-Quyết đấu?
Đám người Feilide vội vàng chạy tới đây, nghe thấy hai chữ này, đầu nhất thời lớn ra
Nếu như sự thực đúng như lời Tiếu Ân nói, vậy Tiếu Ân giết chết Holyfield, cũng không có ai dị nghị cả
Mặc dù sau ngày hôm nay, Tiếu Ân nhất định sẽ bị đế quốc Sư Tâm đuổi giết, nhưng giết chết đối thủ khi quyết đấu, hắn quả có quyền lực đó
-Ngươi, đánh lén…
Holyfield vừa mới nói ra hai chữ, liền cảm thấy yết hầu đau đớn, đại kiếm của Tiếu Ân đã dè vào yết hầu của hắn, trên yết hầu đã xuất hiện một tia máu
Thông minh như Holyfield tự nhiên không dám nói năng gì tránh chọc giận Tiếu Ân, nếu một kiếm này thực sự chém ra, dù sau này gia tộc có mà báo thù cho hắn, cái được cũng không bù đắp nổi cái mất
-Pháp sư Tiếu Ân
Feilide tiến lên trước một bước nói:
-Chỗ này không phải đấu trường quyết đấu, trước hết ngài hãy để vương tử Holyfield đứng lên đã
-Để hắn đứng lên?
Tiếu Ân kinh ngạc hỏi:
-Đại tát mãn Feilide, nếu như hắn ở vị trí của ta, ngài tin hắn sẽ để ta đứng lên sao?
Feilide nhất thời nghẹn lời
Lâm Khắc đột nhiên tiến lên, âm hàn nói:
-Pháp sư Tiếu Ân, ngươi thực sự chiến thắng trong cuộc quyết đấu với vương tử Holyfield sao?
-Đương nhiên
Tiếu Ân dõng dạc nói
-Nói bậy
Hai mắt Lâm Khắc mở lớn nói:
-Vương tử Holyfield là một vị kỵ sỹ ma thú, nếu như công bằng chiến đấu, vậy vật cưỡi kim mao sư vương của hắn ở đâu?
Tất cả mọi người nhìn về phía này, ánh mắt trở nên không thân thiện
Tiếu Ân nghiêng đấu cười híp mắt nói:
-Tiên sinh Lâm Khắc, ngài là một vị tát mãn?
-Đúng
Lâm Khắc ngẩng đầu nói:
-Ta là một chiến tranh tát mãn
-Ngài là chiến tranh tát mãn nhỉ, vậy nếu để ngài quyết đấu với một vị kỵ sỹ ma thú có vật cưỡi là ma thú cấp 5 kim mao sư vương của bộ tộc hoàng kim, ngài sẽ chiến thắng sao?
Lâm Khắc sửng sốt, chần chờ một chút nói:
-Tại sao ta phải quyết đấu với kỵ sỹ ma thú?
Tiếu Ân cười hắc hắc nói:
-Các vị, vương tử Holyfield có vật cưỡi là ma thú cấp 5 thuộc hoàng kim bộ tộc, nhưng ta chỉ là một nhất tinh ma pháp sư nho nhỏ mà thôi. Nếu như chờ hắn thả vật cưỡi ra, chuẩn bị tốt mọi chuyện, vậy ta xin hỏi, đó còn gọi là quyết đấu nữa không, hay gọi là cuộc chém giết đơn phương?
Đám người Feilide nhìn nhau, bọn họ không thể không thừa nhận. Mặc dù Tiếu Ân nói có chút cưỡng từ đoạt lý nhưng không ai có thể phủ nhận, chuyện hắn nói là chuyện thật
Tiếu Ân đề cao âm thanh, nói:
-Holyfield nếu như muốn làm anh hùng, vậy hắn nên cưỡi kim mao sư vương tìm đại tát mãn Dida quyết đấu, nhưng hắn ỷ vào vật cưỡi lại tìm tới một nhất tinh ma pháp sư nho nhỏ như ta để quyết đấu
Tiếu Ân cười hắc hắc nói:
-Ta rất nghi ngờ phẩm chất kỵ sỹ của hắn, không biết hắn có giống như Harrison dám đối mặt với Yidikalun mà không hề sợ hãi hay không, hay hắn chỉ là kẻ bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Mặc dù Tiếu Ân không nói nhiều lắm, nhưng mỗi cá nhân nghe hắn nói, có cảm thụ khác nhau.
Thú nhân cử hành quyết đấu, kỳ thực phần lớn là do xúc động, không cân nhắc tới thực lực của song phương, có công bằng hay không
Nhưng giờ phút này bị lời lẽ bén nhọn của Tiếu Ân đề tỉnh, trong lòng bọn họ xuất hiện ý niệm, cuộc quyết đấu có được tính là công bằng không?
Trong mắt Holyfiled tràn ngập lửa giận, nếu như ánh mắt có thể giết người, chỉ sợ Tiếu Ân đã sớm bị băm làm vạn mảnh, nhưng từ đấu tới cuối, hắn không có mất đi lý trí, mặc dù bị Tiếu Ân mắng rất thảm, nhưng hắn không dám nhúc nhích
Feilide cười khổ một tiếng nói:
-Pháp sư Tiếu Ân, quyết đấu là vấn đề riêng của hai người. Nếu gọi là quyết đấu, tự nhiên sẽ không hạn chế thực lực của đôi bên
-Ngài nói, chúng ta có thể dùng mọi thủ đoạn?
-Đúng
-Tốt, vậy ta thừa dịp hắn chưa kịp triệu hồi ma thú, đánh chết hắn, cũng được coi là một thủ đoạn đó chứ
Feilide kinh ngạc há to miệng, hắn cảm thấy mình có vài phần thất bại
Lâm Khắc vừa mới tiến lên trước một bước, cách Tiếu Ân khoảng năm thước
Tiếu Ân cười lạnh một tiếng, cổ tay rung lên, vết thương trên yết hầu của Holyfield lớn thêm một chút
Lâm Khắc vội vàng lui về phía sau một bước nói:
-Tiếu Ân, ngươi không nên làm chuyện điên rồ. Nếu như ngươi thương tổn vương tử Holyfiled, đế quốc Sư Tâm sẽ không bỏ qua cho ngươi
Sắc mặt đám người Holyfiled ngưng trọng lên, trên người bọn họ chậm rãi dâng lên sự khẩn trương, mấy pháp sư và tát mãn đã thủ thế. Nếu như Holyfiled không phải đang bị cầm giữ, chỉ sợ bọn họ đã xuất thủ cứu người
Trong lòng Tiếu Ân thầm than một tiếng, có một quốc gia làm chỗ dựa, quả nhiên là tốt hơn nhiều
Nhìn tình thế là biết, nơi này không có người đứng về phía mình
Song ngoài sự mong đợi, Bảo Mạn nhanh chóng tiến lên, ngăn trước mặt Tiếu Ân nói:
-Các vị, ta tưởng nếu song phương quyết đấu, hơn nữa đã phân thắng bại, thế thì chúng ta không nên can thiệp vào kết quả này
Đám người Feilide hai mặt nhìn nhau, bọn họ nhìn Bảo Mạn, trong ánh mắt tràn ngập vẻ hồ nghi
Mặc dù Tiếu Ân là khách quý của gia tộc Berwick, nhưng vì người này mà đắc tội với cả đế quốc Sư Tâm, thậm chí với cao tầng của đế quốc Lang Nhân, lão gia hỏa này chẳng lẽ điên rồi sao?
Klee và Arack liếc mắt nhìn nhau, bọn họ im lặng tiến lên đứng sau lưng Bảo Mạn
Thành viên của gia tộc Berwick ở đế đô lấy hành động thực tế để chứng minh, bọn họ thể hiện rõ lập trường của mình
Mắt Tiếu Ân hơi động, hắn không biết tại sao Bảo Mạn lại nghĩ như thế, nhưng giây phút này trong lòng hắn vô cùng kích động
Nếu như Harrison ở đây, hắn tin tưởng, bằng hữu lang nhân này của mình không do dự gì sẽ đứng về phía mình. Nhưng Bảo Mạn, Klee, Arack, không có giao tình thâm hậu với hắn như thế
Có thể khiến bọn họ dứt bỏ mọi chuyện, không tiếc đắc tội với tầng lớp cao tầng của đế quốc, ủng hộ mình, chỉ cần nghĩ cũng biết phải có bao nhiêu dũng khí
Feilide nhíu máy, hắn trầm giọng nói:
-Bảo Mạn, ngươi đã cân nhắc kỹ chưa?
Bảo Mạn cười ngạo nghễ nói:
-Ta đương nhiên đã cân nhắc rõ, Tiếu Ân là khách của Harrison, là huynh đệ của Harrison, cũng là thành viên của gia tộc Berwick, nếu như các ngươi động vào hắn,.. phải giẫm qua người của ta!
Một cảm giác ấm áp chậm rãi xuất hiện trong lòng Tiếu Ân, khóe miệng hắn mỉm cười, mặc kệ Bảo Mạn vì nguyên nhân gì, nhưng Tiếu Ân hoàn toàn bị lời nói của lão đả động
Ngay cả sư phụ của hắn, ma pháp sư Maren khi đối mặt với sự uy hϊế͙p͙ của gia tộc Leyden cũng không nói những câu khẳng khái như vậy. Nếu như nói hắn không động lòng, thì hắn quả là sinh vật lãnh huyết
-Holyfiled, nếu như ngươi đáp ứng ta, không triệu hồi kim mao sư vương, ta cho ngươi cơ hội quyết đấu công bình lại
Tiếu Ân thu hồi đại kiếm lại, đột nhiên cao giọng nói. Holyfiled đang nằm cười lạnh một tiếng nói:
-Pháp sư Tiếu Ân, ta mượn lại câu nói của ngài, tại sao ngài không đi khiêu chiến đại tát mãn Dida?
Mặc dù không khí đang khẩn trương, nhưng mọi người đều mỉm cười
Khiêu chiến đại tát mãn Dida?
Đó là chuyện cười
Dù là ma thú cấp năm kim mao sư vương, hay nhất tinh ma pháp sư, trong mắt đại tát mãn Dida căn bản không khác gì nhau, chỉ giống như một con kiến hôi bình thường mà thôi, chỉ cần lão vẫy tay, là khiến bọn họ biến thành mây khói
Nhưng biểu hiện của Holyfield lại khiến mọi người ngạc nhiên, vốn tưởng hắn chỉ biết khi dễ kẻ yếu hoặc tham sống sợ chết, nhưng giờ phút này dưới lợi kiếm của Tiếu Ân, hắn vẫn can đảm nói những câu trào phúng, hơn nữa không lập tức đồng ý để thoát khỏi hiểm cảnh như những người khác.
Biểu hiện xuất sắc như vậy khiến mọi người thay đổi cách nhìn về hắn, mặc dù tư thế của hắn lúc này không đẹp mắt, có chút chật vật, nhưng ánh mắt mọi người nhìn hắn rõ ràng đã có sự thay đổi
Tiếu Ân mỉm cười nói:
-Nếu ta không cho người chiếm tiện nghi, tự nhiên ta cũng không thể chiếm tiện nghi của ngươi. Cho nên trong cuộc quyết đấu với ngươi, ta sẽ không sử dụng ma pháp
Mọi người ở xung quanh xôn xao lên, kỵ sỹ và học đồ cấp pháp sư quyết đấu với nhau, có lẽ còn có thể dựa vào lực lượng và tốc độ để kỵ sỹ thủ thắng, nhưng nếu kỵ sỹ quyết đấu với ma pháp sư chính thức tinh thông Phong Tường Thuật, thì căn bản là đi tìm chết. Nhưng Tiếu Ân hứa hẹn, hắn không dùng ma pháp …
Ma pháp sư chiến đấu với kỵ sỹ, lại không dùng ma pháp? Điều này dường như còn khó tin hơn cả chuyện kỵ sỹ ma thú không dùng ma thú
-Ngươi nói cái gì?
Holyfield bị mê hoặc, hắn dùng ánh mắt ngu ngốc nhìn Tiếu Ân
-Ta nói, ta không dùng ma pháp
Tiếu Ân nói từng chữ, ánh mắt của hắn vô cùng chăm chú
-Không được
Bảo Mạn lập tức nói:
-Tiếu Ân, ngươi nói đùa đúng không?
-Ta không có nói đùa
Tiếu Ân chăm chú nói
-Không được
Bảo Mạn kiên quyết từ chối:
-Nếu vạn nhất ngươi xảy ra chuyện …. Đến khi Harrison đi ra, ta phải giải thích thế nào với hắn
Bảo Mạn vốn muốn nói, ta phải giải thích với sư phụ của ngươi như thế nào, nhưng nghĩ đến chuyện Tiếu Ân không muốn tiết lộ thân phận, tại thời điểm mấu chốt, lão đổi thành Harrison
Lão sở dĩ giúp Tiếu Ân, là do lão kiến thức được kỹ thuật thần kỳ của kí ức thạch, giống như đại tát mãn Dida, tin Tiếu Ân là truyền nhân của đại nhân vật.
Đại nhân vật đó có thực lực cao thâm khó lường, đường nói là vương tử của đế quốc Sư Tâm, dù cả đế quốc Sư Tâm cũng chưa chắc dám trêu chọc nhân vật đó.
Ôm hy vọng muốn giao hảo với Tiếu Ân, lấy lòng vị đại nhân vật kia, nên Bảo Mạn mới thay đổi thái độ, kiên trì ủng hộ Tiếu Ân. Nếu không, chỉ dựa vào giao tình giữa Tiếu Ân và Harrison, tuyệt đối lão không lấy lợi ích của cả gia tộc ra làm trò đùa
Tiếu Ân cảm kích gật đầu với Bảo Man, nói:
-Ngài yên tâm, ta có biện pháp
Nói xong, hắn quay đầu nói với Holyfield:
-Ngươi cũng biết, ta là một ma pháp sư, một khi không sử dụng ma pháp, thực lực sẽ suy giảm nhiều
Khi hắn nói tới đây, trong lòng mọi người đều nghĩ, không sử dụng ma pháp, thực lực của ma pháp sư không phải là suy giảm lớn, mà là giống như lão hổ mất hết nanh vuốt, không còn thực lực gì cả
Hai tay Tiếu Ân cầm đại kiếm nói:
-Bản thân ta không dùng ma pháp, nhưng ta có thể dùng đạo cụ ma pháp để thi triển ma pháp
Holyfield do dự, hắn hỏi:
-Bao gồm cả ma pháp nổ mạnh kia sao?
-Không, ngươi có thể yên tâm
Tiếu Ân cười nói:
-Thanh kiếm của ta chỉ thi triển được ma pháp cấp 2 Phong Nhận Thuật, trừ ma pháp đó ra, ta cam đoan, không dùng tới ma pháp công kích thứ hai
Đại kiếm của hắn hạ xuống, nhẹ nhàng chỉ vào áo giáp trên người Holyfield, nói:
-Trên áo giáp của ngươi có khắc ma pháp phòng hộ cấp 2, chắc chắn có thể chống lại được ma pháp công kích Phong Nhận Thuật, nhưng nếu như ngươi bị bảo kiếm của ta chém trùng, trừ khi ngươi dùng ma pháp phòng hộ cấp 5, nếu không chắc chắn không ngăn cản được công kích vật lý
Holyfield cười lạnh một tiếng nói:
-Ngươi yên tâm, nếu như dưới tình huống ngươi không sử dụng ma pháp, ta còn bị kiếm của ngươi chém trùng, vậy không cần ngươi động thủ, ta tự mình sẽ nhận thua
Nói ra câu này, có thể thấy được vương tử Sư Tâm rất có tự tin vào vũ kỹ của mình
Tiếu Ân cười ha ha, nói:
-Tốt, một lời đã định
-Một lời đã định
Tiếu Ân thu hồi trường kiếm, cười dài nhìn hắn
Holyfield đứng lên, hắn lạnh lùng nhìn Tiếu Ân, khom người với Feilide nói:
-Đại tát mãn Feilide tôn kính, ta, Holyfield xin được tiến hành quyết đấu với Tiếu Ân.
Dừng một chút, hắn bổ sung nói:
-Không dùng ma thú, không dùng ma pháp, chỉ được mang theo đạo cụ ma pháp
Feilide yên lặng gật đầu, mới vừa rồi Tiếu Ân và Feilide nói chuyện, bọn họ cũng nghe rõ, tự nhiên biết được ước định trong đó
Nhẹ nhàng vung tay, Feilide nói:
-Tốt, ta cho phép các ngươi tiến hành quyết đấu, địa điểm, ngay phía dưới đại quảng trường
Tin tức rất nhanh được truyền đi, khiến mấy vạn người đang đứng xung quanh hưng phấn kêu gào
Kỵ sỹ ma thú và ma pháp sư quyết đấu với nhau, lực hấp dẫn đủ để thu hút mọi người, hơn nữa trận quyết đấu này lại tiến hành theo cách thức hoàn toàn mới mẻ
Kỵ sỹ ma thú không cưỡi ma thú, ma pháp sư không dùng ma pháp. Chẳng lẽ bọn họ muốn giống như chiến sỹ, dùng nắm tay và binh khí của mình để quyết đấu
Mặc dù tất cả mọi người đều biết, trên thế giới có tồn tại đạo cụ ma pháp, nhưng đối với người bình thường mà nói, loại đồ vật đó quá mức trân quý, căn bản bọn họ không thể với tới
Tiếu Ân và Holyfield đi theo Bảo Mạn và Lâm Khắc tới phía dưới đại quảng trường
Nơi này là kiến trúc lớn nhất của đế đô, cũng thường xuyên diễn ra một ít tiết mục máu tanh, thậm chí đánh nhau tới mức thịt nát xương tan cũng thường xảy ra. Nhưng quyết đấu giữa ma pháp sư và kỵ sỹ ma thú thì lại lần đầu xảy ra
Bình thường chiến đấu thuộc cấp bậc này phải có đấu trường chuyên môn mới có thể tiến hành, bởi vì uy lực của ma pháp cực kỳ cường đại, phòng ngự ở bốn phía đối với ma pháp sư và ma thú căn bản không có nhiều tác dụng
Nếu như không phải Tiếu Ân nói, binh khí hắn sử dụng chỉ thi triển được ma pháp cấp 2 Phong Nhận Thuật, hơn nữa còn cam đoan không có ma pháp công kích thứ hai, thì trận đấu hôm nay chắc chắn không thể cử hành ở đây
Khi Tiếu Ân và Holyfield xuất hiện dưới đại quảng trường, bốn phía truyền tới những tiếng hò reo, nhưng khiến Tiếu Ân kinh ngạc đó là, phần lớn những người này đều ủng hộ mình
Hắn sửng sốt một lúc, sau đó mới hiểu ra, hắn giữ vai trò phụ trong màn trình diễn của Harrison, nên hắn cũng được bình dân ủng hộ. Mà Holyfield là vương tử của đế quốc Sư Tâm, là người của quốc gia khác nên hắn không được sự ủng hộ của bình dân. Vừa bước lên đài, Holyfield trở nên cực kỳ bình tĩnh
Hắn chậm rãi tiếp nhận từ người hầu một thanh đại kiếm, nhưng chiều dài của thanh kiếm này còn dài hơn cả thanh kiếm của Tiếu Ân
Tiếu Ân liếc mắt nhìn thanh kiếm, ánh mắt của hắn hơi thu lại, nói:
-Binh khí ma pháp?
-Đúng
Holyfield không hề giấu giếm nói:
-Giống với vũ khí trong tay ngươi, đây là ma pháp kiếm, nhưng ma pháp thi triển ra không phải Phong Nhận Thuật mà là Tê Liệt Thuật
Tiếu Ân khẽ gật đầu. Tê Liệt Thuật là một ma pháp cấp 2 vô cùng hữu dụng, một khi được gia trì vào binh khí, chỉ cần tạo một vết thương nhỏ trên người đối phương, sẽ khiến thân thể của đối phương bị tê liệt
Đối với chiến sỹ tinh thông vũ kỹ, hiệu quả của Tê Liệt Thuật hơn xa Phong Nhận Thuật và Tật Phong Thuật
Phía Holyfield có ba người hầu, trong tay mỗi người cầm một kiện vật phẩm
Ngoài áo giáp trên người, còn có một đôi giày da, một cái mũ giáp và một cái nhẫn. Chỉ cần nhìn năng lượng dao động trên những thứ đó, là biết chúng đều là đạo cụ ma pháp
Mọi người ở trên đài cao, đều là nhừng người biết hàng, không khỏi thở dài
Tên vương tử Sư Tâm này dùng toàn đồ xa xỉ, đã là kỵ sỹ ma thú, lại còn có nhiều đạo cụ ma pháp. Mặc dù những đạo cụ đó nhiều nhất chỉ là ma pháp cấp 3, nhưng không hề có chút thua kém so với trang bị của ma pháp sư chính thức bình thường.
Trong lúc nhất thời, khuôn mặt của Lâm Khắc hiện lên vẻ tươi cười đắc ý. Nhưng cũng may đối phương có thân phận đặc thù, nếu không cũng không có nhiều đồ tốt như vậy
Đứng ở phía đối diện, Bảo Mạn nhíu mày, có chút lo lắng
Holyfield có thể chuẩn bị nhiều đồ tốt như vậy, là do hắn là một kỵ sỹ, tự nhiên sẽ có nguyên một bộ trang bị ma pháp dành cho kỵ sỹ
Nhưng Tiếu Ân thì khác, hắn chỉ là một ma pháp sư, mặc dù không biết vì sao hắn có ma pháp kiếm, nhưng Bảo Mạn biết, ma pháp bào không thể chống đỡ được công kích của binh khí ma pháp
Nhưng còn không chờ hắn quay đấu lại thương nghị với Tiếu Ân, đột nhiên bốn phía truyền đến những tiếng thở dài
Bảo Mạn nhìn lại, ngay cả người có định lực như lão, giây phút này cũng muốn bất tỉnh
Chỉ thấy Tiếu Ân lấy ra từ trong vòng cổ không gian một đống vật phẩm, đám vật phẩm đó bao gồm một bộ áo giáp, một cây đoản cung, một túi tiễn, một cây chủy thủ, còn có hai chiếc nhẫn, so ra còn hơn Holyfield
Tiếu Ân chậm rãi mặc áo giáp trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, tay cầm đoản cung, lưng đeo túi tiễn, khoa chân múa tay một chút, sau đó dắt chủy thủ vào trong bắp chân
Từ lúc này, toàn thân Tiếu Ân được bao phủ trong một đống kim loại, không lộ ra phần da thịt nào cả
Miệng Bảo Mạn càng ngày càng mở lớn, cho tới giờ lão chưa từng thấy vị ma pháp sư nào có nguyên một bộ trang kỵ dành cho kỵ sỹ. Điều này, dù là tát mãn hay ma pháp sư, đều là chuyện không thể Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Lão chậm rãi, cẩn thận nhìn bộ trang bị của Tiếu Ân, cảm ứng được trên đó truyền ra năng lượng ma pháp mạnh mẽ, lão liền biến sắc, bởi vì lão phát hiện, không chỉ có bộ áo giáp có gia trì ma pháp, kể cả chủy thủy và đoản cung thậm chí cả túi tên cũng gia trì ma pháp
Nếu như Holyfield lấy ra bộ trang bị ma pháp đã khiến mọi người sợ hãi than, còn Tiếu Ân bày ra bộ dáng này, đủ để cho nhất tinh ma pháp sư bình thường nhảy lầu tự sát
-Người thủ hộ lui ra
Trên đài cao, Feilide mở hai mắt ra. Kỳ thực khi Tiếu Ân mặc áo giáp ma pháp, tí nữa lão đã ngất, nhưng tốt xấu gì lão cũng nhớ rõ nhiệm vụ của mình, lớn tiếng nói:
-Quyết đấu bắt đầu
Bảo Mạn và Lâm Khắc mỗi người bay về một phía, tới chỗ riêng của mình
Feilide do dự một chút, tới bên người Bảo Mạn, nhẹ giọng hỏi:
-Bảo Mạn, hôm nay ngươi nổi điên gì thế, chỉ vì một ma pháp sư mà ngươi đối nghịch với cả đế quốc, ngươi không suy nghĩ cho gia tộc của mình sao?
-Không
Bảo Mạn tỉnh táo nói:
-Ta vì tương lai của gia tộc và tương lai của đế quốc, nên mới ủng hộ Tiếu Ân
-Cái gì?
Feilide kinh hô
-Không chỉ có một mình ta ủng hộ hắn, nếu đại tát mãn Dida ở đây, chắc chắn ngài cũng sẽ làm như thế
Bảo Mạn nói một câu long trời lở đất
Hô hấp của Feilide nhất thời dồn dập, hắn chợt quay đầu nhìn về trận quyết đấu, hỏi:
-Tên Tiếu Ân đó có lai lịch gì?
Bảo Mạn chần chờ một chút nói:
-Xin lỗi, ta không thể nói
-Chẳng lẽ cả ta cũng không thể nói
-Không được, nhưng ta có thể nói cho ngươi vài chuyện
Bảo Mạn đè thấp âm thanh nói:
-Ngươi xem, hắn có đạo cụ ma pháp còn nhiều hơn cả Holyfield, tự nhiên lai lịch của hắn bất phầm, hơn nữa Harrison và Juliana đều được hắn tặng đạo cụ không gian
-Đạo cụ không gian?
Feilide kinh ngạc nói:
-Hắn đem nó đi tặng?
-Đúng vậy, nghe nói là do hắn tự mình chế tạo
-Hắn? Khó có khả năng, hắn là nhất tinh ma pháp sư mà.
-Người bình thường tự nhiên không thể có khả năng, nhưng nếu sư phụ của hắn phát minh ra
Bảo Mạn thì thào nói:
-Đối với sư phụ của hắn, trên thế giới này, không có gì là không có khả năng
Thần sắc trong mắt của Feilide chậm rãi thay đổi, trong lòng lão nhớ tới một truyền thuyết xa xưa. Trong chốc lát, ánh mắt của lão nhìn về phía Tiếu Ân càng thêm nóng rực
Trận quyết đấu ở giữa sân, Tiếu Ân và Holyfield giống nhau đều mặc trọng giáp, tay cầm đại kiếm
Nhưng so với trọng giáp trên người Holyfield, áo giáp trên người Tiếu Ân có vẻ xấu xí hơn nhiều, không hoa lệ và cao quý như của đối phương, nhưng chừng đó cũng đủ để mọi người sợ hãi than.
Trên khán đài, mọi người rỉ tai nhau đàm luận, mặc dù phần lớn trong số bọn họ, lần đầu tiên được thấy ma pháp sư tham gia quyết đấu, nhưng có thể gặp được pháp sư mặc áo giáp, tay cầm kiếm, thì đó là chuyện độc nhất từ trước tới nay
Trên đài cao phía bắc, những tát mãn và pháp sư nắm giữ quyền lực của đế quốc, tất cả đều quay mặt nhìn nhau, pháp sư lạc lõng như thế này, trăm ngàn năm qua mới được nhìn thấy
Tiếu Ân nắm chặt đại kiếm trong tay, trong lòng hắn có chút không yên tâm. Nếu như đơn độc dựa vào lực lượng thân thể và độ linh hoạt, hắn có tự tin không kém đối phương, nên mới dám đưa ra yêu cầu không dùng ma pháp để quyết đấu với Holyfield, nhưng tới giờ phút này, đến khi đối mặt với Holyfield, hắn mới biết mình đã quá coi thường đối thủ
Vương tử đến từ đế quốc Sư Tâm chỉ cần một tay đã cầm được đại kiếm mà người bình thường dùng hai tay mới cầm được
Mặc dù Tiếu Ân cũng có thể thoải mái làm được như thế, nhưng hắn không thể so được với động tác của Holyfield
Chỉ thấy cổ tay của hắn nhẹ nhàng chuyển động, đại kiếm trong tay của hắn giống như có tính mạng, như một tinh linh di động
Dưới sự phản chiếu của ánh nắng, từng đạo ánh sáng phản xạ từ thân kiếm, dần dần toàn thân Holyfield được bao phủ trong một khối quang cầu to lớn
Sắc mặt Tiếu Ân thay đổi, trong lòng mơ hồ phát lạnh
Tiếu Ân rất rõ ràng, đối phương đang thi triển vũ kỹ, gia tăng áp lực lên cho mình. Nhưng vấn đề là, mặc dù Tiếu Ân biết rõ điều này, nhưng hắn lại không có biện pháp để giải quyết
Hừ lạnh một tiếng, Tiếu Ân không lập tức kích thích Phong Nhận Thuật từ đại kiếm, mà thân hình hắn chuyển động, giống như một con báo vồ mồi
Tốc độ của hắn cực nhanh, mặc dù thân mặc trọng giáp nhưng vẫn nhanh như tia chớp, gần như chỉ cần hai bước chân, đã giống như được lắp lò xo, bay tới trước mặt Holyfield
Tốc độ này dường như đã đột phá cực hạn của cơ thể người, dù là ai đột nhiên gặp phải, cũng khó tránh khỏi có cảm giác luống cuống tay chân
Song dưới tình huống này, đại kiếm trong tay Holyfield giống như có mắt, đã sớm chuẩn bị đâm xuống, phảng phất như đã được luyện tập ngàn vạn lần, chuẩn xác đón nhận đại kiếm trong tay Tiếu Ân
Tiếng kim loại va chạm vào nhau vang lên, màn tiếp theo khiến mọi người cứng miệng lại. Thân hình Tiếu Ân hơi động, sau đó vững như thái sơn, mà vị kỵ sỹ chính tông, mới vừa rồi uy phong lẫm liệt, vương tử Holyfield, cước bộ lại lảo đảo, liên tiếp lui về phía sau, rõ ràng do lực lượng không đủ nên bị đẩy lui
Bốn phía khán đài nhất thời xôn xao
Rất nhiều người không tin dụi tay vào mắt. Họn họ hoài nghi, có phải mình đã nhìn lầm vị trí của hai người không
Một lát sau, bốn phía vang lên những tiếng hoan hô đinh tai nhức óc
Bọn họ ủng hộ Tiếu Ân, bởi vì từ trước tới giờ chưa có một ma pháp sư dựa vào lực lượng thân thể và tốc độ, cứng đối cứng với kỵ sỹ mà chiến thắng
Điều này được ví như một con chim sẻ và một lão ưng va chạm vào nhau trên không trung, kết quả chim sẻ bình yên vô sự còn lão ưng lại bị đụng tới nỗi hôn mê bất tỉnh, khiến người khác khó có thể tin
Trên khán đài phía bắc, Feilide mở to miệng không thể khép lại được, kinh ngạc không hiểu hỏi:
-Bảo Mạn, tên đó là ma pháp sư hay võ sỹ thế?
Lão tát mãn càng cảm khái, lớn tiếng nói:
-Trời ạ, không ngờ có thể đánh bay sư nhân cường tráng, hắn có phải là loài người không? Không phải nói là hùng nhân (người gấu) mới đúng?
Câu nói này được vô số người đồng tình
Sư nhân là chủng tộc nổi tiếng về võ lực, động tác của bọn họ chẳng những nhanh nhẹn, hơn nữa lực lượng lại cường hãn, đừng nói là loài người, trong thế giới thú nhân, cũng chỉ có hùng nhân mới có thể sánh vai hoặc siêu việt hơn bọn họ
Cho nên mọi người khi chứng kiến Holyfield bị đánh bay, đều hoài nghi thân phận của Tiếu Ân
Chỉ có điều khiến mọi người thất vọng đó là, hình thể của Tiếu Ân, dù nhìn từ góc độ nào cũng đều là loài người, không thuộc loại thô tráng như chủng tộc thú nhân
Đang lúc mọi người sợ hãi than, hai mắt Tiếu Ân chợt ngưng tụ lại, hàn khí trong lòng càng thêm nồng đậm
Mặc dù vừa rồi hắn nhìn qua có vẻ uy phong lẫm liệt nhưng thực tế, hắn phát hiện mình không chiếm được ưu thế gì cả
Tiếu Ân nhìn vương tử Sư Tâm, trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi, một kiếm này của vương tử Sư Tâm chỉ tùy ý đánh ra, đã có thể chặn lại được công kích của Tiếu Ân. Mặc dù lúc lui xuống có vẻ chật vật, nhưng lực lượng cường đại từ thân kiếm truyền đến đã ngăn chặn được công kích của Tiếu Ân
Một kích vừa rồi của Tiếu Ân có thể nói là xuất kỳ bất ý, là lực lượng nhiều năm tập luyện quảng bá thể thao, hơn nữa còn dựa vào trọng giáp trên người, mới có thể tạo nên một kích không gì không phá được như vừa rồi
Ngay cả một kích như vậy cũng không làm vương tử Sư Tâm bị thương, điều này đối với kẻ đã nghèo nàn vũ kỹ như Tiếu Ân không còn hy vọng gì để đánh bại được đối phương nữa
Quả nhiên, sau khi đứng vững lại, Holyfield lập tức di động
Là kỵ sỹ của gia tộc Sư Tâm, từ nhỏ hắn đã được huấn luyện nghiêm khắc, hơn nữa dựa vào ưu thế chủng tộc, loại vũ kỹ mèo ba cẳng của Tiếu Ân không thể so sánh nổi thực lực của hắn.
Bước chân thoải mái đạp, kiếm của Holyfield chỉ về Tiếu Ân, phát động tiến công
Đại kiếm trong tay Tiếu Ân xoay thành một vòng tròn, mặc dù nhìn có vẻ sinh long hoạt hổ, nhưng chính vì thế mà công kích của hắn đừng nói là đánh trúng đối phương, muốn chạm phải đại kiếm của đối phương cũng là một hy vọng xa vời
Đối mặt với vũ kỹ của Holyfield, chỉ biết chém ngang chém dọc, trên cơ bản không có chút hiệu quả nào cả
Trong lòng Tiếu Ân cười khổ, tên vương tử mặc dù không có ma pháp, nhưng hắn có vũ kỹ cường đại của kỵ sỹ, không chỉ đơn thuần dựa vào ma thú để giương oai Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Nếu như dưới tình huống công bình so đấu vũ kỹ, dù lực lượng Tiếu Ân có lớn hơn hắn, tốc độ có mau hơn thì kết quả cuối cùng cũng bị hắn đánh văng xuống dưới đất
Đương nhiên, nếu như đối thủ không phải là Holyfield mà là tên đạo tặc Nick, thì dù vũ kỹ của Nick có cường thịnh hơn, nhưng lực lượng và tốc độ quá cách biệt, nên vẫn bị Tiếu Ân đánh bại. Nhưng thể chất của Holyfield quá mạnh mẽ, chút chênh lệch nhỏ giữa hai người không thể đổi lấy thắng lợi được
Lần giao thủ này diễn ra trong chốc lát, mọi người trên khán đài nhìn ra điểm mấu chốt trong đó, không khỏi cảm thán
Ma pháp sư chính là ma pháp sư, cho dù lực lượng có mạnh, cũng không thể chống lại kỵ sỹ tinh thông vũ kỹ. Đừng nhìn Tiếu Ân đang huy động đại kiếm như bay, áp chế vương tử Sư Tâm. Nhưng phần lớn mọi người đều biết, đó là do Holyfield nghỉ ngơi dưỡng sức, chỉ cần Tiếu Ân tiêu hao hết khí lực, chính là lúc trận quyết đấu chấm dứt
Song ngay khi phần lớn mọi người cho là đã thấy được kết quả cuối cùng, tình huống trong sân đột nhiên biến đổi
Tiếu Ân không huy vũ đại kiếm nữa, hắn lẳng lặng nhìn đối phương, đột nhiên cách đối phương mấy bước, cách không chém xuống
Mọi người ở đây có chút không hiểu, chỉ thấy một đạo ánh sáng màu xanh nhạt phát ra từ đại kiếm, với tốc độ vô cùng nhanh bắn về phía Holyfield
-Vũ khí ma pháp
Trên khán đài vang lên vô số tiếng hô của mọi người, trong mắt mọi người lộ ra sự ngạc nhiên và vui mừng
Vũ khí ma pháp đó, đó chính là bảo vật mà người bình thường cả đời khó có thể thấy được, thế mà trong quyết đấu lại thấy được, khiến bọn họ được mở rộng tầm mắt.
Nhưng Holyfield đã sớm có chuẩn bị với vũ khí của Tiếu Ân, hắn vươn tay trái ra che chắn trước người, trên tay hắn mơ hồ phát ra một đạo ánh sáng màu trắng
Đạo sáng sáng đó giống như một pháo đài phòng thủ vững chắc, tạo thành một tấm khiên năng lượng vững chắc
Phong Nhận Thuật của Tiếu Ân nhanh như tia chớp, căn bản không cho người khác có cơ hội né tránh, nhưng đạo ánh sáng đó cũng hình thành trong nháy mắt
Một giây sau, Phong Nhận Thuật va vào đạo ánh sáng, giống như đã ném vào biển rộng, đạo ánh sáng xuất hiện một trận năng lượng dao động nhỏ, sau đó khôi phục lại như bình thường, giống như Phong Nhận Thuật chưa từng xuất hiện
Trên đài cao đều là những người có ánh mắt tinh tường, bọn họ đều muốn sở hữu chiếc nhẫn của Holyfield
Trên chiếc nhẫn đó, chắc chắn có khắc ma pháp phòng hộ cường đại, cho nên mới có thể dễ dàng chặn Phong Nhận Thuật của Tiếu Ân
Khuôn mặt của Holyfield lộ rõ vẻ trào phúng, hắn cười, chiếc giày da trên chân hắn phát ra ánh sáng kỳ dị.