Mi tâm của nàng lại có hơn mười bình ngọc bay ra, lắc mình rời đi, ở một sát na nàng xoay người, đột nhiên ống tay áo một quyển, hơn mười ống tay áo bồng bềnh, hướng hơn mười bình ngọc kia bay tới.
Sắc mặt Dương La nhất thời trầm xuống, Thuần Dương Vô Cực Phần Thần Kiếm xuy một tiếng chém xuống, đem những ống tay áo này chặt đứt, nhưng vào lúc này, lại có một ống tay áo lặng lẽ xoắn tới, khỏa lên Địa Ngục Dung Lô gào thét bay đi.
Tiếng cười của Bắc Hành Tuyết truyền đến:
- Giang đạo hữu, tiểu muội trước thu một điểm lợi tức, ngày khác sẽ đem ngươi trộm đến quần lót cũng không còn dư lại cho ngươi nửa cái!
Sắc mặt Giang Nam tối sầm, cô gái này xuất quỷ nhập thần, đối với bảo vật nhìn vào mắt có yêu thích chấp nhất, nếu bị cô gái này nhìn chằm chằm, kia thật đúng là ngày sau khó sống.
- Bắc Hành Tuyết cũng thật lợi hại, ta chỉ lấy được hai bình thần huyết, tiểu nữ nhân này lại chiếm được hai mươi lăm hai mươi sáu bình!
Giang Nam đối với nàng cũng có mấy phần bội phục, phải biết rằng chính hắn cũng chỉ có lấy được hai bình thần huyết mà thôi, thầm nghĩ trong lòng:
- Quả nhiên, hãm hại lừa gạt mới là nghề có tiền đồ nhất...
- Nhị sư huynh, nếu ngươi là Thần Tộc, vì sao có thể bái nhập thánh tông ta?
Giang Nam đợi Bắc Hành Tuyết đi xa, đột nhiên hỏi.
Cái nghi ngờ này vẫn đặt ở đáy lòng hắn, để cho hắn không nói không yên.
- Ta là cô nhi, khi còn nhỏ một người lưu lạc bên ngoài, sau lại nhờ ân sư coi trọng, thu ta bái nhập thánh tông. Ta cũng là sau này mới biết ta là Thần Tộc, vì vậy muốn đến Minh giới xem một chút.
Dương La mặt không chút thay đổi, không biết ý nghĩ chân thực trong lòng hắn, nhẹ giọng nói:
- Sư tôn biết chỉ cần ta tới Minh giới, liền sẽ không trở về, vì vậy ở lúc ta rời đi liền nói, muốn ta đáp ứng hắn một việc. Trước khi tiến vào Thần Ma kết giới, sư tôn cho ta biết, muốn ta ở trong Thần Ma kết giới giúp ngươi một tay, đem tất cả Minh Vương thần huyết giao cho ngươi, muốn cho Minh Vương chọn ngươi làm đệ tử. Đây là chuyện duy nhất hắn muốn ta làm. Sau khi hoàn thành chuyện này, nếu ta còn muốn trở lại thánh tông, liền như cũ là đệ tử của hắn, nếu ta muốn tự lập, liền từ nay thành người xa lạ.
Hắn đem hơn hai mươi bình thần huyết của Bắc Hành Tuyết giao cho Giang Nam, lại đem huyết mạch hai người Phong Thần Tú cùng Quyến Nhung luyện hóa, luyện ra Minh Vương thần huyết trong đó, ngay sau đó đầu ngón tay giọt giọt thần huyết bị hắn bức ra bên ngoài cơ thể, hết thảy giao cho Giang Nam nói:
- Sư đệ, chỗ này của ta có hơn sáu mươi phần thần huyết, cộng thêm Bắc Hành Tuyết hai mươi lăm bình, đã vượt qua chín mươi, đủ có thể ở trong quần hùng đứng hàng thứ nhất, hôm nay liền toàn bộ giao cho ngươi. Còn có một giọt máu này, là sư tôn bảo cho ta đưa cho ngươi, muốn ngươi luyện hóa!
Dương La lấy ra một ngọc châu, trong ngọc châu có một giọt máu đỏ tươi, giao cho Giang Nam, ngay sau đó xoay người phiêu nhiên bay đi.
- Sư đệ, ta hôm nay được Dương Di Thần Tộc coi trọng, tương lai ta tất đứng đầu Dương Di Thần Tộc, ngươi trở về nói cho ân sư, đệ tử Đinh Trác của hắn đã không còn trên thế gian, thế gian chỉ có Dương La, ta cùng với hắn không còn liên quan!
Giang Nam đưa mắt nhìn Dương La đi xa, trong lòng yên lặng nói:
- Chưởng giáo Chí Tôn tổng cộng chỉ có bốn đệ tử, Âu Dương Vũ cùng Lệnh Hồ Dung đã chết, hôm nay Dương La cũng đi, chưởng giáo nhất mạch đệ tử chỉ còn lại có đại sư huynh Phong Mãn Lâu... ân? Đúng rồi, làm sao chưởng giáo biết ta sẽ tham gia Chân Ma đại hội, tiến vào trong Thần Ma kết giới, thậm chí báo cho Dương La sư huynh đến đây giúp ta?
Hắn càng nghĩ càng cảm thấy có cái gì không đúng, biết hắn tham gia Chân Ma đại hội, chỉ có Thí Thần Cốc sáu đại ma đầu, hơn nữa mục đích của bọn họ, là vì giết chết Bất Tử Minh Vương, vì Thạch Cảm Đương chi phụ báo thù rửa hận.
Giang Nam lẫn vào Chân Ma đại hội, chính là nguyên nhân này.
Mà Tịch Ứng Tình là Huyền Thiên Thánh Tông chưởng giáo Chí Tôn, Chính Đạo một vị lãnh tụ tuổi trẻ thanh danh đang thịnh, quả quyết không thể nào biết mục đích của Giang Nam lẫn vào Chân Ma đại hội.
Hơn nữa mặc dù Tịch Ứng Tình biết, hắn cùng với Thạch Cảm Đương cũng không có bất kỳ giao tình, Chính Ma bất lưỡng lập, hắn quả quyết sẽ không phái Dương La đến đây giúp hắn một tay!
Dựa theo tính cách của Tịch Ứng Tình, hắn chỉ biết lời lẽ nghiêm khắc khiển trách, để cho Giang Nam vội vàng rời đi, không nên giao du với kẻ xấu, nếu không nhất định sẽ trục xuất sư môn.
Nhưng mà, Tịch Ứng Tình hết lần này tới lần khác để cho Dương La đến đây tương trợ, phải tất yếu để hắn trở thành đệ tử của Bất Tử Minh Vương, này liền hết sức quỷ dị.
- Chỉ có một giải thích.
Giang Nam trong lòng yên lặng nói:
- Huyền Thiên Thánh Tông chưởng giáo Chí Tôn ta, là một trong sáu đại ma đầu Thí Thần Cốc. Chẳng qua là, hắn rốt cuộc là Ngũ ca, hay là cốc chủ, này liền có chút ít khó đoán...
Mặt quỷ nam tử hàng năm mang theo mặt nạ, nhìn không tới hình dáng, mà Ngũ Ma thì dị thường quỷ dị, không người nào có thể nhớ kỹ diện mục thật của hắn, hai người này cũng vô cùng khả nghi.
- Cốc chủ cùng mấy vị huynh trưởng khác từng nói muốn lẫn vào Chân Ma đại hội, hành sự tùy theo hoàn cảnh, bọn họ hẳn là đã ở trong Thần Ma kết giới.
Giang Nam mở bàn tay ra, trước khi đi Dương La giao cho hắn ngọc châu ở trong lòng bàn tay hắn chuyển động, trong ngọc châu có một giọt máu tươi, giống như hồng ngọc trong suốt.
Hắn thần thức quét qua, đột nhiên "thấy" trong máu có một chiếc thuyền lớn xanh vàng rực rỡ ở trong máu du tẩu, trong lúc bất chợt thuyền lớn bỗng nhiên biến mất không thấy gì nữa, tùy ý Giang Nam thúc dục thần thức như thế nào, cũng thủy chung không có thể tìm tới chiếc thuyền lớn này.
- Ngục Thần Chu, sáu vị huynh trưởng quả nhiên đều ở đây!
Giang Nam hít vào một hơi thật dài, nắm phá ngọc châu, giọt máu tươi kia theo vân tay hắn rót vào da tay, dung nhập vào trong huyết mạch của hắn, biến mất không thấy gì nữa.
Hắn nhìn về phía những bình ngọc khác, trong những bình ngọc này là Minh Vương thần huyết tràn ngập đạo văn, mỹ lệ lấp lánh, thần uy mơ hồ truyền đến.
Giang Nam cắn răng, bóp nát một cái bình ngọc, Minh Vương thần huyết lập tức rót vào da tay của hắn!
- Muốn lấy được Minh Vương tín nhiệm, liền phải dung nhập vào thần huyết của hắn, đã như vậy, ta đây liền bất cứ giá nào!
Dương La vị thánh tông Nhị sư huynh này không phải chuyện đùa, là nhân trung chi kiệt, hơn nữa hắn cùng với trung hậu đàng hoàng hoàn toàn không có liên quan, nếu không cũng sẽ không trong thời gian ngắn ngủi như thế liền tới nhiều thần huyết như vậy.
- Nếu Dương La sư huynh ở lại thánh tông, hắn tất nhiên là một đời kiêu hùng, tuyệt đối là so sánh với Phong sư huynh thích hợp làm chưởng giáo Chí Tôn hơn!
Trong lòng Giang Nam thầm than đáng tiếc.