Nhạc Ấu Nương nháy mắt mấy cái, nghiêng đầu suy nghĩ một chút, cười nói:
- Người ta cũng biết không thể gạt được sư tôn. Thực không dám đấu diếm, đệ tử ở trong thần giới có một vị nhân vật đối với Ấu Nương rất trọng yếu bị trấn áp ở trong Phong Cấm đại trận, Ấu Nương đau khổ nghiên cứu Phong Cấm đại trận, cũng chỉ lĩnh ngộ ra mấy phần ảo diệu của đại trận này, nhưng cách phá trận còn có chênh lệch cực lớn.
Giang Nam gật đầu, Nhạc Ấu Nương nói cùng hắn suy đoán không kém bao nhiêu, phá giải Phong Cấm đại trận đích xác là một vấn đề khó khăn, cho dù là hắn hôm nay, đối với Phong Cấm đại trận hiểu rõ cũng không phải là rất toàn diện, chỉ có biết năm sáu phần ảo diệu của đại trận.
- Về phần Ngũ Sắc Kim cùng lạc ấn đạo tắc...
Nhạc Ấu Nương cắn răng, thấp giọng nói:
- Sư tôn, ngươi có biết tác dụng của Ngũ Sắc Kim không?
Giang Nam buồn bực nói:
- Ngũ Sắc Kim không phải là tài liệu luyện chế pháp bảo sao? Tuy nói chất lượng Ngũ Sắc Kim hơn xa những Thần kim khác, luyện cũng là thần minh chi bảo, nhưng loại Thần kim này cuối cùng là một loại tài liệu mà thôi.
Nhạc Ấu Nương bật cười, thanh thúy nói:
- Sư tôn, ngươi nghĩ rất đơn giản! Tác dụng của Ngũ Sắc Kim vượt xa tưởng tượng của ngươi, thậm chí quan hệ đến có thể trở thành Tiên Nhân hay không, ảo diệu của Trường Sinh Bất Tử!
Vẻ mặt của Giang Nam khẽ nhúc nhích, Nhạc Ấu Nương nhảy đến trên bệ cửa sổ ngồi, dương dương đắc ý nói:
- Ta cũng là trong lúc vô tình nhận được bí mật này, sau khi ngươi biết, ngàn vạn lần không được truyền ra ngoài.
Giang Nam nghiêm mặt nói:
- Ta rửa tai lắng nghe.
- Ngươi biết thời xa xưa có một tràng đại chiến, phá hủy Thiên Đạo chứ? Thiên Đạo nghiền nát, quy tắc thế giới cũng bị thay đổi, khi đó đối với tu sĩ ta mà nói thế tất là một cuộc tai ương diệt thế!
Hai cái chân nhỏ của Nhạc Ấu Nương khoác lên trên bệ cửa lúc ẩn lúc hiện, thần bí hề hề nói:
- Thiên Đạo là cái gì? Thiên Đạo chính là hai vị Đế Tôn khai thiên tích địa, định Đạo cùng Lý cho Chư Thiên vạn giới, định ra quy tắc. Nếu quy tắc nghiền nát, căn cơ liền bị hư hao, không có căn cơ, Chư Thiên vạn giới mặc dù có thể tồn tại, nhưng bất luận kẻ nào cũng không thể tu luyện. Sau trận đại chiến này, có thần nhân tu Bổ Thiên Đạo, dùng là chính là Ngũ Sắc Kim, đem mảnh nhỏ Thiên Đạo nghiền nát luyện vào trong Ngũ Sắc Kim, lúc này Chư Thiên vạn giới mới ổn định lại, không có hỏng mất hóa thành Hỗn Độn.
Giang Nam gật đầu, truyền thuyết này hắn nghe nói qua, không chỉ có ở Huyền Minh Nguyên Giới có truyền thuyết này, thế giới khác cũng có, chẳng những tu sĩ nghe nhiều nên thuộc, cho dù là người phàm cũng có nhiều Thần Thoại lưu truyền tới nay.
- Sau này mấy vị thần nhân kia Trường Sinh vĩnh cố, vẫn sống tới ngày nay, thọ nguyên dài tới mấy ngàn vạn năm.
Nhạc Ấu Nương thản nhiên nói:
- Có người nói bọn họ từ trong Bổ Thiên được đến chỗ tốt, có người nói bọn họ ở trên đường Bổ Thiên Ngộ Đạo, lĩnh ngộ ra đạo lý thành Tiên, cũng có người nói bọn họ tựa như Tiên không phải là Tiên, tựa như Thần không phải là Thần.
- Từ viễn cổ sống đến hiện tại sao?
Giang Nam tựa như có điều ngộ ra, trầm ngâm nói:
- Bọn họ Trường Sinh Bất Tử, chẳng lẽ cùng bọn họ đem mảnh nhỏ Thiên Đạo đánh vào trong Ngũ Sắc Kim có quan hệ?
Nhạc Ấu Nương nặng nề vỗ bắp đùi, cười nói:
- Sư tôn, ngươi quả nhiên là người thông minh, ta bái ngươi làm thầy là lạy đúng rồi!
Nàng từ trên bệ cửa sổ nhảy xuống, hưng phấn vạn phần, trong động phủ đi tới đi lui, kích động nói:
- Ta cũng nghĩ đến cái mấu chốt này, bởi vì Thiên Đạo nghiền nát, mấy vị thần nhân kia tìm đến mảnh nhỏ Thiên Đạo, cũng không có tìm được tất cả mảnh nhỏ Thiên Đạo, vì vậy không cách nào đem Thiên Đạo hoàn toàn phục hồi như cũ. Cho nên bọn họ đem mảnh nhỏ Thiên Đạo luyện vào Ngũ Sắc Kim, gia nhập lĩnh ngộ của mình, để cho Đạo tắc của mình tới tu bổ Thiên Đạo nghiền nát, bổ khuyết bộ vị thiếu thốn! Loại Ngũ Sắc Kim này luyện thành pháp bảo, chính là Thiên Đạo chi bảo, cho nên tạo cho bọn họ Vĩnh Sinh!
Giang Nam linh quang chợt lóe, thất thanh nói:
- Thì ra là như vậy! Để cho Đạo tắc của mình biến thành một phần Thiên Đạo, đây chính là huyền bí mà bọn họ Trường Sinh, mặc dù không phải là Tiên Nhân, nhưng cũng có thể Vĩnh Sinh!
Nhạc Ấu Nương gật đầu, cười nói:
- Loại Trường Sinh Bất Tử này, nói thì thần bí, nhưng kỳ thật vô cùng đơn giản, chính là Đại Đạo của bọn hắn dung nhập vào trong Thiên Đạo, mình liền đại biểu Thiên Đạo, đại biểu Thiên Lý, đạo lý của bọn họ liền đại biểu đạo lý Thiên Đạo, Thiên Đạo bất diệt, bọn họ tự nhiên Trường Sinh, thọ cùng trời đất! Mà nếu như Thiên Đạo diệt mà nói, Chư Thiên vạn giới tất cả cũng sẽ tùy theo mai một, không còn tồn tại.
Tâm thần Giang Nam lay động, nếu không phải mình thu người đệ tử này, chỉ sợ vĩnh viễn cũng không thể hiểu rõ đến điều bí mật này!
Những vị Bổ Thiên thần nhân kia chỉ sợ ngay cả mình cũng không có nghĩ qua vấn đề này, sau khi bổ toàn bộ Thiên Đạo, bọn họ mới phát hiện mình đã có thể giống như Tiên Nhân, vĩnh sinh bất diệt!
Đây là bọn hắn Bổ Thiên lấy được phúc phận, làm cho người ta hâm mộ không đến.
- Vì vậy, ta nghĩ ra một đường tắt Vĩnh Sinh, không phải là Tiên Nhân cũng có thể Bất Tử Bất Diệt.
Nhạc Ấu Nương xảo trá nháy mắt mấy cái, cười hì hì nói:
- Đó chính là tìm kiếm được những mảnh Thiên Đạo nhỏ mất đi kia, đem Đạo tắc của mình cùng mảnh nhỏ Thiên Đạo cùng nhau luyện vào trong Ngũ Sắc Kim, làm cho mình Đại Đạo trở thành Thiên Đạo một phần, cứ như vậy, mặc dù ta không là Tiên Nhân, nhưng cũng có thể vĩnh sinh bất diệt!
- Cho nên ngươi mới có thể bày ra ba vấn đề khó khăn, làm khó quần hùng thiên hạ này?
Giang Nam tâm thần chuyển động, cười nói:
- Lấy ý kiến của ta, sở dĩ ngươi bày ra ba vấn đề khó khăn này, chỉ sợ còn có một nguyên nhân khác, đó chính là ngươi đã tìm được một khối mảnh nhỏ Thiên Đạo! Ấu Nương, không biết ta nói có đúng hay không?
Sắc mặt Nhạc Ấu Nương nhất thời thay đổi, Giang Nam thông minh vượt quá tưởng tượng của nàng, thoáng cái liền đoán được lá bài tẩy của nàng, đáng thương nói:
- Sư tôn, ngươi sẽ không giết ta đoạt bảo chứ?
Giang Nam tức cười, lắc đầu cười nói:
- Ngươi nếu bái ta làm thầy, lại xưng ta là cha nuôi, ta há có thể làm ra loại chuyện tình vô liêm sỉ này? Ngươi yên tâm, vật của ngươi, như cũ là của ngươi, ta còn không có bỉ ổi đến trình độ đoạt đồ của đồ đệ.
Nhạc Ấu Nương thở phào nhẹ nhỏm, dương dương đắc ý nói:
- Sư tôn, cho dù ngươi giết ta, cũng không chiếm được Thiên Đạo mảnh nhỏ của ta. Ta ở trước lúc chuyển thế, đã đem mảnh nhỏ kia dấu đi, cũng không mang ở trên người. Đợi đến ta tu thành thần minh, mới có thể tiến vào Thần Giới đem mảnh nhỏ kia lấy ra.
- Tiểu nha đầu này cũng là giảo hoạt.
Nghi vấn trong lòng Giang Nam nhận được giải đáp, lại biết một cái đại bí mật như vậy, thầm nghĩ:
- Ấu Nương ở Thần Giới tất nhiên cũng là một nhân vật rất giỏi, lai lịch không nhỏ, không biết nàng có thấy qua tỷ tỷ hay không?