Đế Tôn

Chương 539: Nhân phẩm không tốt (2)

Cổ Thần Các chủ không khỏi tức cười, bật cười nói:

- Ngu xuẩn! Chúng ta là Ma Đạo, Ma Đạo ngươi biết không? Cổ Thần các chúng ta, lúc nào nói lời giữ lời qua? Đợi tiểu tử này đi ra, các ngươi đừng tìm hắn nói nhảm, cùng tiến lên, trực tiếp đuổi giết!

Chư cường giả Cổ Thần các yên lòng, nhao nhao cười hắc hắc nói:

- Chúng ta vừa rồi cho rằng Các chủ thay đổi tính tình, thật sự muốn thả tiểu tử này chứ.

Bọn họ là dùng thần thức trao đổi, thần thức chấn động liền có thể làm cho đối phương cảm ứng được ý nghĩ của mình, bởi vậy cũng không cần lo lắng bị Giang Nam nghe được.

- Cổ Thần Các chủ quả nhiên nhanh nói nhanh ngữ!

Trong Môn hộ truyền đến thanh âm của Giang Nam nói:

- Vậy ta liền đi ra, hi vọng các ngươi hết lòng tuân thủ hứa hẹn, thả ta ly khai.

Cổ Thần Các chủ tinh thần chấn động, cười ha ha nói:

- Yên tâm, Cổ Thần các ta nói là làm, già trẻ không gạt!

- Đã như vầy, ta đây đi ra.

Giang Nam cười nói.

Cổ Thần Các chủ hướng mọi người nháy mắt, mọi người nhe răng cười liên tục, cười nói:

- Các chủ yên tâm, cho dù tiểu tử này biến thành con kiến đi ra, cũng sẽ bị chúng ta trực tiếp đuổi giết!

Sau một lúc lâu, trong môn hộ im ắng, không thấy có người đi ra.

Mọi người Cổ Thần các lại đợi thật lâu, Giang Nam còn không có từ trong môn hộ đi ra. Cổ Thần Các chủ trong nội tâm thầm giận, trầm giọng nói:

- Giang Tử Xuyên, ngươi đến cùng còn muốn lề mề tới khi nào?

- Nhanh, nhanh thôi.


Giang Nam cười nói.

Sắc mặt Cổ Thần Các chủ trầm xuống, thấp giọng nói:

- Tiểu tử này đoán chừng là phát hiện cái gì, trốn ở bên trong không dám ra. Dông dài như vậy cũng không phải biện pháp, xem ra chỉ có ta tự mình đi vào, đem tiểu tử này bắt đi!

- Các chủ xuất mã, liền dễ như trở bàn tay!

Cổ Thần Các chủ ống tay áo chấn động, bước vào bên trong tòa môn hộ này, hắn cũng là lần đầu tiên tiến vào đây, vừa mới đi vào bên trong môn hộ, liền lập tức cảm giác được thần uy vô biên đè xuống, không khỏi hai mắt trợn tròn, bị Thần Ma khí tức ép tới đạo tâm sụp đổ, khó có thể cùng thần uy chống lại, hai đầu gối mềm nhũn quỳ trên mặt đất.

- Các chủ làm gì đi đại lễ như vậy?

Thanh âm của Giang Nam truyền đến, Cổ Thần Các chủ gian nan ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một nắm đấm to như vậy oanh ra, nhét đầy tầm mắt của hắn, sau một khắc liền hung hăng nện ở trên mặt của hắn.

- Nhục thân mạnh như vậy?

Giang Nam liên tục mấy trăm quyền oanh xuống, thấy Cổ Thần Các chủ như trước bình yên vô sự, trong nội tâm không khỏi cả kinh, lập tức tế lên Lượng Kiếp trận đồ, bá một tiếng đem Cổ Thần Các chủ thu nhập bên trong trận đồ, nhẹ nhàng run lên, trận đồ chôn vùi, Cổ Thần Các chủ như trước bình yên vô sự.

- Như vậy cũng không có việc gì? Các chủ thật sự là mạnh đến nổi đáng sợ!

Giang Nam con mắt tỏa ánh sáng, tế lên Ngũ Kiếp Chung, đem Cổ Thần Các chủ bao lại, Ngũ Kiếp Chung đương đương đương minh hưởng không dứt, đồng dạng không cách nào làm gì được người này, lập tức lại đem Đạo Âm Cổ tế lên, luân phiên oanh tạc, như trước thủy chung không làm gì được.

Cổ Thần Các chủ chưa từng bị qua nhục nhã vô cùng như thế, giận không kiềm được, nghiến răng nghiến lợi nói:

- Tiểu tử, ngươi dám đối đãi với ta như thế, ngươi nhất định phải chết ngươi biết không? Đừng nói Tịch Ứng Tình, coi như là Thiên Vương lão tử đến, cũng không thể nào cứu được ngươi!

Giang Nam mắt điếc tai ngơ, lại đem Thiên Phủ Trọng Lâu tế lên, cũng không cách nào đem Cổ Thần Các chủ phai mờ.

- Ngươi giết không được ta, Xú tiểu tử, ngươi giết không được ta, nhục thân của ta chính là Thiên Cung ngũ trọng, cho ngươi đánh cả đời cũng mơ tưởng làm bị thương ta mảy may!

Cổ Thần Các chủ cười ha ha, ngạo nghễ nói:

- Cho dù ta bị trấn áp, nhưng ngươi so với ta vẫn là kém cách xa vạn dặm...

Phốc phốc!


Trong tay Giang Nam nhiều ra một thanh Địa Từ Nguyên Phủ, ngũ sắc quang mang lập loè, sau một khắc khảm nạm trên ót lão giả áo bào xanh này, máu tươi lập tức chảy đầy mặt Cổ Thần Các chủ, miệng vết thương vẫn còn xuy xuy hướng ra phía ngoài phún huyết.

Lão giả này không nói một lời, quay đầu bỏ chạy.

Mọi người Cổ Thần các bên ngoài Môn hộ đang đợi Các chủ bắt giữ Giang Nam, đột nhiên chứng kiến Các chủ nhà mình mặt mũi tràn đầy là huyết leo ra Thần Mộ, trong nội tâm không khỏi lắp bắp kinh hãi.

Cổ Thần Các chủ vừa mới đào thoát ra tòa cổ mộ này, thương thế lập tức phục hồi như cũ, giận dữ hét:

- Vào bên trong oanh, đem tiểu tử này nổ nát cho ta!

Mọi người vội vàng tế lên từng kiện từng kiện pháp bảo, nhao nhao đánh vào bên trong môn hộ, cuồng oanh loạn tạc, hung hăng phát tiết một trận. Bất quá pháp bảo của bọn hắn vừa mới đánh vào Thần Mộ, liền bị thần uy trấn áp, nhao nhao rơi xuống trên mặt đất.

- Pháp bảo của ta!

- Ngọc Ly Câu của ta!

- Bát Tiên Lô của ta!

...

Cổ Thần Các chủ giận dữ, sắc mặt âm tình bất định, lạnh lùng nói:

- Phong ấn nơi đây, đem tiểu tử này vây chết ở chỗ này! Ta đi Vạn Long sào hướng Long Hoàng mượn tới Quỳ Ngưu thần cổ, đã có kiện thần bảo kia, liền có thể tiến vào nơi đây, đem tiểu tử này tiêu diệt!

Rất nhiều cao thủ Cổ Thần các nhao nhao thi triển thần thông, đem tòa môn hộ này phong ấn, lại phái người tử thủ tại đây, qua mấy ngày sau, Cổ Thần Các chủ rốt cục mượn tới Quỳ Ngưu thần cổ, mọi người vội vàng mở phong ấn ra, cùng Cổ Thần Các chủ thúc dục Quỳ Ngưu thần cổ nhảy vào trong thần mộ.

Mọi người mới vừa tiến vào trong đó, lại cảm thấy nửa điểm thần uy cũng không có, trong nội tâm không khỏi vạn phần kinh ngạc, vội vàng nhìn lại mọi nơi, chỉ thấy bốn phía trong Thần Mộ này đều trụi lủi một mảnh, đừng nói bóng dáng những Thần Ma kia, ngay cả pháp bảo của bọn hắn rơi vào cũng không có còn lại nửa kiện!

Trên mặt đất chỉ còn lại có mấy cột cờ trụi lủi, địa phương khác còn có trận kỳ đốt hủy lưu lại dấu vết.

Trung tâm trận kỳ còn có một hàng chữ, thượng diện viết:

- Cổ Thần các nhân phẩm không tốt, thi thể tiên hiền để ở chỗ này là vũ nhục, ta trước lấy đi, không cần cám ơn ta.

- Giang Tử Xuyên...

Cổ Thần Các chủ tay chân run rẩy, đột nhiên một ngụm máu tươi phun ra, khàn cả giọng rống to:

- Cổ Thần các ta cùng ngươi bất cộng đái thiên!

Hồ quang chợt lóe, Giang Nam hiện ra ở địa phương cách Cổ Thần Các hơn mười vạn dặm, trong Tử Phủ hắn, từng tôn Thần Ma thi thể khoanh chân mà ngồi, tản mát ra khí tức ngập trời, thậm chí làm Tử Phủ không gian chấn động đến có chút không ổn định, tựa hồ tùy thời có thể hỏng mất.

Thần uy thật sự quá mạnh mẻ, mạnh đến Tử Phủ của hắn cũng không chịu nổi, thậm chí ngay cả Thần Thứu Yêu Vương cùng Chiến Minh cự thú cũng bị ép tới gục trên mặt đất, không cách nào nhúc nhích.

Cũng may Tử Phủ như cũ chưa từng hỏng mất, Giang Nam đem hai đầu cự thú thả ra, Huyền Thai khoanh chân ngồi ở trong Tử Phủ, tham quan học tập đạo tắc trên người những Thần Ma này tản mát ra.