Nhưng Thiên Ngự Đạo Quân dù gì nhờ vào vô số tiên thú chống đỡ, miễn cưỡng nâng tu vi lên đẳng cấp Thiên Quân. Giờ phút này, tất cả tiên thú bị nghiền nát thành tro, tu vi pháp lực của Thiên Ngự Đạo Quân trở về như cũ.
Cùng lúc đó, uy lực da thú, xương thú của Thiên Ngự Đạo Quân giảm mạnh, phát ra uy lực hữu hạn, không kinh khủng như lúc trước.
Tu vi pháp lực giảm sút, sẽ càng nhiều người rớt thực lực. Đặc biệt Thiên Ngự Đạo Quân dựa vào vận chuyển pháp bảo tăng thực lực của mình, thực lực tụt dốc càng nhanh.
Giang Nam bước ra một bước đến trước mặt Thiên Ngự Đạo Quân, há mồm phun một tia tịch diệt kiếp quang kinh diễm chém vào gã. Tay trái nhẹ gõ, vang tiếng nổ điếc tai như Giang Nam vỗ vào tịch diệt ma trống, tận thế kiếp âm vang vọng.
Da thú trong tay Thiên Ngự Đạo Quân tỏa sáng rực rỡ, phù văn đại đạo Đạo Quân vô tận bay ra bảo vệ quanh thân gã đối kháng lại tận thế kiếp âm.
Thiên Ngự Đạo Quân huơ xương thú, khúc xương to như cái chày đập mạnh xuống.
Cùng lúc đó, Cự Linh Đạo Quân khống chế cơ thể tiền sử vọt tới. Lũy Sinh lão tổ khoác giáp Đạo Quân phát ra một thần thông bắn vào lưng Giang Nam. Hậu Tôn Đạo Quân vận chuyển trăng khuyết, tiên thiên bất diệt linh quang bắn ra từ mảnh trăng như đao quang vô cùng kinh diễm chém vào đầu Giang Nam.
Chỉ cần Thiên Ngự Đạo Quân ngăn Giang Nam lại giây lát, dù hắn mạnh hơn mười năm trước gấp bốn, năm phần chắc chắn sẽ bị giết.
- Thiên Ngự Đạo Quân, ngươi là người thứ nhất!
Giang Nam lắc người, cơ thể làm tháp, người hắn biến thành một tòa nguyên tháp. Một tay Giang Nam biến ra nguyên chung chụp xuống, tay kia xòe ra thành nguyên đỉnh. Uy lực nguyên chung, nguyên đỉnh bộc phát, một trước một sau va chạm vào xương thú.
Uy lực ba người va chạm, tiếng rung động kinh thiên động địa truyền đến. Bốn phương tám hướng nổ tung chấn động vô nhân cấm khu, làm các cấm khu như bị bão thổi qua.
Từ xưa đến nay chỉ có vô nhân cấm khu xâm nhập Tiên giới, tàn phá hoành hành. Lần đầu tiên người Tiên giới chiến đấu lan đến vô nhân cấm khu.
Uy lực xương thú bị nguyên đỉnh, nguyên chung đánh tan. Giang Nam biến thân nguyên tháp đụng mạnh vào Thiên Ngự Đạo Quân.
Tấm da thú rách rưới của Thiên Ngự Đạo Quân bộc phát uy nhiếp Đạo Quân đáng sợ. Nhưng dù sao đây là tấm da thú rách, nhiều đại đạo trong đó đã bị tịch diệt kiếp xóa hết, chỉ còn lại nhiều phù văn Đạo Quân.
Cộng thêm bây giờ pháp lực của Thiên Ngự Đạo Quân chỉ bằng bốn, năm phần của Giang Nam, có pháp bảo tinh diệu mấy cũng khó vượt qua chênh lệch.
Thiên Ngự Đạo Quân bị hất bay lên cao, nhanh như chớp lùi ra sau. Giang Nam theo sát như bóng với hình, lượn lờ quanh thân Thiên Ngự Đạo Quân. Bị người pháp, thân, đạo, quả hợp nhất đánh xáp lá cà là chuyện kinh khủng cỡ nào?
Rất nhanh Thiên Ngự Đạo Quân nếm mùi. Chớp mắt Thiên Ngự Đạo Quân bị công kích ngàn vạn lần, mỗi lần đánh trúng ngay chỗ bị tịch diệt kiếp phá hoại trên da thú, công kích phá vỡ phù văn đại đạo, đánh nát các phù văn.
Thiên Ngự Đạo Quân cảm giác uy lực da thú nhanh chóng giảm xuống, cứ tiếp tục thế này thì rất nhanh da thú sẽ rớt xuống hàng báu vật Thiên Quân.
Thiên Ngự Đạo Quân gầm rống, cố gắng hơ xương thú lên. Lúc này hai tay Giang Nam giao nhau như hai tiên thiên kim long giản, hai con rồng vàng xẹt qua cắt da thú và Thiên Ngự Đạo Quân thành hai khúc.
Thiên Ngự Đạo Quân chết, xương thú xé gió bay đi, ẩn vào một tòa cấm khu bên dưới.
Trán Giang Nam bắn tia sáng, Vạn Chú Thiên Chung xoay tít theo sau xương thú lao vào cấm khu.
Đinh!
Trong Thiên Ngự cấm khu vang tiếng chuông kinh thiên động địa, chấn cấm khu nứt ra khe hở dài ức vạn dặm.
- Thiên Ngự Đạo Quân, như vậy là Đạo Quân tiền sử thứ nhất chết hoàn toàn trong tay ta.
Giang Nam xoay người đi hướng Cự Linh Đạo Quân, Lũy Sinh lão tổ, Hậu Tôn Đạo Quân lao nhanh tới.
Giang Nam nhẹ nhàng nói với ba Đạo Quân chuyển thế:
- Trong các ngươi sẽ có người thứ hai.
Cự Linh Đạo Quân, Lũy Sinh lão tổ, Hậu Tôn Đạo Quân tim đập nhanh, đã hiểu tại sao Giang Nam chọn chiến trường ở vô nhân cấm khu. Bởi vì Đạo Quân chuyển thế toàn để lại hậu chiêu, ký thác đạo quả sau khi chuyển thế trong cấm khu của mình.
Muốn hoàn toàn tiêu diệt Đạo Quân chuyển thế thì phải giết vào cấm khu.
Đạo Quân chuyển thế thì lợi hại biết mấy, trước khi chuyển thế để lại các tầng cấm chế bảo vệ đạo quả của mình, Thiên Quân đi vào cũng chết chắc.
Nhưng vừa rồi Giang Nam giết thân thể Thiên Ngự Đạo Quân mà không xông vào vô nhân cấm khu, nhờ xương thú đưa Vạn Chú Thiên Chung vào cấm khu.
Xương thú đó làp bcủa Thiên Ngự Đạo Quân, gã chết, xương thú cảm ứng vị trí đạo quả gã giấu. Xương thú xuyên qua các tầng bài bố của Thiên Ngự Đạo Quân bảo vệ đạo quả kiếp này mà không bị ngăn cản, nên tiên thiên pháp bảo Vạn Chú Thiên Chung cũng dễ dàng chui vào vô nhân cấm khu.
Vạn Chú Thiên Chung cùng xương thú đến bên đạo quả của Thiên Ngự Đạo Quân, chuông bộc phát đạo uy bất diệt khủng bố đánh nát đạo quả của Thiên Ngự Đạo Quân.
Thiên Ngự Đạo Quân đã chết, gã không chết trong các cuộc tịch diệt kiếp, không chết vào tay Tịch Diệt Đạo Nhân, Đế và Tôn, gã chết vì các mưu tính của Giang Nam, chết vì thủ đoạn sấm sét của Giang Nam.
Giang Nam nổ nát đạo quả, chém nguyên thần, chấn vỡ thần hồn của Thiên Ngự Đạo Quân.
Từ khi sáng tạo Tiên giới tám ức năm đến nay, vi Đạo Quân tiền sử thứ nhất hồn phi phách tán, không còn tồn tại.
Từ lúc các tầng hư không Tiên giới mở ra đến nay lần đầu tiên có Đạo Quân chết.
Giang Nam đột nhiên di chuyển, biến mất tại chỗ. Lũy Sinh lão tổ giật mình nổi da gà.
Trực giác nguy hiểm mãnh liệt ập đến làm Lũy Sinh lão tổ dựng đứng lông tơ.
Lũy Sinh lão tổ quát to:
- Lũy Bích đạo giáp!
Giáp Đạo Quân rách rưới trên người Lũy Sinh lão tổ tỏa sáng chói lòa. Đại đạo Đạo Quân trong áo giáp biến thành dòng máu chảy ồ ạt, chớp mắt lấp đầy lỗ hổng trên áo giáp.
Áo giáp của Lũy Sinh lão tổ không đơn giản như da thú của Thiên Ngự Đạo Quân. Da thú chỉ bảo vệ một phần cơ thể, cần đại đạo trong da thú chảy khắp toàn tân mới che chở vị trí khác được.
Hơn nữa da thú kia không phải báu vật chuyên phòng ngự. Lũy Sinh lão tổ luyện chế áo giáp này là để phòng ngự cho bản thân.
Không chỉ thế, mặc vào Bích Lũy đạo giáp, sau khi kích phát thì năng lượng trong đạo giáp như biển cả nhập vào qanh thân Lũy Sinh lão tổ, nâng cao pháp lực kéo tu vi tăng vọt.
Cảm giác nguy hiểm mãnh liệt làm Lũy Sinh lão tổ dốc hết sức để ứng đối.
Ngay sau đó, Lũy Sinh lão tổ chịu đựng công kích như trời sập đập vào người, chấn tứ chi gã tê dại.
Lực lượng này quá cường đại, mạnh mẽ đến nỗi Lũy Sinh lão tổ được Bích Lũy đạo giáp gia cố vẫn không chịu nổi.
Không ngay mặt đánh với Giang Nam sẽ không bao giờ biết sức chiến đấu của hắn kinh khủng đến đâu, bá đạo tới mức nào.
Lúc trước Lũy Sinh lão tổ từng đánh nhau với Giang Nam trong tầng hư không thứ năm, bị hắn giết. Khi đó Lũy Sinh lão tổ chưa dốc hết nội tình, chết mau gọn lẹ. Bây giờ Lũy Sinh lão tổ tuôn hết nội tình ra nhưng vẫn bị Giang Nam đè đầu, hỏi sao gã không hết hồn?