Đế Tôn

Chương 2509: Đi hướng Đạo Quân điện (1)

- Thân ta là tháp!

Giang Nam rùng mình, biến thân nguyên tháp, thần luân sau gáy tỏa sáng rực rỡ, đại đạo đan xen thành cái đỉnh to, nguyên đỉnh.

Hà quang chém vào người Giang Nam. Tiêng cắt chói tai vang tiếng. Hà quang cắt vào da thịt, thanh âm trầm đục làm người đau răng. Giang Nam liên tục bộc phát nhiều thần thông cuối cùng chặn lại một kích kia, nhưng hắn vẫn bị thương nặng.

- Nguyên đỉnh!

Một nguyên đỉnh bay ra khỏi thần luân, chụp xuống xuống, hà quang bị thu vào trong. Hà quang rung lắc vùng vẫy chạy ra nguyên đỉnh trấn áp, nhưng Giang Nam dốc sức đánh một đòn trước đó làm uy lực hà quang bị giảm sút.

Giang Nam thở phào, đột nhiên nổi da gà. Trong thời không bị cắt đứt, bao nhiêu dư âm thần thông trở nên cuồng bạo, như bị kích động ập hướng Giang Nam.

- Chuyện gì đây? Là... Là thần thông nguyên đỉnh! Tiên Đế giết Linh Bảo Đạo Chủ luyện nguyên đỉnh, ta thi triển thần thông nguyên đỉnh tại đây, kích động thần thông sót lại của Tiên Đế, Linh Bảo Đạo Chủ.

Giang Nam lông tóc dựng đứng vội nhảy lên, quay về vách núi, cắm đầu chạy nhanh hướng tịch diệt khu. Hà quang như sóng ập tới sau lưng Giang Nam, thủy triều cuốn sạch tịch diệt khu.

Lúc này tận cùng thời không, trong Đạo Quân điện cao ngất, một thân hình thanh thoát xuất trần đứng trước đại điện nhìn tình hình.

Giang Nam không chú ý đến cảnh đó, hắn chạy vắt giò lên cổ, bị hà quang thủy triều rượt tới biên giới tịch diệt khu mới rút đi, quay về thời không bị cắt đứt.

Giang Nam thở hắt ra, luyện hóa hà quang trong nguyên đỉnh. Giang Nam cảm thấy nhiều lý niệm đại đạo ùa vào não, tu vi tăng tiến.

Giang Nam thầm nghĩ:

- Nguyên đỉnh vốn luyện chế từ Linh Bảo Đạo Chủ, ta thi triển thần thông nguyên đỉnh trong khu vực hai cường giả đánh nhau sẽ khiến dư âm thần thông Linh Bảo Đạo Chủ công kích. Nhưng nếu luyện hóa càng nhiều dư âm thần thông sẽ giúp ích rất lớn cho tu vi của ta.

Giang Nam lại vòng về bên vách núi, không sốt ruột vượt qua thời không đứt đoạn, bình tĩnh tinh thần lại bước chân vào thời không.

Trước đó Giang Nam không có thực lực đối kháng dư âm chiến đấu của Tiên Đế, Linh Bảo Đạo Chủ, cộng Vạn Chú Thiên Chung và thần toán của Quỷ Bà Thiên cũng chỉ miễn cưỡng sống sót.


Hiện giờ Giang Nam không cần Vạn Chú Thiên Chung và thần toán của Quỷ Bà Thiên vẫn giữ mạng được.

Nhưng Giang Nam vẫn cần hết sức cẩn thận, hắn không dám tiến sâu vào. Bất cứ dư âm thần thông nào đều có thể lấy mạng Giang Nam, hắn cần dốc sức đối kháng mới có cơ may thu dư âm thần thông.

Nếu vài dư âm thần thông cùng đánh tới, Giang Nam chỉ có đường rút lui, không thì khó sống.

Tiên Đế, Linh Bảo Đạo Chủ quá cường đại, dư âm thần thông của hai người mấy trăm năm không tan. Bên trong ẩn chứa lý niệm đại đạo vô cùng cao sâu, sức chiến đấu đẳng cấp Thiên Quân như Giang Nam cũng thấy nó thật khó hiểu thâm sâu.

Trong đó chất chứa năng lượng đủ giúp Giang Nam liên tục tiến bộ.

Điều này rất đáng quý. Giang Nam tu luyện đến cảnh giới hiện tại muốn tiến thêm một bước rất khó khăn, dù nhờ nguyên chung Hỗn Độn Thiên Cung đánh nát tinh huyết Bất Không Đạo Nhân giúp hắn hấp thu, luyện hóa một nửa nguyên thủy chi khí nhưng cảnh giới tu vi chỉ lên đến đỉnh Nguyên Thủy Thần Quân.

Dù hoàn toàn luyện hóa nguyên thủy chi khí thì Giang Nam không thể lên đến cảnh giới viên mãn được.

Nếu tu luyện theo từng bước, Giang Nam cho rằng khoảng mấy ngàn vạn năm sau hắn sẽ đến cảnh giới viên mãn Thiên Quân, lên đỉnh Nguyên Thủy Thiên Quân.

Trong thời không cắt đứt này, mỗi khi Giang Nam bắt một dư âm thần thông, luyện hóa nó là tu vi sẽ tăng một chút, nhanh hơn kế hoạch tu luyện ban đầu gấp vô số lần.

Quan trọng nhất là trong dư âm thần thông chứa lý niệm đại đạo của Tiên Đế, Linh Bảo Đạo Chủ, khiến tu vi Giang Nam vừa tăng lên vừa hiểu sâu sắc về đại đạo.

Nhất là đại đạo của Tiên Đế, Linh Bảo Đạo Chủ là đẳng cáp Đạo Quân, khiến nội tình Giang Nam tăng siêu mau, tích lũy vốn liếng dồi dào.

Bất giác mấy năm trôi qua.

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Một luồng hà quang chém tới, Giang Nam vỗ chưởng, năm ngón bay múa. Trong khoảnh khắc các loại thần thông bộc phát, liên tục suy yếuu uy lực trong hà quang.


Uy lực thần thông của Giang Nam bây giờ mạnh hơn lúc mới đến đây một phần, thần thông bộc phát trơn tru như ý, không chật vật như trước. Giang Nam dễ dàng cố định hà quang, phất tay một cái, Cự Linh Đạo Quân xuất hiện. Keng một tiếng, hà quang bị thu vào quan tài.

Như vậy loạn lưu cuồn cuộn giữa hư không, bão thời không thổi, giông tố đẩy vô số hà quang bộc phát cuốn hướng Giang Nam.

Giang Nam đã quen thuộc, lắc người một cái, Nguyên Thủy đại đạo biến thành Nguyên Thủy Đại La Thiên, hắn tọa trấn trong Nguyên Thủy Đại La Thiên nhanh chóng thụt lùi.

Hà quang bộc phát va chạm vào Nguyên Thủy Đại La Thiên, các loại thần thông bên trong bắn ra. Nguyên chung treo cao, nguyên tháp đứng thẳng, ngũ sắc liên lắc lư, hỗn nguyên châu như ngôi sao, tiên thiên thần đăng như mặt trời, kim long giản hóa thành cự long. Các dị tượng thần thông tuôn ra không ngừng va chạm với hà quang.

Thời không rách nát này phát ra tiêng va chạm đinh ra, các loại thần quang tiên quang tiếp tục như có ức vạn mặt trời tỏa sáng chói lòa, lắc lư không dứt.

Đột nhiên vị trí ánh sáng rực rỡ có một tòa Nguyên Thủy Đại La Thiên bay xéo ra, Giang Nam lao khỏi vòng vây hà quang đáp xuống vách núi.

Đại La Thiên bị đánh thủng lỗ chỗ, Giang Nam mình đầy vết thương nhưng bình yên lao ra tuyệt địa.

- Ha ha ha ha ha ha! Mấy năm rèn luyện khiến tu vi thực lực của ta tiến bộ nhiều, nhưng tăng tiến lớn nhất là uy lực Nguyên Thủy Đại La Thiên.

Giang Nam khoanh tay đứng trên vách núi nhìn thời không rách nát trước mắt, lẩm bẩm:

- Thần thông tàn huyết của Tiên Đế, Linh Bảo Đạo Chủ liên tục va chạm, Nguyên Thủy Đại La Thiên của ta được ích lợi lớn nhất.

Giang Nam nói thật, mấy năm nay hắn trải qua nhiều tuyệt cảnh, va chạm hết lần này đến lần khác rèn luyện Nguyên Thủy Đại La Thiên càng lúc càng mạnh, các loại tinh diệu cơ hồ bị khai phá hết. Trong tình huống nguy hiểm vừa rồi Giang Nam vẫn lao ra khỏi vòng vây được.

Đây là thu hoạch lớn nhất mấy năm nay của Giang Nam.

Giang Nam thiếu là va chạm ở mức độ cao hơn, kích phát linh cảm, tiềm năng củam ình. Đẳng cấp như đầu đội trời chân đạp đất, Linh Bảo Đạo Chủ va chạm ở thời kỳ đỉnh cao nhất để lại hỏa hao là sân rèn luyện tốt nhất, khiến Nguyên Thủy Đại La Thiên của Giang Nam tiến bộ mảng lớn.

Chớp mắt mấy tháng qua đi, Giang Nam lại luyện hóa hơn mười dư âm thần thông. Giang Nam thói quen các loại nguy hiểm ở đây, không còn nguy hiểm nữa.

- Thời không tan vỡ này đã không thể giúp ta tiếp tục hoàn thiện Nguyên Thủy Đại La Thiên, là lúc rời đi.

Giang Nam đứng bên vách núi, nhấc chân bước vào thời không tan vỡ, đi hướng tận cùng.

Giang Nam thầm nghĩ:

- Bây giờ thực lực của ta đi xuyên qua thời không tan vỡ này chắc không nguy hiểm gì.

Lần này Giang Nam không lòng vòng bên ngoài mà tiến thẳng vào trong, dù gặp loạn lưu thời không vẫn không thể dao động bước chân hắn.