- Người này nếu không có chết ở trong Quang Vũ Kỷ Kiếp, tất sẽ tạo thành trở ngại cho đại kế của chúng ta! Đối mặt một địch thủ như vậy, chỉ sợ Ứng Long Đại Thế Giới ta cũng muốn giao ra một cái giá cao mới có thể đem hắn diệt trừ.
Lệ Dương đúng là không nghĩ tới điểm này, trải qua nàng chỉ điểm lúc này mới tỉnh ngộ nói:
- Tiểu quận chúa dạy dỗ không sai.
Đột nhiên, bên trong Vạn Long Sào truyền đến tiếng ồn ào, vô số Long Tộc rối rít nhốn nháo bay lên trời, hóa thành nguyên hình, chỉ thấy giữa không trung một mảnh Cự Long dài hẹp toàn động, che khuất bầu trời, phiếm các loại sắc thái, có Thanh Long, Hoàng Long, Bạch Long, Kim Long, Tử Long, chủng loại phồn đa, giao, long mãng, Ly Long, Long Quy, Thiên Long.
Nhiều Long Tộc ở giữa không trung bày từng ngọn đại trận, như lâm đại địch, long uy tràn ngập, sâm nghiêm vô cùng!
- Trận thế lớn như vậy, chẳng lẽ Vạn Long Sào tới cường địch gì?
Ứng Vô Song cau mày nói.
- Ha ha ha ha! Giang Tử Xuyên, Thiên Đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại xông tới!
Một tiếng trống vang, chấn động Thiên khung, Long Hoàng mềm rủ xuống dựng lên, Vạn Long ôm nhau, uy phong bát diện, phô trương to lớn, trước đó chưa từng có, cao giọng cười nói: Nguồn tại http://Truyện FULL
- Ta vốn định lấy tính mạng ngươi, báo thù cho hai hài nhi đáng thương của ta, không nghĩ tới một mình ngươi chủ động đưa tới cửa, chẳng phải là chịu chết sao?
- Giang Tử Xuyên?
Vẻ mặt Ứng Vô Song khẽ nhúc nhích, lộ ra thần sắc mười phần thú vị, mặt giản ra cười nói:
- Chính là tiểu tử ở trong Thái Dương ẩn núp vào Thái Dương Thần Điện, chạy ra ta đuổi giết sao? Hắn cũng là có chút bản lãnh, không biết hắn tới đến tột cùng cần làm gì?
Ngoài Vạn Long Sào, thanh âm của Giang Nam xuyên thấu không gian nặng nề, vô cùng rõ ràng truyền tới, cười vang nói:
- Long Hoàng, ngươi phô trương lớn như vậy, là vì nghênh đón vãn bối sao? Vãn bối có tài đức gì, đáng giá ngươi hưng sư động chúng như thế?
Long Hoàng hừ lạnh một tiếng, thần sắc có chút khó coi, vô luận là bối phận hay tu vi, Giang Nam so với hắn thua kém xa xa, hơn nữa, Vạn Long Sào phòng ngự sâm nghiêm, giờ phút này tất cả cao thủ dốc toàn bộ lực lượng, như lâm đại địch, chỉ vì đối phó một người Giang Nam, lan truyền đi ra ngoài thật có chút mất thể diện.
Bất quá, hắn lại biết Giang Nam khó dây dưa, Thần Khư nhất dịch, người đuổi giết hắn nhiều ra sao. Còn không phải là bị chết chỉ còn lại có Cận Đông Lưu cùng Yêu Hoàng sao?
Cho dù là Cổ Thần Các Chủ, cũng là chết ở trong tay của hắn!
Thậm chí chiến dịch kia, ngay cả Yêu Hoàng cũng gặp phải bị thương nặng!
Hơn nữa, người đuổi giết tiểu tử Giang Nam này tuy nhiều, nhưng hắn vẫn còn Tiêu Dao đến hiện tại, không người nào có thể chế, bản thân cái này liền có thể nói rõ một vài vấn đề.
Cho nên, Giang Nam chủ động đi tới Vạn Long Sào, không trách hắn không cẩn thận.
- Giang Tử Xuyên, khó được ta hôm nay vui vẻ, liền mở một mặt lưới, để ngươi sống lâu một thời gian ngắn.
Long Hoàng cười ha ha, không khỏi đắc ý nói:
- Nói đi, ngươi tới Vạn Long Sào ta cần làm gì?
Giang Nam khẽ mỉm cười nói:
- Long Hoàng, ta tới đích xác là có việc muốn nhờ, bất quá ngươi không thể làm chủ, đổi lại quản sự, ta cùng với nàng nói.
- Ta không thể làm chủ?
Long Hoàng khí cực mà cười, cả giận nói:
- Ta chính là đứng đầu Vạn Long Sào, Long Hoàng Huyền Minh Nguyên Giới, ta vẫn không thể làm chủ?
Giang Nam đối với hắn làm như không thấy, cất giọng nói:
- Ứng Long tộc đạo hữu, cố nhân tới thăm, mời ra gặp mặt!
Sắc mặt Long Hoàng âm trầm, giận cười nói:
- Tốt lắm, ngươi lai ý ta đã biết, hiện tại ngươi có thể chết! Các con, bầm thây vạn đoạn cho ta...
- Chậm!
Chỗ sâu trong Vạn Long Sào, một thanh âm ôn nhu dễ nghe vang lên, nhẹ giọng cười nói:
- Long Hoàng, để cho hắn đi vào.
Giang Nam ha ha cười một tiếng, từ bên cạnh Long Hoàng đi tới, thấp giọng nói:
- Ta nói ngươi không đủ tư cách, không thể nói chuyện, ngươi còn không tin. Hôm nay tự đòi nỗi nhục kia đi?
Sắc mặt Long Hoàng đỏ lên, tàn bạo nhìn bóng lưng của hắn, nhưng không dám động thủ.
Giang Nam đi bộ vào trung tâm Vạn Long Sào, mọi nơi nhìn lại, sách sách xưng kỳ, Vạn Long Sào có thể nói là cùng cực xa hoa, khắp nơi động phủ, động phủ của Long Tộc cùng chủng tộc khác cũng rất bất đồng, chẳng những xây dị thường cao lớn, hơn nữa thường thường là dựa vào vách đá mà xây, địa thế hiểm ác cao chót vót.
Nhiều động phủ liền cùng một chỗ, cao thấp phập phồng, giống như hàng nghìn hàng vạn lợi kiếm, có một loại khí độ sâm nghiêm.
Trang sức của những động phủ kia cũng cùng Nhân Tộc một trời một vực, trước động phủ điêu khắc nhiều mãnh thú hung ác, dử tợn kinh khủng.
Bất quá, Giang Nam đi tới trung tâm Vạn Long Sào, đi vào trung ương động phủ, sơn thủy đột nhiên trở nên thanh tú, không giống ngoại giới hiểm ác như vậy, ngược lại nước biếc rong chơi, phong cảnh nhã trí, làm cho người ta có một loại cảm giác có Động Thiên khác.
Trên thực tế, nơi đây đúng là có Động Thiên khác, Giang Nam cùng nhau đi tới, cảm ứng được trong hư không cất dấu không biết bao nhiêu ba động kỳ diệu, đó là bí cảnh giấu diếm ở trong hư không.
Lịch đại cường giả của Long Tộc đông đảo, tài phú kinh người, hơn nữa thực lực cũng cực kỳ mạnh mẻ, lịch sử đã từng xuất hiện qua rất nhiều tuyệt đại cường giả khó lường, những cường giả này sau khi chết để lại bí cảnh của mình.
Mà Long Tộc thích giấu diếm tài phú, có thể nghĩ những bí cảnh này tất nhiên là chất đầy các loại bảo tàng.
- Nếu có thể cướp sạch nơi này...
Giang Nam âm thầm lắc đầu, mình lần này là cầu người mà đến, thật sự không tốt hạ thủ.
- Giang đạo hữu có thể tránh thoát ta một chiêu đuổi giết, hơn nữa còn trẻ tuổi như vậy, thật sự là ngoài Vô Song dự liệu.
Một thanh âm từ chỗ cao truyền đến, Giang Nam ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trong một mảnh hồ nước nhỏ phía trước, một tòa lầu cao vút đứng thẳng ở đó, lồi ra mặt nước, một cô gái mặc cung trang màu xanh, vóc người thon dài, đứng ở trước cửa sổ trong lầu, xa xa hướng hắn xem ra.
Cô gái này chính là ngày đó ở trong Thái Dương thần điện cùng Yêu Thần đàm phán, một chiêu Thần Thông đuổi giết hắn, từ chỗ sâu trong Thái Dương giết qua giữa không trung, rất là cường hãn, là cường giả gần Thần ít có.
- Giang đạo hữu, mời lên đây nói chuyện.
Ứng Vô Song lại cười nói, cũng không có cự nhân ngoài
ngàn dặm.
Giang Nam mở ra cước bộ, hướng lầu các trong hồ nước đi tới, vậy mà hắn mới vừa giơ chân lên bước vào giữa hồ, tình hình trước mắt đột nhiên thay đổi, nơi nào còn hồ nước nhỏ, rõ ràng là một mảnh biển lớn mênh mông vô tận!
Biển rộng kinh đào, mãnh liệt cuồng bạo, mà tòa lầu cao kia thì trở nên lớn không cách nào tưởng tượng, cao cao đứng vững ở tận thiên ngoại, giống như Thần Ma chi cung thống ngự Cửu Thiên, mà Ứng Vô Song trước cửa sổ thì giống như một Long Thần cao cao tại thượng, hướng hắn xem ra, khuôn mặt trở nên giống như Minh Nguyệt, trên cao nhìn xuống, giống như Long Thần mắt nhìn xuống con kiến hôi, phàm phu tục tử!