Đế Tôn

Chương 2553: Thân bại danh liệt

Đối với Vô Cực Thiên Tôn, đây chỉ là dân bản xứ tôm tép trong một thời đại. Giang Nam không bằng một đóa phù dung trong dòng sông tuổi thọ dài dặc của Vô Cực Thiên Tôn.

Thế nhưng Vô Cực Thiên Tôn bị Giang Nam đè đầu đánh.

Vô Cực Thiên Tôn biểu hiện đã rất tốt, con rồng to là tiên thiên linh bảo sinh ra linh trí, Giang Nam cầm tiên thiên pháp bảo, lại là đánh hội đồng. Đổi lại Thiên Quân khác sớm bị đánh tan nát.

Vô Cực Thiên Tôn chống chọi đến bây giờ chưa chết đã đủ làm người ta trố mắt líu lưỡi, Giang Nam rất phục gã, kịnh thán thực lực của gã.

Nhưng danh tiếng điện chủ Đạo Quân điện quá vang, khiến người khó chấp nhận cục diện này. Bản thân Vô Cực Thiên Tôn cũng không chịu nổi. Tồn tại vô địch trong Đạo Quân, tung hoành mười bảy thời đại bất bại bây giờ bị Giang Nam và con rồng ngốc đánh dồn dập nát thở, đây là vết nhơ lớn nhất đời Vô Cực Thiên Tôn.

Vạn Vật Đạo Tổ tỉnh táo lại trước tiên, bật cười nói:

- Vị này thật sự là điện chủ Đạo Quân điện sao?

Vạn Vật Đạo Tổ cười to, lắc đầu quay đi.

Khổ Hạnh Thiên Tôn thở dài, chống Tiên Thiên Khổ Trúc màu vàng cất bước đi.

Đạo Quân tiền sử khác như Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân, Thần Mẫu Đạo Quân, Thánh Ma Thiên Tôn đều lắc đầu rời đi, không giúp đỡ. Bọn họ mặc kệ Vô Cực Thiên Tôn bị Giang Nam và con rồng to rượt đánh.

- Các ngươi đang làm gì?

Vô Cực thư đồng hét to:

- Tất cả trở lại cho ta! Vị này thật sự là điện chủ Đạo Quân điện, Vô Cực Thiên Tôn! Chỉ cần các ngươi trợ giúp Thiên Tôn đại nhân thoát khốn thì đại nhân sẽ cho các ngươi phần thưởng không tưởng tượng được, cho các ngươi vào Đạo Quân điện, được cơ hội trường sinh bất tử!

- Không ngờ ta cũng bị lừa.

Lê Hoa Thánh Mẫu quay người đi, thở dài thườn thượt:

- Ta cứ nghĩ điện chủ Đạo Quân điện vĩ đại cỡ nào, cách tận cùng đại đạo chỉ nửa bước, sao mà chuyển thế đến Tiên giớih được?

Vô Cực thư đồng tức giận quát:

- Có mắt không nhận ra vàng ngọc! Sớm muộn gì các ngươi sẽ hối hận quyết định ngày hôm nay của mình!


Quỷ Nhung Đạo Quân lắc đầu quay đi:

- Tiểu đạo hữu, ngươi gạt chúng ta thì thôi, chúng ta không so đo với ngươi. Nhưng đắc tội đạo huynh, ngươi muốn chết cũng không biết chết như thế nào. Ta sâu sắc biết sự lợi hại của Huyền Thiên giáo chủ, vận số hắn chưa tận, trước mắt không phải cơ hội giết hắn. Ta khuyên ngươi mau trốn đi, tránh cho hắn giải quyết đồng bạn của ngươi xong quay sang xử ngươi.

Tử Hạm tiên hậu cười khúc khích:

- Thật không biết ngươi mời chúng ta đến là để xem đồng bạn bị Huyền Thiên đè đầu đánh hay sao nữa. Mông Tốn, chúng ta đi đi.

Mông Tốn thái tử gật đầu, cùng Tử Hạm tiên hậu trở về đế cung trong tầng hư không thứ bảy Tiên giới. Càn Nguyên Tiên Đế, Huyền Đô Thiên Quân, Thái Nhất Thiên Quân, Ngọc Kinh Thiên Quân tiến lên đón.

Bọn họ cười nói:

- Vô duyên vô cớ ra trò khôi hài này, còn tưởng người đó thật sự là điện chủ Đạo Quân điện.

- Người kia đúng là điện chủ Đạo Quân điện.

Mông Tốn thái tử mở miệng nói:

- Ta từng đi Đạo Quân điện, thấy mặt hắn một lần. Trong mảnh đất bỏ hoang gặp một tịnh cầu kỳ lạ, bên trong nội uẩn thiên hỏa dựng dục trẻ sơ sinh. Thái Nhất đạo hữu, ngươi cũng từng thấy thiên hỏa tinh cầu đó đúng không?

Tim Thái Nhất Thiên Quân rớt cái bịch, chợt nhớ ra, lạc giọng nói:

- Ý ngươi là người khổng lồ này chính là trẻ sơ sinh trong thiên hỏa tinh cầu đó? Là vị Đạo Quân xử Hỗn Độn Long Tổ sắp chứng đạo hỗn độn Tiên Quân, nuốt trọn tu vi, máu thịt của Hỗn Độn Long Tổ?

Mông Tốn thái tử gật đầu, hai người này xuất thân từ mảnh đất bỏ hoang nên biết rõ các điều kỳ lạ trong khu vực kia.

- Thật sự là điện chủ Đạo Quân điện?

Tử Hạm tiên hậu giậm chân hỏi:

- Sao mới rồi ngươi không nói sớm?

Mông Tốn thái tử khó hiểu hỏi:

- Nói ra làm chi? Trợ giúp hắn đánh đuổi giáo chủ sao? Hơn nữa người này là điện chủ Đạo Quân điện, nếu công khai thân phận thì hắn sẽ thống ngự tất cả Đạo Quân tiền sử, khiến Đạo Quân tiền sử trở thành thuộc hạ của hắn.


- Theo ta thấy đám Vạn Vật, Khổ Hạnh từng đi Đạo Quân điện cũng nhận ra Vô Cực Thiên Tôn nhưng không nói thật là lo mình bị bắt làm thuộc hạ.

Tử Hạm tiên hậu gật gù.

Càn Nguyên Tiên Đế, Thái Nhất Thiên Quân, Huyền Đô Thiên Quân, Ngọc Kinh Thiên Quân rất ngạc nhiên.

Thật lâu sau, Càn Nguyên Tiên Đế khẽ thở dài:

- Thái sư có thể xử Vô Cực Thiên Tôn này không?

Mông Tốn thái tử lắc đầu, nói:

- Không thể. Vô Cực Thiên Tôn chỉ bị giáo chủ tấn công không kịp trở tay nên mới chịu thiệt, với nội tình của người này rất nhanh sẽ thoát khốn trốn ra.

Giang Nam, con rồng to vẫn đang đè đầu đánh Vô Cực Thiên Tôn, gã bị đánh mặt mũi bầm dập, bị thương nhiều lần nhưng không chết. Tu vi Vô Cực Thiên Tôn chưa đến đẳng cấp Đạo Quân đã cứng rắn đỡ Giang Nam, con rồng to, làm bọn họ rất giật mình, khâm phục gã.

Vô Cực thư đồng nhìn Vạn Chú Đạo Quân, vị Đạo Quân chuyển thế này chưa đi, mắt nó sáng rực.

Vô Cực thư đồng dồn dập nói:

- Vị đạo hữu này, mỗi mình ngươi là cao minh mắt sáng, biết đây là điện chủ Đạo Quân điện, Vô Cực Thiên Tôn đại nhân. Miễn ngươi ra tay cứu Thiên Tôn đại nhân thì tương lai sẽ được nhiều lợi lộc.

Vạn Chú Đạo Quân cắn răng, vang tiếng nổ điếc tai, Chú Đạo thiên đàn xuất hiện đánh vào người Vô Cực thư đồng, đụng nó hộc máu.

Vạn Chú Đạo Quân đứng trên Chú Đạo thiên đàn giết hướng Vô Cực thư đồng, nghiến răng nói:

- Mặc kệ hắn có phải là điện chủ thật hay giả, lão tử đã lên thuyền giặc thì không xuống được, vậy cứ giết tới cùng đi. Làm thịt nhỏ rồi chém lớn sau!

Vô Cực thư đồng vừa kinh vừa giận phản kích, nó đâu thấu hiểu Vạn Chú Đạo Quân đắng lòng?

Vạn Chú Đạo Quân ôm nước đắng mà không thể trút nỗi lòng ra, chỉ có thể giết Vô Cực thư đồng, định xử nó và Vô Cực Thiên Tôn để gã có thể kê cao gối ngủ, không lo sau này bị tính sổ.

Chủ tớ Vô Cực thư đồng, Vô Cực Thiên Tôn liên tục bị thương, không lâu sau hai người toànd thân đẫm máu, rất thê thảm.

Lúc này trong Đạo Quân điện tận cùng vô nhân cấm khu đột nhiên có một tòa cung khuyết chấn động, cửa mở rộng. Một thân thể Đạo Quân cực kỳ cổ xưa tọa trấn trong hư không vô biên, rộng lớn vĩ đại. Chín tiên thiên pháp bảo quay quanh cơ thể Đạo Quân hợp thành vòng tròn lớn.

Những pháp bảo vô cùng thần thánh, có vài món tràn ngập uy lực không thua gì nguyên tháp, nguyên đỉnh, nguyên chung, là đẳng cấp tiên thiên linh bảo.

Không chỉ thế, trong thân thể bất diệt của Đạo Quân kia có một uy lực sâu xa cường đại vô cùng cổ xưa vượt qua tiên thiên linh bảo.

Đột nhiên một tiên thiên linh bảo trong đó bay ra, phá tan cánh cửa nhanh như chớpa bay khỏi Đạo Quân điện. Thoáng chốc tiên thiên linh bảo xé rách các tầng hư không vô nhân cấm khu, biến thành luồng sáng lao hướng Giang Nam, con rồng to vây công Vô Cực Thiên Tôn.

Trong Đạo Quân điện, Nguyên Mẫu điện chủ mở mắt ra, khẽ kêu, thần thức quét qua nắm rõ vụ việc từ đầu đến cuối.

Nguyên Mẫu điện chủ nhỏ giọng nói:

- Vô Cực đạo hữu chịu thiệt, buộc lòng sử dụng Lưu Ly Ngọc Như Ý... Ha ha ha,, thì ra là Huyền Thiên giáo chủ.