Bất quá đệ tam trọng thần hỏa liền muốn vượt xa cực hạn mà nhục thân của hắn có thể thừa nhận, vốn là Giang Nam đoán chừng mình tu luyện tới Thần Phủ cảnh, lúc đó mới có thể dùng đệ tam trọng thần hỏa đến rèn luyện nhục thân.
Hắn nhẹ nhàng duỗi ra một ngón tay, thăm dò vào bên trong hỏa cầu phía trước, lập tức đau đớn kịch liệt truyền đến, làn da huyết nhục trên ngón tay Giang Nam lập tức bắt đầu đốt nấu, trong khoảng khắc liền hóa thành tro tàn, lộ ra xương ngón tay bên trong!
Trên xương ngón tay này che kín vân lạc kỳ dị, bị thần hỏa không ngừng đốt cháy, nhưng như cũ không có dấu hiệu thiêu hủy chút nào!
- Đem loại vân lạc này khắc vào phía trên cốt cách, để cho cường độ cốt cách của ta, thẳng truy loại biến thái như Tần Phi Ngư!
Giang Nam không khỏi đại hỷ, thu tay lại, huyết nhục phi tốc diễn sinh, làn da sinh trưởng, rất nhanh liền khôi phục như lúc ban đầu, thầm nghĩ:
- Cường độ nhục thân của Tần Phi Ngư, có thể so sánh với Động Thiên chi bảo, tương đương với Thần Phủ bát trọng, trình độ của Động Thiên Cảnh cường giả! Mà cốt cách của ta, so với hắn mặc dù chỉ hơi không bằng, nhưng thua kém không xa, chỗ khiếm khuyết chỉ là huyết nhục cùng lục phủ ngũ tạng không bằng hắn!
- Bất quá, chỉ cần ta tăng lên mấy cái cảnh giới, cường độ cốt cách rất nhanh liền có thể đuổi theo hắn! Ta vốn là lo lắng cảnh giới tăng lên quá nhanh, sẽ làm cho cảnh giới bất ổn, căn cơ không vững chắc, bất quá hiện tại liền không cần phải lo lắng, coi như là Thần minh chuyển thế, ở cùng cảnh giới cũng chỉ có thể bị ta đánh chết!
Trong lòng của hắn đột nhiên sinh ra một cổ hào khí, trong thiên hạ, ai còn có thể cùng hắn ở đồng cảnh giới chiến một trận?
- Tích lũy của ta đã đầy đủ, hiện tại liền có thể đột phá, tu thành Đạo đài bát cảnh đệ tứ trọng cảnh giới, Đạo Đài cảnh!
Giang Nam đắm chìm trong trong linh trì, hít vào một hơi thật dài, hơn ngàn cân linh dịch bị hắn hút vào trong miệng, linh dịch bị Ma Ngục Huyền Thai Kinh thôi phát, lập tức hóa thành linh khí cuồn cuộn, trong chốc lát tràn ngập cả tòa Ma ngục, lại lập tức bị hắn luyện hóa, biến thành tu vi, biến thành pháp lực, pháp lực ngưng kết, hóa thành đạo vân!
Đạo vân đổ xuống, như là Thiên Hà đổi chiều, tuôn ra tràn vào trong Đan Điền, lập tức có một tòa thần thức đạo đài bay ra, đem những đạo vân này ngưng tụ ở chung quanh thần thức đạo đài.
Hắn mấy ngày nay tới giờ, một mực mượn nhờ Thái Dương thần hóa thân của mình ngộ Đạo đài cảnh, tu thành Đạo Đài cảnh không cái trở ngại gì.
Tòa đạo đài thứ tư phi tốc thành hình, hơn ngàn cân linh dịch rất nhanh liền bị luyện hóa không còn, lại có mấy ngàn cân linh dịch bị hắn hút vào trong bụng.
Hắn lần này bỏ hết cả tiền vốn, cũng may hắn từ chỗ lão Long quy của Thánh tông mượn tới ngàn vạn cân linh dịch, tuy lúc ở biên giới mặt trời tu luyện tiêu hao rất nhiều, nhưng mà còn lại hơn sáu trăm ngàn cân, tiêu hao điểm ấy linh dịch, với hắn mà nói chỉ là chín trâu mất một sợi lông.
Hắn chỉ phí ngàn cân linh dịch, liền đem tòa đạo đài thứ tư cô đọng hoàn thành, trên đỉnh đầu kiếp vân chen chúc, lôi đình thoáng hiện, mặc dù là tử vong thế giới như Tiểu Thiên Tinh Giới này, thiên kiếp cũng không có buông tha hắn, lúc hắn đột phá đến Đạo Đài cảnh vẫn là đúng hẹn tìm tới tận cửa rồi.
Lần này thiên kiếp càng thêm hung mãnh, chưa có lôi đình rơi xuống liền có một cổ khí tức âm trầm trấn áp mà xuống, như là Thần Phủ chi bảo tản mát ra uy năng, áp lực cơ hồ tương đương với mấy tòa núi lớn che ở trên người!
Đây là lúc thiên kiếp không có kíp nổ, nếu thiên kiếp kíp nổ, lôi đình bắn ra, uy lực thế tất sẽ càng thêm kinh người!
- Ma Chung Bá Thể, pháp thiên tượng địa!
Thân hình Giang Nam điên cuồng tăng vọt, trong chớp mắt liền hóa thành cự nhân cao tới hơn ba trăm trượng, người mặc Long Văn Sơn Hải Y, trên người tựa hồ có Giao Long quấn quanh, núi biển tú lệ, đầu thăm dò vào bên trong kiếp vân, mở cái miệng rộng thật dài khẽ hấp, đem kiếp vân đầy trời hết thảy hút vào trong bụng.
Thân thể của hắn kịch liệt thu nhỏ lại, lại trở trong linh trì, thầm nghĩ:
- Ta cô đọng cốt cách, đột phá cảnh giới, liền tốn hao mười một ngàn cân linh dịch, cứ thế mãi xuống dưới, là miệng ăn núi lở, 600 ngàn cân linh dịch chỉ sợ chống không có bao nhiêu năm. Hơn nữa ta còn thiếu lão Long quy một khoản nợ, lãi mẹ đẻ lãi con, đến lúc đó ta cái hạ nhiệm chưởng giáo này lấy cái gì đi trả?
Ầm ầm!
Thiên kiếp rốt cục bắt đầu, ở trong bụng hắn sấm sét vang dội, không ngừng đánh rớt, phần bụng của Giang Nam thoáng hiện từng đạo ánh sáng, đem thân thể của hắn chiếu rọi thông thấu, mỗi một đạo ánh sáng xuất hiện, liền ngay cả cốt cách của hắn cũng thấy nhất thanh nhị sở.
Cái này là thiên lôi đánh xuống, tu luyện Ma Đạo cùng công pháp hung cực ác, xúc động thiên nộ, mới có thể hưởng thụ đãi ngộ này, trời xanh hàng kiếp, muốn đem người kia tiêu diệt!
Đáng tiếc, ngay cả thiên kiếp cũng bị Giang Nam nuốt luôn rồi, cuối cùng lật không nổi bao nhiêu sóng gió.
- Ở chỗ sâu trong Hắc Ám kia, là nơi phun ra Thần Ma thi thể, đoán chừng bên trong cực kỳ hung hiểm. Quân tử không vội ở nhất thời, vẫn là không muốn đi chỗ đó thì tốt hơn... Ân? Đây là tinh hạch của Tiểu Thiên Tinh Giới chủ tinh!
Hai mắt của Giang Nam tỏa ánh sáng, đột nhiên chứng kiến nơi chủ tinh của Tiểu Thiên Tinh Giới nghiền nát, vô số đại lục tầm đó, có rất nhiều tinh hạch nghiền nát phiêu phù, trong nội tâm không khỏi đại hỷ, vội vàng thúc dục Thái Dương chiến xa bay lên tiến đến.
- Đáng tiếc, đáng tiếc!
Giang Nam bay đến trước mặt, lúc này mới nhìn đến rất nhiều tinh hạch đã bị một loại năng lượng kỳ dị hóa đá, linh tính mất hết, đã không có tác dụng.
Tinh hạch chỉ dùng thần kim chế tạo mà thành bảo vật, thượng diện lạc ấn rất nhiều Thần Ma đạo tắc, vô cùng chắc chắn, chủ tinh của Tiểu Thiên Tinh Giới cũng là như thế.
Nhưng ở bên trong Tinh Quang kỷ kiếp, những thần kim này cũng bị hóa thành đất thạch, để cho hắn tiếc hận không thôi.
- Giang thí chủ, lúc trước tôn sư phải chăng là lừa gạt lão tăng?
Đột nhiên, năm đầu Thải Phượng kéo xe cấp tốc lái tới, một vị cao tăng đắc đạo đứng trên xe, xa xa liền để cho Ngũ Xa Phượng dừng lại, cũng không có quá phận tới gần, hiển nhiên lo lắng Lạc Hoa Âm đột nhiên bạo lên, đúng là Hành Vân Đại Thiện sư.
Vị Phật môn cao tăng này cao giọng niệm âm thanh Phật hiệu, vẻ mặt tươi cười, dung quang toả sáng, ha ha cười nói:
- Lão tăng thấy Lạc thí chủ không có đuổi theo, trong lòng đã có hoài nghi, Giang thí chủ, tôn sư có phải là đã trọng thương không dậy nổi hay không rồi hả?
- Người không biết xấu hổ thì không địch, hòa thượng này đủ vô sỉ, cùng sư tôn ta tương xứng, có thể nói là nhất thời vô lượng!
Trong lòng Giang Nam đột nhiên trầm xuống, Hành Vân Đại Thiện sư chính là cao nhân Phật môn, lại là chưởng giáo Chí Tôn của Kim Cương Pháp Thiện Tông, không nghĩ tới làm việc bỉ ổi như thế, vốn là mang đến hai vị cao thủ chưởng giáo cấp Chí Tôn cùng một chỗ phục kích Giang Nam cùng Lạc Hoa Âm, về sau thấy tình thế không ổn nhanh chân bỏ chạy, hiện tại lại mặt dày mày dạn chạy ra, miệng đầy nhân nghĩa đạo đức, thật là khiến người sinh ghét.