Hỗn Độn Cổ Thần là một chủng tộc, không phải thần. Thần đạo tiền sử sớm tan biến, chỉ một mình Giang Nam cô độc đi trên con đường thần.
Phương xa, Lạc Hoa Âm đột nhiên cảm thấy lúc này Giang Nam như con chim nhỏ bay vào bụi gai, bị đâm người đẫm máu.
Con chim muốn thoát khỏi bụi gai bay đi phương xa, nhưng nó càng cố gắng vùng vẫy bị gai nhọn đâm càng sâu hơn.
- Tử Xuyên, đừng đối kháng nữa!
Lạc Hoa Âm hét to:
- Làm tiên nhân đi! Làm tiên nhân cũng tốt!
Giang Nam làm ngơ như không nghe thấy.
Trận chiến đấu này đối với Giang Nam là kiếp số, không thể độ qua nhưng không cách nào bỏ qua. Bây giờ từ bỏ là phủ định bản thân, phủ định những gì đã trải qua, phủ định nửa đời trước của mình.
Từ lúc Giang Nam bước chân vào con đường tu hành, điều chống đõ ý chí võ đạo, đạo tâm của hắn là tổ tông không đủ pháp, thiên đạo không đủ úy. Là câu nói này chống đỡ Giang Nam đi đến bây giờ.
Nếu hiện tại Giang Nam nhận thua, bỏ thần thành tiên, vậy suốt đời hắn thua thật, thua hoàn toàn, thua thê thảm.
Giang Nam quát to:
- Nguyên Thủy Đại La Thiên!
Giang Nam thúc giục khí huyết toàn thân, điều động đại đạo, đạo quả, thân thể thi triển ra tuyệt học mạnh nhất của mình. Nguyên Thủy Đại La Thiên phát động, thần quang chiếu rọi tiên thiên bất diệt linh quang, chiếu sáng ngân hà tinh hệ rực rỡ.
Nguyên Thủy Đại La Thiên cường đại có thể nói là thần thông đại biểu Giang Nam, hắn biến Nguyên Thủy đại đạo thành Đại La Thiên, trên bầu trời treo cao nguyên đỉnh, nguyên tháp, nguyên chung, dấu ấn tám tiên thiên pháp bảo rơi xuống thành ao sen, môn hộ, kim long, mặt trời nóng cháy, thành thần đăng trong Lăng Tiêu điện, thành quan tài trong ngôi mộ, trong Đại La Thiên.
Một kích kia có thể nói là gần điểm cuối thần thông, trong thiên hạ xưa nay hiếm có thần thông nào vượt qua Nguyên Thủy Đại La Thiên.
Giang Nam tiên đạo cũng hét to:
- Nguyên Thủy Đại La Thiên!
Cũng là Nguyên Thủy Đại La Thiên, cũng là nguyên đỉnh, nguyên tháp, nguyên chung, dị tượng tám tiên thiên pháp bảo. Nhưng Nguyên Thủy Đại La Thiên tỏa tiên quang rực rỡ đối kháng với thần uang.
- Đạo hữu, vô dụng. Tiên đạo bao dung vạn đạo, dung nạp vạn đạo. Ngươi tinh thông, tiên đạo cũng có thể tinh thông. Ngươi sáng tạo, tiên đạo cũng sáng tạo được.
Hai địa ấn va chạm mạnh, một chuỗi tiếng nổ vang lên lay động tinh hệ ngân hà, Giang Nam và Giang Nam tiên đạo cùng bị thương, cơ thể nứt toác như gốm sứ.
Giang Nam tiên đạo hộc máu, cười nói:
- Tiên đạo có thể sao chép lại kinh nghiệm của ngươi, sao chép lại thành tựu của ngươi, sao chép lại thành công của ngươi. Ngươi không độc nhất vô nhị, tiên đạo có thể sáng tạo ra tồn tại như ngươi, dùng kinh nghiệm của ngươi hoàn toàn đủ sức chế tạo một ngươi khác.
Giang Nam lau máu bên khóe môi, ngửa đầu hú dài:
- Tiên đạo có thể sao chép ta?
Giang Nam bỗng tấn công liều mạng mãnh liệt hơn, không truy cầu biến đổi thần thông, không suy tính thần thông kia có phải đối phương cũng biết? Có khí thế uấn nhưỡng trong ngực Giang Nam, càng lúc càng mạnh, càng lúc càng nóng cháy.
Chiêu thức của Giang Nam đại khai đại hợp, cương mãnh bá đạo.
Giang Nam không thể quên lúc địa ngục vạn giới và chư thiên vạn giới đại chiến các thần linh đầu đội trời chân đạp đất ngang nhiên chịu chết.
Giang Nam không thể quên khúc bi ca thẳng thắn chịu chết trong đại chiến, không quên các thần ma chế trận bảo vệ người bình thường.
Giang Nam không quên thần đế các thời đại chết đi, kỷ kiếp bộc phát, những thần ma kiên quyết thanh âm ngọn nguồn kỷ kiếp đến chết không rời đi.
Giang Nam không thể quên khi chư thần hoàng hôn, các thần ma cùng đường tuyệt vọng bỏ thần thành tiên.
Lưng Giang Nam cõng không chỉ là vị thần cuối cùng, còn có hy vọng cuối cùng của những vị thần cùng đường tuyệt vọng bỏ thần thành tiên.
Thần, không kém gì tiên, thậm chí mạnh hơn.
Thần có thể xếp ngang hàng với tiên, đi đến cuối cùng, đi tới tận cùng đại đạo!
- Không ai có thể đánh gục tâm linh của ta!
- Không ai có thể phá hủy đạo tâm của ta!
- Ta chính là ta!
- Không ai thay thế ta được! Ta là độc nhất vô nhị!
Ngực Giang Nam uấn nhưỡng khí thế bộc phát như núi lửa phun trào, trong ngực hắn có luồng khí vĩnh viễn không chịu thua, không khuất phục.
- Tiên đạo tự nhiên nhiều biến, cao cao tại thượng, cách xa thế nhân, không dính khói lửa trần gian. Thần thì khác!
- Thần là bảo vệ, che chở!
- Bảo vệ thương sinh, che chở thương sinh!
- Trong Anh Linh điện ở tam giới ta còn thờ phụng anh linh thần tượng, thần vị chết trận vì chúng sinh tam giới, hưởng thụ nhang đèn từ chúng sinh. Thần linh tam giới ta bỏ thần thành tiên bây giờ vẫn còn đảm nhiệm thần chức bảo vệ tam giới, trách nhiệm nặng nề bảo vệ chúng sinh!
Giang Nam cao giọng hú dài, thế công như nước sông cuồn cuộn nhấn chìm Giang Nam tiên đạo biến ra từ tinh huyết Bất Không Đạo Nhân.
Giang Nam nổi giận ầm lên:
- Tuy bọn họ bị buộc phải thành tiên nhưng có trái tim thần linh, đạo tâm thần linh!
- Mặc dù ta là thần duy nhất, bảo vệ đạo cuối cùng. Tuy đạo của ta cô độc nhưng lòng ta không cô đơn!
- Đạo tâm của bọn họ giống như ta, là trái tim thần!
- Bọn họ ký thác đạo tâm vào người ta, miễn mạng sống của ta vẫn còn, trong ngực còn một hơi thì tuyệt đối không bỏ thần thành tiên!
Trước mặt Giang Nam như hiện ra cảnh tượng chư thần hoàng hôn kết thúc, các thần linh cùng hắn kề vai chiến đấu trong mắt tràn ngập không cam lòng, chiến hữu ngày xưa đành từ bỏ thần thành tiên.
Các ánh mắt nhìn Giang Nam như giao hy vọng thần ma cuối cùng cho hắn, như ký thác can đảm thần linh vào hắn.
- Lưng ta cõng ký thác của bọn họ, đến chết cũng phải đi tiếp con đường này, đi đến tận cùng đại đạo, chứng minh thần không kém gì tiên!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Giang Nam hoàn toàn bùng nổ, không sợ không hãi, không sợ chết. Khí thế trong ngực Giang Nam là khí thế bảo vệ chúng sinh, là khí thế chư thần ký thác, là khí thế bất khuất, không cong, không lùi bước, là khí thế dũng cảm tiến tới phá mọi chướng ngại.
Khí thế của Giang Nam đè sụp Giang Nam tiên đạo, không sợ hãi đánh tan tự nhiên xuất trần, khí thế bảo vệ chúng sinh đánh tan tiên đạo bình thản, hăng hái tiến tới đánh bại chỉ lo thân mình. Giang Nam đánh gục Giang Nam tiên đạo.
- Đạo tâm tiên đạo đúng là không bằng của thần đạo.
Giang Nam tiên đạo hộc máu, vùng vẫy đứng dậy, thân hình nhạt dần, thanh âm mơ hồ văng vẳng:
- Nhưng không phải tiên đạo thua. Đạo hữu, thần đạo của ngươi không đánh bại tiên đạo, đây chỉ là đạo tâm thần đánh gục đạo tâm tiên. Nếu ngươi không bỏ thần thành tiên thì Tiên giới vẫn sẽ giáng kiếp xuống, ngươi không có cơ hội sống sót. Nếu ngươi chết thì thần đạo cũng tuyệt.
Thân hình Giang Nam tiên đạo biến mất, thành luồng nguyên thủy chi khí rơi vào tay Giang Nam.
Giang Nam cúi đầu nhìn nguyên thủy chi khí, im lặng giây lát sau ném nguyên thủy chi khí lên biến thành vầng thần luân bay ra sau đầu hắn.
- Vượt qua tiên đạo? Bây giờ ta chưa thể làm được nhưng tương lai chắc chắn có thể. Ta sẽ chứng minh, cho thần linh quá cố xem!
Giang Nam sửa sang lại quần sáo đi hướng Lạc Hoa Âm.