Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Quyển 6 - Chương 39: Lĩnh vực va chạm

Xung quanh truyền đến một hồi tiếng hít thở đầy áp lực. Tuy rằng mỗi người đều hết sức khống chế bản thân nhưng khi bọn họ kiến thức Ngàn năm Truyền kỳ chân chính, lại vẫn không kìm nổi hết hồn như cũ.


Loại phương pháp thứ nhất, thứ hai còn đỡ. Loại phương pháp thứ ba lấy cấm chú để tính, đó mới là chân chính rợn người.
Không nói sau khi phóng cấm chút tạo thành đất đen, chỉ riêng nói đến cấm chú va chạm cũng đủ khiến bất cứ kẻ nào mơ mộng và sợ hãi.


Bọn họ đều nghĩ thầm trong lòng: Hai tên này rốt cục có phải là loài người hay không?
Đặc biệt là những cường giả người da đen đi phía sau Rui Deshen ánh mắt nhìn về phía Tiếu Ân tràn ngập rung động. Ánh mắt vốn tin tưởng tràn ngập của bọn họ đã biến mất trong lúc vô hình.


Hóa ra bọn họ nghĩ đến, cho dù Tiếu Ân mạnh mẽ thế nào cũng chỉ là một cao thủ cửu tinh đỉnh mà thôi, bất kể thế nào cũng không thể uy hϊế͙p͙ đến Rui Deshen. Nhưng sau khi nghe xong Rui Deshen nói, bọn họ mới biết được không ngờ người bình tĩnh đứng trước mặt bọn họ cũng là một cao thủ cấp bậc Ngàn năm truyền kỳ.


Khi hai Truyền kỳ gặp nhau, những cường giả cấp bậc cửu tinh cũng không thể đoán trước được bọn họ mạnh yếu. Như vậy trong lúc nhất thời, trong lòng bọn họ cảm giác không yên.


Lông mày Tiếu Ân cũng không giãn ra. Loại phương pháp thứ ba đương nhiên không có khả năng. Tiếu Ân không phải ngu ngốc, cũng không phát rồ, đương nhiên không có khả năng lựa chọn phương pháp rất có thể trở thành lưỡng bại câu thương này.


Nhưng loại thứ nhất, thứ hai? Nói thật, dù sao hắn cũng mới tiến vào Ngàn năm truyền kỳ, còn chưa có hiểu biết gì về cao thủ cùng cấp. Cho nên trong lòng cũng có chút do dự.
Rui Deshen đột nhiên cười ha hả, nói:
-Tiếu Ân. Kỳ thật muốn phân ra cao thấp, có một phương pháp rất đơn giản.
-Phương pháp gì?


-Chúng ta các xa nhau hai trăm dặm, tự phóng cấm chú. Sau đó cảm ứng cường độ lẫn nhau, đại khái có thể biết được mấu chốt của nhau. Ngươi nói chủ ý ngày thế nào?


Trong lòng Tiếu Ân khẽ động. Cấm chú là ỷ lại lớn nhất của Ngàn năm truyền kỳ, cũng là vũ khí sắc bén nhất. Nghe nói có thể đánh chết Ngàn năm truyền kỳ cũng chỉ có pháp thuật cấp bậc này làm được. Đề nghị của Rui Deshen quả thật làm hắn động lòng, đây có lẽ là biện pháp nghiệm chứng thực lực tốt nhất.


Chỉ có điều, nhìn bốn phía, Tiếu Ân khó hiểu hỏi:
-Ngươi muốn đến đâu phóng thích cấm chú? Là bên trên sao?
Tiếu Ân chỉ lên bầu trời. Nếu hắn nói phải tới viên tinh cầu nào đó mà phải phi hành mười năm mới tới, như vậy Tiếu Ân tuyệt đối không đồng ý.
-Không phải.
-Trên biển?


-Không. Ta cũng không muốn têu chọc tên kia trong biển rộng.
Rui Deshen đột nhiên rùng mình. Rất hiển nhiên hắn quả thật kiêng kị vạn phần tên nào đó trong biển rộng.
Trên mặt Tiếu Ân rốc cục ẩn hiện một tia không tốt:
-Rốc cuộc là nơi nào? Chẳng lẽ là nơi này sao?
Rui Deshen cười ha hả, nói:


-Ý tứ của ta là không bằng đến đại lục phía Nam, tùy tiện tìm một chỗ phóng thích cấm chú một chút, thế nào?
Những lời này vừa nói ra, toàn trường lập tức ồ lên. Đặc biệt đám cường giả đến từ đại lục phía Nam, vẻ mặt đều oán giận đồng thời khẩn trương nhìn Tiếu Ân.


Dưới sự chăm chú nhìn của mọi người, trên mặt Tiếu Ân lộ ra một tia cổ quái, hắn hỏi:
-Vì sao ngài muốn chọn đi đại lục phía Nam?
Rui Deshen bày ra bộ dáng đương nhiên, nói:


-ngươi và ta không phải là người đại lục phía Nam, nếu phải phóng thích cấm chú đương nhiên chỉ có thể tiến hành trên đại lục phía Nam. Chẳng lẽ lại ở trên Hoàng Kim đại lục sao?


Thấy bộ dáng của hắn, mấy vị cường giả đại lục phía Nam đều tức giận xanh mặt. Nếu không phải tên tuổi vị này quá mức làm người ta sợ hãi, phỏng chừng bọn họ đều xông lên liều mạng.
Tiếu Ân do dự một chút, nói:


-Ngài nếu không muốn đặc tội vị cường giả trong biển kia, vậy chẳng lẽ không e ngại vị Truyền kỳ trên đại lục phía Nam sao?
Rui Deshen ngẩn ra, liếc mắt toàn thân Tiếu Ân đánh giá một hồi, kinh ngạc hỏi:
-Ngươi thế nào biết ở trên đại lục phía Nam có một vị Truyền kỳ?


Tiếu Ân cười ha hả, làm một cái ra hiệu chớ lên tiếng, nói:
-Rất xin lỗi, đây là bí mật.
Rui Deshen hơi suy nghĩ, theo sau thở dài một tiếng, nói:


-Hoàng Kim đại lục các ngươi quả thật là người tài đông đúc, Ngàn năm truyền kỳ một người lại một người xuất hiện. Mà chúng ta và đại lục phía Nam cũng là một thế hệ không bằng thế hệ trước.


Đám cường giả phía sau hắn và những người đại lục phía Nam gần như đều hạ ánh mắt. Ở trong lòng bọn họ tràn ngập một cảm giác nghẹn khuất.


Tuy nhiên khi bọn họ nhìn Tiếu Ân giằng co với Rui Deshen, cùng với Vô Danh phía sau Tiếu Ân không xa, tuy rằng hắn bình tĩnh không nói gì nhưng trước mặt hai vị cấp bậc Truyền kỳ, biểu hiện vẫn thản nhiên như trước, trong lòng mọi người đều có một ý tưởng.


Số lượng cường giả đứng đầu ở Hoàng Kim đại lục quả thực vượt qua hai đại lục còn lại.


Đối với những cường giả cửu tinh này mà nói, bọn họ cũng đều biết rất nhiều chuyện mà người khác không biết. Đặc biệt giống như là vị Hội trưởng đại nhân thần bí của ma pháp công hội trên Hoàng Kim đại lục kia, trong lòng bọn họ đều biết rõ, vị lão nhân thần bí khó lường này khẳng định cũng là nhân vật cùng một cấp bậc.


Nghe được lời nói của Rui Deshen ở đây, cùng với sự liên tưởng của bọn họ, không khí nơi đây lập tức trở nên có chút vi diệu.
Tiếu Ân lại mơ hồ cảm thấy một vết rách vô hình đã sinh ra ở trên những cường giả giữa hai đại lục.


Trong lòng hắn thầm than, minh ước thành lập trên cơ sở thực lực không bằng nhau quả thật là yếu ớt.
Đương nhiên vào loại thời điểm này không người nào ngu ngốc nói ra loại cảm giác này. Mà Tiếu Ân cũng hiểu được nếu lại để Rui Deshen nói tiếp trời biết sẽ xảy ra chuyện gì.


-Rui Deshen các hạ, cấm chú tồn tại đối với đại lục mà nói kỳ thật cũng không phải một chuyện tốt.
Tiếu Ân nghiêm mặt nói:


-Trên Hoàng Kim đại lục chúng ta truyền lưu một truyền thuyết, nếu có người phóng thích cấm chú trên đại lục, như vậy bất kể vì lý do gì người đó nhất định phải rời khỏi đại lục vĩnh viễn.
Khóe miệng của hắn hơi co, nói:
-Ta cũng không muốn rời khỏi cho nên vẫn là không nên dùng cấm chú.


Vẻ mặt Rui Deshen biểu hiện không sao cả, nói:
-Được. Vậy ngươi nói thế nào tỷ thí?


Kỳ thật lúc này Rui Deshen cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi. Trong lòng hắn sợ nhất là Tiếu Ân trẻ tuổi nông nổi thật sự đề xuất tỷ thí cấm chú, cho nên hắn mới có thể càn quấy đề nghị đến đại lục phía Nam tỷ đấu. Nếu Tiếu Ân thật sự đáp ứng, như vậy hắn tin tưởng lão bất tử trên đại lục phía Nam khẳng định sẽ bất kể hết thảy mọi giá liên thủ với mình đánh chết tên Tiếu Ân vừa tiến lên Truyền kỳ không hiểu quy củ này.


Đến lúc đó cho dù cái tên kia trên Hoàng Kim đại lục cũng không thể nói gì được.


Đương nhiên làm như vậy hiệu quả cũng rất nghiêm trọng. Có lẽ đợi sau khi giải quyết Tiếu Ân, hắn sẽ nghênh đón hai vị, thậm chí là hai vị cường giả trở lên đồng cấp liên thủ trả thù. Tuy nhiên hậu quả này cũng còn tốt hơn so với việc sử dụng cấm chú ở đây.


Tuy nhiên sự lựa chọn của Tiếu Ân khiến trong lòng hắn buông xuống khối đá nặng trịch. Xem ra tiểu tử tuổi còn trẻ này có thể thằng tiến Ngàn năm truyền kỳ cũng không phải là tên làm việc không để ý hậu quả, so với tên Truyền kỳ trước trên Hoàng Kim đại lục có vẻ cẩn thận hơn.


Vừa nghĩ đến nhân vật kia từng lắm hắn vô cùng đau đầu, trong lòng thầm than: Vì sao mấy nhân tài ưu tú này đều xuất hiện trên Hoàng Kim đại lục hả?
Khi nào thì trên đại lục của mình mới xuất hiện nhiều nhân tài như vậy!


Đột nhiên, Rui Deshen giống như cảm ứng được cái gì, ngẩng đầu nhìn về phía xa. Hai mắt hắn hơi hơi ngước lên, lộ ra một bộ dáng dở khóc dở cười.


Tiếu Ân đang định nói chuyện đột nhiên ánh mắt sáng lên, ngẩng đầu nhìn về phương xa. Phương hướng hắn và Rui Deshen nhìn không ngờ đều là một hướng.


Những người còn lại thấy biểu tình bọn họ thì biết có sự khác thường. Nhưng khi tinh thần dao động của bọn họ tập trung thì không ngờ rằng không phát hiện được cái gì.
Rui Deshen thở dài một tiếng, nói:
-Người kia không ngờ lại chạy đến đây.


Tiếu Ân hơi hơi cười, vẻ mặt của hắn khác hẳn Rui Deshen:
-Ngài yên tâm. Hắn sẽ không tham gia vào.
Rui Deshen ung dung cười, trong tiếng cười của hắn tràn đầy kiêu ngạo:


-Hắn đương nhiên sẽ không tham gia. Nếu các ngươi muốn lấy nhiều đánh ít ta đương nhiên sẽ không hầu tiếp. Cùng lắm thì đi Hoàng Kim đại lục, mỗi ngày ta phóng thích một cái cấm chú là được.


Sắc mặt Tiếu Ân và tất cả mọi người ở đây khẽ biến. Một câu này mặc dù có vẻ vô hại nhưng uy hϊế͙p͙ trong đó cũng là thực sự, không có nửa điểm khoác lác.
Dưới tình huống không giải quyết được đối phương, chỉ sợ tất cả mọi người không thể yên tâm.


Giờ phút này, tất cả mọi người đều có chút rõ ràng. Vì sao hai vị cấp bậc Truyền kỳ không xuất hiện, là bởi vì bọn họ cũng không nắm chắc đánh chết Rui Deshen tại chỗ.


Nếu chọc giận Rui Deshen, khiến y ngầm lẻn vào hai đại lục giết người phóng hỏa, không có chuyện gì mỗi ngày phóng một cấm chú. Như vậy cho dù thần tiên cũng không chịu nổi loại dày vò này.


Tiếu Ân thầm than một tiếng. Nếu dưới tình huống không có Thần linh tham dự, như vậy trên đại lục chỉ cần một vị Ngàn năm truyền kỳ là đủ rồi.


Bởi vì cấm chú tương đương với vũ khí hạt nhân, mà Ngàn năm truyền kỳ chính là siêu nhân có thể không ngừng phóng thích cấm chú. Có nhiều siêu nhân như vậy kỳ thật cũng không có nhiều ý nghĩa.
Rui Deshen vung tay áo, pháp sư bào trên người lập tức phồng lên như gặp gió, hắn lớn tiếng nói:


-Vậy chúng ta liền tiến hành loại phương thức quyết đấu thứ hai. Xem ai không chịu nổi tịch mịch rồi khỏi vòng chiến là thua.
Dứt lời, từ trên người hắn nổi lên một đạo năng lượng dao động thật lớn. Mà theo đạo năng lượng dao động này xuất hiện, trừ Vô Danh ra tất cả mọi người đều bay ra hướng xa xa.


Bọn họ tới nơi đây là để xem cuộc chiến nhưng cũng không muốn tham gia vào trận chiến giữa hai vị cấp bậc Truyền kỳ. Kỳ thật cho dù là bọn họ có ý này cũng là có tâm mà không có lực.
Ánh mắt Tiếu Ân trong nháy mắt trở lên linh hoạt.


Lĩnh vực vẫn bị hắn thu vào trong thân thể cũng đồng thời phóng thích ra.
Giữa Tiếu Ân và Rui Deshen chợt vang lên những tiếng ầm ầm mãnh liệt như cuồng phong bão tốt.
Hai cỗ năng lượng thuộc tính khác nhau không ngừng va chạm vào nhau trên không trung, tạo ra những làn sóng xung kích mạnh mẽ làm cho người ta nghẹn họng trân trối.


Những hòn đá thật lớn ở trên vùng núi đá hỗn loạn này giống như mất sức nặng, trước làn sóng xung kích đều dao động không ngừng. Những hòn đá hơi nhỏ một chút lại giống như pháo đạn ra khỏi nòng, không biết bay đến nơi nào.


Mọi người đã đi xa xa dùng tinh thần dao động chú ý tình huống ở nơi đó. Sau khi cảm ứng được dao động mãnh liệt khi lĩnh vực của hai người tiếp xúc sinh ra, trong lòng bọn họ đều run rẩy dữ dội.


Đều biết Ngàn năm truyền kỳ cường đại vô cùng, nhưng sau khi chân chính kiến thức loại cường đại này, bọn họ mới hiểu được sự chênh lệch trong đó đến tốt cùng là khổng lồ thế nào. Đặc biệt là những người từng may mắn giao thủ với Rui Deshen như Dida, vẻ mặt lại hậm hực trong lòng kêu may mắn. Nếu lúc ấy người ta thật sự lộ ra thực lực chân chính, như vậy cho dù là chính diện nghênh đón một kích này chỉ sợ cũng chưa chắc đỡ được.


Tiếng nổ mạnh vang lên liên tục không ngừng, sau đó không ngờ lại vang lên như súng máy. Gần như mỗi một giây đều có hơn ngàn tiếng nổ liên tục vang lên. Tuy rằng bọn họ cũng không biết ở kiếp trước Tiếu Ân có một loại vũ khí tên là bão táp kim loại - metal storm, nhưng bão táp ma pháp lúc này cũng đủ để bất kỳ kẻ nào nhớ kỹ hai người bọn họ.


Sau một hồi lâu, giữa trời tràn ngập khói bụi, bụi đất nặng nề như sương mù này che kín hết thảy mọi vật.
Mà gần như đồng thời, đám ma đạo sĩ này kinh ngạc phát hiện. Bọn họ không ngờ không xem được tình huống giao chiến ở trong loại năng lượng xung kích bạo liệt như vậy.


Trước lực lượng mà hai vị Truyền kỳ bày ra, tinh thần dao động của bọn họ thật sự là nhỏ bé không đáng kể.
Tuy nhiên, chỉ vẻn vẹn năng lượng dư ba tràn ra xung quanh đã làm cho bọn họ có một loại cảm xúc mới tinh, khiến cho mỗi người đều có một loại cảm giác: chuyến đi này không phí công.


Dường như chỉ trôi qua một lát, lại dường như trôi qua thật lâu. Rốt cục một bóng người từ trong sương khói thần bí nhẹ nhàng đi ra.


Trên người này không có bất kỳ dao động năng lượng nào, nhưng cứ như vậy bay lơ lửng trong không trung, chậm rãi đi tới hơn mười người của Hoàng Kim đại lục và đại lục phía Nam.
Bạch Toàn Phong đã sớm nắm tay thật chặt, vừa thấy người đó lập tức tiến lên hỏi:


-Vô Danh tiên sinh, tình hình bên trong như thế nào?
Vô Danh thản nhiên nhìn hắn một cái, nói:
-Không tồi. Bọn họ đánh coi như náo nhiệt.
Tất cả mọi người như hôn mê, loại đánh nhau trình độ này trong mắt hắn không ngờ cũng chỉ được đánh giá bằng hai chữ "náo nhiệt".


Nếu không phải lúc này tất cả mọi người nhìn ra vị Vô Danh tiên sinh này khẳng định không kém hơn Tiếu Ân và Rui Deshen sợ là đã sớm có ít nhất hơn mười đạo ma pháp năng lượng đánh tới hắn.


Bạch Toàn Phong cũng trợn nửa con mắt, chẳng qua hắn ở chung với người này đã lâu nên lực miễn dịch cũng đề cao rất nhiều. Tuy rằng trong lòng có ý nhưng cũng không dây dưa.


Vô Danh giơ tay. Không gian trước người hắn đột nhiên rơi xuống nhiều hòn đá lớn nhỏ khác nhau. Những hòn đá này lớn thì như cái bàn, nhỏ thì như hạt thủy tinh, không biết khi nào ẩn nấp trên người Vô Danh.


Tóm lại khi mọi người nhìn thấy những hòn đá này, mới đột nhiên nhớ tới bọn họ không biết là Vô Danh giấu mấy thứ này ở đâu.
Tuy nhiên có thể khẳng định một chút là trên tay Vô Danh dường như cũng không có đạo cụ ma pháp vật phẩm trang sức không gian linh tinh.
-Đây là thứ gì?


Bạch Toàn Phong kinh ngạc hỏi.
-Đây là...
Vô Danh ngẫm nghĩ một chút, nói:
-Đây là lễ vật hai người bọn họ cho ta.
Bầu không khí lập tức tĩnh lặng, dường như tiếng nổ đinh tai nhức óc liên tục ở giữa vùng núi đá hỗn loạn kia đều trở nên bé nhỏ không đáng kể.


Tiếu Ân và Rui Deshen không ngờ lại đưa lễ vật như vậy cho Vô Danh? Bên trong đến tột cùng là xảy ra chuyện gì.
Sloppy Burger thế nào cũng từng gặp Vô Danh vài lần, lúc này ho nhẹ một tiếng, cung kính hỏi:
-Vô Danh tiên sinh. Ngài như thế nào đi ra?
Vô Danh vẻ mặt bất đắc dĩ nói:
-Ta bị bọn họ đuổi ra.


Tất cả mọi người ồ lên, Bạch Toàn Phong kinh ngạc không hiểu, hỏi:
-Ngài bị bọn họ đuổi ra.
-Đúng vậy. Rui Deshen nói ta không đi, hắn không đánh. Cho nên ta đi ra.
Vô Danh thản nhiên nói.


Mọi người ngơ ngác nhìn nhau. Tuy rằng Vô Danh nói đơn giản nhưng tất cả mọi người đều biết là không đơn giản. Nhân vật có thể khiến cho Ngàn năm truyền kỳ Rui Deshen kiêng kỵ như thế tất nhiên không có khả năng đơn giản.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt mọi người nhìn về phía Vô Danh đều có vẻ khác nhau.


Mọi người trên Hoàng Kim đại lục đều nửa mừng nửa lo, mà cường giả đến từ đại lục phía Nam thì thêm vài phần lạnh lẽo.
Bên trong sương mù, Tiếu Ân khống chế lĩnh vực ở tại một trình độ hình thành một cục diện tiêu hao với lĩnh vực của Rui Deshen.


Chỉ có lúc chiến đấu chân chính mới có thể nắm giữ tinh túy mỗi một loại kỹ năng.
Lực lượng lĩnh vực cường đại vô cùng nhưng so với kết giới là hai loại tính chất hoàn toàn khác nhau.


Khi hai vị cao thủ cửu tinh thi triển kết giới, có thể cho hai kết giới giằng co lẫn nhau cùng một chỗ. Trừ phi là một kết giới chiếm ưu thế tuyệt đối nếu không sẽ giống như là nam nữ ân ái si tình nhất, vĩnh viễn không có khả năng tách ra.
Nhưng lĩnh vực thì không như vậy.


Hai loại lĩnh vực khác thuộc tính thì một khi gặp nhau là không thể giẳng co ở một chỗ. Khẳng định phải tiêu hao lẫn nhau và quyết phân thắng bại cuối cùng.
Trước kia Tiếu Ân cũng không rõ đạo lý này, nhưng trong náy mắt lĩnh vực của hắn và Rui Deshen tiếp xúc, hắn liền rõ ràng.


Lĩnh vực kỹ năng cường đại nhất thuộc về Ngàn năm Truyền kỳ. Nó có tính chất duy nhất và bài xích tuyệt đối.


Ở bên trong lĩnh vực Ngàn năm Truyền kỳ là không cho phép lực lượng khác tồn tại. Nếu có lực lượng nào đó cố ý cùng nó chống lại, như vậy kết quả cuối cùng chỉ có một. Đó là hoặc là bị lĩnh vực hủy diệt hoặc là lĩnh vực bị lực lượng nào đó phá hủy.


Ngoài ra không còn có loại khả năng thứ ba.
Có lẽ đây là sự cao ngạo của Ngàn năm Truyền kỳ, ngay cả lực lượng cường đại nhất bọn họ sử dụng cũng dựa vào đặc tính này.


Sau khi nhận thấy điểm này, tâm linh Tiếu Ân bị rung động thật sâu. Hắn dường như chạm tới bản chất của lực lượng, giống như lửa không thể hòa tan nước vậy. Đối với lực lượng đơn thuần này mà nói, loại đặc tính Duy Ngã Độc Tôn mới là bản chất chân chính của chúng nó.


Lực lượng cường đại không ngừng tản ra từ trên người Tiếu Ân, loại cường độ năng lượng này kỳ thật bất kỳ cường giả cửu tinh nào đều có thể làm ra.
Nhưng mật độ năng lượng và khí thế điên cường trào ra như vậy cũng không phải là ma đạo cửu tinh có thể đuổi kịp.


Tiếu Ân có một loại cảm giác, nếu đổi lại là Dida Đại tát mãn nhiều nhất chỉ có thể trụ được mười phút tiêu hao năng lượng như vậy.
Đây là chênh lệch. Chỉ riêng về khoản ma lực dự trữ, loại chênh lệch này đã là kém như một trời một vực.


Tuy nhiên sau khi chân chính tiến vào Ngàm năm Truyền kỳ có một chỗ tốt, tuy rằng tiêu hao năng lượng khổng lồ như vậy nhưng trên thực tế là Tiếu Ân hay Rui Deshen đều không chân chính tiêu hao bao nhiêu ma lực.


Bởi vì vào lúc bọn họ phóng thích lĩnh vực, mặc dù không ngừng va chạm nhưng cũng đồng thời hấp thu ma pháp nguyên tốt trong phạm vi trăm dặm. Những ma pháp nguyên tố này giống như nước chảy tiến vào trong lĩnh vực của bọn họ, hoàn toàn bù lại tiêu hao trình độ này.


Nếu nói về ma lực dự trữ, Ngàn năm Truyền kỳ và cửu tinh có chênh lệch rất lớn. Như vậy tại tốc độ hấp thu ma pháp nguyên tốt, loại chênh lệch này lại càng không thể tin nổi.


Cường giả cửu tinh và Ngàn năm Truyền kỳ tuy rằng chỉ kém một bậc nhưng một bậc này cũng đã như trời với đất, thậm chí đã xa xa không phải số người chênh lệch có thể bù được.


Rui Deshen thấy Tiếu Ân mang theo nhiều cường giả cửu tinh như vậy đến đây lại căn bản không nói lời nào. đó là bởi vì trong lòng hắn đã không hề đặt loại nhân vật cấp bậc này vào mắt.
Tuy nhiên sau khi lĩnh vực hai người liên tiếp bùng nổ va chạm, Rui Deshen cũng ngừng lại trước.


Cũng không phải hắn muốn nhận thua, mà là Vô Danh bên người Tiếu Ân mang lại cho hắn áp lực quá lớn.


Nơi mà Vô Danh đứng, khoảng cách với Tiếu Ân cũng không xa. Nhưng không biết vì sao Tiếu Ân lại không hề có bất kỳ động tác nào bảo vệ hắn. Cho nên sóng xung kích đầu tiên khi lĩnh vực hai bên tạo ra không chút giữ lại đập lên người Vô Danh.


Nhưng Tiếu Ân và Rui Deshen đồng thời cảm thấy không thể tin nổi là, bất kể loại sóng xung kích thuần túy năng lượng hình thức hay là vật lý công kích như hòn đá bị thổi bay ra, một khi tiến vào trước người Vô Danh năm mét lập tức biến mất giống như đá ném vào biển rộng.


Cũng không phải bị Vô Danh hóa giải, cũng không phải bị hắn đánh tan. Mà là biến mất!
Bất kể tình huống bên ngoài có thế nào nhưng vừa đến bên người Vô Danh liền trở nên gió êm sóng lặng, không gợn nổi sóng.


Tiếu Ân và Rui Deshen tuy rằng đánh náo nhiệt nhưng tâm tư hai người bọn họ cũng không đặt ở trên đối phương, ngược lại đều hết sức tập trung ở nơi Vô Danh.


Bởi vì mặc cho bọn họ quan sát thế nào cũng không thể nhìn ra rốt cuộc Vô Danh sử dụng biện pháp gì khiến cho năng lượng và hòn đá biến mất không thấy.


Cứ như vậy, khi một khối đá như cái bàn đồng thời biến mất trước người Vô Danh, vô duyên vô cớ, thần bí khó lường, rốc cục Rui Deshen không nhịn được.
Hắn cất cao giọng nói:
-Tiếu Ân. Ta quyết đấu với ngươi, cũng không phải quyết đấu với người khác.


Tiếu Ân đương nhiên hiểu rõ ý của hắn. Tuy nhiên nói thật, tuy đã gặp nhiều biểu hiện thần kỳ của Vô Danh, nhưng những động tác lần này của hắn lại vẫn làm cho mình rung động. Nếu Vô Danh thủy chung ở trong này, cho dù Rui Deshen không nói, Tiếu Ân cũng sẽ có tâm tình không đánh tiếp.


Dường như nhìn ra ý nghĩ Tiếu Ân, Vô Danh cũng không ở lại, xoay người bước đi. Không bao lâu bóng dáng hắn cũng tiến vào trong màn sương khói đầy trời.
Rui Deshen kinh ngạc nhìn Vô Danh rời đi, trong lòng vẫn nặng trịch như trước.


Từ sau khi hắn thăng lên Truyền kỳ, đây chính là lần đầu tiên phát hiện không ra Vô Danh là loại gì.
-Tiếu Ân. Rốt cục hắn là ai?
Rui Deshen nghiêm túc hỏi.
Tiếu Ân ngẩn ra, đột nhiên nhớ tới một câu danh ngôn treo cửa miệng của Vô Danh, vì thế nhún vai, nói:
-Không biết.
Rui Deshen cả giận nói:


-Hắn cùng đi với ngươi, không ngờ ngươi lại không biết?


Tiếu Ân cười khổ liên tục. Hắn chỉ biết đáp án này rất khó làm vừa lòng người khác nhưng hắn cũng không thể giải thích chuyện về Vô Danh. Tuy nhiên có một chút hắn có thể xác định, chỉ sợ Vô Danh cũng không phải là một loài người thuần chủng.


Một khi Vô Danh rời khỏi, Rui Deshen lập tức buông lỏng rất nhiều. Theo cường độ lĩnh vực trên người hắn không ngừng đề cao, rốt cục chân chính vượt qua cực hạn cửu tinh có thể đạt tới.


Tuy nhiên Tiếu Ân cũng không chút yếu thế. Lĩnh vực của hắn không giống bình thường. Sau khi sáu loại thuộc tính hòa làm một, hình thành một loại lĩnh vực kỳ lạ. Trong lĩnh vực này dường như không có gì đặc sắc, thuần khiết sạch sẽ như một tấm giấy trắng, nhưng lực lượng sinh ra bên trong không phải là nhỏ. Theo lực lượng lĩnh vực của Rui Deshen không ngừng tăng cường giống như là súng bắn đạn, áp lực càng lớn thì lực lượng bắn ngược lại thả ra càng mạnh mẽ.


Về mặt đối kháng thuần túy lĩnh vực lực lượng, tên Tiếu Ân mới tiến vào Ngàn năm Truyền kỳ này không chút nào kém hơn so với Rui Deshen Truyền kỳ lâu đời.
Chỉ có điều ở một ít lực lượng vận dụng tinh xảo, Tiếu Ân vẫn hơi có vẻ không đủ.


Trải qua Nhất Hào phân tích, Tiếu Ân phát hiện: Khi năng lượng hai bên chạm vào nhau tạo thành sóng xung kích, lực lượng đối phương không ngờ lại hấp thu một chút loại sóng xung kích này. Mà mình căn bản không làm được cảnh giới tinh tế tỉ mỉ như vậy.


Bởi vậy, ít nhất về mặt lĩnh vực hấp thu năng lượng bên ngoài thì đối phương đã hơn xa mình có thể bằng.
Nếu không phải lĩnh vực của hắn thật sự rất đặc thù, hơn nữa từng trải qua cực hạn áp súc năng lượng ở trong đất nước của Thần, như vậy chỉ sợ lúc này đã vào thế yếu.


Đường nhiên Tiếu Ân cũng biết, va cham lĩnh vực hiện giờ đối với Ngàn năm Truyền kỳ mà nói chẳng qua chỉ là một món khai vị mà thôi. Đây là tiếp xúc và thăm dò trước khi chiến đấu chân chính. Một khi biết rõ bài tẩy của nhau mới bắt đầu quyết đấu chân chính.


Tuy nhiên, nghĩ lại cường độ năng lượng phóng ra trong thời gian ngắn chỉ sợ đã vượt qua toàn bộ ma lực của một ma đạo cửu tinh.
Bởi vậy có thể thấy được giữa Truyền kỳ và cửu tinh quả thật không thể so sánh.


Ở trên một đỉnh núi ngoài trăm dặm, một người đàn ông trung nhiên nhẹ nhàng vuốt vẻ thân hình Hỏa Sơn Hồng Trĩ bên cạnh, sắc mặt hắn có chút cổ quái như thể nói rằng:


-Thật sự là kỳ quái. Một tên vừa thăng tiến Truyền kỳ như thế nào có thể giằng co lĩnh vực lực lượng đơn thuần với Rui Deshen kiên trì thời gian dài như vậy. Đến tột cùng hắn nắm giữ lĩnh vực gì? Chẳng lẽ là Lực lượng lĩnh vực cơ sở nhất trong truyền thuyết sao?


Trên mặt hắn chợt hiện lên một tia vui mừng. Nếu quả thật là Lực lượng lĩnh vực cơ sở nhất, như vậy tương lai của Tiếu Ân sau này sẽ không thể đoán trước. Ít nhất, trên đại lục này không bao giờ có ai có khả năng uy hϊế͙p͙ đến hắn nữa. Ngay cả con Long Quy bất tử mấy ngàn năm kia, hay con rùa rút đầu thần bí nhất ma pháp công hội, cùng với vị kia trong biển sâu cũng đừng mong làm gì được hắn.