- Niệm tình ngươi có công bảo hộ Tiên giới, ta cũng không truy cứu ngươi trộm thả người, làm cho pháp bảo Vô Cực thiên tôn công kích ta.
Thanh Liên lẩm bẩm, xoay người rời đi.
Trên Đại La Thiên, Giang Nam thu hồi ánh mắt lắc đầu nói:
- Nếu ta không tế ra Đại La Thiên ngăn trở dư ba công kích của hai ngươi, một mình Đế Lân đạo huynh cũng không ngăn cản được, Tiên Đạo thời đại đã sớm bị tiêu diệt một nửa, không cảm kích thì cũng thôi đi, còn nói ta thả người công kích.
Các đạo quân trên Đại La Thiên đưa mắt nhìn nhau, không dám nhiều lời.
Sắc mặt Giang Nam khôi phục như thường, nói:
- Đừng để ý tới hắn. Áp lực tương lai của các ngươi thật lớn, nếu trong tương lai có kiếp số, sẽ nắm lấy đạo quân thiên quân khai đao, các ngươi gia tăng tu luyện, miễn cho tương lai gặp nạn.
Trong Thiên Môn, các đạo quân nhíu mày, mà Vạn Tượng đạo tổ lộ ra vẻ ma khí ma tính thâm trầm, vô cùng vui vẻ.
Hồng đạo nhân, Quân đạo nhân liếc nhau, nói:
- Phụ thần, lấy đạo quân thiên quân khai đao, như vậy những người khác, tỷ như tiên vương tiên quân, còn có chúng sinh Tiên giới đây?
- Đại kiếp nạn trước mắt, mỗi người đều là chúng sinh.
Giang Nam liếc nhìn Giang Tuyết, lại thu hồi ánh mắt:
- Đừng nói thiên quân đạo quân, mặc dù là thiên tôn, mặc dù là Thanh Liên tiên tôn đã chứng Nguyên Thủy hồng mông, cũng chỉ là một thành viên trong chúng sinh, tận lực giãy dụa muốn sinh tồn mà thôi.
Trong lòng mọi người nghiêm túc, thiên quân đạo quân cao cao tại thượng bậc nào, ở trong mắt người phàm chuyện gì họ cũng làm được, tối cao vô cùng, mà thiên tôn ở trong mắt thiên quân đạo quân, cũng là cao nhất.
Không nghĩ tới Giang Nam lại nói họ cũng là chúng sinh tận lực giãy dụa muốn sống!
Trận kiếp số lần này rốt cục lớn bao nhiêu?
Giang Tuyết lại có cảm xúc khác, mỗi người đều là chúng sinh, lời này là lời của nàng nói với Giang Nam năm xưa tại thần giới, không nghĩ tới Giang Nam nhắc lại, làm nội tâm nàng có thật nhiều mùi vị.
- Người nào có thể nhảy ra trận kiếp số này…
Giang Tuyết Tình lẩm bẩm.
- Nguyên Thủy vô kiếp, có thể nhảy ra kiếp số chỉ có Nguyên Thủy.
Giang Nam nói:
- Hồng mông của Thanh Liên tiên tôn chứng Nguyên Thủy, nguyên thần của Đế Lân chứng Nguyên Thủy, thân thể Đạo Không chứng Nguyên Thủy, đều là chứng đạo, khoảng cách Nguyên Thủy chân chính kém cách xa vạn dặm, bởi vậy bọn hắn cũng nằm trong kiếp số, không thể thoát ra ngoài. Còn có Vô Cực thiên tôn, Tịch Diệt đạo nhân, Nguyên Mẫu điện chủ, Nam Quách tiên ông, kể cả ta, cũng nằm trong tai kiếp.
Mọi người hoảng sợ, sau một lúc lâu Định Quang ma đế khom người nói:
- Thiên tôn, trận kiếp số này rốt cục từ đâu mà tới? Vì sao dựng lên?
Giang Nam trầm mặc một lát, lắc đầu nói:
- Không biết. Nhưng tóm lại có một tuyến sinh cơ, cho dù không có sinh cơ, cũng phải tạo ra, tu vi thực lực của các ngươi càng mạnh, cơ hội sống sót trong tương lai càng lớn.
Quân đạo nhân muốn nói lại thôi, do dự một chút, nói:
- Tiên Đạo thời đại có nhiều sinh linh như thế, chẳng lẽ phụ thần muốn ngồi xem bọn họ táng thân trong kiếp sao?
Giang Nam nhìn hắn, nói:
- Ta đã nói với ngươi cái gì gọi là thần, thần là bao che, bao che sinh linh chiêm ngưỡng phụng dưỡng thần. Đối với thần mà nói, người phụng dưỡng sùng kính mình mới là chúng sinh hắn cần bảo hộ.
Quân đạo nhân lộ vẻ không đành lòng:
- Những người khác…
- Không bái ta, thì không phải chúng sinh của ta, có quan hệ gì với ta đâu?
Giang Nam lạnh nhạt nói:
- Các ngươi mới là chúng sinh của ta, tam giới mới là chúng sinh của ta.
Quân đạo nhân trầm mặc.
Trong Đạo Quân điện, Vô Cực thiên tôn cười nói:
- Đạo Không thiên tôn, ngươi không cần uể oải, Thanh Liên tiên tôn có thể thắng ngươi tự nhiên là có bản lĩnh của hắn, năm đó hắn luận đạo với ngươi hơn phân nửa còn lưu một tay. Chủ lực Hỗn Độn cổ thần bộ tộc không mất, tương lai còn nhiều triển vọng.
Đạo Không lắc đầu nói:
- Thật sự không phải hắn lưu lại một tay, mà là ta xác thực không bằng hắn. Hắn mượn trí tuệ vô số sinh linh Tiên Đạo thời đại tạo ra đại đạo cùng đạo quả cho mình, mà Đạo Quân Quả Vị đại điện của ta mượn đạo quân mà hoàn thiện Hỗn Độn đại đạo, chỉ tính theo lượng mà nói ta đã kém hơn hắn một bậc, bại trong tay hắn cũng không tính oan. Chỉ là Cổ Thần bộ tộc của ta đã không còn nơi cư trú, không khỏi có chút tan nát cõi lòng.
Ở bên dưới hắn, nhóm cổ thần Linh Nữ, Đại Diễn vẻ mặt ảm đạm.
Tịch diệt kiếp của cổ thần chưa bùng nổ, nhưng Cổ Thần thời đại cũng đã vĩnh viễn đi xa.
Nếu năm xưa không luận đạo giao kết với Đế cùng Tôn, sao lại có hôm nay?
Vô Cực thiên tôn cười nói:
- Chư vị cổ thần đạo hữu yên tâm, chỉ cần tiêu diệt Tiên Đạo thời đại, các ngươi lại khai mở một thời đại thuộc về mình lần nữa là được.
Đạo Không lắc đầu, thở dài nói:
- Thanh Liên cùng Diệp Lân mạnh mẽ cỡ nào, sẽ không cho chúng ta cơ hội hủy diệt Tiên Đạo thời đại. Nếu không giết được Đế cùng Tôn, Tiên Đạo thời đại không thể diệt, đại thiên tôn có kế sách nào hay không?
Vô Cực thiên tôn cười ha ha, lấy ra ngân trác công kích Thanh Liên vừa rồi, nói:
- Đây là Vô Cực Đạo Trác của ta! Vô Cực Đạo Trác đặc biệt chế tạo khắc chế Tiên Đạo thời đại, tụ tập nhân quả hai mươi hai thời đại tiền sử. Mặt khác còn có nhân quả Hỗn Độn cổ thần thời đại cùng Tiên Đạo thời đại cất chứa bên trong. Đạo nhân quả này bao phủ cả Tiên giới, đem nhân quả hai mươi bốn thời đại thúc giục, đủ làm cho Tiên Đạo thời đại lâm vào bên trong nhân quả rối loạn!
Đạo Không lộ vẻ tò mò, hỏi:
- Đại thiên tôn là thiên tôn Nguyên Thiên thời đại, dùng cái gì có thể đem nhân quả Nguyên Thiên thời đại cùng Nguyên Đạo thời đại đưa vào đại đạo của mình, luyện thành Vô Cực Đạo Trác?
Vô Cực thiên tôn cười ha ha, không khỏi đắc ý nói:
- Mỗi thời đại nhân quả khó thể giải quyết, căn cốt bởi thiên địa diệt sạch còn chưa hoàn toàn. Vẫn luôn có chút người sinh tồn đi xuống, tránh thoát được tịch diệt kiếp của thiên địa. Những người còn sống chính là nhân quả chưa diệt, chi bằng toàn bộ chết hết mới có thể trả lại nhân quả cho thiên địa. Bọn họ không chết, nhân quả vẫn còn.
Đạo Không cùng các đạo quân đều gật đầu.
Đạo Quân điện là địa phương tụ tập toàn bộ những người mạnh nhất các thời đại, tụ tập thật nhiều đạo quân đào thoát khỏi tịch diệt kiếp các thời đại.
Ngoại trừ Đạo Quân điện, còn có Vô Nhân cấm khu, cũng là nơi đạo quân tụ tập, Vô Nhân cấm khu là nơi ở của những đạo quân đã chuyển kiếp sống lại.