hiện ra còn vượt xa cả sự tôn trọng.


Điều này, theo như yêu cầu của Tiếu Ân, Cao Đế không chút do dự đáp ứng, thậm chí một tiếng hỏi hắn dùng cái gì để đổi cũng không có, mà đã có thể khẳng định.
Xem bộ dáng Cao Đế lúc này, còn thiếu mỗi dâng không cho Tiếu Ân.


Có thực lực và danh vọng như thế, đối với bất cứ kẻ nào cũng là một hấp dẫn thật lớn, cho dù là Sara cũng sẽ không ngoại lệ.
Ánh mắt nàng nhìn Tiếu Ân dường như tràn đầy say đắm và mê luyến, dung nhan của nàng lúc này lại càng diễm lệ hơn.


Tiếu Ân vươn tay, một lần nữa cầm chặt lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, Sara hơi từ chối một chút, nhưng cũng vẫn mặc kệ hắn.


Ánh mắt Cao Đế vẫn không đổi dường như hoàn toàn không thấy gì. Nhưng Tiếu Ân và Sara đều biết, nhất cử nhất động của bọn họ đều không có khả năng giấu được vị lão nhân truyền kỳ cao tuổi này.
Lấy ra một vật phẩm trang sức không gian, Tiếu Ân nhẹ nhàng đặt lên trước bàn:


- Cao Đế tiên sinh, phiền ông đổi mấy thứ này ra tử kim thạch đi.
Cao Đế nâng hai tay, lại đặt lại vật phẩm trang sức không gian trước mặt Tiếu Ân:
- Tiếu Ân các hạ, ngài thực sự là khách quý. Nếu ta thu của ngài thứ gì đó, chỉ sợ cũng bị tộc trưởng giận đến chết.
Tiếu Ân ngẩn ra hỏi:


- Tộc trưởng các ngươi là ai?
Cao Đế khẽ mỉm cười:
- Tộc trưởng đang tới với tốc độ nhanh nhât rồi. Nếu ngài có thể ở lại đây một chút, hẳn là có thể gặp ngài.
Tiếu Ân đột nhiên hừ lạnh:


- Cao Đế tiên sinh, ta cũng không biết vị Tộc trưởng ấy, nhưng ta cũng không muốn vô duyên vô cớ nhận tiện nghi. Ngài hiểu chứ?
Cao Đế rùng mình:
- Ta hiểu, Tiếu Ân tiên sinh.


Lập tức ông ta nghĩ về đủ loại lời đồn về Tiếu Ân, nghe nói vị này đã từng tham gia đại hội bán đấu giá, và dùng mấy vạn thần lực kết tinh mua phứt đại lục thần tạo. Bởi vậy, có thể hiểu được sự giàu có của hắn.


Người như vậy, chỉ sợ sẽ tuyệt đối không để một chút tử kim thạch trong lòng.
Cầm vòng cổ không gian lên, Cao Đế đưa tinh thần ý thức vào đó. Vừa mới vào trong, sắc mặt lập tức hơi đổi.
Trong vật phẩm trang sức không gian này, không ngờ bày thẳng hàng một trăm viên thần lực kết tinh.


Một trăm viên thần lực kết tinh này lớn nhỏ như một, trong suốt sáng loáng, trước kia ông ta cũng từng nhiều lần gặp được thể ngưng luyện của tín ngưỡng lực này, nhưng chưa bao giờ thấy qua thần lực kết tinh thuần túy như thế.


Tinh thần ý thức lại chuyển lập tức có thể cảm ứng được năng lượng dao động hùng mạnh trong đó. Nếu không phải thực lực của Tiếu Ân còn không đạt tới thần cấp, ông ta thực sự hoài nghi thứ này là do hắn tự ngưng luyện mà ra.
Do dự nửa ngày, cuối cùng Cao Đế nói:


- Tiếu Ân các hạ, không biết có thể thỉnh giáo một vấn đề không?
- Ngươi nói đi.
- Thần lực kết tinh đó đến tột cùng là do vị thần linh nào ngưng luyện ra?
Sắc mặt Tiếu Ân hơi trầm xuống, trong mắt lóe lên mùi nguy hiểm:


- Ngươi hỏi cái này làm gì? Chẳng lẽ ngươi biết tất cả thần linh trên thế giới này sao?
Cao Đế vội vã lắc đầu:
- Tiếu Ân các hạ, ngài hiểu lầm rồi.
Dừng một chút, ông ta tự cân nhắc, thật cẩn thận giải thích.


- Tiếu Ân các hạ, ngài biết chúng ta buôn bán ở thành thị giao dịch, cũng đã gặp qua nhiều thần lực kết tinh. Các loại thần lực kết tinh bỉ nhân đã thấy không tới ba trăm cũng phải là hai trăm tám. Nhưng kết tinh có năng lượng tinh túy như thế cũng là lần đầu chứng kiến. Nên trong lòng tò mò, muốn hỏi một chút thôi.


Lời này ông ta nói cực nhanh, quả thực là buột miệng thốt ra, vì ông ta không muốn để cho Tiếu Ân hiểu lầm.
Lòng Tiếu Ân khẽ động, hỏi:
- Thần lực kết tinh như vậy là lần đầu ngươi thấy?
- Đúng.
Cao Đế nghiêm mặt


- Tuy nhiên chỉ là phỏng đoán của ta mà thôi. Nhưng nếu ta nói không sai tín ngưỡng lực có thể hấp thu được trong đó, tuyệt đối có thể cao hơn thần lực kết tinh bình thường. Bởi vì trong kết tinh này ẩn chứa tín ngưỡng lực rất nồng đậm, nên mang theo hơi thở thần linh cực kỳ ít.


Lúc này Tiếu Ân mới giật mình. Trong lòng hắn khẽ thả lỏng, sang sảng cười nói:
- Đó đều là bảo vật một vị thần linh ban cho. Tuy nhiên, đến tột cùng là vị thần linh nào, thì xin thứ lỗi, ta không thể nói cho ngài.
-Đó là. Đó là...


Cao Đế thấm toát mồ hôi lạnh. Khi nãy ông ta hỏi chẳng qua là thốt ra theo bản năng thôi. Thực ra, người ta nếu đã xuất ra thần lực kết tinh để trao đổi bất kể thế nào ông ta cũng không nên hỏi mới đúng.


Cho nên, lời vừa ra khỏi miệng đã hối hận. Vì không muốn khiến cho Tiếu Ân hiểu lầm nên giải thích cẩn thận. Thấy Tiếu Ân đã thoải mái, ông ta cũng thở phào một hơi.


Trong lòng Cao Đế đang thầm mắng chính mình. Mặc dù cả hai đều là truyền kỳ, nhưng biểu hiện của mình lại kém hơn nhiều. Thật là vô duyên vô cớ khiến cho người ta khinh thường. Tuy nhiên, sau khi nghe tên Tiếu Ân còn muốn đối đãi hắn như với một truyền kỳ bình thường, thật sự là một chuyện không có khả năng.


Cầm vật phẩm trang sức không gian của Tiếu Ân, Cao Đế im lặng không nói gì. Thật lâu sau ông ta mới lên tiếng:


- Tiếu Ân các hạ, lúc này mặt hàng ngài đưa ra vượt xa bình thường, cho dù là với giá một ngàn hai cũng không đủ, nhưng xin ngài thứ lỗi, quyền hạn của ta chỉ tới chừng đó. Nếu ngài có thể đợi tộc trưởng bản tộc về, ngài ấy tuyệt đối có thể cho ngài một sự trao đổi vừa lòng.


Trong lòng Tiếu Ân đại kỳ, hỏi:
- Tộc trưởng quý tộc chẳng lẽ là một vị ngụy thần sao?
Cao Đế nghiêm túc lắc đầu:
- Không. Đó là một vị ma pháp sư cửu tinh.
- Cửu tinh?
Tiếu Ân lại càng kỳ quái hơn.
- Nếu thực lực của hắn không bằng ngươi, chẳng lẽ ngươi không thể làm một lần sao?


Cao Đế lập tức cười khổ:


- Tiếu Ân đại nhân, thực ra bộ tộc chúng ta không giống với các bộ tộc khác. Trong tộc chúng ta không phải chỉ có nhân loại, mà cùng với một chủng tộc khác ở chung, vị trí tộc trưởng thay phiên nhau làm. Nếu bây giờ tộc trưởng là nhân tộc chúng ta, ta có thể ngoại lệ một lần cũng không sao. Nhưng tộc trưởng hiện tại lại là từ một bộ tộc khác, nên...


Tiếu Ân và Sara nhìn nhau, trong mắt họ đều có sự tò mò mãnh liệt.


Vũ trụ rộng lớn quả nhiên có đủ cái lạ. Không ngờ ngay cả chuyện chủng tộc bất đồng cùng ở chung cũng có nữa. Hơn nữa, xem ra, hai chủng tộc này cực kỳ hòa hảo. Khi Cao Đế nói tới chủng tộc kia cũng không có nửa điểm cảm xúc tiêu cực, mà là có một thái độ yêu thích và tin tưởng từ đáy lòng.


Điều này, trước mặt Tiếu Ân và Sara, tuyệt đối không thể giấu diếm.
- Tộc trưởng đại nhân quý tộc khi nào có thể về tới?
Sara giành nói trước.
Tuy biểu hiện bên ngoài của Sara thực ra căn bản là Cao Đế không để trong mắt, nhưng trước câu hỏi của nàng cũng không dám chậm trễ, lập tức đáp:


- Trên tinh cầu chúng ta vừa mới xảy ra một chuyện có thể thay đổi cả phân bố thế lực trên cả tinh cầu, cho nên tộc trưởng đã đi ra ngoài. Nhiều nhất trong hai ba giờ khẳng định có thể về tới rồi.
- Được. Chúng ta ở đây chờ tộc trưởng quý tộc cũng được.


Cao Đế ngẩn ra. Nếu câu này là Tiếu Ân nói ông ta đương nhiên là mừng rỡ, nhưng lại là Sara nói nên hồ nghi liếc nhìn Tiếu Ân. Thấy ngay được Tiếu Ân mỉm cười, cùng Sara nhìn nhau với một ánh mắt khác thường, tay họ cũng chưa từng rời ra, Cao Đế cũng yên tâm. Hóa ra giữa bọn họ là quan hệ này. Lão nhân cười ha hả, thầm nghĩ trong lòng, cũng chỉ có cô gái xinh đẹp như thế mới có thể xứng đôi với Tiếu Ân tuyệt đại thiên tài như vậy.


Cảm nhận được thiện ý tươi cười của đối phương, trong lòng Tiếu Ân rất thắc mắc, hắn buột miệng hỏi:
- Các ngươi cùng một chủng tộc khác sống chung ư?
- Là bộ tộc American hùng mạnh mà thiện lương, đã cùng chúng ta sống chung mấy ngàn năm.
Cao Đế cảm khái.
- Bộ tộc American?


Sắc mặt Tiếu Ân thoáng chút cổ quái tuy nhiên lập tức khẽ lắc đầu. Không có khả năng trùng hợp thế đâu.
Gật đầu với Cao Đế, hắn nói:
- Xin thứ lỗi, hai người chúng ta muốn ở riêng một chút.


Trên mặt Cao Đế lập tức lộ ra một sắc mặt trong lòng đã hiểu rõ, tuy nhiên ánh mắt thủy chung không thay đổi vẻ tươi cười vẫn ẩn chứa một ý tứ chúc phúc và yêu thích, nên cũng không khiến hai người Tiếu Ân phản cảm.
Đợi ông ta rời đi, Sara đỏ mặt lên, khẽ gắt:
- Để cho người ta cười.


Tiêu An mặt mày tươi như hoa:
- Không phải để cho người ta cười, mà để cho người ta ghen tị.
Sara quơ quơ nắm tay nho nhỏ, khẽ đấm Tiếu Ân một cái, hạ giọng:
- Cám ơn.
Hắn cầm tay kia của nàng:
- Nàng và ta không cần phải nói cám ơn.


Hắn đã sớm nhìn ra Sara cảm thấy vạn phần hiếu kỳ đối với chuyện hai tộc ở chung ngàn năm vẫn an phận vô sự.


Ở tinh cầu quê hương của họ, sự phát triển an toàn của bộ tộc Nguyệt Tinh linh đã là chuyện đương nhiên. Trừ phi là xuất hiện vài thần linh có chuyện với Nữ thần Ánh Trăng, nếu không, sau này, thống trị tầng cao nhất gần như không thể thoát khỏi tay Nguyệt Tinh linh.


Nhưng nếu muốn nắm giữ toàn bộ đại lục trong tay là một nhiệm vụ vô cùng gian khổ. Đừng nói là nhân loại, cho dù là trong bộ tộc tinh linh thôi chỉ sợ đều không thể có tín nhiệm hợp tác hoàn toàn.


Nhân loại, thú nhân, nghe nói còn có người lùn và một số dân tộc thiểu số ở nhưng nơi xa xôi hẻo lánh nữa.


Phải có thái độ thế nào với các sinh vật có trí tuệ đó? Phải làm thế nào mới có thể khiến cho hào quang của nữ thần Ánh Trăng trong thời gian ngắn nhất có thể truyền khắp mọi ngõ ngách của ba đại lục.
Đó đều là vấn đề khó khăn không nhỏ trước mắt của bộ tộc Nguyệt Tinh linh.


Trong thành thị rừng rậm, Tiếu Ân bày ra một truyền tống trận thật lớn, cũng có ý tứ giúp bộ tộc Nguyệt Tinh linh đi ra ngoài nhìn vũ trụ, có lẽ tham khảo cách xử lý của các tinh cầu khác, bọn họ có thể tìm ra con đường đúng đắn.


Mà hai chủng tộc ở chung mấy ngàn năm bình yên vô sự, không thể nghi ngờ đúng là một cái gương điển hình. Tất nhiên Sara không có khả năng buông bỏ.


Tiếu Ân tuy không nói rõ, nhưng nàng có thể cảm nhận được tình ý nồng đậm trong đó. Nếu không vì Sara, hắn cũng chẳng ở lại đây chờ như một thằng ngốc.
Bốn mắt nhìn nhau, một lát sau, Sara đỏ mặt cúi đầu.


Tiếu Ân cũng than nhẹ, Sara dù sao cũng có một thân phận không thể khinh nhờn, cho nên kéo kéo bàn tay nhỏ bé cũng là cực hạn rồi. Nếu là Juliana, hắn cũng sẽ không khách khí như vậy.
Trong lòng trầm ngâm một lát, sắc mặt Sara đã trở lại bình thường, nàng hạ giọng:


- Tiếu Ân, thần lực kết tinh này là vị thần nào ngưng tụ? Là vị sau lưng ngươi kia sao?
Tiếu Ân giật giật da đầu, nhất thời á khẩu không trả lời được.


Đám thần lực kết tinh ẩn chứa gần như chỉ có tín ngưỡng lực thuần túy trong suốt sáng long lanh đó cũng không phải hắn giao dịch mà có, mà là phân thân Cự Ma Thần hiện giờ của hắn mang tới.
Cự Ma Thần hôm nay không bao giờ là thần linh ngày xưa nữa.


Sau khi đổi mới toàn bộ linh hồn và mãnh vỡ thần cách, thực lực của hắn chưa chắc đã mạnh hơn trước kia bao nhiêu, nhưng khả năng ngưng tụ ra thần lực kết tinh cũng được nâng cao một bậc, gần như không còn sót lại bao nhiêu khí tức thần linh bên trong.


Đương nhiên, nếu cẩn thận quan sát, vẫn có thể phát hiện một chút sắc hồng hắc trong thần lực kết tinh, chẳng qua thật sự là rất ít không đáng kể, gần như là có thể xem như không có.


Không có cách nào khác, mặc dù linh hồn và thần cách mãnh vỡ trong cơ thể Cự Ma Thần đều là thuộc về Tiếu Ân, nhưng thân thể lại là của người ta, như vậy, mình cũng không thể cải biến tất cả kế thừa ban đầu của Cự Ma Thần.


Lúc này, nếu bản thể Tiếu Ân và phân thân Cự Ma Thần đánh nhau, có thể có được thắng lợi tuyệt đối không phải Tiếu Ân bản thể. Nhưng nếu luận tiền đồ phát triển, có được lĩnh vực lực lượng, Tiếu Ân bất kể thế nào cũng hơn Cự Ma Thần một bậc.


Sara thấy Tiếu Ân nhăn nhó, không khỏi thở dài:
- Ngươi không muốn nói thì quên đi.
Lòng hắn khẽ giật, vội vàng nói:
- Sara, ta thừa nhận thần lực kết tinh này đều là do vị thần kia tặng. Nhưng đến tột cùng có phải hắn ngưng luyện ra không thì cũng không dám xác định.
Dừng một lát, hắn tiếp


- Ta có một dự cảm, khả năng thần lực kết tinh kia do vị thần linh ấy ngưng luyện thành rất thấp.
Quả thật rất thấp, bởi vì chút thần lực kết tinh này, căn bản là không phải vị kia ngưng luyện để dọa nữ thần Ánh Trăng.
Lúc này Sara mới tươi cười, nàng chậm chậm ngẳng đầu, nói nho nhỏ:


- Nếu một ngày ta cũng có thể có được sức mạnh kia thì thật tốt.
Tiếu Ân ngẩn người:
- Vì sao?
Ánh mắt nàng mông lung, giọng nói mơ hồ:


- Nếu ta có được thực lực kia, cũng sẽ không cần quan tâm tới Nguyệt tinh linh nữa, không cần lo lắng cho tương lai tộc nhân. Ta có thể làm theo nguyện vọng mong muốn của mình mà không phải e dè gì cả.


Tiếu Ân kinh ngạc nhìn nàng, trong đáy mắt nàng dường như có một tảng hơi nước mỏng manh, khiến tâm hắn đau đớn và thương tiếc.
Từ từ cúi đầu, Tiếu Ân chậm rãi nói:
- Sara, nguyện vọng của nàng sẽ được thành hiện thực mà.


Đôi mắt to của Sara nháy mắt hạ xuống, dường như nghe được một chuyện không thể tin nổi, đôi môi đỏ mọng như cành hoa kia khẽ nhếch lên châm biếm, nhẹ nhàng đáp:
- Cám ơn.


Hai nắm tay Tiếu Ân nắm thật chặt. Tuy hiện giờ thực lực của hắn đã là đệ nhất truyền kỳ, nhưng nếu so với vị kia, thật đúng là đom đóm so với trăng rằm, chênh lệch có thể nói là kém xa xa xa lắc, khó có thể tưởng được. Nên Sara mới nghĩ hắn chỉ là an ủi mình thôi.


Nhưng, chỉ có Tiếu Ân mới biết, lời này của hắn không phải an ủi, mà là hứa hẹn. Mai sau chắc chắn sẽ thực hiện.
Chỉ cần hắn có được năng lực chế tạo mảnh vỡ thần cách, cuối cùng cũng có một ngày hắn có thể hoàn thành lời hứa hẹn này.


Đương nhiên, thời gian hoàn thành cũng phải hơi dài cũng không phải có thể tính ngay từ bây giờ. Cho nên Tiếu Ân cũng chỉ chôn chặt vào đáy lòng, lặng lẽ cùng đợi tới ngày nào đó thực hiện.


Đột nhiên hắn nghiêng người, trên mặt có vẻ cực kì kỳ quái, trước Sara hắn luôn bình tĩnh đây là lần đầu tiên nàng thấy hắn thế này.
- Ngươi làm sao thế?
- Không có gì.
Tiếu Ân thở dài một tiếng
- Cái vũ trụ này thực sự là quá nhỏ.


Sara ngẩn ra. Vũ trụ rất lớn, đối với con người mà nói thực sự là lớn vô cùng, quả thực là vô biên vô hạn. Tuy bởi vì thân là thần sứ, Sara có biết kết cấu đại khái thí dụ như Ngân Tâm, như mười ba chi nhánh, nhưng nàng cũng biết, nhân loại vẫn còn nhiều nơi chưa thăm dò, cho dù là bản đồ mà nữ thần bệ hạ ban thưởng xuống đi nữa, cũng có một phần lớn vẫn còn mờ mịt. Có thể nói vẫn còn trống rỗng.


Nhưng hôm nay không ngờ Tiếu Ân lại nói vũ trụ quá nhỏ, đương nhiên khiêu khích sự hồ nghi của cô gái xinh đẹp này.
Tiếu Ân kéo tay nàng bước lên:
- Chờ một lát, có một vị bằng hữu muốn tới. Người này nàng cũng đã gặp qua.


Lòng Sara rất tò mò, ánh mắt nhìn ra cửa, thầm cân nhắc đến tột cùng là ai mà thần bí như thế.
Một lát sau, cửa phòng mở ra, Cao Đế dẫn đầu đi lên, sau lưng hắn không ngờ là mấy sinh vật có trí tuệ kỳ dị.


Sinh vật đó vóc dáng khá cao, nhưng có thể tự điều khiển chiều cao, nên khi bọn họ vào trong phòng cũng không thấy bất tiện chút nào.
Điểm gây chú ý nhất của họ chính là mái tóc, một đám thật dài quấn quanh thân.
Trong đầu Sara linh quang chợt lóe, hạ giọng hỏi:
- Người American, khe nứt không gian...


Tiếu Ân cười ha ha, giơ cao hai tay, đi đến bên một người American. Người American đó đầu tiên ngẩn ra, sau đó cũng tiến lên hai bước, ôm chặt Tiếu Ân.


Vóc dáng Tiếu Ân thấp hơn hắn rất nhiều, nhưng khi hai người ôm nhau, cái đầu không ngờ lại hoàn toàn bằng nhau. Bởi vậy có thể thấy được, trong một thời gian ngắn, người American này đã khéo léo chỉnh lại chiều cao của hai chân mình.
- Lâm Mai, đã lâu không gặp.


- Đúng vậy, Tiếu Ân các.... Tiếu Ân, đã lâu không gặp.
Trong bốn người American ở đây, có ba người đã đạt tới cảnh giới ma đạo sĩ, duy có một còn dừng lại ở trình độ đại ma pháp sư.


Mà đại ma pháp sư này chính là Lâm Mai, cũng chính là Lâm Mai người American mà Tiếu Ân đây gặp được khi đi ra từ vùng đất tử vong ở khe nứt thời không.
Khi đó mọi người đã cùng kề vai chiến đấu, cũng đã có ước hẹn giúp đỡ lẫn nhau.


Tuy nhiên, ước hẹn này phải chờ tới khi bọn họ đều đạt tới cảnh giới ma đạo sĩ mới có thể phát sinh, nhưng hiện giờ có Tiếu Ân, ước định này có thể được thực hiện sớm hơn rất nhiều.


Có điều, thân phận và thực lực của bọn họ lúc này thực sự chênh lệch quá xa, gần như đã tới mức không thể kết giao. Cho nên, ngay từ đầu Lâm Mai cũng hiểu thấu suy nghĩ của Tiếu Ân, nhưng thấy Tiếu Ân cũng không ngại bước lên ôm, trong lòng hắn vô cùng cảm kích và xúc động.


Về phần xưng hô, tất nhiên là sau khi nhận được ý niệm tinh thần của Tiếu Ân truyền tới, hắn mới sửa miệng. Nếu không, có mượn thêm ba lá gan cũng không dám gọi thẳng tên.
- Lâm Mai, ngươi làm tộc trưởng?
- Không. Phụ thân ta mới là tộc trưởng. Bây giờ ông ta cũng không tới, mà là ta mang người tới.


Lâm Mai trầm giọng.
- Không tồi. Hai mươi năm không gặp, cũng đã là ma pháp sư ngũ tinh.
Ánh mắt Tiếu Ân nhìn hắn một lượt
- Với tốc độ này, sau này tuyệt đối có thể tiến giai truyền kỳ.
Trong mắt Lâm Mai hiện lên sự vui mừng, hắn hỏi:
- Bọn Kim đâu? Giờ đã tới bậc nào rồi?


- Bọn họ đều đã tiến giai ma đạo sĩ.
Tiếu Ân bình thản đáp.
Sắc mặt Lâm Mai đầy hâm mộ:
- Ôi. Bọn họ vận khí thật tốt quá. Nếu ta cũng có thể đi theo bên cạnh ngươi, lúc này khẳng định cũng đã tiến giai ma đạo sĩ.


Tiếu Ân hơi trầm ngâm một chút, lặng lẽ gật đầu. Thật ra có thể đi ra từ vùng đất tử vong, người nào không phải thiên tư trác tuyệt, ngạo thế tế nhân? Nếu xét về tư chất, đám người Kim có thúc ngựa cũng không đuổi kịp. Nếu không có Tiếu Ân trợ giúp, bọn họ làm sao có thể thăng tiến ma đạo sĩ?


- Thật ra bọn người Kim cũng vậy thôi.
Tiếu Ân chuyển đề tài
- Còn nhớ Hắc Toàn Phong không? Nếu hết thảy đều thuận lợi, phỏng chừng bây giờ nó có thể vĩnh viễn hóa thành người.
Lâm Mai trợn tròn mắt kinh hô:
- Hắc Toàn Phong đã là ma thú Cửu cấp?


-Đúng thế. Nó tu luyện... cái kia... coi như cũng nỗ lực.
Khi nói những câu này, Tiếu Ân cũng không kìm được toát chút mồ hôi, Hắc Toàn Phong này lười muốn chết, cố gắng xét thế nào cũng không kéo được chút quan hệ gì với nỗ lực.


Lâm Mai thở dài thở ngắn nửa ngày. Muốn nói hắn không có lòng đố kỵ thì là giả. nhưng nghĩ tới tuổi của Tiếu Ân và thân phận lúc này của hắn, không nghĩ cũng biết, đố kỵ với Tiếu Ân và những người bên cạnh hắn không bằng tìm một miếng đậu hũ mà đập đầu chết đi.


Do dự một chút, Lâm Mai nghiêm mặt lên tiếng:
- Tiếu Ân, ta có một việc muốn hỏi một chút. Chuyện này phi thường trọng yếu với bộ tộc chúng ta.
Tiếu Ân khẽ gật đầu, Lâm Mai lập tức nói tiếp:
- Các ngươi đi ngang qua bình nguyên tới đây, trên đường có gặp qua ai đó không?


- A. Có đụng phải một ngụy thần thú nhân.
Tiếu Ân lên tiếng không chút để ý.
- Vậy hiện tại hắn ra sao?
Hơi thở của Lâm Mai và mấy người phía sau lập tức dồn dập hơn, tất cả đều vểnh tai cẩn thận lắng nghe.
Tiếu Ấn mỉm cười, trả lời bình thản:


- Hắn hả? Muốn giết ta, không phải muốn chết sao? Ta đã hoàn thành tâm nguyện cho hắn.
Lâm Mai run giọng hỏi lại:
- Hắn... thật sự đã chết?
-Ừ
Tiếu Ân khẳng định.
Hai mắt Lâm Mai lập tức sáng lên kích động, lập tức xoay người phân phó:


- Hạ lệnh cao thủ trong tộc, lập tức đuổi thú nhân ra khỏi thành thị. Không chỉ có một tòa thành này, tất cả thành thị đều cùng nhau ra tay.
Khi nói những lời này đều có một mùi quyết đoán giết chóc, như một người nắm quyền chứng tỏ khí thế hùng mạnh.


Ba người sau lưng hắn khom người nhận lệnh, lập tức thối lui.
Lâm Mai thi lễ thật sâu với Cao Đế:
- Tổ gia, lúc này ngài nhất định phải trấn thủ trung ương. Trừ phi mấy truyền kỳ của họ động thủ, nếu không ngài cũng không phải ra tay.
Cao Đế vui mừng gật đầu:


- Lâm Mai, ngươi làm tốt lắm. Vị trí tộc trưởng hai trăm năm sau khẳng định là ngươi.
Trong lòng Tiếu Ân khẽ động:
- Lâm Mai, ngươi muốn làm gì?


- Tiếu Ân, kẻ ngươi giết chính là đệ nhất cao thủ trên tinh cầu này. Hắn từng phát ngôn bừa bãi ngoại trừ các thành thị đâu có thảo nguyên là hắn chiếm. Ngươi xâm phạm vào địa phương của hắn nên mới bị chặn giết. Tuy nhiên, hắn đã bị ngươi giết. Sau khi hắn chết, các thú nhân này mất đi chỗ dựa vững chắc. Nếu bọn họ thích ở những nơi ngoài thành thị, ta sẽ cho nhiều thế hệ của hắn được ở đó thật tốt.


Tiếu Ân âm thầm gật đầu, loại chuyện tranh đoạt không gian sinh tồn này thực ra là mạnh sống yếu chết trắng trợn, căn bản là không quản đúng sai, bất kể Lâm Mai làm thế nào cũng không tính là quá mức.
Lâm Mai lại tiếp tục:


- Trên tinh cầu này, cùng với thế lực của chúng ta và thú nhân còn có ba nhà. Ba nhà này mỗi nhà đều có một vị cao thủ truyền kỳ trấn thủ. Lo lắng duy nhất của chúng ta là khi những người đó ra tay phá rối, sẽ là một chuyện khiến người ta đau đầu.
Tiếu Ân sang sảng cười:


- Lâm Mai, ta và Sara mới tới đây, nhân sinh không quen, ngươi có thể kiếm cho ta mượn một nơi, để ta mời mấy vị cao thủ truyền kỳ ấy tới tâm sự được không?
Hai mắt Lâm Mai và Cao Đế lập tức sáng ngời, nửa ngày sau Lâm Mai mới thấp giọng đáp:
-Đa tạ


Sau khi ngụy thần thú nhân tử vong, náo động được đoán trước cũng không xảy ra.


Tin tức hắn đã chết được tộc nhân American tuyên bố ra ngoài. Thế lực ba nhà và các chủng tộc tương đương đều tự phái cao thủ tới tộc người American xác định. Sau một loạt thương nghị hữu hảo, bốn nhà thế lực dắt tay nhau đứng lên đuổi thế lực thú nhân ra khỏi thành thị.


Các thú nhân đó đương nhiên là không cam tâm, nhưng mất đi sự che chở của ngụy thần thú nhân, bọn họ đã không cách nào xoay trời chuyển đất.
Vốn có hai nhà đề nghị trảm thảo trừ căn, nhưng Tiếu Ân không chút do dự cự tuyệt, ngược lại đáp ứng sẽ giải quyết vấn đề hậu họa.


Trên đại lục thần tạo tuy đã có ba mươi vạn người, nhưng so với diện tích siêu lớn của đại lục này, ba mươi vạn người thật ra cũng chỉ là một cái mắc răng mà thôi.


Ở tinh cầu quê hương Tiếu Ân không dám không kiêng nể gì mà vận chuyển người tới đại lục thần tạo, lần này ở đây lại lấy được một đại tộc thú nhân, tự nhiên cũng là một thu hoạch ngoài dự kiến.


Hiện giờ đại lục thần tạo đã được Tiếu Ân để trong tháp ma pháp, có Cự Ma Thần tự mình thủ hộ, khẳng định sẽ không phát sinh vấn đề gì không ngờ.
Tuy nhiên, hắn cùng với Cự Ma Thần vốn chỉ là một người, để cho hắn tới bằng truyền tống trận thượng cổ cũng rất tiện.


Sau ba ngày giằng co, từ các thành thị hơn ba triệu thú nhân bị trục xuất, tiến nhập vào đại lục thần tạo.


Lập tức bên trong đại lục thần tạo bắt đầu bận rộn lên. Muốn sắp xếp ba triệu người cũng là một chuyện khiến người ta đau đầu. Cũng may có Nhất Hào lãnh đạo thống nhất. Đám người Linnuo hết sức phối hợp, hơn nữa trong đại lục thần tạo cũng mưa thuận gió hòa, lại không có thiên tai nhân