Đế Tôn

Chương 560: Tru Thần đại trận (1)

Sắc mặt Giang Nam ngưng trọng, lá bài tẩy của hắn cũng có không ít, tỷ như vô kiên bất tồi Địa Từ Nguyên Phủ, tỷ như hắc oa vô cùng trầm trọng, tỷ như Đậu Suất Thần Hỏa đốt cháy vạn vật, tỷ như đệ nhất hóa thân của hắn, Thái Dương Thần hóa thân, nhưng Cận Đông Lưu rốt cuộc còn có lá bài tẩy hắn không biết gì.

Biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng, nếu không biết lá bài tẩy của Cận Đông Lưu, lúc cùng hắn tỷ thí sẽ nhiều ra rất nhiều nhân tố không thể dự liệu.

- Giờ phút này Cận Đông Lưu cũng hơn nửa ở trong Thần Khư sưu tầm tung tích của ta, muốn lấy được Đậu Suất Thần Hỏa của ta, nói không chừng ở chỗ này có thể nhìn đến một chút lá bài tẩy của hắn.

Giang Nam ăn vào ba miếng Như Ý Đan, lúc này luyện hóa, thần thức cuồn cuộn vọt tới, để cho hắn cảm giác được từng đợt thư sướng, đệ nhị tọa thần thức Thần Phủ lập tức tạo thành, thần thức Thần Phủ này so sánh với đệ nhất cao hơn, tọa lạc ở trên thái dương.

Đệ nhất Thần Phủ tọa lạc ở trên mặt trăng, đối ứng Minh Đường Thần Phủ, mà đệ nhị thần thức Thần Phủ đối ứng tu vi cảnh giới là Côn Luân Thần Phủ!

Đợi Giang Nam đem ba miếng Như Ý Đan hoàn toàn luyện hóa, đệ nhị thần thức Thần Phủ cũng hoàn toàn tạo thành, tu vi thần thức cơ hồ cường đại gấp đôi!

- Dùng Đại Thiên Ma luyện thành Như Ý Đan thật là đồ tốt, ta còn cần càng nhiều Như Ý Đan, thần thức càng cường đại càng tốt, sau đó tốc độ tu luyện của ta mới có thể nhanh hơn!

Giang Nam hít vào một hơi thật dài, Linh Dịch trong Tử Phủ hắn hội tụ thành một mảnh linh hồ, Linh Dịch từ trong hồ bay lên, liên tục không ngừng chảy vào thân thể, nhất thời hóa thành tu vi cuồn cuộn, bổ túc đến các nơi thân thể.

Cảm giác như vậy vô cùng tuyệt đẹp, để cho hắn thời thời khắc khắc cũng có thể cảm giác được mình không ngừng cường đại, kể từ khi hắn đột phá đến Huyền Đài Cảnh đến nay, chỉ có qua một tháng thời gian, nhưng tu vi của hắn đã đến gần Huyền Đài Cảnh trung kỳ!

Loại tốc độ này, là hắn từ trước không dám tưởng tượng, nếu như có thể có thần thức tu vi Thiên Cung cảnh giới, đem thần thức luyện thành Thiên Cung mênh mông, Giang Nam dám khẳng định, tốc độ tu luyện của mình sẽ mau vô pháp tưởng tượng, không tới năm năm là có thể hoàn toàn tu thành Đạo Đài bát cảnh, tiến vào Thần Phủ cảnh!

Bất quá, dựa vào Như Ý Đan đề cao thần thức tu vi, căn cơ rất không bền chắc, Giang Nam cũng nhận thấy được điểm này, vì vậy Huyền Thai không ngừng thi triển Huyền Thai Ấn, gia cố thần thức. Nguồn tại http://Truyện FULL


Huyền Thai Ấn là một loại Ngũ Kiếp Ấn mà hắn khai sáng, tích chứa thần thức Thần Thông của Ma Ngục Huyền Thai Kinh, là ấn pháp tôi luyện thần thức tốt nhất, ở dưới Huyền Thai Ấn không đứt rèn luyện, hai tòa thần thức Thần Phủ của hắn cũng đang không ngừng vững chắc.

Đột nhiên, Giang Nam cảm giác được phía trước có một cổ ba động mãnh liệt truyền đến, trong lòng khẽ nhúc nhích, về phía trước bay đi, cũng không lâu lắm, liền thấy phía trước cách hắn ngoài trăm dặm, hơn mười vị tu sĩ tiến vào trong một thiên ma bộ lạc, đại khai sát giới.

Thiên ma bộ lạc này so sánh với lúc trước Giang Nam diệt trừ kia còn muốn lớn hơn, có khoảng hơn ngàn đầu thiên ma phồn diễn sinh sống, bất quá hơn mười vị tu sĩ này đều là Thần Phủ cường giả, cao thủ thế hệ trước, giết đến Thiên Ma không hề có lực hoàn thủ.

Trong đó còn có một đầu Đại Thiên Ma, nhưng ở dưới mấy vị Thần Phủ cường giả vây công, cũng là tràn ngập nguy cơ, tùy thời có thể sẽ bị những người này đánh chết luyện hóa.

- Nguyên lai là Phật Môn Pháp Hoa Tự cường giả!

Giang Nam đánh giá một phen, thầm nghĩ trong lòng.

Phật Môn Pháp Hoa Tự cũng là một danh môn đại phái, mặc dù không bằng Kim Cương Pháp Thiện Tông danh tiếng vang dội, nhưng cũng là cao thủ như mây, trong hơn mười vị cao thủ Phật Môn này, làm người khác chú ý nhất là một ni cô trung niên, đã tu thành Thần Phủ ngũ trọng, phía sau phiêu đãng Minh Đường, Côn Luân, Thiên Tiểu, Huyền Đô, Ngọc Kinh năm tòa Thần Phủ, thực lực chí cực, đem đầu Đại Thiên Ma kia đè ép đánh.

Phật Môn công pháp khéo ở thần thức, giỏi về luyện hóa oán khí oán niệm, vì vậy đối với Thiên Ma ở Thần Khư có tác dụng trời sanh áp bách.

- Pháp Hoa Tự cũng phái ra cao thủ đến truy sát ta sao?

Trong mắt Giang Nam hiện lên một đạo hàn quang, thầm nghĩ:

- Pháp Hoa Tự được xưng Phật Môn Thánh Địa, không can thiệp sự vụ thế tục, không nghĩ tới cũng là tốt mã dẻ cùi.


Đột nhiên, Giang Nam cảm giác được hơi thở vô cùng kinh khủng truyền đến, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy mây đen đầy trời gào thét từ trên bầu trời đại mạc quét qua, trong mây đen kia rõ ràng là hàng nghìn Thiên Ma, còn có vài chục đầu Đại Thiên Ma, cuồn cuộn bay qua.

- Nhiều thiên ma, Đại Thiên Ma như vậy!

Trong lòng hắn cả kinh, vội vàng phong bế toàn thân, Ma ngục khóa bản thân, ẩn núp xuống, chỉ thấy nhiều thiên ma trong mây đen phát hiện chiến đấu phía dưới, giống như Ô Nha phần phật một tiếng đập xuống, xông về phía chư cường giả của Pháp Hoa Tự.

Thời gian nháy con mắt, mây đen bay lên, Thiên Ma quỷ khóc sói tru, đáp mây bay đi.

Giang Nam đợi Thiên Ma này đi xa, lúc này mới hiển lộ thân hình, hướng bộ lạc thiên ma kia nhìn lại, chỉ thấy chư cường giả Pháp Hoa Tự giờ phút này bị chết sạch, thậm chí cả trung niên ni cô tu thành Thần Phủ ngũ trọng kia cũng chết yểu tại chỗ, bị Đại Thiên Ma mở sọ rách não, hấp thực óc, đem máu huyết toàn thân cùng thần thức thần hồn ăn không còn một mống, thê thảm không nỡ nhìn!

Còn có mấy vị Pháp Hoa Tự Thần Phủ cường giả khác, không có tìm được thi thể, hẳn là bị thiên ma xâm chiếm thân thể, đoạt xá đi.

Pháp Hoa Tự toàn quân bị diệt!

Trong lòng Giang Nam lẫm nhiên, rùng mình một cái, nếu như gặp phải bầy Thiên Ma khổng lồ như vậy, chỉ sợ ngay cả hắn cũng bỏ mạng tại chỗ!

- Hung hiểm, thật sự hung hiểm, nếu ta hơi không cẩn thận, cũng phải chết không có chỗ chôn! Chỉ có cẩn thận từng li từng tí, như lý bó băng, mới có thể ở Thần Khư sinh tồn được!

Càng xâm nhập Thần Khư, số lượng thiên ma càng nhiều, nguy hiểm liền càng lớn, Giang Nam không hề phi hành nữa, mà là đi bộ, sưu tầm Đại Thiên Ma lạc đàn.

Cũng may số lượng Thiên Ma ở chỗ này rất nhiều, cũng không lâu lắm hắn liền tìm được một thiên ma bộ lạc, thiên ma bộ lạc này so với Thiên Ma bộ lạc mà mới vừa rồi hắn chứng kiến kia không thể nhỏ, cũng có hơn ngàn đầu thiên ma phồn diễn sinh sống, mà thủ lĩnh của bọn chúng, là một Đại Thiên Ma bốn chân tám tay bảy đầu, bị nhiều thiên ma vờn quanh trong đó, thủ vệ nặng nề, gió thổi không lọt.

Giang Nam hé mắt, mọi nơi quét nhìn, không có phát hiện những người khác, lúc này vươn người đứng dậy, như một đạo hồ quang hướng đầu Đại Thiên Ma kia phóng đi.

Ầm!

Không khí bị hắn đụng nổ tung, khí lãng khổng lồ đem đầu đầu thiên ma sinh sôi đánh bay, ở giữa không trung thình thịch thình thịch nổ tung!