Giang Tuyết Tình vừa giật mình vừa vui vẻ nói:
- Cô cô mau nhìn này, áng mây thật đẹp. A, có con rồng nhỏ màu vàng thò đầu ra sau đó lại rút về trong mây.
Giang Lâm cũng chú ý đến khánh vân, lòng thầm khó hiểu. Giang Lâm xem xét kỹ, thấy khánh vân có chỗ không tầm thường.
Giang Lâm thầm nghĩ:
- Hình như là báu vật tiên gia. Lạ lùng, sao báu vật chủ động chạy đến mảnh đất truyền pháp? Còn nhận Tuyết Tình làm chủ? Hay ca ca cố ý?
Giang Tuyết Tình nhón chân thò tay vào khánh vân, cười khúc khích:
- Cô cô, trong mây có thứ gì, con rồng nhỏ núp trong mây.
Đinh đang!
Giang Tuyết Tình đào ra một cái chuông nhỏ, một cái tháp nhỏ, một cái trống đen từ trong mây. Giang Lâm ngạc nhiên, giây lát sau Giang Tuyết Tình đã lấy ra một đống đồ xếp thành núi nhỏ. Có hoa sen, cây cối, thần đăng, lô đỉnh, đủ thứ đồ vật.
Những thứ này trông như pháp bảo nhưng không phải. Tuy Giang Lâm là muội muội của Giang Nam nhưng tư chất không cao, bây giờ chỉ miễn cưỡng đến kim tiên nhất trọng thiên, khó tăng tiến thêm. Vì vậy Giang Lâm không nhìn ra mấy vật nhỏ này có gì lạ, không nhận ra đa số là hình dạng tiên thiên pháp bảo.
Giang Tuyết Tình sờ soạng trong mây cuối cùng bắt được con rồng nhỏ, vất vả kéo nó ra ngoài. Giang Tuyết Tình khó khăn thành công kéo con rồng ra khỏi mây.
- Tốt rồi, mau cất hết đi.
Giang Lâm cười nói:
- Chúng ta tiếp tục tham ngộ công pháp Tiên Tôn.
Giang Tuyết Tình mới nghĩ cất mấy thứ này thì bỗng nhiên chuông nhỏ, tháp nhỏ, trống đen vân vân biến mất hết trong mây.
Giang Tuyết Tình có tính con nít, mắt sáng long lanh, lòng máy động, chuông nhỏ, tháp nhỏ, các báu vật bay ra. Giang Tuyết Tình chơi mấy lần, nhìn thoáng qua biểu tình cô cô Giang Lâm không vui thì thè lưỡi, ngồi xuống quan sát thanh liên hồng mông thế giớiTrong tôn điện.
Giang Tuyết Tình ngồi yên, khánh vân trên đầu nàng lắc một cái, chuông nhỏ treo dưới khánh vân phát ra tiếng đinh đang. Tiếng chuông không ồn ào, ngược lại khiến Giang Lâm, Giang Tuyết Tình cảm thấy yên bình, trí tuệ quán thông. Lúc trước có nhiều điều không hiểu đột nhiên dng hội quán thông, trước kia không luyện thành thần thông bỗng chốc dễ dàng làm được. Hai người ngạc nhiên.
- Áng mây này có điều lạ, có phải tứ ca tặng cho Tuyết Tình không?
Giang Lâm chớp mắt, càng nhìn càng nghi ngờ. Nếu là pháp bảo luyện thì đương nhiên là pháp bảo thần linh. Khánh vân lại bao bọc tiên khí, đây là báu vật tiên gia mới đúng.
- Lạ, lạ quá.
Tiếng chuông ngân vang, đột nhiên một tháp nhỏ hiện ra. Tháp nhỏ chiếu các tia sáng xuống bao bọc toàn thân Giang Tuyết Tình. Trong cơ thể Giang Tuyết Tình vang tiếng răng rắc, từng đợt yêu khí tràn ngập.
Giang Lâm hếth ồn:
- Hỏng rồi, phong ấn mẫu thân của Tuyết Tình bị tháp nhỏ phá mất!
Mẫu thân Giang Tuyết Tình không hy vọng nàng bị nhận ra lai lịch nên phong ấn huyết mạch của nàng. Lực lượng huyết mạch Giang gia quá mạnh, không thể hoàn toàn phong ấn nên Giang Nam mới thấy phong ấn Giang gia trên người Giang Tuyết Tình.
Thật ra lực lượng huyết mạch của Giang Tuyết Tình rất mạnh, hơn xa Giang Lâm. Bây giờ tháp nhỏ chiếu ánh sáng xuống phá vỡ tất cả phong ấn, kích hoạt lực lượng huyết mạch của Giang Tuyết Tình, không chỉ yêu tộc mà huyết mạch thần cũng bị kích hoạt.
Giang Lâm sợ hãi không biết biến đổi này là tốt hay xấu.
* * *
Đạo Quân điện, trong thư các. Giang Nam thi triển Nguyên Thủy Đại La Thiên cứng rắn đỡ công kích của mấy trăm thư yêu. Trên Nguyên Thủy Đại La Thiên, tịch diệt ma trống rung rinh phát ra tận thế kiếp âm, sen năm màu tỏa ánh sáng rực rỡ. Trong tạo hóa chi môn bay ra lực lượng tạo hóa, kim long giản hóa thành kim long, tiên thiên linh căn bắn ra vô số khí tường thụy.
Lại có hỗn nguyên châu đập xuống, Cự Linh Đạo Quân mở ra, khuếch tán ôn dịch. Tiên thiên thần đăng rực lửa cháy thành biển.
Lại có nguyên tháp, nguyên, đỉnh nguyên chung, tiếng chuông văng vẳng. Nguyên tháp trấn áp, nguyên đỉnh luyện hóa, dốc sức đối kháng với mấy trăm thư yêu.
Giang Nam đứng vững gót chân trong thư các, bị trùng kích khí huyết dâng trào nhưng hắn không lùi một bước. Mặc kệ các thư yêu công kích mãnh liệt tới đâu cũng không thể đánh Giang Nam ra khỏi thư các.
Giang Nam vươn tay chộp, nhanh chóng bắt giữ một thư yêu. Giang Nam đứng trong Nguyên Thủy Đại La Thiên, mặc thư yêu ở bên ngoài tấn công hắn vẫn lù lù bất động, bình tĩnh giở sách ra xem.
Thật lâu sau Giang Nam đọc xong một quyển sách, ném một bên, lại vươn tay bắt thư yêu khác.
Thời gian trôi qua, mấy năm sau Giang Nam bắt hết tất cả thư yêu, đọc hết điển tàng trong thư các. Trong đầu Giang Nam tràn ngập đại đạo mỗi thời đại, giải thích hiểu nghĩa khác nhau. Đại đạo cùng một thời đại cũng có nghĩa khác nhau.
Đây là cảm ngộ của Đạo Quân lần đầu tiên Giang Nam nghiên cứu toàn bộ đại đạo mười một thời đại tiền sử.
Những Đạo Quân cảm ngộ giờ biến thành tri thức của Giang Nam, khiến nội tình hắn rất dồi dào. Trong Nguyên Thủy Đại La Thiên bắt đầu có đạo lý mới đan xen, thúc đẩy tu vi của hắn càng hùng hồn hơn.
Tu vi của Giang Nam từng giây từng phút không ngừng tăng tiến, thẳng hướng cảnh giới viên mãn Nguyên Thủy Thần Quân.
Giang Nam tu thành Nguyên Thủy Thần Quân mới có hơn hai ngàn năm, đối với đẳng cấp Tiên Quân thì đó chỉ là một khoảng thời gian bế quan một lần, tu vi sẽ không tăng trưởng nhiều.
Trừ những Đạo Quân chuyển thế, ai dám nói mình có thể từ sơ kỳ Tiên Quân lên đến viên mãn chỉ trong hai ngàn năm?
Dù là Thiên Quân chuyển thế như Băng Liên Thánh Mẫu cũng mất ba, bốn ngàn năm, hiện tại miễn cưỡng đến viên mãn Tiên Quân.
Tốc độ tu luyện của Giang Nam chỉ chậm hơn bọn họ một bậc.
Điều này rất kinh khủng.
Hơn nữa Tiên Quân tu luyện đến bước này sẽ có kiếp số giáng xống, nhân quả che thần hồn làm thần hồn ngơ ngẩn, trí tuệ phủ bụi không biết lợi hại, dễ dàng gặp nạn.
Giang Nam thì nhân quả quấn thân, không che thần hồn của hắn được, không thể phủ bụi trí tuệ. Giang Nam nhìn thấy rõ kiếp số của mình.
Giang Nam chứng đạo Thiên Quân không rắc rối như người tu tiên, miễn nội tình đủ là một hơi xông vào Thiên Quân ngay, không cần tốn công sức chặt đứt nhân quả.
- Muốn hoàn toàn tiêu hóa những cảm ngộ Đạo Quân cần mười mấy năm nhưng thời gian này đủ để ta lên đến cảnh giới viên mãn Nguyên Thủy Thần Quân.
Giang Nam xác định kế hoạch, đắn đo kỹ càng:
- Thiên Phi Đạo Tôn có nói ta đọc hết điển tàng trong thư các sẽ tăng một phần trăm khả năng độ kiếp, bây giờ xem ra nàng nói đúng. Nếu đến cảnh giới viên mãn Tiên Quân đúng là có một phần trăm an toàn.
Giang Nam định rời khỏi thư các, bỗng lòng máy động. Không gian thư các không lớn, trừ những thư yêu bay tứ tán có rất nhiều giá sách. Giá sách ngã nghiêng, có một hàng giá sách không bị đám thư yêu làm ngã.
Giá sách đặt ba quyển điển tịch.
Những thư yêu kác rất sợ ba điển tịch này, dù đánh nhau long trời lở đất nhưng không quyển sách nào va đụng vào ba điển tịch đó, thần thông ít khi tới gần hàng kệ này.
Lúc trước Giang Nam chỉ lo bắt giữ đám thư yêu, không chú ý đến điển tịch trên giá sách, bây giờ hắn mới thấy lạ.