Đế Tôn

Chương 2757: Thế đại tranh (2)

Trong thịnh hội có Linh Châu Tử, Thiên Linh, Ma Thiên, Vân Liên, Long Ngạn, Định Quang, Chung Thiên, các thiếu niên, thiếu nữ được khai thiên khí vận, công đức tỏa sáng. Các thiếu niên, thiếu nữ được truyền thừa xa xưa lộ tài năng.

Các hậu bối đã nổi lên, giáo môn thịnh hành thiên hạ. Sau lưng những hậu bối đại biểu cho các thế lực lớn tham gia vào cuộc tranh đấu hùng bá Tiên giới, ma giới.

Trên thịnh hội Di La sơn, ại có hai nhân vật bắt mắt, một nam một nữ. Thiếu nữ tự xưng Đinh Linh, đầu người mình rắn, thân rắn khoanh tròn, tay nâng đỉnh to.

Thiếu niên tự xưng Phục Sát, cũng đầu người thân rắn, mình rắn khoanh tròng tay nâng bảo tháp.

Đinh Linh, Phục Xá xuất hiện bộc lộ tài năng làm mọi người giật mình, ngang ngửa với Chung Thiên, thực lực cao thâm khó dò.

Có người nói cái tên Đinh Linh đến từ linh của nguyên đỉnh, là khai thiên khí vận, công đức nguyên đỉnh sinh ra sinh linh. Phục Sá ý nghĩa là nguyên tháp trấn phục chư thiên, khai thiên khí vận, công đức nguyên tháp biến thành sinh linh.

Hai người xuất hiện khiến các tồn tại cổ xưa trong thế hệ trước Tiên giới, ma giới nổi hứng thú. Thần thức đám Thiên Quân cổ xưa bao phủ Di La sơn, các thần thức va chạm, giao tranh, sóng ngầm dâng trào.

Đinh Linh, Chung Thiên, Phục Sát được gọi là tam thánh linh. Thiên Linh, linh Châu Tử, Ma Thiên, Vân Liên, Long Ngạn, Định Quang thì được gọi là lục thiên thánh. Mấy thiếu niên tài tuấn xuất sắc nhất được gọi là hai mươi chín thiên kiệt, một trăm lẻ bảy tiên thiên đại thánh, ba ngàn đạo tài.

Giang Tuyết Tình cũng xuất hiện trong thịnh hội, nhận Chung Thiên khiêu chiến, hai người vừa chạm vào đã tách ra. Đinh Linh, Phục Sá đánh mấy chiêu với Giang Tuyết Tình, chạm vào liền tách ra, ai thắng ai thua thì trong lòng đương sự biết rõ, và số ít người nhìn ra.

Di La sơn rất cao, như cột trời, bốn phía là Huyền Châu bao la mênh mông. Có ba mươi ba trọng thiên quay quanh Di La sơn, trên đỉnh núi có một tòa Đại La Thiên.

Về Di La sơn, ngọn núi số một Tiên giới có rất nhiều tin đồn. Trong Di La sơn thường có đạo âm tiên đạo vọng ra, bí ẩn cao sâu khiến người tỉnh ngộ, sinh linh ba mươi ba trọng thiên được nhiều ích lợi. Mỗi năm Di La sơn lại sinh trưởng một chút, tụ tập thiên địa linh khí, chế tạo ba mươi ba trọng thiên thành các tòa thánh địa. Cư ngụ trong đó linh khí dồi dào, đạo âm vang vọng giúp ích cho việc tu luyện.


Có người nói là thuở khai thiên, Di La sơn tụ tập thiên địa linh tú sinh ra. Có người bảo thuở khai thiên không có Di La sơn, là trên Đại La Thiên rớt xuống một cây kim cắm trên mặt đất, không ngừng sinh trưởng thành cột chống trời.

Từng có Thiên Quân đi ngang qua, thấy ngọn núi này, muốn lấy Di La sơn đi nhưng không di chuyển được một li.

Có tin đồn Ngọc Kinh Thiên Quân từng đến xem Di La sơn, búng tay ba cái vào núi. Di La sơn lắc lư ba lần, ngón tay Ngọc Kinh Thiên Quân rách nhỏ ba giọt máu. Ngọc Kinh Thiên Quân rời đi, không chiếm Di La sơn.

Đinh Linh, Phục Sá lộ mặt xong từ Di La sơn leo lên Đại La Thiên, bái kiến tồn tại cổ xưa trong đó, tự dâng sách.

Tồn tại cổ xưa mở hai quyển sách ra, bảo quang tỏa sáng. Trong Đại La Thiên, tiên đạo ầm vang hùng hồn thổi quét Đại La Thiên, thiên hạ đều nghe thấy, lòng say mê.

Tồn tại cổ xưa ở trên Đại La Thiên nhíu mày, đạo âm thứ ba vang lên chấn động không dứt. Đối kháng hơn mười ngày sau hai quyển tiên thư hao hết năng lượng. Vỡ nát, đạo âm biến mất.

Đinh Linh, Phục Sá vái chào, đi xuống Đại La Thiên. Các Thiên Quân không dám đến gần Đại La Thiên, thấy Đinh Linh, Phục Sá rời đi mới phát ra thần thức theo dõi hai người. Đinh Linh, Phục Sá đi vào hai đạo quả đạo cung bao phủ Tiên giới cổ, những thần thức tan biến, không dám vào sâu.

Có tin đồn Đinh Linh, Phục Sá hiến sách, đó là quyển sách Đế và Tôn, là đạo thư kết từ đạo quả của Đế và Tôn để thử thách vị tồn tại trên Đại La Thiên.

Có tin đồn nói là cảnh cáo vị tồn tại trên Đại La Thiên, cảnh cáo hắn không được tùy ý làm bậy.

Có tin đồn đó là hai quyển chiến thư, thách đấu.


Sau này có mấy vị Thiên Quân leo lên Đại La Thiên triều thánh hỏi, vị tồn tại đó trả lời là hai quyển đạo thư của Đế và Tôn, thử thách và suy tính. Muốn mượn tay tồn tại kia suy tính thời gian tiên đạo chín muồi, khi nào Đế và Tôn sống lại.

Hơn mười ngày sau quyển đạo thư tan nát nghĩa là tiên đạo còn lâu mới chín muồi, thời gian Đế và Tôn sống lại chậm trễ một lúc nữa, tạm thời không thể sống lại.

Câu đó truyền ra ngoài, thiên hạ chấn động, các tồn tại suy đoán, băn khoăn.

Lại một ngàn năm qua đi, thịnh hội Di La sơn càng to lớn hơn lần đầu tiên. Trong Tiên giới có thêm mấy tồn tại chứng đạo Thiên Quân, càng náo nhiệt.

Rất nhiều khuôn mặt mới xuất hiện trên Di La sơn, anh hào trong ma giới kéo nhau lên núi, ồn ào chộn rộn. Vừa là luận đạo cũng là cuộc chiến chinh phục, nhiều người đổ máu trên đỉnh núi.

Giang Tuyết Tình ở trên đỉnh núi tuyên bố thành lập Thiên Môn, mời một số tuấn kiệt tham gia, thành tia sáng chói mắt trong thịnh thế. Thiên Môn chính thức xuất hiện trước mắt thế nhân. Thịnh hội Di La sơn lần này có Thiên Linh, Linh Châu Tử, Chung Thiên nhập môn.

Đến một ngàn năm lần thứ ba, Di La sơn trở thành sự kiện quan trọng lớn nhất Tiên giới, tụ tập tinh anh hai vũ trụ tiên ma. Nhiều tồn tại thế hệ trước cũng chạy tới luận đạo, so tài, nghiệm chứng thực lực của nhau.

Thời gian qua nhanh, giang sơn ra nhân tài lớp lớp. Một vạn năm qua đi, quần hùng hai giới tiên ma nổi lên. Ba ngàn tiên châu Tiên giới đã có hình thức ban đầu. Ba ngàn ma châu ma giới cũng hiện hình.

Số lượng Thiên Quân hai giới tiên ma đã gần trăm, thiên địa vũ trụ dần định hình. Chủng tộc trong hoang dã sinh sôi phát triển, khiến hai giới tiên ma càng hưng thịnh hơn. Chinh chiến bắt đầu xuất hiện, có đế quốc ma giới đầy dã tâm duỗi xúc tu hướng Tiên giới.

Thế đại tranh đã lộ ra manh mối.

Lại qua mười vạn năm, ba ngàn tiên châu, ba ngàn ma châu tự định hình. Mỗi phát triển siêu mau, thành lập các đế quốc, những đế quốc đều thuộc danh nghĩa các giáo môn.

Các đế quốc va chạm quy mô lớn kinh động giáo môn, đấu tranh giữa giáo môn bắt đầu lộ ra mặt dữ tợn. Thường có cường giả giáo môn đến chiến trường các đế quốc, hở chút là mấy vạn sinh linh mất mạng.

Trong quá trình Đại La Thiên phát ra hành động kinh người, tổng cộng hai lần.