Dãy núi Ishtar là một dãy núi liên miên nhấp nhô hơn ngàn dặm, địa phương mà Tiếu Ân bọn họ lựa chọn chỉ là một ngọn núi trong số đó mà thôi. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Trong vòng nửa năm, trừ ba người bọn họ, cũng không có bất kỳ sinh vật trí tuệ nào khác đi lên quấy rầy, nhờ vậy cũng an an ổn ổn sinh hoạt được đến ngần ấy thời gian.
Ngay từ đầu, Kim cùng Lại An đặc biệt sợ chương trình rèn luyện quảng bá thể thao như sợ hổ, đặc biệt tại các động tác yêu cầu độ dẻo dai, hai người phát ra tiếng quỷ khóc sói tru gần như khiến cả sơn động sụp đổ, khiến Tiếu Ân nhức đầu không thôi.
Xem ra hắn thật vạn phần may mắn, khi bắt đầu rèn luyện chương trình quảng bá thể thao, chẳng qua chỉ là một thằng nhóc chín tuổi mà thôi.
Đối với một đứa bé chưa phát triển hoàn toàn mà nói, luyện tập mềm dẻo mặc dù vẫn phi thường khó khăn, nhưng tuyệt đối không đến mức thống khổ như những người trưởng thành đến những hơn 30 tuổi mới bắt đầu luyện tập.
Có điều trải qua một thời gian, Kim cùng Lai An gần như bắt đầu thích loại vận động kỳ lạ này bởi bọn họ có thể rõ ràng cảm nhận được bản thân biến hóa, vô luận là tố chất thân thể hay bản thân tiềm lực đều chiếm được cực lớn đề cao.
Thậm chí ngay cả tốc độ thu nạp năng lượng ngoại giới nhằm tăng cường tinh thần lực đều có nhất định tăng trưởng. Hơn nữa càng làm cho bọn họ kinh ngạc chính là, trong vòng nửa năm ngắn ngủi này, bọn họ hai người không ngờ thật sự đột phá học đồ tám cấp, đạt tới chín cấp tiêu chuẩn.
Tiếu Ân thở phào một hơi, làm xong động tác cuối cùng.
Dưới sự kiên trì cố gắng, hắn đã thuận lợi hoàn thành toàn bộ động tác bài thứ tư trong chương thứ nhất trung cấp luyện tập thể thao, hơn nữa tại không gian của Nhất Hào đã đạt đến 40 lần nghịch soa thời gian.
Đội lồng bịt mắt vào, Tiếu Ân trầm giọng nói: -- Nhất Hào, đã nửa năm rồi.
- Đúng vậy, thời gian trôi qua thật nhanh quá.
Nhất Hào cảm khái hàng vạn hàng nghìn nói.
Mặc dù thân ở không gian hư cấu nhưng Tiếu Ân thiếu chút nữa rùng mình chóng mặt. Nhất Hào vừa nói cái gì vậy, chẳng lẽ hắn cũng muốn học cảm tình của loài người, biết cảm thán thời gian trôi qua hay sao?
Lắc đầu, Tiếu Ân bất đắc dĩ hỏi:
- Thời gian tu dưỡng của ta kết thúc được rồi sao?
- Hoàn toàn có thể, thân thể của ngài đã khôi phục toàn bộ, kích thích tiềm lực tạo thành thương tổn đối với ngài cũng biến mất toàn bộ.
Nhất Hào cười ha ha đề nghị:
- Hiện tại ngài khỏe mạnh như một con trâu. Nếu ngài nguyện ý, ta đề nghị ngài tiếp một lần tiến hành kích thích tiềm lực.
Tiếu Ân không chút do dự cự tuyệt:
- Dẹp, những chuyện thế này, vẫn là thuận theo tự nhiên là tốt nhất.
Dứt lời, hắn không chút do dự hỏi:
- Tình huống Kim cùng Lại An thế nào?
- Thông qua nửa năm quan sát, quảng bá thể thao cũng có cải thiện cực lớn đối với thể chất loài người ở thế giới này. Mặc dù chỉ là ba động tác đầu tiên của chương trình sơ cấp, nhưng cũng cũng cải thiện một bộ phận tư chất đối với hai người bọn họ. Đặc biệt tại phương diện giao tiếp năng lượng ngoại giới lại càng có hiệu quả rõ rệt.
Nhất Hào tấm tắc làm kỳ - Nếu tiếp tục phát triển với tốc độ này, trong vòng năm năm bọn họ có thể chính thức trở thành ma pháp sư.
Tiếu Ân khẽ gật đầu, bề ngoài không có đánh giá bất cứ cái gì, có điều trong thâm tâm quả thật có chút đố kỵ.
- Nhất Hào, ta đã luyện tới trung cấp, tại sao ở phương diện tư chất tu luyện ma pháp lại không bằng bọn họ? Hơn nữa ta nhớ ngươi chẳng phải nói rằng phải đến khi sơ cấp chấm dứt mới có thể thay đổi thiên phú sao?
- A, chủ nhân tôn kính, ngài lầm rồi.
Nhất Hào hơi khom lưng, nói:
- Thay đổi khi kết thúc sơ cấp chính là thiên phú cơ sở và kêt nối với năng lượng ngoại giới. Kỳ thực điểm này cũng không quan hệ quá lớn với thiên phú cơ sở, chẳng qua nó liên quan tới lực hấp dẫn của mỗi cá nhân thôi.”
- Lực hấp dẫn? Đó là cái gì?
- Là một loại thể chất.
Nhất Hào do dự một chút, nói:
- Cũng xem như một loại thiên phú khác. Có điều loại thiên phú này muốn phát huy tác dụng, phải có được lực lượng tinh thần ở trình độ nhất định, tối thiểu là học đồ cấp tám.
Tiếu Ân nhướng mày:
- Như vậy mỗi một bộ động tác có thể cải thiện loại lực hấp dẫn này sao?
- Đúng vậy, chủ nhân tôn kính.
- Còn ta thì sao? Tại sao hiệu quả lại kém như vậy?
Tiếu Ân sắc mặt bất thiện hỏi.
- Không biết.
Nhất Hào nhún vai, bất đắc dĩ nói:
- Đây cũng là vấn đề mà ta cảm thấy kỳ quái. Vốn tưởng rằng bộ quảng bá thể thao đối với người thế giới này không thích hợp, không tạo nên quá lớn tác dụng, nhưng đối với hai người kia thí nghiệm chứng minh, dường như vấn đề không phải trên thân thể bọn họ.
Tiếu Ân hít sâu một hơi, trong lòng dâng lên một dự cảm xấu, hỏi:
- Như vậy vấn đề là ở trên cơ thể của ai?
Nhất Hào trầm mặc, lẳng lặng nhìn Tiếu Ân, trong lòng thập phần bất đắc dĩ,
Thật lâu sau, Tiếu Ân cười khổ nói:
- Là thể chất của ta đặc thù sao?
Nhất Hào gật đầu, nói:
- Rất có khả năng, nếu như không phải bởi vì ngài luyện tập quảng bá thể thao, như vậy ngài căn bản không có bất cứ cơ hội gì có thể tiếp xúc đến ma pháp. Về phần thể chất ngài vì sao đặc thù, hiện tại ta không có cách nào cho ngài đáp án chính xác.
Tiếu Ân cười khẩy. Có lẽ, bởi vì hắn là một kẻ xuyên việt, cho nên có chút không ăn ý với thế giới này.
Thở dài một hơi, Tiếu Ân nói:
- Nhất Hào, kiểm tra trang bị một chút, chúng ta cần rời khỏi nơi này.
- Ngài thật sự muốn rời đi?
Nhất Hào kinh ngạc nói:
- Kỳ thật ngài có thể ở chỗ này tiếp tục tu luyện, đợi đến bảy năm sau, Kim cùng Lại An có thể trở thành ma pháp sư chính thức, mà ngài ở chỗ này cũng tránh được hạn định mười năm, có thể an toàn phản hồi Louis.
Tiếu Ân phì cười:
- Ta biết, có điều lần này ta muốn đi, chẳng qua là chuẩn bị đến hồ Stanco một chuyến thôi.
Hắn chỉ vào cổ, nói:
- Lần trước cùng Milligan giao thủ, làm cho áo giáp có một ít tổn thương, ta phải đi tìm kim loại ma pháp thích hợp tiến hành tu bổ
Nhất Hào chớp mắt vài cái, tựa hồ vẫn còn nghi vấn không muốn từ bỏ.
Chỉ vì chuyện này mà rời đi, không phải vậy chứ!
- Chủ nhân, nếu ngài vẫn đợi ở chỗ này, dường như cũng không cần đi tu bổ áo giáp.
Nhất Hào thành thật nói.
Tiếu Ân bất đắc dĩ khoát tay:
- Được rồi. Lần này đi, là ta muốn thử ma pháp trượng một lần. Xem xem ma pháp sư chính thức đến tột cùng lợi hại đến trình độ nào.
Khi nói những lời này, trong mắt Tiếu Ân dường như lóe lên vài tia kích động.
Thành thật mà nói, có thể tại nguy cơ trước mắt bộc phát tiềm lực tinh thần, trở thành ma pháp sư chính thức, đương nhiên là một việc vô cùng đáng vui mừng.
Tiếu Ân đã sớm muốn thử một lần xem thực lực của ma pháp sư chính thức tột cùng cường đại đến cỡ nào rồi. Chỉ tiếc bởi vì tiềm lực bộc phát tạo thành gánh nặng và thương tổn cực lớn đối với thân thể nên theo đề nghị của Nhất Hào, hắn phải ở chỗ này tu dưỡng nửa năm.
Có điều hiện giờ đã khỏi hẳn, như vậy ý niệm ẩn giấu bấy lâu cũng dần trở nên khó kiềm chế.
Rời khỏi không gian của Nhất Hào, Tiếu Ân gọi Kim cùng Lại An vào phòng đọc sách. Nơi này giờ đã biến thành địa phương Tiếu Ân dùng để truyền thụ tri thức.
Nhìn hai gương mặt vô cùng chăm chú trước mắt, Tiếu Ân lẳng lặng quan sát năng lượng ba động từ mỗi người bọn họ.
Mặc dù Kim lớn hơn ba tuổi, thời gian học tập ma pháp cũng nhiều hơn Lai An vài năm, nhưng Lai An hiện giờ dần trở nên vượt qua Kim. Đặc biệt khi luyện tập quảng bá thể thao, Lai An phản ứng luôn luôn nhanh hơn so với Kim. Nếu tình hình tiếp tục phát triển, chỉ sợ Lai An sẽ trở nên cao hơn Kim một bậc.
Chỉ vào hai ghế đá trước mặt, Kim cùng Lai An lập tức thật thà ngồi xuống.
Tiếu Ân trầm ngâm một lúc, nói:
- Hiện tại đã qua nửa năm, những gì ta dạy cho, các ngươi cũng đã được nắm giữ không sai biệt lắm. Như vậy ta cơ bản cũng an tâm.
Kim cùng Lai An sắc mặt nhất thời đại biến, Kim đột ngột đứng lên, khom người nói:
- Sư phụ, ngài đây là......
Tiếu Ân khẽ gật đầu, nói:
- Ta hiện tại có một việc muốn làm, cho nên vài ngày tới sẽ rời đi.
- Sư phụ, nếu ngài đi, còn chúng ta làm sao bây giờ?
Kim vẻ mặt đau khổ nói.
Trải qua nửa năm ở chung, Kim cùng Lai An đã vô cùng bội phục đối với học thức của Tiếu Ân, đặc biệt tại phương pháp tu luyện quảng bá thể thao kỳ lạ mà vi diệu, càng khiến cho hai người bọn họ tràn ngập tin tưởng nơi Tiếu Ân. Cho nên hay tin Tiếu Ân muốn rời đi, bọn họ không khỏi vô cùng hoảng sợ.
Tiếu Ân tức giận trừng mắt nhìn hắn, nói:
- Kim, coi như là ta rời đi, chẳng lẽ tự thân các ngươi không thể luyện tập sao?
- Đương nhiên không phải, có điều chúng ta đã quen học tập dưới sự chỉ đạo của ngài. Cho nên......
Sắc mặt của Kim trở nên ửng đỏ vì xấu hổ.
Quả thật, lấy tuổi tác ba người mà nói, Kim cùng Lai An đều lớn hơn Tiếu Ân. Có điều trong thế giới ma pháp, tuổi tác kì thật cũng không phải vấn đề, thực lực cá nhân mới là cơ sở cho hết thảy.
Tiếu Ân là một ma pháp sư chính thức. Như vậy chỉ cần hắn nguyện ý, đừng nói là hơn ba mươi tuổi, cho dù hắn nhận một lão học đồ tám chục tuổi nhập môn, cũng không có kẻ dám chỉ trích, ngược lại sẽ cho rằng lão học đồ kia chó ngáp phải ruồi, hơn nữa còn hâm mộ không thôi.
Tiếu Ân khẽ gật đầu, trong lòng kì thật có chút cao hứng. Thành thật mà nói, hắn sở dĩ nhận Kim cùng Lai An chủ yếu đích là vì báo đáp ân cứu mạng của bọn họ. Đương nhiên cũng không bài trừ tư tâm vì bản thân mình mà bồi dưỡng lực lượng cá nhân, lớn mạnh thực lực của chính mình.
Cho nên Kim cùng Lai An càng thêm ỷ lại, Tiếu Ân buộc phải quyết định buông ra.
- Kim, ta cũng không nói ra đi không trở lại.
Tiếu Ân chậm rãi nói:
- Ta muốn ra ngoài tìm một vài thứ cần thiết.
- Sư phụ, ngài muốn tìm vật gì, chỉ cần phân phó một tiếng, chúng ta nguyện ý cống hiến sức lực vì ngài.
Kim nghiêm nghị nói. Lai An cũng đứng thẳng, trịnh trọng gật đầu một cái, mặc dù không nói lời nào nhưng từ vẻ mặt cũng hiểu được tâm ý của hắn.
Thái độ của Kim cùng Lai An khiến Tiếu Ân vô cùng hài lòng.
- Hảo tâm của các ngươi, ta nhận lấy. Có điều nơi ta muốn đi vẫn có nguy hiểm nhất định. Đợi đến khi các ngươi trở thành ma pháp sư chính thức, có thể đến giúp ta một tay.
Trên mặt Kim cùng Lai An đồng thời hiện ra một tia áy náy cùng hâm mộ, nếu Tiếu Ân đã nói như vậy, bọn họ đương nhiên sẽ không tự lượng sức mình mà nói tiếp.
Tiếu Ân lấy ra hơn mười quyển trục cùng bảy ma pháp lục thư từ vòng cổ, đặt lên chiếc trên bàn duy nhất trong phòng.
- Kim, Lai An. Đây là những gì ta lưu lại cho các ngươi.
Hắn chỉ vào quyển trục, nói:
- Mặc dù bên trong phần lớn đều là quyển trục cấp hai nhưng cũng có bốn cái quyển trục cấp ba, nếu có gì phát sinh ngoài ý muốn, các ngươi hẳn có thể dùng chúng tự bảo vệ mình.
- Vâng, đa tạ lão sư.
- Còn nội dung bên trong bảy quyển lục thư này, mỗi cái đều ghi chép một cái ma pháp.
Tiếu Ân đột nhiên cười, nói:
- Đều là ma pháp cấp ba đó
Kim cùng Lai An hai mắt sáng ngời khó có thể kiềm chế. Bọn họ nhìn những lục thư này như thể một lão già đói bụng lâu năm, hay như một tên phóng đãng gặp được mỹ nhân mặc bikini vui đùa trước mắt, ngay cả không khí xung quanh cũng có vài phần nóng bức.
Tiếu Ân khẽ lắc đầu, tuy nhiên hắn cũng không có ý trách cứ. Đối với ma pháp sư mà nói, đặc biệt là học đồ có hi vọng tiến giai đến ma pháp sư chính thức mà nói, một khi nhìn thấy lục thư ma pháp cấp ba, trở thành loại bộ dáng này cũng không ngạc nhiên. Chính mình lúc đầu đạt được những lục thư này từ trong tay sư phụ Maren thì biểu hiện cũng không tốt hơn bọn hắn là bao.
- Các ngươi sau này ở đây tu luyện cho tốt. Một khi tiến vào học đồ thập cấp, có thể bắt đầu nghiên cứu ma pháp bên trong.
Tiếu Ân nghiêm túc chỉ bảo:
- Đối với ma pháp sư chúng ta mà nói, ma pháp trọng yếu nhất chính là phong tường thuật.
Nhìn lướt qua hai người bọn họ, Tiếu Ân thật lòng nói:
- Có thể bay lượn tại trong không trung giống với điểu nhân (người chim), chính là cơ sở mà ma pháp sư chúng ta vào có để dựa vào lúc đối địch. Cho nên ta đề nghị ma pháp đầu tiên các ngươi nên học chính là phong tường thuật.
Trên mặt Kim cùng Lai An đồng thời hiện ra vẻ kích động. Bọn họ liên tục gật đầu.
Quả thật, chỉ cần là ma pháp sư chính thức, có mấy ai không muốn điều khiển khí lưu, tùy ý bay lượn trên bầu trời đây!
+ Ngọn núi này mặc dù không phải đơn độc không ai có thể lui tới, nhưng nếu không có phong tường thuật, rất khó có kẻ tiến vào.
Tiếu Ân mỉm cười:
- Các ngươi ở chỗ này tu luyện cho tốt, ta hy vọng lúc ta trở về, các ngươi đã có thể sử dụng phong tường thuật tự do ra vào
Kim cúi đầu thật sâu, nói:
- Sư phụ yên tâm. Chúng ta tuyệt đối sẽ không khiến ngài thất vọng.
- Ừ, còn nữa, con đường tu luyện ma pháp quý ở kiên trì. Các ngươi nghìn vạn lần không thể tham cao vọng tưởng. Còn chưa đạt tới thập cấp học đồ, vô luận như thế nào đều không được nghiên cứu ma pháp cấp ba.
Nói đến những lời này, ánh mắt Tiếu Ân không khỏi trở nên sắc bén, ngữ khí càng tăng thêm vài phần.
“Vâng, đệ tử đã hiểu.” Kim và Lai An đồng thanh nói.
Tiếu Ân thầm kêu một tiếng xấu hổ, kỳ thực từ lúc đạt tới bát cấp học đồ, hắn đã bắt đầu nghiên cứu Phong Tường Thuật cùng tam cấp ma pháp hộ tráo.
Đương nhiên, hiện tại cũng không thể đem Tiếu Ân ra so sánh với người bình thường được.
Điểm khác nhau lớn nhất của hắn so với người bình thường chính là bởi vì trên tay hắn có một thiết bị học tập đến từ thế giới khác.
Nếu như không phải có Nhất Hào không gian có các loại công năng thần kỳ, như vậy hắn tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện nóng vội như vậy.
Mà Kim và Lai An mặc dù thiên tư tốt hơn hắn nhiều, nhưng bọn hắn không có Nhất Hào không gian, nếu vì nghiên cứu ma pháp cao cấp quá sớm mà khiến tinh thần lực khô kiệt, như vậy đối với tu luyện sau này sẽ tạo thành ảnh hưởng cực lớn, được không bằng mất.
Cân nhắc một lúc, Tiếu Ân tiếp tục nói: “Nếu như muốn nắm giữ tốt Phong Tường Thuật một cách nhanh chóng, như vậy các ngươi trước hết nên quen thuộc nhị cấp ma pháp Phong Nhận Thuật. Chỉ có hoàn toàn nắm giữ loại pháp thuật phong hệ đơn giản này, các ngươi mới có thể học tập ma pháp cao cấp cùng loại càng thêm dễ dàng.”
Dừng một chút, hắn lại nhịn không được nói tiếp: “Còn nữa, nếu các ngươi vẫn không cách nào nắm giữ được Phong Tường Thuật, cũng không nên quá miễn cưỡng, có thể học những loại tam cấp ma pháp khác. Tóm lại đợi được các ngươi trở thành ma pháp sư chính thức, đại đa số tam cấp ma pháp cũng có thể dễ dàng nắm giữ.”
Kim và Lai An cùng chăm chú lắng nghe, biểu hiện có chút không kiên nhẫn được nữa.
Tiếu Ân lại một lần nữa dặn dò chi tiết nhiều thứ khác, rồi thở dài một hơi, nhìn hai người bọn họ, không khỏi nhớ tới sư phụ Maren.
Trước khi hắn rời khỏi thành Louis, Maren một thân một mình dạy Tiếu Ân ba ngày. Trừ việc giảng giải ma pháp và truyền thụ những nhận thức mà mình tâm đắc, ông còn không ngại phiền hà dạy hắn phép ứng xử.
Cái loại lảm nhảm đến trình độ này, không khỏi khiến cho bất luận phụ nữ thời kỳ mãn kinh nào cũng xấu hổ không thôi.
Tiếu Ân vốn tưởng rằng đó là do Maren lớn tuổi mà sinh ra, nhưng hiện giờ có đệ tử rồi mới biết, hóa ra ngay cả chính mình cũng có thể lảm nhảm không hơn không kém.
Nghĩ đến đó, Tiếu Ân đứng lên, nhìn kỹ bọn họ một lần, nói: “Bảo trọng, lần sau gặp lại, để cho chúng ta gặp nhau trong không trung đi.”
Dứt lời, hắn nhanh chóng rời khỏi ma pháp động. Thi triển Phong Tường Thuật bay lên không trung, trong phút chốc đã không thấy tung tích của hắn.
Sau hai giờ bay trong không trung, Tiếu Ân bay chậm lại, quay đầu nhìn lại ngọn núi sớm đã không còn thấy bóng dáng, chỉ thấy một mảnh núi non trùng trùng điệp điệp, tựa như một cự long uốn lượn vờn quanh, sừng sững ở tây bắc đại thảo nguyên, thành một tòa bình phong thiên nhiên.
Khi quay đầu lại, Tiếu Ân không khỏi có chút đượm buồn.
Li biệt cũng không phải là một chuyện tốt, ít nhiều đều khiến con người ta có chút thương tâm. Nhất là khi trải qua nửa năm ở chung, đã có cảm tình nhất định đối với hai người bọn họ. Hiện giờ từ biệt, không biết lần sau gặp mặt sẽ thế nào…
Giờ phút này hẵn đã bay khỏi dãy núi Ishtar, đi tới giữa đại thảo nguyên.
Không thể không nói. Ma pháp quả thực là một thứ vô cùng hữu ích. Nếu đi bộ, chỉ sợ hiện tại ngay cả ngọn núi thứ hai vẫn chưa leo qua nổi.
Tâm tình chậm rãi khôi phục, rốt cuộc hắn cũng vững vàng đáp xuống mặt đất. Nếu đã rời khỏi núi non trùng điệp, hắn cũng không có nhã hứng tiếp tục bay trên trời làm bia cho người khác ngắm.
Trong nửa năm này, bên cạnh tư dưỡng, hắn cũng không lãng phí thời gian.
Trừ việc kiên trì rèn luyện quảng bá thể thao và tinh thần lực trong thời gian dài, hắn còn nắm giữ gần mười tam cấp ma pháp. Nếu như làm cho ma pháp sư khác biết tốc độ học tập ma pháp của hắn, khẳng định xấu hổ đến đập đầu vô gối mà chết.
Trong tam cấp ma pháp, uy lực lớn nhất đương nhiên vẫn là ma pháp nguyên tố triệu hoán hệ.
Hiện giờ ma pháp lục thư về nguyên tố triệu hoán hệ trong tay Tiếu Ân cũng không ít, nhưng thích hợ cho hắn học tập chỉ có một, đó chính là Triệu Hoán Viêm Ma.
Ma pháp này thực ra là một hỗn hợp thổ hỏa triệu hoán thú cao cấp, do hai loại năng lượng này lấy hình thái đặc thù cấu tạo thành.
Nói cách khác, sau khi sử dụng ma pháp này, hắn sẽ tạo trong hư không một tồn tại thể đặc thù, rồi thổ - hỏa nguyên tố sẽ tự động lấp đầy vào đó.
Mặc dù Tiếu Ân thành công nắm giữ ma pháp này, nhưng cũng chưa bao giờ sử dụng qua dù chỉ một lần.
Dù sao trong nửa năm này, hắn vẫn lấy tu dưỡng cùng học tập là chính. Sử dụng Hóa Thạch Thuật, Ngưng Thổ Thuật đào một ma pháp động đã là cực hạn. Nếu trong thế giới hiện thực liên tục phóng thích cùng luyện tập ma pháp, như vậy không cần chờ hắn học xong, thân thể hắn sẽ bất mãn hô to ăn không tiêu. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Cho nên sau khi thân thể hoàn toàn khôi phục, hơn nữa sau khi rời xa dãy núi Ishtar. Tiếu Ân liền không nhịn được muốn xem thử uy lực của tam cấp ma pháp nguyên tố triệu hoán hệ vừa học được.
Thả đám ruồi máy ra, một lúc sau Tiếu Ân đã xác định trong phạm vi mười dặm tuyệt đối không có một ai.
Thành thực mà nói, Tiếu Ân có thể thi triển Phong Tường Thuật, sau đó phối hợp Ưng Nhãn Thuật là đã quan sát đầy đủ rồi. Có điều hắn vẫn cẩn thận chi li thả đám ruồi máy một lần. Có hai cái bảo hiểm, hắn mới có thể yên tâm can đảm tiến hành kiểm tra ma pháp.
Hít sâu một hơi, hai mắt Tiếu Ân vốn đang khép hờ bất chợt mở ra, từ trên người dâng lên một đạo khí thế khổng lồ. Mặc dù luồng khí thế này cũng chỉ thoáng hiện một chút mà thôi, nhưng khiến cho Tiếu Ân không khỏi lắc đầu.
Xem ra tốc độ kích thích ma pháp của hắn vẫn nhanh như trước nhưng nếu muốn làm được đến mức bất động thanh sắc, như vậy còn cần thời gian luyện tập nhất định mới được.
Sau một khắc, tại mười thước trước mặt Tiếu Ân chậm rãi xuất hiện một hình người hư cấu.
Hình người này lúc bắt đầu hết sức ốm yếu và nhỏ bé, nhưng sau đó giống như được bơm hơi vào dần nở to lên.
Thổ, hỏa nguyên tố trong không gian dũng mãnh không ngừng tiến vào hình người thực lớn này, rất nhanh đã biến nó thành đại quái vật cao tới ba thước.
Trên thân đại quái vật này hừng hực lửa nóng màu lục. Ngay cả cách xa hơn mười thước vẫn có thể dễ dàng cảm nhận được nhiệt lượng chúng tỏa ra vô cùng nóng bức.
Tiếu Ân do dự chốc lát, tiến lên một bước, càng thêm cảm nhận được thân thể của tên quái vật này tỏa ra dao động ma pháp gần như mênh mông.
Nhìn xung quanh một vòng, Tiếu Ân tiện tay chỉ vào, một hòn đá cực lớn bỗng chốc lơ lửng, bay về phía quái vật hình người toàn thân đầy lửa này.
“Xèo”
Sau một tiếng vang nhỏ, khối đá cũng không tính là nhỏ này bắn ngược trở về, bên trên bốc lên khói xanh nhè nhẹ, đủ để chứng minh nhiệt độ ngọn lửa trên người quái vật này mặc dù cũng không phải cao đến thái quá, nhưngđể nướng chín mấy quả trứng gà vẫn còn dư sức.
Hơi suy nghĩ một chút có thể thấy, trong chiến tranh có tên này bên người chẳng khác nào có một tấm bia đỡ đạn không biết mệt mỏi. Hơn nữa, khả năng tàn phá của nó cũng tuyệt đối không kém chính mình.
Tiếu Ân sử dụng tinh thần ý thức điều khiển một chút, tên viêm ma lớn xác này hoàn toàn có thể tiến hành các loại động tác theo ý muốn của hắn.
Nhìn đến bộ dáng của viêm ma, Tiếu Ân hết sức hài lòng. Hắn có thể khẳng định, uy lực của ma pháp cấp ba bình thường tuyệt đối không thể so sánh nổi với thứ này. Nếu làm cho nó triển khai toàn bộ sức mạnh, như vậy ngay cả gặp ma pháp sư chính thức cũng có sức liều mạng.
Chỉ là thứ này vẫn còn vài chỗ chưa được hoàn mỹ.
Đầu tiên, thứ này dù sao cũng chỉ là một nguyên tố triệu hoán thể mà thôi, nó không có bất cứ trí tuệ gì, cho dù đơn giản nhất cũng không có. May mà nó sở hữu một loại bản năng tự bảo vệ mình. Đại khái khi gặp công kích, nó sẽ tìm được hướng kẻ tấn công, hơn nữa có thể tiêu diệt địch thủ.
Trừ điều đó ra, tên quái vật này chẳng khác gì một cái cọc gỗ.
Đương nhiên, nếu Tiếu Ân sử dụng lực lượng tinh thần tiến hành điều khiển, như vậy sau khi trải qua huấn luyện, phỏng chừng có thể dễ thao túng. Nhưng muốn phân tâm điều khiển trong khi chiến đấu không phải một chuyện dễ dàng. Hơn nữa, trong lúc điều khiển tên đại quái này cũng phải duy trì tiêu hao lực lượng tinh thần liên tục không ngừng nghỉ, trước mắt đối với Tiếu Ân mà nói, tiêu hao dù ít đến đâu cũng là một cái gánh nặng.
Tâm niệm vừa động, viêm ma nhất thời cúi người phóng về phía trước. Bàn chân khổng lồ hung hăng đạp lên mặt đất, tạo thành những tiếng chấn động ầm ầm. Có điều tên này tốc độ chạy cũng không chậm, đặc biệt trong khi di động tạo thành từng cơn gió lốc, càng tạo thêm một phần khí thế của kẻ khổng lồ.
Thấy được một màn này, Tiếu Ân hài lòng gật đầu.
Mặc dù khiến cho viêm ma độc lập đối kháng cùng ma pháp sư nhất định là chuyện không có khả năng, nhưng tại tình huống có chút đặc thù, nó vẫn có thể phát huy ra tác dụng không nhỏ.
Hơn nữa những lúc đối phó người bình thường, đây tuyệt đối là vương bài không không gì công phá nổi. Nếu sớm học được ma pháp này, khi đánh lén Tuyết lang nhân hẳn sẽ thoải mái rất nhiều.
Thí nghiệm tiếp mấy lần, Tiếu Ân cân nhắc chốc lát, trốn xa hơn trăm thước. Sau đó đột ngột vung tay lên.
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên. Sóng xung kích cường đại mà mãnh liệt nháy mắt khuếch tán về bốn phương tám hướng. Mặc dù đã ở ngoài trăm thước nhưng Tiếu Ân vẫn bị loại năng lượng cường đại này dọa đến nhảy dựng lên.
Hào quang màu trắng hình thành xung quanh Tiếu Ân, hơn nữa một cự thuẫn (tấm khiên lớn) thuần túy do năng lượng tạo thành đồng thời xuất hiện ngay phía trước hắn.
Tinh thần lực tiêu hao rất nhanh. Có điều nhờ hai ma pháp này che chở, Tiếu Ân cuối cùng không bị bất cứ thương tổn nào.
Chờ hết thảy bình tĩnh trở lại, Tiếu Ân nhìn xuống mặt đất, không khỏi sợ hãi than, trong lòng nổi lên một mảnh rung động.
Lấy nơi viêm ma nổ mạnh làm trung tâm, trong vòng bán kính mấy chục thước, toàn bộ đều bị quét sạch. Phiến cỏ xanh biếc đã thành một mảnh thổ địa cháy đen, sức mạnh của vụ nổ lại càng khiến hoàn cảnh xung quanh trở nên hoàn toàn thay đổi..
Bất tri bất giác, trong tay Tiếu Ân rịn ra một mảnh mồ hôi lạnh.
Cũng may viêm ma nổ trong khu vực không có ai. Nếu vào lúc quân đội song phương giao thủ mà nổ như vậy, thương tổn tạo thành đủ để cho bất cứ thống soái nào cũng phải hộc máu.
Các nghề nghiệp khác quả nhiên không thể so sánh nổi với sự cường đại của ma pháp sư, trách không được nhà cầm quyền mỗi nước đều trăm phương ngàn kế muốn mời chào ma pháp sư. Hơn nữa pháp sư càng cao cấp, đãi ngộ lại càng cao, thậm chí ngay cả tước vị phong thưởng cũng chẳng còn là chuyện lạ. Nhìn một chút hoàn cảnh hoang tàn xung quanh, trong mắt Tiếu Ân hiện lên một tia vui mừng.
Nếu như chính mình vào lúc đối mặt địch nhân đột nhiên dẫn nổ viêm ma, như vậy lấy uy lực cường đại vượt xa Bạo Tạc thuật, khẳng định có thể tạo thành phiền toái rất lớn cho đối phương.
Nếu trong tình huống lực lượng ngang nhau, nó có thể tạo thành kinh hoảng mà sơ xuất trong nháy mắt. Có lẽ đó chính là cơ hội lớn nhất quyết định giữa sinh và tử.
Tiếu Ân cười khẩy, rời xa nơi đây rồi từ trong vòng cổ lấy ra một cái hộp hình chữ nhật.
Hắn cẩn thận mở hộp, lấy vật từ bên trong ra.
Đây là ma trượng hắn lấy được từ trong tay tên lừa đảo Ryder. Đối với ma pháp sư mà nói, đây có thể xem là vật trọng yếu nhất. Tuy nhiên không phải người nào cũng có thể sử dụng.
Nếu bản thân cảnh giới không đủ, không đạt tới tiêu chuẩn ma pháp sư chính thức đã muốn sử dụng ma trượng, như vậy khẳng định sẽ lọt vào tinh thần lực cắn trả.
Tiếu Ân chính là lo lắng điểm này, cho nên mới cương quyết nhẫn nại đến nửa năm. Nếu không ngay khi vừa thăng cấp thành ma pháp sư chính thức, hắn đã xuất ra ma trượng mà sử dụng.
Ma trượng khi chế tạo ra sẽ tùy từng người mà khác đi, độ dài ngắn không có tiêu chuẩn cố định.
Nhưng tất cả pháp sư đều biết, muốn chế tạo ma pháp trượng, như vậy nhất định cần phải có ma hạch của ma thú cao cấp, hơn nữa tối thiểu cũng cần phải ma thú cấp năm trở lên mới được.
Ma thú một khi đạt tới cấp năm, bản thân uy lực sẽ có đề cao nhất định, hơn nữa ma hạch cấp năm trở lên còn có một thuộc tính đặc thù vô cùng trọng yếu, đó chính là có thể hấp thu năng lượng ngoại giới tiến hành bổ sung ma lực.
về phần tốc độ hấp thu cùng chất lượng khôi phục như thế nào, còn phải xem cụ thể mỗi ma hạch, không thể quơ đũa cả nắm.
Có điều, ma hạch cấp năm ư! ma pháp sư bình thường không thể vọng tưởng lấy được. Ngay cả ma pháp sư chính thức cũng không nhất định có thể độc lập săn giết được ma thú cấp năm. Cho nên chỉ cần là ma pháp trượng, như vậy không cần biết chất lượng như thế nào, thuộc tính như ra sao, giá trị của nó đều không cách nào ước lượng.
Ma pháp trượng trong tay Tiếu Ân cũng không phải rất dài. Phỏng chừng chỉ khoảng bốn mươi cm, đây có thể coi là điển hình của pháp trượng loại ngắn. Trên đỉnh ma pháp trượng khảm một viên ma hạch không lớn, phía trên ánh lên một tầng ánh sáng màu lam nhạt, phảng phất như phát ra từ nơi biển rộng, có thể thu nạp ánh mắt người ta vào đến vô hạn.
Nhẹ nhàng nắm phần đuôi đoản trượng, cảm thụ được trên thân pháp trượng không ngừng truyền đến cảm giác lạnh lẽo, tựa hồ có hiệu quả thần kỳ làm cho tinh thần người ta rung lên.
Tiếu Ân cũng không hiểu biết nhiều về ma pháp trượng. Vô luận tài liệu làm nên đoản trượng hay lai lịch ma hạch phía trên, Tiếu Ân đều hoàn toàn không biết gì cả.
Có điều thứ này chẳng qua là thu hoạch được từ trong tay một tên lừa đảo học đồ cấp tám, chất lượng như thế nào cũng có thể nghĩ.
Lấy ra ma hạch cấp sáu từ trong vòng cổ ra so sánh một chút. Tiếu Ân rốt cuộc có thể xác định, ma hạch của ma pháp trượng thượng này hẳn là ma hạch trên người một con ma thú cấp năm không biết tên. Nói một cách khác, cấp bậc cùng chất lượng thanh ma pháp trượng này, chỉ sợ là loại mặt hàng bình thường nhất.
Đương nhiên, lấy thực lực hiện giờ của Tiếu Ân, đi chung với cây đoản trượng này cũng xem như phù hợp. Mặt khác, nếu cho hắn ma pháp trượng cao cấp hơn, lấy thực lực hiện tại của hắn, chỉ sợ khó có thể sử dụng và điều khiển..
Cầm ma pháp trượng điểm một chút về phía trước, ma hạch của ma trượng chợt lóe một tia sáng màu lam, tật phong thuật nhất thời phát ra, mạnh mẽ đánh trên mặt cỏ, tạo thành một miệng hố lớn cỡ một cái chén nhỏ.
Gương mặt Tiếu Ân khẽ rung động, mặc dù tốc độ phóng thích ma pháp khó có khả năng nhanh thêm, nhưng sau khi sử dụng ma pháp trượng, tinh thần lực của Tiếu Ân tiêu hao ít đi một thành, hơn nữa uy lực tật phong thuật cũng lớn gần một thành. Đối với một ma pháp sư, hai cái hiệu quả này đại biểu cho cái gì, chỉ cần một người hơi chút hiểu được ma pháp dù chỉ một ít cũng sẽ biết phi thường rõ ràng.
Hơn nữa đây vẫn chỉ là ma pháp trượng cấp thấp nhất mà thôi, nếu thay đổi tài liệu cao cấp cùng ma hạch càng cường đại hơn, như vậy hiệu quả cũng sẽ nước lên thì thuyền lên, đạt tới tình trạng làm cho người ta phải trợn mắt há mồm.
Đến tận đây, Tiếu Ân rốt cuộc hiểu được, tại sao sư phụ Maren luôn luôn nói, một cái ma pháp trượng tốt đối với ma pháp sư mà nói, chẳng khác nào là tính mạng thứ hai của họ, những lời này quả nhiên rất có đạo lý.
Cầm ma trượng trong tay, Tiếu Ân siêng năng thi triển các loại ma pháp chính mình nắm giữ.
Nếu sau này gặp tình huống, chắc chắn cần phải sử dụng ma pháp trượng này, như vậy hắn nhất định phải quen nó.
Mặc dù hắn có được không gian Nhất Hào, có thể ở bên trong tiến hành luyện tập không hạn chế, nhưng tất cả những tình huống giả lập đều phải cấu tạo dựa trên thế giới thực.
Hắn phải thi triển các loại ma pháp thông qua ma pháp trượng, sau đó tính toán ra hiệu quả cùng hao tổn. Chỉ có hoàn toàn nắm giữ số liệu cơ bản nhất này, Nhất Hào mới có thể sáng tạo ra không gian ảo hoàn mỹ cho hắn luyện tập.
Tiếu Ân cầm ma trượng, giống như đứa bé chiếm được món đồ chơi yêu mến nhất, yêu thích không nỡ rời tay mà thưởng thức. Có điều khác với đứa bé hình thường chính là, quanh người hắn lúc nào cũng có năng lượng ba động cường đại.
Theo thời gian sử dụng ma pháp trượng, Tiếu Ân cũng không ngừng biết được nhiều điều.
Ma hạch trên ma trượng hẳn là lấy được từ một con ma thú thổ hệ. Bởi vì khi thi triển ma pháp thổ hệ, hắn cảm giác đặc biệt dùng ít sức, hơn nữa uy lực của ma pháp được gia tăng cũng sẽ tương ứng mở rộng. Mặt khác, khi thi triển ma pháp cùng đối lập với thổ hệ là thủy hệ, ngược lại sẽ có chút cảm giác trở ngại. Mặc dù loại cảm giác này không phải rất mãnh liệt, cũng không tạo thành ảnh hưởng gì đối với hiệu quả của ma pháp, nhưng ma lực tăng phúc lại yếu bớt nhiều.
Có điều khi sử dụng ma pháp các hệ khác, hiệu quả của ma pháp trượng vẫn không thay đổi, trên cơ bản đều là giảm bớt tiêu hao một thành, gia tăng uy lực một thành thôi.
Theo sự hiểu rõ đối với ma pháp trượng tăng lên, Tiếu Ân cũng có kinh nghiệm tâm đắc của bản thân.
Xem ra món đồ chơi này cũng giống như binh khí trong tay võ sĩ, nhất định phải trải qua thời gian dài sử dụng, phối hợp cùng mò mẫm, mới có thể chính thức phát huy ra uy lực thật lớn trong đó.
Nửa ngày sau, Tiếu Ân rốt cuộc đều thí nghiệm tất cả ma pháp ba lần trở lên. Như thế, tất cả số liệu cơ bản phần lớn đều đã thu thập đầy đủ, Nhất Hào cũng có thể căn cứ số liệu mới có này để tiến hành mô phỏng thử nghiệm, sáng tạo ra sân huấn luyện mới.
Sau đó, hắn thu hồi ma trượng, cân nhắc một chút, thay đổi một trang phục bình thường ở đế quốc Lang Nhân, hơn nữa lấy ra đoản cung treo ở nách, phối hợp với túi tiễn trên lưng cùng đoản đao bên hông, Tiếu Ân biến hóa nhanh chóng, thành một kẻ lưu lãng tùy ý có thể thấy được tại đế quốc Lang Nhân, không còn ai có thể liếc mắt một cái nhìn ra lai lịch của hắn