Đế Tôn

Chương 291: Địch nhân hơn trăm (2)

Danh môn đại phái ở giữa đấu tranh, so với hắn tưởng tượng còn muốn tàn khốc, còn muốn tàn nhẫn, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào!

- Còn có một đại sự, chính là quý tông chưởng giáo, đã đi Thái Huyền Thánh Tông hướng Thái Hoàng lão tổ cầu hôn, Thái Hoàng đã đáp ứng hôn sự này.

Thiên Yêu Thánh Nữ ngữ không sợ người chết không nghỉ, lại ném ra một tin tức nặng cân, nói:

- Hắn cùng với Thái Hoàng chi nữ, Thái Huyền Thánh Nữ, vốn là thanh mai trúc mã, trăm hơn năm trước chính là một đôi Tiên Đồng Ngọc Nữ, cầm sắt hòa minh, uyên ương cùng múa, rất là làm người ta hâm mộ. Chỉ tiếc hai nhà các ngươi ân oán dây dưa, hai người bọn họ chỉ có thể tách ra, lần này Thái Hoàng đáp ứng Tịch chưởng giáo cầu hôn, nơi này nếu như nói không có vấn đề, đánh chết ta cũng không tin!

- Thái Huyền Thánh Tông cùng Huyền Thiên Thánh Tông ta rõ ràng đã thế như nước lửa, chưởng giáo vẫn là muốn hướng Thái Hoàng cầu hôn, trong này đúng là có vấn đề.

Giang Nam thầm nghĩ trong lòng, nhưng ngay sau đó hướng Thiên Yêu Thánh Nữ cáo từ, mang theo Thần Thứu Yêu Vương đi ra Vạn Hoa Lâu, đi tìm Vân Bằng.

Vân Bằng đã luyện xong bảo khí thuộc về mình, nghe được hắn lại cùng Vạn Hoa Lâu Mị Nguyệt từng có gặp mặt một lần, không khỏi vô cùng hâm mộ cười nói:

- Sư đệ, ngươi thật là vận khí, Mị Nguyệt kia không biết có bao nhiêu người muốn nhất thân phương trạch mà không thể được, không nghĩ tới ngươi lại có thể nhìn thấy người thật, làm sao không hảo hảo quý trọng, nói không chừng còn có thể ôm mỹ nhân vào lòng!

Giang Nam thấy buồn cười nói:

- Mị Nguyệt kia chính là Bách Hiểu Lâu lâu chủ, sao dễ dàng coi trọng người khác?

- Điều này cũng đúng. Ta nghe nói ba vị đương gia hoa khôi Bách Hoa Lâu, cũng là có lai lịch lớn, không phải nữ tử thân phận bình thường.

Vân Bằng gật đầu nói:

- Trong đó Ngọc Sinh Hương lai lịch cũng cực kỳ không nhỏ, nghe nói nữ nhân này là Ma Đạo đại phái Thiên Ma Bảo Thánh Nữ, sau lưng có Thiên Ma Bảo ủng hộ. Sau lưng Mị Nguyệt là Yêu Thần Tông, trông coi Bách Hiểu Lâu. Một vị nữ tử Khương Nhu khác thì thần bí nhất, không người biết lai lịch, nhưng từng có tin tức nói, nàng hình như là người trong Phật Môn.

- Người trong Phật Môn?

Thần Thứu Yêu Vương nghi ngờ nói:

- Phật Môn không phải là cấm chế hôn nhân gả cưới sao? Làm sao cô gái này còn xuất đầu lộ diện, lựa chọn đạo lữ?

- Cái này ta không biết.


Vân Bằng lắc đầu nói.

- Này nguyên do trong đó, ta nghĩ ta biết một ít.

Giang Nam ánh mắt chớp động, cười nói:

- Thiên hạ tuấn kiệt nhiều không kể xiết? Mỗi môn phái cũng muốn lớn mạnh mình, nếu có thể được một vị trẻ tuổi tuấn kiệt làm con rể, vô hình trung sẽ để cho thực lực tông môn tăng nhiều, hơn nữa còn có thể đám hỏi cùng trẻ tuổi tuấn kiệt trong tông môn. Nói thí dụ như, nếu Mị Nguyệt cô nương gả cho Phong Mãn Lâu sư huynh, vậy khi Yêu Thần Tông gặp nạn, Phong sư huynh há có thể không giúp? Cứ như vậy, Phong sư huynh liền tương đương với nửa người của Yêu Thần Tông. Nếu hắn trở thành chưởng giáo thánh tông ta, chỗ tốt đối với Yêu Thần Tông không cách nào tưởng tượng!

Vân Bằng nghe vậy không khỏi gật đầu, thở dài nói:

- Xem ra chúng ta là không có cơ hội.

- Cũng không phải là không có cơ hội, tỷ như sư phó của ta, không phải là để cho ba vị nữ tử cũng khuynh tâm cho nàng sao?

Giang Nam ha ha cười nói:

- Không nghĩ tới ba vị hoa khôi này cũng có thời điểm nhìn nhầm!

Vân Bằng dở khóc dở cười, gật đầu nói:

- So sánh với Lạc sư thúc, những nam tử chúng ta thật là so không bằng. Khó trách nàng làm người thống hận như vậy. Sư đệ, chúng ta liền rời Nam Hải sao? Hôm nay không biết có bao nhiêu người muốn mạng của chúng ta, lúc này rời Nam Hải, chỉ sợ sẽ cực kỳ hung hiểm, thậm chí nói không chừng Cận Đông Lưu cũng sẽ hướng chúng ta xuất thủ!

- Họ Giang, ngươi muốn rời đi?

Đột nhiên một thanh âm truyền đến, Giang Nam theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một trung niên nam tử cất bước đi tới. Cười lạnh nói:

- Họ Vân, ngươi nghĩ lầm rồi, đại sư huynh nhà ta mới không có hăng hái đích thân đối phó các ngươi, chẳng qua là tới để cho ta đưa sư huynh đệ các ngươi lên đường.

- Thái Huyền Thánh Tông Thần Sơn!

Sắc mặt Vân Bằng trầm xuống, thấp giọng nói:

- Sư đệ, người này khó đối phó, chính là đệ tử đắc ý của Thái Huyền Thánh Tông, hắn đã tu luyện tới Thần Đài Cảnh, thực lực cực kỳ cường đại, nghe nói hắn ở lúc mạnh mẽ đánh sâu vào Sinh Tử Đài Cảnh thất bại, nhưng còn sống. Nếu hắn xông qua Sinh Tử Đài Cảnh, tu vi thành tựu của hắn, chỉ sợ so với thiên chi kiêu tử trong đại phái cũng không thua gì!


Giang Nam trong lòng trầm xuống, trên Sinh Tử Đài Cảnh không phải là sinh thì chết ngay lập tức, tỉ lệ tử vong cực cao, Thần Sơn này mặc dù đánh sâu vào Sinh Tử Đài thất bại, thế nhưng có thể sống sót, đây đã là thành tựu rất giỏi!

Vân Bằng nói:

- Thần Sơn sư huynh, chúng ta từng có gặp mặt một lần, ngươi thật muốn động thủ?

Thần Sơn cười ha ha, lắc đầu nói:

- Gặp mặt một lần? Ngươi là ai, cũng xứng cùng ta có duyên gặp mặt một lần? Các ngươi nếu sống ở Nam Hải, ta tự nhiên không cách nào làm gì ngươi, bất quá nếu rời Nam Hải, vậy thì ngượng ngùng, ta sẽ đưa các ngươi quy thiên.

Lại có mấy vị đệ tử Thái Huyền Thánh Tông đi tới, mơ hồ tạo thành một vòng vây, đem đám người Giang Nam bao vây vào giữa.

- Huyền Thiên Thánh Tông cùng Thái Huyền Thánh Tông đều là Chính Đạo, chẳng lẽ các ngươi muốn làm chuyện Ma Đạo, tru diệt người trong đồng đạo?

Vân Bằng đại nghĩa lẫm nhiên, quát lên.

- Họ Vân, ngươi yên tâm đi.

Đám người Thần Sơn cười to, lấy ra một cái khăn che ở trên mặt, cười hắc hắc nói: Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

- Chỉ cần che mặt, cho dù người khác biết chúng ta là đệ tử Thái Huyền Thánh Tông, chỉ cần chúng ta không thừa nhận, Huyền Thiên Thánh Tông có thể làm gì được chúng ta?

Vân Bằng chán nản, đám người Thần Sơn ngang ngược càn rỡ, là bởi vì Thái Huyền Thán Tông chính là Cự Vô Bá trong các đại môn phái, có thể đổi trắng thay đen, lật tay làm mây úp tay làm mưa.

Hắn đang muốn nói, Giang Nam giơ tay lên, thản nhiên nói:

- Sư huynh không cần phải nói, muốn chết điểu thượng triều, bất luận kẻ nào muốn lưu lại tánh mạng ngươi ta, cũng phải có giác ngộ bị chúng ta chém giết! Chúng ta đi!

- Muốn chết điểu thượng triều?

Thần Thứu Yêu Vương đầu một phát mộng, người này bất học vô thuật, thầm nói:

- Chủ công ý này, chẳng lẽ là muốn ta làm pháo hôi, dễ dàng cho bọn họ chạy trốn? Chủ công quá không có nghĩa khí...

Vân Bằng bất đắc dĩ, thấp giọng nói:

- Sư đệ, nếu không chúng ta ở chỗ này lưu lại mấy ngày? Ta lập tức phi hạc truyền thư báo cho thánh tông, mời cao thủ thánh tông đến giúp!

Đám người Thần Sơn cười to nói:

- Họ Vân, ngươi cho chúng ta là người chết sao? Nói thật, phi hạc truyền thư của ngươi là mơ tưởng truyền đi, không tin ngươi có thể thử một chút!

Vân Bằng giận dữ, thấp giọng nói:

- Bọn người kia thật cho là đoán chừng chúng ta, sư đệ, đợi ta thi triển Đại Bằng Minh Vương Chân Thân, ngươi nhảy đến trên lưng ta, ta dẫn ngươi lao ra...