Bạch Mị ngủ rất say. Gương mặt trẻ con ngủ đến hồng hào, thân thể nhỏ bé, trần truồng ngang dọc các dấu hôn, nơi hạ thân khép hờ còn vương ái dịch trắng đục, cô nằm gọn trong vòng tay bao bọc của hai nam nhân.
Chân bị hai người mạnh mẽ cuốn lấy, ba người nằm trên giường lớn, thân thể kề sát nhau, da thịt chạm da thịt không kẽ hở.
Trương Cẩn đem mái tóc dài thơm thơm của Bạch Mị tết thành từng búp nhỏ, ôn nhu cùng yêu thương chạm vào má mềm.
Con bên kia Trương Nghiêu xấu xa dùng ngón tay xâm nhập vào miệng cô, tay thô ráp ma sát lên cái lưỡi ướt át, hưởng thụ cảm xúc hai cánh môi mềm mại mút lấy chính tay mình, hắn rút ra nhón tay, đem chỉ bạc ngọt nhào của cô dính đầy, vẽ loạn lên viên chân trâu hồng nhuận.
Ngắm nhìn gương mặt động lòng người kia, Trương Nghiêu liền không kiềm chế được ham muốn, cúi người xuống cắn, ngậm lấy cánh môi mềm mại.
Trong giấc ngủ say Bạch Mị cảm giác ngực bị một cái đè xuống, vài phần khó chịu, không khí trong miếng bé nhỏ cũng bị rút đi, thân thể cựa quậy, chống đẩy.
"Ngô.."
Bạch Mị từ cơn say ngủ choàng tỉnh dậy, liền ngay lập tức trước mắt phóng đại một gương mặt nam nhân, lãnh băng cùng bá đạo.
Trương Nghiêu giống như không đủ, càng vài cái cuồng dã đem mềm mại trong miệng mút mạnh bạo.
"Ngô..." hắn thích cùng cô trao đổi nước bọt.
Bạch Mị hiện thời bỗng nhiên vừa nhớ ra điều gì, đem hết sức lực đẩy cái vòm ngực màu đồng khỏe mạnh mê người kia ra. Trương Nghiêu cũng không có thèm để ý.
"Ngô... ngô....." Bạch Mị liền đem răng cắn mạnh vào cái miệng hung hăng kia, Trương Nghiêu bị đau liền ngưng trệ động tác, biểu tình có chút nổi giận, có phải hay không đem cô chiều đến sinh hư, từ đâu học cái trò cắn người, tay lớn trừng phạt, trong một khắc liền đâm mạnh vào u huyệt.
U đạo hồng nộn đem chút sưng đỏ, nội bích phù lên, đến một ngón tay cũng khó khăn đút vào.
Bạch Mị khổ sở ngăn chặn cái tay hư hỏng kia lại.
Mà một bên kia Trương Cẩn không ngừng đem vú mềm trong tay, búng nhẹ vào cùng chơi đùa, nhào nặn thành đủ hình thù.
"Ách... tôi muốn... hỏi... a..."
Trương Nghiêu cùng Trương Cẩn vẫn không ngừng vân vê trêu đùa Bạch Mị, miệng yêu mị lạnh nhạt.
"Nói"
"Không phải hôm đấy chính anh kêu tôi tới căn phòng kia sao?"
Trương Nghiêu động tác dừng lại.
"Nói rõ"
"Chính là ngày trong khách sạn... không phải chính anh nói với thư ký Tô gọi tôi vào phòng 507 sao?"
Trương Nghiêu một mặt đầy nghi ngờ, hắn không hề nhắn gửi bất cứ điều gì cho Bạch Mị qua thư ký Tô. Xưa nay hắn đều trực tiếp nói chuyện với Bạch Mị, đâu thể xảy ra việc này. Nếu thực sự là thư ký Tô kia làm, có lẽ trong truyện này thực sự có uẩn khúc.
Trương Cẩn cười cợt.
"Em đã nói là Bạch Mị đáp ứng chúng ta đã đủ mệt chết đi, có ăn gan hùm mới đi kiếm thêm nam nhân bên ngoài"
Mặt Trương Nghiêu thoáng nét tức giận, nhanh chóng khôi phục hình nhân lãnh khốc, đem dương cụ giả trong xuốt đâm vào khẩu huyệt Bạch Mị.
Một cái lại một cái đâm vào rút ra, động tác mang theo hung hăng bạo ngược.
"Tiểu bảo bối ngu ngốc, cô ta nói em đi em liền đi, đây là tôi trừng phạt em, xem lần sau còn dám nghe lời người ngoài không"
Dương cụ có vài hạt nhỏ đáng sợ, hơn nữa còn phát ra luồng xung điện nhỏ, dục vọng nguyên thủy đánh úp lên thân thể kiểu diễm.
Tiếng máy kêu rì rì trong u cốc Bạch Mị tha hồ ma sát kích thích, ái dịch trong xuốt từng đợi ọt ọt chảy ra, dính bầy nhầy lên dương cụ.
Căn phòng tràn ngập tiếng rên rỉ cùng tiếng nước nhóp nhép.
.....
"Trương Cẩn, thư ký của em, em tự khắc biết cách xử lý"
"Em hôm trước đã đem kiểm tra máy giám sát trong bữa tiệc, đúng là ả đã tiến lại gì đó thầm thì với Bạch Mị, trách bảo bối quá cả tin, nhưng người đàn bà này quả là ngu ngốc, như vậy bao nhiêu phần bại lộ cùng đần độn không biết. Còn về phần người đàn ông kia là ai, em tìm hiểu không ra, có khi nào biết hắn là ai, em sẽ giết người đi"
"Đêm ấy hắn ta quả có lưu tình đối với bảo bối, khá khen, đã trúng xuân dược còn có chút kiếm chế, nhưng vẫn như vậy muốn biết tên đó là ai. Một chút cường bạo cô ta moi thông tin, ả muốn bảo bối bị chà đạp liền đem vài nam nhân cường tráng tới phục vụ ả chu đáo, sau này bất luận như thế nào anh cũng không muốn nhìn thấy ả hiện hữu"
Trương Nghiêu sau đó đã nghiêm túc xem lại đoạn video, thật may khi ấy hắn không có nóng vội mà đập điện thoại.
Chăm chú quan sát sẽ thấy điểm bất thường, giống như đã bị cắt ghép rất tỉ mỉ, bất quá đều không qua được mắt hắn, tiếng rên rỉ không khớp khẩu hình, chính là đem lồng tiếng vào đi.
......
"Thư ký Tô, cho tôi một ly cafe nóng" từ trong bộ đàm chuyên dụng, giọng nói dễ nghe cùng cuốn hút của Trương Cẩn vọng lại
Ả nhanh chóng đem phấn cùng son dặm lại lên gương mặt trang điểm tinh tế, dạo gần đây hoàn toàn không nhìn thấy Trương tổng đem đứa con gái xấu xí kia cùng tới nơi làm việc, ắt hẳn đã bị ruồng bỏ rồi đi.
Nghiễm nhiên hào quang sẽ lại trả về ả. Trước khi gõ cửa, thư ký Tô còn đem cúc áo trước ngực tháo ra một nút, thấp thoáng lộ cái rãnh ngực cùng áo lót màu đỏ.
"Vào"
Thư ký Tô đem cốc kính cẩn đặt lên bàn, còn giống như cố ý cúi đầu đem toàn bộ khuôn ngực căng mọng trắng muốt lộ hoàn toàn ra trước mặt Trương Cẩn.
Cậu đem chút khinh thường đem tay mình bóp mạnh vào nụ hoa hồng nhuận kia, to và căng như vậy không biết độn bao nhiêu silicon? Ngay lập tức Tô Vụ rên lên từng tiếng dâm đãng.
Ả quỳ xuống giữa hai chân Trương Cẩn, hết sức phong tình đem váy ngắn dưới chân kéo lên tới bụng, cùng theo đó thoát ra quần lót chính mình, đem đầu ngẵn ngụi của ngón tay xâm nhập vào âm đạo, mấy cái tự đâm tự rên rỉ, từng tiếng nhóp nhép dâm tịch tràn ra, ả đem dâm dịch lên miệng mình mút mát rồi chồm lên kéo khóa quần âu không một nếp nhăn của cậu.
Ả chính là muốn khiêu khích nam căn của Trương Cẩn dựng lên nhưng ngoài ý nghĩ nơi ấy lại giống như cự long ngủ say, mềm nhũn trong tay ả, đối với người phụ nữ đầy kinh nghiệm như Tô Vụ, nó giống như một loại sỉ nhục.
Thành thục cầm cự long trong tay đem bỏ vào miệng mình hết sức dùng lưỡi dài liếm láp, nhưng bất quá chỉ là vẫn như cũ không hề có biểu hiện cương cứng.
Trương Cẩn từ trên cao ngạo nghễ cũng khinh bỉ nhìn xuống người phụ nữ mềm mại như rắn bên dưới đang bú liếm nơi đó của cậu.
Một tay đem mái tóc xoăn đẹp đẽ giật ra sau. Gương mặt đầy bất lực của Tô Vụ ngẩng lên.
"Tối nay tới Dạo Phường tìm tôi" giọng nói ma mị nhưng ít ai phát hiện trong đó còn đem vài phần sát khí.
Chỉ có người đàn bà ngu ngốc Tô Vụ tự luyến, đem con mắt lẳng lơ đưa tình nhìn Trương Cẩn, bầu vú hai ba cái chà vào nơi hạ thân còn ngủ say của Trương Cẩn.
"Được, người ta đợi ngài tới, sẽ chu đáo phục vụ ngài"
Nói rồi đem quần lót cùng váy áo sửa soạn, cố áp chế nhục dục trong bản thân chưa được dập tắt mà đi ra ngoài, không vội, đêm nay ả tự có biện pháp đem cái kia dựng đứng lên.