Đế Tôn

Chương 2530: Hàng phục Cự Linh (1)

Tiên thiên pháp bảo tàn khuyết có thể uy hiếp mạng sống cỡ Giang Nam, huống chi tiên thiên pháp bảo Vạn Chú Thiên Chung độ qua tịch diệt kiếp một lần, uy lực ở trạng thái cao nhất.

Giang Nam dùng pháp lực dồi dào nhất thúc giục Vạn Chú Thiên Chung đánh vào đường hầm, uy lực khủng bố, cường đại biết bao.

Tiếng chuông chui xuống lòng đất, sông núi vô nhân cấm khu trập trùng. Lòng đất vang một chuỗi tiếng nổ, mặt đất phương xa nứt ra lạch trời, có núi nhô lên. Đạo âm khủng bố bốc hơi dung nham dưới lòng đất, dung nham cuộn trào ngọn lửa bùng nổ các hố to.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Vô nhân cấm khu cách xa mấy trăm ức dặm đột nhiên nổ tung tóe, người Cự Linh Đạo Quân đẫm máu chui lên cao, nặng nề đáp xuống đất. Cự Linh Đạo Quân nhảy cẫng lên tiếp tục co giò chạy nhanh.

Máu không phải chảy ra từ thân thể kiếp trước của Cự Linh Đạo Quân. Giang Nam cường đại vô cùng, lại cầm Vạn Chú Thiên Chung nhưng hắn chưa đủ mạnh phá hoại thân thể kiếp trước.

Cự Linh Đạo Quân luyện thân thể kiếp trước sắp thành tiên thiên linh bảo, trong cơ thể chứa tiên thiên bất diệt linh quang. Giang Nam chưa đủ sức đánh bại thân thể kiếp trước của Cự Linh Đạo Quân.

Là thân chuyển thế của Cự Linh Đạo Quân đổ máu. Thân chuyển thế chưa đến cảnh giới viên mãn Tiên Quân, tuy dung hợp thân thể kiếp trước nhưng hai thân xác không hòa hợp đại đạo hoàn mỹ, bởi vậy cơ thể Cự Linh Đạo Quân khó hòa vào nhau.

Tiếng chuông Vạn Chú Thiên Chung công kích, cơ thể kiếp này của Cự Linh Đạo Quân khó chống lại, bị thương nặng buộc phải trồi lên mặt đất.

Giang Nam vỗ một chưởng vào Vạn Chú Thiên Chung, cái chuông siêu to bay xéo, thanh âm đinh tai như óc đánh vào lưng Cự Linh Đạo Quân.

Cự Linh Đạo Quân té sấp xuống đất, Vạn Chú Thiên Chung chụp xuống nhốt gã bên trong.

Giang Nam lắc người xuất hiện đằng trước Vạn Chú Thiên Chung, nguyên thủy chi khí biến thành Nguyên Thủy Đại La Thiên nâng Vạn Chú Thiên Chung và Cự Linh Đạo Quân dưới chuông lên.

Ảo ảnh các pháp bảo nguyên đỉnh, nguyên tháp, nguyên chung hiện ra quay quanh Vạn Chú Thiên Chung chuẩn bị luyện hóa Cự Linh Đạo Quân.

Cự Linh Đạo Quân đã là vật trong túi Giang Nam, tuy thân thể kiếp trước của Cự Linh Đạo Quân mạnh ngang ngửa với tiên thiên pháp bảo nhưng gã đi con đường thân, đạo, quả hợp nhất, trong người không có chút pháp lực.

Sau khi Cự Linh Đạo Quân chuyển thế, mặc dù dung nhập đại đạo cự linh vào tiên đạo nhưng không giải được câu hỏi làm sao dung hợp pháp lực và cơ thể.

Hiện giờ thân chuyển thế của Cự Linh Đạo Quân là cảnh giới viên mãn Tiên Quân, Giang Nam không đối phó thân thể kiếp trước được, còn cơ thể kiếp này của gã thì dễ như chơi.

Quan trọng nhất là Cự Linh Đạo Quân không như Đạo Quân khác giấu đạo quả trong tiên thú. Cự Linh Đạo Quân là thân, đạo, quả hợp nhất, yêu cầu cơ thể vừa là đạo quả vừa là đại đạo. Chỉ cần chém cơ thể kiếp này là Cự Linh Đạo Quân sẽ hồn phi phách tán, thân chết đạo tiêu.


Giang Nam đang định một hơi luyện chết Cự Linh Đạo Quân chợt phía xa vọng lại tiếng than thở:

- Giáo chủ cần gì đuổi tận giết tuyệt?

Giang Nam nhìn hướng phát ra thanh âm. Sâu trong các cấm khu hiện ra thân hình các Đạo Quân tiền sử, cơ thể to lớn như thần như ma.

Giang Nam biết đám Đạo Quân tiền sử còn ẩn trong cấm khu chưa chuyển thế thấy hắn liên tục giết Lũy Sinh lão tổ, Thiên Ngự Đạo Quân thế là nảy tình cảm thỏ chết cáo khóc.

- Nếu ta nhất quyết luyện chết Cự Linh Đạo Quân thì đám lão quái vật trở mặt ngay, trừ khử ta. Mặc dù ta không sợ nhưng thật rắc rối, vời đến phiền phức cho kiếp số trong tương lai.

Trong đầu Giang Nam lóe qua nhiều suy nghĩ, hắn hành lễ hướng các Đạo Quân tiền sử.

Giang Nam cười nói:

- Các vị đạo huynh, Huyền Thiên xin chào mọi người.

Trên các cấm khu, ảo ảnh Đạo Quân vội trả lễ, không dám chậm trễ.

Thiên Hi Thánh Nhân cười tủm tỉm:

- Giáo chủ, ta xem đại đạo của ngươi có đại đạo thời đại cư linh, chắc giáo chủ lấy được nhiều ích lợi từ chỗ Cự Linh đạo hữu. Giáo chủ được cơ duyên từ hắn vậy cần gì cứ quyết lấy mạng hắn?

Chức Mẫu cười nói:

- Giáo chủ, bắt người tay ngắn. Giáo chủ đã lấy được ích lợi từ người ta thì sao phải đánh chết người? Hơi quá đáng.

Đúng là Giang Nam được Cự Linh võ đạo đồ, dược ích lợi rất lớn. Cự Linh võ đạo đồ là tuyệt học Cự Linh Đạo Quân để lại trên đời.

Lòng Giang Nam dao động, cười nói:

- Không phải Huyền Thiên không biết cảm ơn mà vì Cự Linh đạo huynh không nể tình. Ta vốn rất cảm kích hắn, nhưng hắn bao che Ma Kha, vì vậy ta bản năng giết cường địch. Cuối cùng Ma Kha vẫn bỏ trốn, tương lai người này sẽ là mối họa lớn của ta.

Viên Thái lão tổ cười nói:


- Giáo chủ mang con rồng hoang kia san bằng đạo tràng của Cự Linh, đánh hắn buộc phải chuyển thế. Bỏ qua nhân quả này đi, không đáng nhắc tới.

- Được rồi, cứ cho qua.

Giang Nam lạnh lùng cười:

- Nhưng Cự Linh chuyển thế liên tục đối đầu với ta. Khi tầng hư không thứ năm Tiên giới mở ra, hắn định hại mạng sống tướng sĩ Huyền Châu của ta. Lần này mưu tính phân chia Huyền Châu, cướp chí bảo tiên đạo, hại mạng sống nhi của ta, thê tử của ta, huynh đệ của ta. Tục ngữ có câu rất hay, chuyện không quá hai lần, hắn liên tục hai lần ra tay với Huyền Châu, nếu không...

Đám Đạo Quân tiền sử cười nói:

- Giáo chủ, gì mà chuyện không quá hai lần? Rõ ràng là nhất quá tam!

Nữ La Đạo Quân xì cười:

- Nhất quá tam, Cự Linh đạo huynh chỉ phạm hai lần, tội không đáng chết. Huống chi hắn cũng không ăn bớt giáo chủ được, ngược lại là giáo chủ chiếm lợi nhiều, sao không tha cho hắn thêm một lần?

Giang Nam khẽ thở dài:

- Các vị đạo huynh, không phải Huyền Thiên vô tình mà do kiếp số sắp đến, nếu ta tha cho Cự Linh đạo huynh rồi hắn tiếp tục đối đầu với ta trong kiếp số, ta chết trong tay hắn chẳng phải quá oan sao?

Tương Khang trầm giọng nói:

- Giáo chủ yên tâm, chúng ta sẽ trông chừng hắn, bắt Cự Linh đạo huynh tu thân dưỡng tính, không để hắn chạy ra đối đầu với giáo chủ.

Đám người Thiên Hi Thánh Nhân, Chức Mẫu, Viên Thái, hơn mười ảo ảnh Đạo Quân tiền sử khom người nói:

- Mong giáo chủ nể mặt đám lão hủ.

Giang Nam trả lễ, cười nói:

- Nếu các vị đạo huynh đã lên tiếng thì đương nhiên Huyền Thiên không dám từ chối, nhưng tiểu đệ có chuyện muốn nhờ. Kiếp số của tiểu đệ sắp đến, tính ra thì khoảng hơn hai mươi năm. Bản thân ta khó an toàn trong kiếp số, mong các vị đạo huynh giúp một tay.

Đám người Thiên Hi Thánh Nhân, Chức Mẫu, Viên Thái nhìn nhau.

Thật lâu sau Thiên Hi Thánh Nhân chậm rãi nói:

- Giáo chủ, muốn chúng ta giúp đỡ không thành vấn đề. Nhưng chúng ta già rồi, ra tay không giúp ích gì nhiều được. Nếu giáo chủ đặt hy vọng sống vào nắm xương già chúng ta sợ là sẽ thất vọng.

Giang Nam khom người rối rít cảm ơn:

- Miễn các vị đạo huynh đồng ý hỗ trợ là Huyền Thiên đã rất mãn nguyện. Nếu Huyền Thiên không chết, hôm nào các đạo huynh có gì cần chắc chắn Huyền Thiên cũng sẽ giúp đỡ.

Đám người Thiên Hi Thánh Nhân, Chức Mẫu, Viên Thái, Nữ La lòng máy động, đáp lễ:

- Không chừng tương lai đúng là có chuyện cần nhờ giáo chủ, mong giáo chủ đừng quên lời hứa hôm nay.