Đây là một công trình to lớn, trong thời gian ngắn tuyệt đối không cách nào hoàn thành, bất quá nếu có thể suy diễn đi ra, đạo tâm của hắn tất nhiên sẽ đạt tới độ cao trước nay chưa có, nhảy lên trở thành tông sư có thể so với Lạc Hoa Âm, thậm chí là Thí Thần Cốc cốc chủ cùng Thái Hoàng lão tổ!
Những ngày này Thần Thứu Yêu Vương cũng hung ác hạ khổ công, tu luyện Thái Dương Chân Kinh, rốt cục luyện thành Thần thông thất trọng, so với Giang Nam tiến cảnh cũng không chậm, khoảng cách Đạo Đài cảnh cũng chỉ kém một cảnh giới.
- Giang thí chủ, thương thế của ngươi đã khỏi hẳn, hôm nay liền quy y cho ngươi.
Tiếng cười của Vô Tướng thiền sư đột nhiên truyền đến, Giang Nam đứng dậy, chỉ thấy Vô Tướng thiền sư cùng các hòa thượng Vô Tâm từ bên ngoài chùa đi đến, ha ha cười nói:
- Ngươi không cần ảo não, hôm nay Phật gia cạo đi 3000 trần ti cho ngươi, một đầu phiền não không còn, sau khi bái ta làm thầy, ngươi liền lục căn thanh tịnh, theo vi sư khai quang cho các nữ thí chủ, làm vinh dự Phật hiệu của Thiện Tâm Tự ta. Sau này trên giang hồ, lại nhiều ra một đoạn giai thoại!
Trong đầu Giang Nam trăm ngàn cái ý niệm hiện lên, khổ tư ứng đối chi pháp, lại phát hiện tất cả thủ đoạn của mình hết thảy sử xuất, chỉ sợ cũng không cách nào làm gì được Vô Tướng thiền sư cùng đệ tử của hắn, trong nội tâm ảo não nói:
- Chẳng lẽ ta cũng muốn biến thành bộ dáng như Vô Tướng này? Khai quang cho nữ thí chủ cũng là thôi, ta vẫn là cam tâm tình nguyện, bất quá đem mặt mình tu luyện không có, cái này sâu sắc khó chịu rồi...
Bọn người Vô Tâm hòa thượng ngay ngắn hợp thành chữ thập, cười nói:
- Sau khi Giang thí chủ cắt tóc, liền là sư đệ của chúng ta rồi, mọi người là người một nhà.
- Còn có đầu điểu này, cũng phải quy y xuất gia.
Ánh mắt của Vô Tướng thiền sư rơi vào trên người Thần Thứu Yêu Vương, đối với đầu đại yêu này đủ loại khó chịu lập tức bạo phát đi ra, cười lạnh nói:
- Dù là trên đầu chỉ có một cọng lông, cũng phải cạo!
Hắn bấm tay gảy nhẹ, một đám khí tức bộc phát, đem Thần Thứu Yêu Vương cùng Giang Nam hết thảy trấn áp, bọn người Vô Tâm hòa thượng lúc này tiến lên, lấy ra giới đao chuẩn bị đi cắt tóc của bọn hắn.
Vô Tướng thiền sư ha ha cười nói:
- Sau khi xuống tóc, vi sư liền đem đạo vân của mình khắc ở đỉnh đầu các ngươi, đã có đạo vân của vi sư áp chế, trần ti của các ngươi liền không bao giờ mọc ra nữa...
Giang Nam đột nhiên cười nói:
- Thiền sư, ta đối với Phật hiệu cũng có nghiên cứu, đã từng học qua Vô Tướng Kiếp Kinh. Dùng cách nhìn của ta, Vô Tướng Kiếp Kinh của ngươi chỉ sợ là bản thiếu, hơn nữa chỉ tốt ở bề ngoài, tu luyện sai rồi. Phật hiệu của ngươi không bằng ta, ngộ tính không bằng ta, đối với Phật hiệu lĩnh ngộ cũng không bằng ta, ngươi muốn làm sư phụ ta, chỉ sợ còn không có tư cách này!
Vô Tướng thiền sư cười ha ha, đưa tay ngăn lại bọn người Vô Tâm, dưới chân nhẹ nhàng dừng lại, lập tức bên trong thổ địa của Thiện Tâm Tự có thanh tuyền tuôn ra, trong chớp mắt liền hóa thành một cái ao nước, bên trong ao lá sen sinh trưởng mà ra, đáy ao tuôn ra đóa đóa kim liên, cười nói:
- Ngươi nói ngươi cũng hiểu được Vô Tướng Kiếp Kinh, Phật hiệu tạo nghệ so với ta cao hơn, cũng tốt, hôm nay Phật gia liền cho ngươi tâm phục khẩu phục!
Một đóa hoa sen màu vàng cực lớn từ trong ao bay lên, hóa thành bảo tọa hoa sen, tăng nhân áo trắng này ngồi ở trên bảo tọa hoa sen, cất cao giọng nói:
- Hôm nay ta liền cùng ngươi đấu pháp một trận, nhìn xem ai mới là Phật môn chính tông!
Giang Nam nhẹ nhàng thở ra, trong nội tâm khẽ nhúc nhích, bay lên một bảo tọa hoa sen màu xanh, sau lưng hiển hiện hư ảnh có sức ảnh hưởng cực lớn, Khổng Tước tung bay, ngũ sắc Thần Quang bay vút lên, cười nói:
- Thiền sư, ta thuở nhỏ liền đọc thuộc lòng Vô Tướng Kiếp Kinh, sớm đã đọc làu làu, Phật Quang chiếu rọi trong nội tâm, tự nhiên sẽ cho ngươi tâm phục khẩu phục.
- Chúa công thổi da trâu thật lớn, đợi lát nữa sẽ xong việc như thế nào?
Trong nội tâm Thần Thứu Yêu Vương thấp thỏm nói.
Giang Nam vẫy tay, Thần Thứu Yêu Vương không tự chủ được bay lên, hóa thành đạo nhân đầu trọc ngồi ở trước chân của hắn, cười nói:
- Vô Tướng, nếu tạo nghệ Phật hiệu của ngươi không bằng ta, ngươi chi bằng thả ta ly khai, ta cũng sẽ thề, tuyệt sẽ không hướng ra phía ngoài lộ ra tin tức của Thiện Tâm đảo. Ý của ngươi như thế nào?
Vô Tướng thiền sư nhịn không được cười lên, nói:
- Liền theo ngươi, nếu tạo nghệ của ngươi đối với Vô Tướng Kiếp Kinh vẫn còn ở phía trên Phật gia, đừng nói ly khai, liền để cho Phật gia bảo ngươi một tiếng sư tôn cũng có thể.
- Ta cũng không có loại đệ tử xuyên tạc Phật hiệu như ngươi.
Giang Nam ngồi nghiêm chỉnh, mở ra bàn tay cười nói:
- Thiền sư, trưởng lão vi tôn, ngươi trước bắt đầu bài giảng.
Vô Tướng thiền sư một lòng muốn cho hắn tâm phục khẩu phục, bái mình làm sư, lúc này ha ha cười cười, cất cao giọng nói:
- Một ngày kia Ưu Bà Cách hỏi Phật, viết: Bạch đức Thế Tôn, Vô Tướng kia giải thích như thế nào? Phật Đà trả lời: Vô Tướng, trước có thiện, ác, tôn, Bồ Tát, La Hán, Phật, Ma, Tu La, mỗi người một vẻ, trải qua vạn tướng mới có thể Vô Tướng...
Hắn êm tai nói tới, nói thiên hoa loạn trụy, mà kim liên tuôn ra, kim liên trong ao càng mở càng nhiều, tầng tầng lớp lớp, thậm chí có kim quang từ trong ao sen bay lên, hóa thành đủ loại dị tượng, giống như Phật quốc Tịnh thổ.
Bọn người Vô Tâm hòa thượng nghe được diệu dụng, không khỏi âm thầm gật đầu, lộ ra vui vẻ, rất có cảm ngộ đắc đạo.
Giữa mi tâm của Giang Nam, Huyền Thai lập tức bắt lấy tinh nghĩa của Vô Tướng Kiếp Kinh, bắt đầu điên cuồng suy diễn môn tâm pháp này, mưu cầu đem môn tâm pháp này hoàn thiện.
Vô Tướng thiền sư nói gần nửa canh giờ, đem quyển một nói xong, cười nói:
- Giang thí chủ, tới phiên ngươi. Nếu như ngươi dám lừa gạt Phật gia, Phật gia chẳng những muốn cho ngươi quy y, còn muốn ngươi lập tức đi bắt mấy nữ thí chủ khai quang!
Giang Nam mỉm cười, cất cao giọng nói:
- Cái gì gọi là kiếp? Viết: có tương sinh kiếp, một tương một kiếp, trải qua vạn tướng thì có vạn kiếp...
Vô Tướng thiền sư nhẹ kêu một tiếng, Giang Nam nói chính là Vô Tướng Kiếp Kinh Quyển 2, đem Áo Nghĩa của Vô Tướng Kiếp Kinh triển lộ ra, đạo tận huyền diệu, càng làm cho hắn kinh dị chính là, Vô Tướng Kiếp Kinh trong miệng Giang Nam so với Vô Tướng Kiếp Kinh trên tay hắn còn muốn toàn diện, còn muốn phức tạp, Áo Nghĩa trong đó ở dưới Giang Nam tự thuật dần dần rõ ràng.
- Sư phụ ta chết sớm, những người khác của Thiện Tâm Tự cũng hết thảy chết ở trong tay thiên thần, ta cũng không thể đạt được cả bộ Vô Tướng Kiếp Kinh...
Vô Tướng thiền sư giật mình, nghe được kinh nghĩa trong miệng Giang Nam êm tai nói tới, tâm thần lắc lư, tâm tư giành thắng lợi lập tức không có:
- Vô Tướng Kiếp Kinh là kinh điển độc môn của Thiện Tâm Tự, ngoại nhân tuyệt đối không có thể có được! Vô Tướng Kiếp Kinh trong miệng hắn so với ta còn muốn toàn diện, chẳng lẽ hắn là tiên hiền của Thiện Tâm Tự chuyển thế, hay là lịch đại liệt tổ liệt tông muốn mượn miệng của hắn, đem Vô Tướng Kiếp Kinh truyền thụ cho ta...