Đế Tôn

Chương 2776: Tịch diệt ngươi (2)

Không lâu sau hồng mông tử khí không còn là như có như không mà càng lúc càng nhiều, như khói báo động bốc lên nghi ngút.

Bên trên đại lộ bảo liễn có các hồng mông tử khí xoắn vào nhau.

Tiểu Vân Liên quát:

- Khổng Thánh, Cửu Long, lệnh cho các ngươi trong vòng một năm chạy đến Ngọa Long tinh vực!

Tiểu Vân Liên nói với Thị Hiên Vi:

- Nghĩa mẫu hãy lấy Lô Bồng ra, Ma Kha sắp hành động!

Thị Hiên Vi lấy tiên thiên Lô Bồng ra, Lô Bồng bay lên bảo vệ đại lộ bảo liễn. Đám Khổng Thánh Đạo Nhân, Phi Hùng Đạo Nhân thấy tình hình không đúng. Hồng mông tử khí bốc lên xung quanh đại lộ bảo liễn, cuồn cuộn không dứt, dần biến thành một con đường. Đại lộ bảo liễn bay trong con đường này.

Đây là tuyệt sát do cường giả thần toán bày ra, nơi hồng mông tử khí đi qua là tuyệt sát ở đó.

Nếu đại lộ bảo liễn bị hồng mông tử khí hoàn toàn bao phủ sẽ rơi vào liên hoàn tuyệt sát như ác mộng. Ma Kha Thiên Quân không cần lợi hại, có thể nhờ vào tuyệt sát vô cùng tận tiêu diệt bọn họ.

Tiểu Vân Liên khiến đám Khổng Thánh Đạo Nhân chạy tới Ngọa Long tinh vực trong vòng một năm thì thật làm khó bọn họ. Mặc dù tốc độ của bọn họ rất nhanh nhưng khó chạy tới Ngọa Long tinh vực trong vòng một năm. Tuy nhiên tai họa đến nơi, đám Khổng Thánh Đạo Nhân buộc phải liều mạng dốc hết sức.

Đột nhiên đường hồng mông tử khí chấn động dữ dội, tuyệt sát thứ nhất sinh ra. Đằng trước con đường đại lộ bảo liễn biến ra một con mắt hắc ám to lớn, mắt như lỗ đen. Từng tiên thiên tịch diệt linh quang như rắn rơi xuống Lô Bồng, táp nuốt Lô Bồng.

- Tiên thiên tịch diệt linh quang! Trong tay Ma Kha quả nhiên có pháp bảo của Tịch Diệt Đạo Nhân!

Ánh mắt Thị Hiên Vi sắc bén, vận chuyển Lô Bồng. Một tiếng chuông ngân chấn các tiên thiên tịch diệt linh quang bay lên. Càng nhiều tiên thiên tịch diệt linh quang rớt xuống như mưa rắn, làm người xem da đầu tê dại.

- Khổng Thánh, Phi Hùng, các người cứ bay qua đi!

Thị Hiên Vi thò tay vào Lô Bồng, rút một cây quạt bên dưới bồ đoàn ra, lại chộp một nén nhang trong lư hương.

Thị Hiên Vi giao nhang cho Tiểu Vân Liên, nói:


- Liên nhi, ngươi hãy phá tuyệt sát này.

Thị Hiên Vi huơ quạt phàn phạch, linh quang tuôn ra đầy trời, quạt bay các tiên thiên tịch diệt linh quang.

Tiểu Vân Liên nhận nén nhang, đầu nhang đã đốt cháy. Tiểu Vân Liên hé môi thổi một hơi. Đầy trời là tiên thiên thần hỏa đốt cháy hừng hực trải rộng con đường, lao thẳng tới con mắt như lỗ đen đằng trước.

Con mắt khủng bố bị đốt tan chảy, đám Khổng Thánh Đạo Nhân thừa dịp kéo đại lộ bảo liễn vọt tới. Lúc này đằng sau con mắt là tuyệt sát thứ hai, một tấm minh kính. Khi bọn họ vượt qua con mắt khủng bố, minh kính tỏa sáng rực rỡ. Đám Khổng Thánh Đạo Nhân mù lòa, trước mắt trắng xóa không thấy đường, máu đen trào ra khỏi hốc mắt.

Bị kính quang chiếu vào, con mắt dường như đang bốc hơi, con ngươi và tròng mắt nhanh chóng khô héo.

Thùng thùng thùng!

Thần nhân giáp vàng trước Lô Bồng đột nhiên vỗ trống to, tiếng trống chấn trời. Minh kính vỡ ra.

Thất Sát ma vương hót chói tai, giương đôi cánh chém mấy cái đầu của mình, vặn cổ, mấy cái đầu mọc ra, mắt trong suốt trở lại.

Thất Sát ma vương quát to:

- Đi theo ta!

Đám Khổng Thánh Đạo Nhân theo Thất Sát ma vương kéo xe lao nhanh.

tuyệt sát thứ ba bùng nổ. Vô số Tiên giới từ bốn phương tám hướng bắn tới. Thị Hiên Vi lấy bồ đoàn ra. Bồ đoàn bay lên, vô số kiếm quang như gặp nam châm bay về hướng bồ đoàn. Bồ đoàn vỗ mạnh, từng vòng sóng chấn động từ bốn phương tám hướng ập đến, chấn vỡ tuyệt sát thứ ba.

Tuyệt sát thứ bốn nối gót theo đến. Tiểu Vân Liên vội tháo chuông to trước Lô Bồng xuống, lắc chuông phá giỉa tuyệt sát.

Tuyệt sát thứ năm xuất hiện. Thị Hiên Vi rút cái bàn ra khỏi Lô Bồng. Cái bàn như chiếc thuyền to đụng mạnh, phá thêm một tuyệt sát.

Bên kia, Tiểu Vân Liên tháo xuống tranh thần nhân đặt ở không chỉ thế, lư hương trong Lô Bồng ném ra giữa không trung. Bức tranh mở ra, bắn tia sáng lấp lánh thu tuyệt sát thứ sáu vào trong tranh.

Thị Hiên Vi lấy dây thừng ra, dây thừng bắn vào hư không bắt giữ Ma Kha Thiên Quân núp trong bóng tối.


Tiểu Vân Liên lấy cái đỉnh vuông ra khỏi Lô Bồng ném mạnh vào tuyệt sát thứ bảy.

Tuyệt sát thứ tám xuất hiện. Tiểu Vân Liên ném linh tháp trong Lô Bồng ra.

Linh tháp, đỉnh vuông, phiến tử bồ đoàn, hễ lấy ra sẽ bị tiên thiên tịch diệt linh quang quấn chặt, trong thời gian ngắn không thể lấy về. Tám tuyệt sát qua đi, đồ vật trong Lô Bồng ít dần, chỉ còn lại cái chậu sành trong góc.

Tiểu Vân Liên rút chậu sành ra, thầm nghĩ:

- Nếu ném báu vật này ra ngoài e rằng trong Lô Bồng không còn thứ gì ngăn cản được. Ủa? Chậu sành này...

Trong chậu sành trống trơn, phía cuối vẽ một Lô Bồng. Tiểu Vân Liên lòng máy động thò tay vào Lô Bồng trong chậu sành lấy ra cái trống to, cái chuông, cái bồ đoàn.

Tiểu Vân Liên đào nửa ngày, lấy một chậu sành khác ra. Hai chậu sành to giống nhau, trong chậu sành lại có một Lô Bồng.

- Nguyên Thủy đại đạo của lão gia đến cảnh giới sinh sinh tạo vật, như kính trong kính, vô cùng vô tận.

Tiểu Vân Liên dở khóc dở cười:

- Bây giờ Ma Kha không giữ chúng ta lại được, nhưng lão gia dùng chậu sành làm trung xu của Lô Bồng thì ác thật...

Trên Đại La Thiên, Giang Nam chậm rãi đứng dậy. Giữa hư không có một đống quan tài đen bay hướng Đại La Thiên.

- Tịch Diệt đạo hữu, rốt cuộc đã đến.

Các quan tài rợp trời, nắp quan tài bay lên. Các thanh âm phát ra từ quan tài chất chứa ưu thương vô tận, đồng thanh kêu lên:

- Đế Giang, ngươi có câu chuyện gì hãy trút bầu tâm sự đi, ta sẽ lắng nghe hết, sau đó tịch diệt ngươi.

Các quan tài đen va chạm mạnh vào nhau, liên tục hợp nhất cuối cùng biến thành quan tài to. Tịch Diệt Đạo Nhân bước ra ngoài, đứng trước mặt Giang Nam.

Giang Nam cười nói:

- Tịch Diệt đạo hữu, gọi ta là Nguyên Thủy Thiên Tôn được rồi, ta không phải Đế Giang.

Giang Nam nhìn Tịch Diệt Đạo Nhân từ trên xuống dưới, hắn không chỉ một lần nhìn ngó vị tồn tại này nhưng toàn đứng trong dòng thời gian nhìn từ xa. Bây giờ lần đầu tiên mặt đối mặt đánh giá tồn tại truyền kỳ như cơn ác mộng này.

Trừ mặt điên cuồng ra có thể nói Tịch Diệt Đạo Nhân là một nam nhân nho nhã, y phục cắt may khéo léo, râu ria ngay ngắn, cử chỉ thanh nhã.

Tịch Diệt Đạo Nhân đến đây không mang theo pháp bảo luyện chế nào, đơn độc đi vào Nguyên Thủy Đại La Thiên của Giang Nam.

Nhưng Giang Nam biết tu luyện đến trình độ như bọn họ thì lòng máy động một cái, Tịch Diệt Đạo Nhân biến ra tiên thiên tịch diệt linh quang hóa thành bất cứ pháp bảo nào gã muốn.