Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Quyển 5 - Chương 68: Thái độ thân thiện

Cỗ lực lượng này khi bình thường thì không nhìn ra manh mối gì, nhưng sau khi hắn kết hợp với Nhất Hào lập tức có thể phóng thích ra toàn bộ năng lượng đã được nén ép đến cực điểm này.


Mà kết quả dung hợp của những năng lượng này, chính là xuất hiện một kết giới kỳ diệu tràn đầy nhiều loại thuộc tính, ở trong kết giới này có năng lực thần kỳ hơn xa kết giới bình thường.
Trong lúc Tiếu Ân đang say mê trong kết giới thần kỳ này, thì một đạo thanh âm thành khẩn vang lên trong khắp phi hành vật:


- Ma đạo sĩ các hạ tôn kính. Nơi này là phi kiển (cái kén bay – có lẽ tên của phi thuyền này đặt theo hình dạng giống cái kén của nó) vận chuyển của bộ tộc Phong Linh. Xin ngài tuân thủ quy định của Phong Linh thành, không động thủ ở trong này được chứ?


Thanh âm của những lời này cũng không lớn, ngữ khí cũng không kiêu ngạo không siểm nịnh, tuy nhiên cho dù là ai cũng có thể nghe ra sự cầu khẩn trong đó.
Tiếu Ân chẳng qua chỉ thoáng chần chừ một lát, liền lập tức truyền đạt mệnh lệnh thu hồi kết giới đối với Nhất Hào.


Nhất Hào chậm rãi lui xuống, theo sự rút lui của nó, năng lượng bên ngoài lập tức ngưng rút lại, liền tương đương với một lần nén ép, đưa những năng lượng này vào bên trong thân thể của Tiếu Ân.


Ngay khi Nhất Hào rút lui, Tiếu Ân đồng thời cũng hạ lệnh với nó, không được triệu tập thì không thể dễ dàng đi ra. Nếu chỉ một chút cảm xúc dao động đã để cho Nhất Hào bất cứ lúc nào cũng có thể đi ra, như vậy Tiếu Ân khẳng định sẽ ăn không tiêu.


Tất cả mọi người trên phi kiển đều thở phào nhẹ nhõm một hơi, chẳng qua đối với việc Tiếu Ân dễ nói chuyện như vậy đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc.


Trong đám người tránh ra một thông đạo, một người mặc áo choàng, trong tay cầm ma pháp trượng chậm rãi đi tới, từ thái độ cung kính của mọi người đối với hắn liền biết hắn khẳng định là người vừa mới mở miệng cầu tình.


Người đó đi tới trước mặt Tiếu Ân, hướng về phía Tiếu Ân cúi đầu thật sâu, nói:


- Ma đạo sĩ các hạ tôn kính. Bộ tộc Phong Linh xin tạ lỗi với ngài vì việc không gian chấn động, cảm ơn sự tín nhiệm của ngài đối với gia tộc Phong Linh, nếu ngài có yêu cầu bồi thường đặc biệt gì, chúng ta nhất định sẽ tận lực thỏa mãn.


Tiếu Ân khẽ cười khổ một tiếng, mặc dù hắn biết cho dù mình đưa ra một ít yêu cầu cũng sẽ không có vấn đề gì, nhưng da mặt của hắn dù sao cũng chưa dày đến loại trình độ này.


Đã làm hỏng vật của người khác còn chưa tính, nếu lại muốn người ta bồi thường đặc biệt, vậy thì thật sự đã không thể nào nói nổi rồi. Lại nói, trên thế giới chưa có tường mà gió lùa không qua, nếu có một ngày tiết lộ ra, như vậy Tiếu Ân thực sự không còn mặt mũi nào gặp người khác rồi.


Tiếu Ân nhìn xung quanh một vòng, hễ là người tiếp xúc với ánh mắt của hắn đều không tự chủ được phải cúi đầu, ngay cả Jepsen cũng theo bản năng liếc mắt qua.
- Ta cũng không có yêu cầu gì.
Tiếu Ân lo lắng một chút, nói:
- Vừa rồi là ta lỗ mãng, rất xin lỗi.


Người của gia tộc Phong Linh kia cảm thấy bất ngờ, hắn liếc mắt thật sâu nhìn Tiếu Ân, cuối cùng thi lễ, hỏi:
- Ma đạo sĩ các hạ. Ở trong nơi giao dịch Phong Linh nếu ngài cần tìm vật phẩm gì, xin thông báo cho gia tộc ta bất cứ lúc nào, tin tưởng gia tộc ta sẽ cung cấp tiện lợi tương xứng cho ngài.


Ánh mắt của Tiếu Ân sáng lên, vội vàng nói:
- Được, nếu ta không tìm thấy vật cần, tự nhiên sẽ làm phiền quý gia tộc.
Người đó lại thi lễ một lần nữa rồi cung kính lui xuống.


Dần dần, mọi người trên phi kiển dường như đã khôi phục bình thường, chẳng qua xung quanh Tiếu Ân lại rất tự nhiên cách ra một khoảng trống lớn. Người đã trào phúng Tiếu Ân ngay từ đầu lại càng không còn mặt mũi đứng ở nơi đây, hắn đã sớm lẩn vào trong đám người không thấy tung tích.


Chỉ có Jepsen ở bên cạnh Tiếu Ân, đi cũng dở mà ở lại cũng không xong, vẻ mặt của hắn có chút khó xử.
Trên mặt Tiếu Ân lộ vẻ tươi cười thành khẩn, nói:
- Jepsen các hạ, vừa rồi nhất thời không khống chế được, xin ngài thứ lỗi.
Jepsen vội vàng vung tay lên, nói:


- Tiếu Ân các hạ quá khách khí rồi, thật sự là không thể tưởng được với tu vi của ngài đã nắm giữ kết giới đỉnh phong, nếu tiến thêm một bước nữa hẳn là có thể trở thành ngàn năm truyền kỳ.
Trong lòng Tiếu Ân khẽ động, khiêm tốn cười nói:


- Ngài đã quá khen rồi, khoảng cách đến ngàn năm truyền kỳ còn kém xa lắm.
Jepsen thở dài một tiếng, hắn vô cùng cảm khái, nói:


- Ta đã tận lực tu luyện mấy trăm năm trên con đường ma pháp, hiện giờ vừa mới có được kết giới, nhưng ngươi ở tuổi này chẳng những đã nắm trong tay kết giới, hơn nữa còn nắm giữ liên kết của các loại thuộc tính đặc biệt trong kết giới…


Hắn lắc lắc đầu, rất có dáng dấp tức chết người khi so sánh người với người.
Suy nghĩ của Tiếu Ân có chút hoảng hốt trong nháy mắt.
Hắn nghĩ tới ngày trước khi gặp những ma đạo sĩ này.
Thất cấp ma đạo sĩ mặc dù nắm giữ năng lực chất chồng, nhưng bọn họ cũng không nắm giữ kết giới.


Mà những quân vương bát cấp ở trên đảo Vong Linh lại nắm giữ kết giới chuyên thuộc về họ, nhưng ở bên trong loại kết giới này chẳng qua chỉ là khống chế được nguyên tố ma pháp trong đó, làm cho khi bọn họ thi pháp thì thuận lợi nhiều hơn so với kẻ thù mà thôi.


Mặc dù có khả năng cắt đứt sự thi pháp của kẻ địch ở bên trong kết giới, nhưng lại không cách nào tạo thành thương tổn trực tiếp đối với bọn họ.
Nhưng một khi bọn họ tiến thêm một bước, thành tựu cấp bậc cửu tinh, như vậy trong kết giới sẽ sinh ra một loại uy áp đặc thù thuộc về kết giới này.


Căn cứ sự khác nhau của kết giới, uy áp và thuộc tính sinh ra sẽ không hoàn toàn giống nhau.
Bốn thuộc tính của bốn vị cửu cấp vong linh quân vương trên đảo Vong Linh liền phân biệt là lạnh lẽo, sợ hãi, giam cầm và không trọng (không trọng lượng).


Tiếu Ân thân ở trong bát trọng kết giới (tám kết giới chồng lên nhau) đã từng ăn đủ đau khổ của bốn loại thuộc tính này.


Ở trong cảm giác của hắn lúc đó, liền cảm thấy uy hϊế͙p͙ của bốn loại thuộc tính đặc thù này đối với hắn thậm chí còn phải lớn hơn rất nhiều so với chất chồng tám tầng kết giới bình thường.
Trong vô thức, Tiếu Ân lâm vào bên trong một loại cảnh giới trầm tư.


Trong đầu hắn không ngừng hiện ra tình cảnh vừa rồi. Vừa rồi hắn thả ra dường như cũng không chỉ là kết giới bình thường, mà là một loại kết giới đã tràn đầy thuộc tính đặc thù.
Mà càng đáng sợ chính là, ở bên trong kết giới kia dường như cũng không chỉ có một loại thuộc tính.


Ở bên trong trí nhớ của Tiếu Ân, hắn dường như đã cảm nhận được loại sát khí điên cuồng của Sát Lục Kết Giới, cũng đã cảm nhận được loại hàn khí âm trầm của vong linh kết giới, còn có khí tức hỗn loạn của nguyên tố triệu hoán hệ và khí tức ấm áp của hoàng kim kết giới.


Ngoại trừ những thứ đó, Tiếu Ân còn cảm nhận được mấy loại lực lượng ẩn núp mà người khác cũng không dễ phát hiện.


Hắn biết, đây hẳn là lực lượng của ảo thuật, không gian hệ, chẳng qua không biết vì nguyên nhân gì làm cho những thuộc tính này ẩn nấp đi mà người khác cũng không dễ phát hiện.


Nhưng cho dù là lực lượng biểu lộ bên ngoài kia cũng đã đủ làm cho người ta trợn mắt cứng lưỡi, nhìn hắn với cặp mắt khác xưa.
Đến lúc này, Tiếu Ân rốt cuộc mơ hồ có chút hiểu ra.


Vì sao những người này lại đột nhiên nhìn hắn với cặp mắt khác xưa, mà người của gia tộc Phong Linh trên phi kiển này cũng có chút khách khí quá mức, căn bản là không có truy cứu chuyện hắn đột nhiên khiêu khích.


Khóe miệng của hắn khẽ nhếch lên lộ vẻ tươi cười, xem ra nơi này cũng giống như trên tinh cầu, tất cả đều cần dựa vào thực lực để nói chuyện.
Xa xa gió nhẹ thổi qua, truyền đến tiếng nói chuyện nhỏ to.
Tiếu Ân ngẩng đầu nhìn, phi kiển đã đi tới phía trên một thành thị cực lớn.


Sau khi trải qua sự tấn công của kết giới, mọi người trên phi kiển này vẫn một mực biểu hiện vô cùng kiềm chế, lúc nói chuyện cũng thật cẩn thận, sợ một khi vô ý chọc Tiếu Ân nổi giận, nếu lại dẫn đến người này phát hỏa thì thật sự quá oan uổng rồi.


Cho đến tận lúc này đã đi tới phía trên thành thị, những người này mới dần dần trở nên hoạt bát, không khí trong phi kiển cũng chậm rãi trở nên thoải mái.
Tiếu Ân tòa mò nhìn tòa thành thị cực lớn này, hết thảy trước mắt tạo thành tấn công cực lớn đối với hắn.


Tòa thành thị này cũng không phải là những cao ốc chọc trời do xi măng cốt thép đúc thành, cũng không phải tòa thành cao lớn sử dụng ma pháp chất chồng mà thành, mà là thành thị hình thành từ một mảnh rừng cây xanh tốt cực lớn.


Phi kiển chậm rãi hạ xuống, sau khi mọi người bước trên mặt đất, Tiếu Ân càng nhìn thấy rõ hơn.
Trong thành thị gọn gàng ngăn nắp, nhưng tất cả đều được tạo thành dưới đại thụ, hình thành một hoàn cảnh kỳ diệu cực kỳ đặc biệt, khiến trong lòng Tiếu Ân tấm tắc lấy làm kỳ.


Tiếu Ân kéo Jepsen bên cạnh, cẩn thận hỏi:
- Jepsen các hạ, nơi này chính là nơi giao dịch của gia tộc Phong Linh sao?
- Đúng vậy.
Thái độ lúc này của Jepsen đối với Tiếu Ân đã có chuyển biến rất lớn, nếu nói lúc đầu còn có vài phần đề cao, như vậy lúc này chính là buông ra hoàn toàn.


Đây là tật chung của tất cả cường giả, khi bọn họ gặp được người càng hùng mạnh hơn so với bọn họ thì bọn họ sẽ biểu hiện ra một loại phục tùng theo bản năng.
Đây là kết quả hình thành từ tập tục quá mức sùng bái đối với thực lực của cá nhân.


Cũng chỉ khi nào thực lực của cá nhân có thể hùng mạnh tới mức áp đảo thực lực của toàn bộ chủng tộc, mới có thể mở rộng loại thái độ này trong vô tri vô giác, đồng thời làm cho tuyệt đại đa số người thừa nhận và tiếp thu hắn.


- Nơi giao dịch ở trong vũ trụ do gia tộc Phong Linh khống chế là một nơi vô cùng nổi tiếng.
Jepsen thấp giọng giới thiệu:
- Bọn họ nắm giữ thực lực hùng mạnh, khống chế được ít nhất từng này nơi giao dịch.
Tiếu Ân nhìn thấy Jepsen lén lút duỗi ra một ngón tay, do dự một chút, hỏi:
- Một vạn?


Jepsen xoay người xem thường, nói:
- Một vạn? Ngay cả số lẻ của người ta cũng không bằng, là hơn một trăm vạn.
Tiếu Ân thực sự hít một hơi khí lạnh, hơn một trăm vạn, đây là con số đáng sợ cỡ nào.
Jepsen lén nhìn xung quanh một chút, nói:


- Những nơi giao dịch này có lẽ chỉ là thế lực bày ra của gia tộc Phong Linh, nghe nói còn có thế lực ẩn nấp càng hùng mạnh hơn, đó là việc chúng ta không thể biết được.


Trên mặt Tiếu Ân lộ ra vẻ tươi cười chua xót, vũ trụ rộng lớn quả nhiên hơn xa tinh cầu. Nếu lời nói của Jepsen không có phóng đại, như vậy chỉ một gia tộc này đã nắm giữ thực lực đủ để tiêu diệt tinh cầu của mình một vạn lần.


Chẳng trách Hắc Long Vương bọn họ khi nhắc tới chuyện trong vũ trụ đều lập tức trở nên thật cẩn thận, cũng đã không còn thái độ tùy tiện và khinh thường như khi đối mặt với mười hai quân vương.
Lần ra ngoài này, thật sự đã làm cho mình một con ếch ngồi dưới đáy giếng được mở rộng tầm mắt.


Ánh mắt của Tiếu Ân nhìn về phía bên trong thành thị, mặc dù hắn chỉ ở bên ngoài thành thị, hơn nữa tầm nhìn bị ảnh hưởng của những đại thụ che trời, thế nhưng ếch ngồi đáy giếng cũng đã có điều thu hoạch. Đương nhiên, những chỗ đã thấy qua trước mắt chẳng qua chỉ là mặt ngoài mà thôi, tình huống bên trong như thế nào còn phải đích thân đi nghiệm chứng một chút.


Hơn mười người mặc áo choàng đã đi tới, vừa nhìn thấy trang phục của bọn họ, mọi người liền biết là trang phục đặc thù của gia tộc Phong Linh.
Những người này sau khi tới gần, một người bịt mặt dáng người đặc biệt cao lớn cất cao giọng nói:


- Các vị, đối với phát sinh ngoài ý muốn trong ma pháp trận, gia tộc Phong Linh một lần nữa thành thật xin lỗi các vị.
Dứt lời, hắn và hơn mười người phía sau đồng thời cúi người thật sâu.


Có lẽ là bởi vì nhiều người không trách, có lẽ là bởi vì lúc này đã đi tới bên trong đại bản doanh của gia tộc Phong Linh, cho nên lúc này cũng không còn có người tùy tiện oán giận.


Ánh mắt của Tiếu Ân đảo qua, thu lại vẻ mặt của đại đa số người vào trong mắt, hắn lập tức hiểu được, người có thể đi tới nơi này cũng không phải là ngốc.


Gia tộc Phong Linh có thể làm ra xin lỗi và bồi thường ở trong phạm vi nhất định, nhưng nếu có người dám mượn gió bẻ măng thì hậu quả khó mà nói rồi.


Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán chủ quan của Tiếu Ân mà thôi, chỉ có điều nhìn vẻ mặt của mọi người xung quanh, phỏng chừng cũng đúng là như thế.
- Các vị, để bồi thường tổn thất của các vị, gia tộc chúng ta cung cấp hai lựa chọn.
Người kia lại một lần nữa cất cao giọng nói:


- Thứ nhất, các vị có thể đạt được bồi thường một trăm tử kim tinh thạch. Thứ hai, các vị có thể tùy ý lựa chọn một dạng vật phẩm cấp ba hoặc thấp hơn ở trong các cửa hàng do gia tộc Phong Linh mở. Không biết các vị có hài lòng không.


Giữa sân lập tức phát ra những tiếng nói chuyện khe khẽ, tuy nhiên ngoại trừ một ít người vẻ mặt không chút thay đổi và mờ mịt, tuyệt đại đa số đều có vẻ hưng phấn.
Rất hiển nhiên, lúc này bồi thường của gia tộc Phong Linh đề xuất đã vượt xa mục tiêu mong muốn của những người này.


Vẻ mặt của Jepsen tự nhiên cũng vừa mừng vừa lo, hắn lôi kéo Tiếu Ân thấp giọng nói:
- Hay thật, lúc này gia tộc Phong Linh thật đúng là chảy máu nhiều rồi.


Tiếu Ân khẽ gật đầu, mặc dù hắn cũng không biết cái gọi là vật phẩm dưới cấp ba rốt cuộc là cái gì, nhưng một trăm tử kim thạch kia lại khiến tim hắn đập thình thịch.


Ở trên tinh cầu của hắn đã không có loại vật phẩm này, mà tử kim thạch hắn trăm cay nghìn đắng mới thu thập được lại bị Hắc Long Vương một hơi nuốt hết.


Nếu có thể thu được một trăm tử kim thạch này, như vậy quyển trục long lân và sợi tóc của Hắc Long Vương cho hắn chẳng phải là đều có thể lén chiếm lấy.
Hơn mười người của gia tộc Phong Linh đi lên, một tay bọn họ cầm một thiết tệ (tiền bằng sắt) một mặt, một tay cầm một đống vật phẩm trang sức không gian.


Muốn lựa chọn vật phẩm ở trong cửa hàng thì đi lên lĩnh một miếng thiết tệ, mà những người muốn lựa chọn tử kim thạch thì được đưa tặng một vật phẩm trang sức không gian, phỏng chừng ở bên trong còn có một trăm tử kim thạch.


Nhìn thấy cảnh tượng này, Tiếu Ân không ngừng cảm thán, gia tộc Phong Linh này chính là tài đại khí thô (giàu có), một trăm tử kim thạch không ngờ còn đưa tặng một vật phẩm trang sức không gian, nếu đặt ở trên đại lục hoàng kim sợ là đã sớm bị người ta cho là phá gia chi tử.


Nhưng khiến Tiếu Ân cảm thấy vô cùng ngạc nhiên chính là, tuyệt đại đa số người ở nơi này đều lựa chọn thiết tệ một mặt kia, về phần lựa chọn trang sức không gian lại chỉ có lác đác hai ba người.
Jepsen tiến lên, không chút do dự cầm lấy một thiết tệ, sau đó lui lại, thuận miệng hỏi:


- Tiếu Ân các hạ, ngài làm sao không đi lấy?
Tiếu Ân do dự một chút, hỏi:
- Vật phẩm cấp ba rốt cuộc là cái gì? Giá trị như thế nào?
Jepsen sửng sốt, lập tức nhớ tới Tiếu Ân là đến từ một tinh cầu bán phế, lập tức thoải mái, nói:


- Chủng loại của vật phẩm cấp ba có rất nhiều, căn bản là trong khoảng thời gian ngắn căn bản là nói không hết, nếu lấy giá trị mà nói, vậy cũng khó nói, nhiều loại chỉ hơn mười tử kim thạch, nhưng cũng có loại hơn một trăm trở nên.
Tiếu Ân quay đầu kinh ngạc nhìn về phía thiết tệ trong tay Jepsen.


Jepsen cười ha hả, nói:


- Tiếu Ân các hạ, ngài không biết, ở bên trong cửa hàng của gia tộc Phong Linh có rất nhiều dạng vật phẩm đều là hàng không bán, trừ phi đạt được sự đồng ý của người ta, hoặc là người có điều cống hiến cho gia tộc Phong Linh, nếu không cho dù là có tử kim thạch cũng đừng mơ tưởng mua được.


Tiếu Ân lúc này mới giật mình, cười nói:
- Thì ra là thế, tuy nhiên ta cũng không có hứng thú đối với mấy thứ này, cho nên vẫn là lấy tử kim thạch đi.
Ánh mắt của Jepsen lập tức sáng ngời, hắn kéo Tiếu Ân đang muốn đi lên, ngượng ngùng nói:


- Tiếu Ân các hạ, nếu gần đây trong tay ngài có chút eo hẹp (hết "tiền"), thì ta có thể dùng một trăm hai mươi khối tử kim thạch mua lại thiết tệ của ngài.
Tiếu Ân bật cười, gật gật đầu, tiến lên đi tới trước mặt mấy người mặc áo choàng.


Ngay khi Tiếu Ân vươn tay cầm lấy thiết tệ, hắn đột nhiên phát hiện có một ánh mắt đang chăm chú nhìn mình, nhìn theo phương hướng đó đúng là thủ lĩnh ở chỗ này của gia tộc Phong Linh.


Sau khi nhìn thấy ánh mắt của Tiếu Ân, người kia khẽ gật đầu, mặc dù diện mạo bị áo choàng che khuất không thể thấy rõ, nhưng Tiếu Ân vẫn cảm nhận được rõ ràng đối phương muốn biểu đạt một loại thiện ý.


Nói ra cũng kỳ quái, khi Tiếu Ân tới gần những người này không hiểu vì sao cũng có một loại cảm giác thân thiết, tuy nhiên loại cảm giác này cũng không phải là mãnh liệt mà thôi.
Sau khi cầm lấy thiết tệ, Tiếu Ân quay đầu vừa nhìn, trong lòng không khỏi vui mừng.


Thì ra có mấy người lựa chọn tử kim thạch đang mờ mịt nhìn mọi người, rất hiển nhiên, bọn họ và Tiếu Ân giống nhau, đều không rõ ràng lắm giá trị của thiết tệ cho nên mới lựa chọn tử kim thạch, nhưng sau khi nhìn thấy trên cơ bản tất cả mọi người đều lấy thiết tệ, bọn họ mới có chút hối hận.


Mà vừa mới có một người sau khi cầm lấy thiết tệ một mặt liền lập tức thương lượng với người khác, chẳng qua chỉ nói vài ba câu, hai bên cũng đã xác định giao dịch.
Thiết tệ một mặt không ngờ đổi được một trăm năm mươi khối tử kim thạch.


Cho nên những người lựa chọn tử kim thạch sắc mặt càng ảm đạm, ở nơi đó oán trời trách đất.
Tiếu Ân khẽ lắc đầu, đi tới bên cạnh Jepsen đưa thiết tệ qua.


Jepsen quá đỗi vui mừng, hắn cũng không có tiếp nhận thiết tệ, mà trước tiên lấy ra một kiện trang sức không gian trên người, sau đó lấy ra một trăm hai mươi tử kim thạch.
Tiếu Ân giơ tay cản lại, cũng không muốn vật phẩm trang sức không gian của hắn, mà chỉ cầm lấy một trăm viên tử kim thạch.


Jepsen ngẩn người, lập tức nói:
- Tiếu Ân các hạ. Điều này sao có thể.
Tiếu Ân khẽ cười, nói:
- Jepsen các hạ, ta cũng không phải là thương nhân.
Sau khi nhìn thấy vẻ tươi cười trên mặt Tiếu Ân, Jepsen cười mỉm một tiếng, tuy nhiên cũng ầm thầm bội phục đối với Tiếu Ân.


Nếu như Tiếu Ân đến từ một gia tộc giàu có, như vậy tự nhiên là không quá để ý tới hai mươi viên tử kim thạch, nhưng Jepsen lại biết lai lịch của hắn.


Một người đến từ tinh cầu bán phế, trong tay một khối tử kim thạch cũng không có, không ngờ có thể làm ra lựa chọn như vậy, như vậy đã không còn đơn giản rồi.


Cảnh tượng này giữa bọn họ đều bị mọi người nhìn thấy, quả nhiên có đủ các tâm tư, có người hâm mộ Jepsen thật là may mắn, cũng có người có chút khinh miệt hành vi của Tiếu Ân, tuy nhiên bất kể là ai cũng không dám biểu lộ cảm xúc đó ra mặt, bởi vì những người này đã từng nhận thức qua sự lợi hại của Tiếu Ân, đương nhiên sẽ không ngu ngốc đến mức lại chủ động khua lên.


Một lát sau, tất cả mọi người đều đã đạt được thứ mình muốn, người đứng đầu của gia tộc Phong Linh ở nơi này cất cao giọng nói:


- Các vị, Truyền Tống Trận số ba gặp phải không gian chấn động đã bị phá hủy, những Truyền Tống Trận còn lại đồng thời đóng cửa, chờ sau ba ngày mới có thể mở ra. Ở trong thời gian này, mời các vị ở tạm trong thành thị, tất cả ăn ở cơ bản đều miễn phí, hy vọng mọi người có thể chơi vui vẻ.


Mọi người sau khi bàn tán một lát đều rời đi, xem bộ dáng của bọn họ dường như cũng không bất mãn đối với việc này.
Thực ra sau khi trải qua một vụ nổ như vậy, thì cho dù là người của gia tộc Phong Linh lập tức để cho bọn họ đến một cái Truyền Tống Trận khác, chỉ sợ cũng không có mấy người dám đi.


Cho nên sắp xếp như vậy, chính là phù hợp với tâm ý của bọn họ.
Đám người dần dần tản đi, trên cơ bản đều đi vào bên trong tòa thành thị cực lớn kia, mà thành thị này giống như một con quái thú khổng lồ đang mở miệng cắn nuốt tất cả mọi người tiến vào.


Jepsen vẻ mặt vui mừng lôi kéo Tiếu Ân, nói:
- Chúng ta cũng đi vào thôi.
Trên khuôn mặt xấu xí của hắn tràn đầy tươi cười, vui vẻ giống như một gã ăn mày đột nhiên nhặt được một trăm vạn.


Tiếu Ân khẽ lắc đầu, trong lòng càng trở nên tò mò đối với cái được gọi là vật phẩm cấp ba này.
Nhưng đang khi bọn họ muốn đi vào trong thành thị, thì tên thủ lĩnh kia lại đi nhanh lên phía trước, hắn đi tới bên cạnh Tiếu Ân, hơi khom người, hỏi:
- Ma đạo sĩ các hạ tôn kính, xin dừng bước.


Sắc mặt của Tiếu Ân khẽ biến, hắn hồ nghi dừng lại, nếu không phải rõ ràng cảm ứng được thiện ý trên người hắn, Tiếu Ân thật đúng là muốn nghĩ đến những người của gia tộc Phong Linh này đã phát hiện cái bí mật của không gian chấn động kia.


Jepsen liếc mắt thấy Tiếu Ân bối rối, liền chủ động nói:
- Sứ giả Phong Linh tôn kính, xin hỏi có chuyện gì có thể để chúng ta cống hiến sức lực vì ngài sao?
Trong thanh âm của hắn tràn đầy kỳ vọng, giống như cống hiến sức lực cho gia tộc Phong Linh là vinh hạnh lớn lao.


Khuôn mặt của người kia bị áo choàng che khuất, nhìn không thấy vẻ mặt của hắn, tuy nhiên rất hiển nhiên chính là, hắn cũng không có ý muốn nhận sự trợ giúp của Jepsen.
Hắn giống như không nghe thấy lời nói của Jepsen, mà nói với Tiếu Ân:


- Ma đạo sĩ các hạ tôn kính, đối với việc làm chậm trễ hành trình của ngài, gia tộc Phong Linh cảm thấy vô cùng có lỗi, nếu ngài có điều gì cần gia tộc Phong Linh hỗ trợ hoàn toàn có thể nói với chúng ta.


Tiếu Ân trầm ngâm một chút, đề nghị của đối phương nếu nói không động tâm chút nào đó căn bản là gạt người, nhưng ở dưới tình huống như vậy Tiếu Ân cũng sinh cảnh giác, thà rằng phụ lòng tốt của đối phương cũng không dám đưa ra yêu cầu đặc thù gì.


- Sứ giả Phong Linh các hạ, ý tốt của ngài ta xin tâm lĩnh, tuy nhiên bỉ nhân (kẻ hèn này) tạm thời còn không cần trợ giúp gì.
Tiếu Ân cố sức thành khẩn nói.
Người kia khe khẽ thở dài, dường như là cảm thấy tiếc nuối, nói:


- Được rồi, sự cao ngạo của ngài giống như chúng ta đã biết, tuy nhiên ta vẫn giữ lại câu nói kia, chỉ cần ngài nguyện ý, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm một vị sứ giả Phong Linh tìm sự trợ giúp.
Dứt lời, hắn hướng về Tiếu Ân gật đầu một cái, xoay người mà đi.


Về phần vẻ mặt tươi cười lấy lòng của Jepsen lại bị hắn trực tiếp không nhìn.
Sau khi thấy những người này cũng đã đi vào trong thành, vẻ mặt lấy lòng của Jepsen lập tức được thay bởi vẻ mặt khó tin.
- Tiếu Ân các...
- Ngài có thể gọi ta là Tiếu Ân.


Tiếu Ân khẽ phất tay, cắt ngang lời nói của hắn, nói:
- Rất xin lỗi, ta cũng không yêu thích gì đối với xưng hô các hạ này.
Jepsen hơi sửng sốt, sau đó tươi cười lộ vẻ hiểu ý, đây là tươi cười vui vẻ thực sự, lộ ra một cỗ hương vị chân thành.


- Được rồi, Tiếu Ân, ngươi bằng hữu này ta giao định rồi.
Jepsen tùy tiện nói:
- Ngươi có biết vừa rồi đã bỏ lỡ cơ hội tốt như thế nào không?
Tiếu Ân chậm rãi nói:
- Ta chỉ biết là, vô sự xum xoe, không gian tức đạo (không có chuyện mà ra vẻ nịnh bợ thì không gian cũng là trộm).


Jepsen lập tức mở to hai mắt nhìn, thật lâu sau, hắn cười khổ nói:
- Cái này… Thực ra ngươi hiểu biết rất ít về bộ tộc Phong Linh, danh dự của bọn họ luôn rất tốt, là một trong những chủng tộc giữ lời hứa nhất trong vũ trụ, cũng là một chủng tộc vô cùng yêu hòa bình.


Trong lòng của Tiếu Ân mơ hồ có điều cảm ứng, tập tính của chủng tộc này dường như có chút quen thuộc, nhưng đáng tiếc chính là, trong khoảng thời gian ngắn hắn lại không nghĩ ra rốt cuộc đã gặp qua loại chủng tộc tương tự.


Chẳng qua vừa rồi người kia nói cái gì cao ngạo, đây cũng thực sự là đã rất coi trọng hắn rồi.
Trong khoảnh khắc hai mắt của Jepsen tràn đầy nghi hoặc, nói:


- Thật sự là kỳ quái nha, chủng tộc này tuy rằng yêu hòa bình, nhưng cũng là một chủng tộc không dễ tiếp xúc nhất, bọn họ vì sao lại có vài phần kính trọng đối với ngươi nhỉ?
Tiếu Ân nhún vai, vấn đề này thì chỉ có đi hỏi ông trời rồi.


Suy nghĩ một lát, Jepsen vẫn như trước không nghĩ ra được rõ ràng, hắn dậm chân mạnh một cái, từ trên đầu nhổ xuống một sợi tóc, nói:
- Tiếu Ân, đây là tóc của ta, chỉ cần sử dụng ma pháp trận tăng phúc tiến hành kết nối, ngươi bất cứ lúc nào cũng có thể liên hệ với ta.


Tiếu Ân nhận lấy, trong lòng cực kỳ hâm mộ năng lực đặc thù của chủng tộc này, chẳng những có được năng lực truyền thừa tri thức, hơn nữa còn có loại phương thức thông tin quỷ dị này.
- Jepsen, ngươi sử dụng cái này có thể liên hệ với ta không?


- Đương nhiên, đây là một đạo cụ liên hệ hai chiều.
Jepsen cười ha hả, nói:
- Chẳng qua điều kiện đầu tiên là, một bên nào đó phải đạt tới cảnh giới ma đạo sĩ mới có thể sử dụng.
Tiếu Ân khẽ gật đầu, thật cẩn thận cất sợi tóc này đi.
Jepsen vỗ vỗ bả vai Tiếu Ân, nói:


- Chúng ta bây giờ đi vào thôi.
Hai người sóng vai đi vào bên trong thành thị, Jepsen hiển nhiên là khách hàng quen của nơi này, hắn vừa đi vừa chậm rãi giới thiệu.


Ở bên trong thành thị này, có các loại cửa hàng lấy đơn vị là vạn để tính, tuy nhiên trong đó có ba phần đều là sản nghiệp của gia tộc Phong Linh.


Những sản nghiệp này chủ yếu tập trung ở phương diện ăn ở, du ngoạn và tiêu phí. Đương nhiên, ở nơi này cửa hàng có được vật phẩm tốt nhất, đầy đủ nhất cũng thuộc về gia tộc Phong Linh.


Chẳng qua, những thứ bán ra ở nơi này ngoại trừ một ít vật phẩm thông thường nhất là sử dụng tử kim thạch để mua, đại đa số vật phẩm đều cần dùng thiết tệ mà Tiếu Ân vừa nhìn thấy mới có thể đổi được.


Đương nhiên, thiết tệ cũng phân thành mấy cấp bậc, thứ có thể đổi cũng không giống nhau, nhưng đối với đám người Jepsen mà nói, vật phẩm mà thiết tệ cấp ba có thể đổi được đã đủ để cho bọn họ vô cùng hài lòng.
Sau khi đi dạo vài vòng, Tiếu Ân dò hỏi:


- Jepsen, ngươi rất quen thuộc đối với nơi này nha.
Jepsen tự hào nói:
- Ta ở trong này gần hai mươi năm, địa phương hẻo lánh hơn nữa cũng đi qua vô số lần, đương nhiên là quen thuộc.
- Hai mươi năm? Chẳng lẽ ngươi không về qua nhà sao?
Tiếu Ân kinh ngạc hỏi.
Sắc mặt của Jepsen buồn bã, thở dài:


- Ta có nhà nhưng khó quay về.
Dừng một chút, hắn lắc đầu nói:
- Không nói chuyện này nữa, hay là chúng ta đến cửa hàng tổng hợp lớn nhất ở nơi này đi, nơi đó hẳn là có rất nhiều thứ tốt.
Tiếu Ân há miệng thở dốc, đè ép câu hỏi vừa tới miệng xuống.


Mỗi nhà đều có một quyển kinh khó niệm (vấn đề khó nói), với thực lực trước mắt của Tiếu Ân căn bản là không có khả năng trợ giúp gì cho hắn, cho dù hỏi cũng chỉ là thêm buồn bực mà thôi.


Tiếu Ân theo Jepsen đi về phía trung tâm của thành thị, ở nơi đó có một cây đại thụ che trời cực lớn. Tiếu Ân ngẩng đầu nhìn, thấy được mây mù vờn quanh nhưng không nhìn thấy ngọn của đại thụ.


Ở phía trên của gốc đại thụ này có vô số phòng nhỏ, mỗi một phòng nhỏ này lại đại biểu cho một cửa hàng nho nhỏ. Trong những phòng nhỏ này đại đa số cũng không có người trông coi, thế nhưng lại trưng bày rất nhiều các loại vật phẩm khác nhau. Nếu có người nhìn trúng, có thể lưu lại tử kim thạch tương ứng, thiết kế đặc thù bên trong sẽ chuyển vật đó ra.


Phương thức này khiến Tiếu Ân cảm thấy thú vị, hắn cũng không hỏi nếu có người mạnh mẽ trộm lấy thì sẽ có hậu quả gì, bởi vì nghĩ lại thực lực của gia tộc Phong Linh nắm giữ là đã có thể đoán được tám chín phần mười.


Sau khi nhìn thấy những thứ bên trong, Tiếu Ân quả thật là mở rộng tầm mắt.
Những thứ trong đó phong phú phức tạp, thiên thạch lớn đến trên trăm tấn, kim thêu nhỏ như sợi tóc, có thể nói có đủ mọi thứ.


Trong đó Tiếu Ân thậm chí còn phát hiện một cửa hàng do người của bộ tộc American mở, chủ nhân của gian cửa hàng này tương đối quen thuộc với Jepsen. Hai người thì thầm hàn huyên cả nửa ngày, lúc này mới tách ra, tuy nhiên ở trong gian cửa hàng này, Tiếu Ân thấy được một ít sợi tóc đã trải qua xử lý đặc thù.


Dựa theo giới thiệu trên đó, trên những sợi tóc này đã không còn ấn ký của chủ nhân ban đầu, chỉ cần đánh ấn ký của bản thân vào trong đó liền có thể có được công hiệu giống như sợi tóc của bộ tộc American, được cho là công cụ thông tin liên lạc tốt nhất trong vũ trụ.


Tiếu Ân có chút thích thú với thứ này, tiện tay cầm lấy mười sợi, nhưng không nghĩ tới chính là, đối phương không ngờ sống chết cũng không chịu nhận tử kim thạch của hắn, cuối cùng đành phải thôi.


Hai người kết bạn mà đi, ở trong đại thụ vô cùng vô tận có được vô số phân nhánh này tìm kiếm thứ mình cần.
Nhưng sau khi đi nửa ngày, Tiếu Ân thất vọng phát hiện, hai dạng bảo bối mà mình muốn tìm không ngờ đều không thấy bóng dáng.


Mơ hồ, Tiếu Ân có một loại dự cảm, hai vật này có lẽ ở trong mắt của Hắc Long Vương cũng không tính là gì, nhưng đối với người thường mà nói, cũng là bảo bối khó gặp giống như quyển trục Quang Minh thần vực, cho nên nếu ở trong này tiếp tục tìm kiếm, chỉ sợ căn bản là không thể tìm được.


- Tiếu Ân, ngươi lần này đến đây rốt cuộc là muốn tìm cái gì vậy?
Jepsen rốt cuộc không kìm nổi dò hỏi:
- Nếu ngươi có thể nói cho ta biết một chút, có lẽ ta có thể giúp được gì đó.


Loại lời nói hỏi trực tiếp mục đích đến của đối phương này rất dễ khiêu khích hiểu lầm. Nếu như không phải đã ở cùng Tiếu Ân trong thời gian tương đối dài, hơn nữa đã qua nửa ngày mà Tiếu Ân thủy chung cũng không biểu hiện ra hứng thú rõ ràng đối với bất cứ vật phẩm gì, thì hắn cũng sẽ không hỏi thẳng ra như vậy.


Tiếu Ân suy xét một lát, nói:
- Ta muốn tìm một ít ma pháp trận đồ.
- Ma pháp trận đồ? Ngươi tìm thứ đó làm gì?
Jepsen khó hiểu nói:
- Học tập ma pháp trận đồ cũng không dễ dàng, lại cần thời gian vô cùng nhiều, chỉ sợ sẽ trì hoãn…


Hắn đột nhiên dừng lại không nói, suy nghĩ một chút rồi gật gật đầu, nói:
- Được rồi, ta dẫn ngươi đi.
Tiếu Ân âm thầm cười khổ, biết hắn nghĩ tới tuổi tác của mình cho nên mới hiểu lầm.


Jepsen không hổ là lão nhân đã sống ở nơi này hai mươi năm, không lâu sau đã dẫn Tiếu Ân vào trong một nhà gỗ cực lớn.


Gian nhà gỗ này được xây dựng ở trên thân cây đại thụ, tự nhiên hơn xa những nhà gỗ xung quanh. Hơn nữa người phụ trách bán hàng ở nơi này đều là thiếu nữ mỹ lệ trong nhân tộc, nhìn qua cực kỳ thích mắt vừa lòng.


- Nơi này là địa phương buôn bán trận đồ lớn nhất trong thành thị, ngay cả ma pháp trận đồ của thượng cổ Truyền Tống Trận cũng có. Chẳng qua một ít trận đồ đặc biệt trân quý không chỉ là cần tử kim thạch, mà là cần thiết tệ cao cấp để mua.


Jepsen nhẹ nhàng vỗ vỗ vai của Tiếu Ân, chỉ chỉ vật phẩm trang sức không gian của hắn, nói:
- Ngươi ở chỗ này từ từ chọn, ta đi ra ngoài trước mua một ít vật phẩm hữu dụng.
Tiếu Ân cảm kích thích hướng về phía hắn mỉm cười, nhìn theo vị bằng hữu nhiệt tình này rời đi.


Diện tích của căn nhà gỗ này khoảng chừng hai trăm mét vuông, hơn nữa được chia làm năm tầng, từ điểm này có thể thấy được, cây đại thụ ở trung tâm thành thị này rốt cuộc khổng lồ đến mức nào.


Đồng dạng, ở bên trong năm tầng này, không ngờ phủ đầy ma pháp trận đồ, hơn nữa đều là phiên bản thu nhỏ, đủ để khiến bất luận một người yêu thích ma pháp trận đồ vui mừng không ngớt.


Trong nhà gỗ vô cùng trống trải, chỉ là ở trên vách tường bày đặt giới thiệu và mô hình thu nhỏ vô số lần của trận đồ. Phía dưới mỗi một trận đồ đều có một quyển ma pháp lục thư giới thiệu cách sử dụng, chỉ cần sử dụng lực lượng tinh thần quét hình một chút, liền có thể biết biết công dụng và tài liệu cơ bản của ma pháp trận treo trên vách tường.


Tiếu Ân đi một vòng ở tầng thứ nhất, đã nhìn thấy đủ loại ma pháp trận đồ, có thể nói là bao hàm toàn diện.
Trận đồ của tầng một này rõ ràng không phải là mặt hàng cao cấp gì, đa số đều quan hệ mật thiết với cuộc sống của các chủng tộc.


Ví dụ như ma pháp trận chứa đựng với nhiệt độ thấp cùng loại với tủ lạnh, ma pháp trận nhiệt độ cao có thể điều chỉnh nhiệt độ giống như lò nướng.


Ở trong này, Tiếu Ân có thể tìm được tất cả các ma pháp trận đồ có tác dụng cùng loại với đồ diện gia dụng của thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đáng tiếc chính là, mục tiêu của Tiếu Ân cũng không ở đây. Sau khi nhìn một lát, cuối cùng hắn đi lên tầng thứ hai.