Không khí nặng nề, mọi người nhìn nhau.
Càn Nguyên Tiên Đế hắng giọng:
- Thái sư... Phi! Ta không quen gọi ngươi là thái sư. Giáo chủ, khí vận Tiên giới ta đã tận, ta và nương nương, thái tử, Huyền Đô sư huynh có cách giữ mạng. Ngươi gánh khí vận Tiên giới, giờ có cách giữ mạng nào không?
Giang Nam biết rõ cả đám kêu hắn đến đây là muốn hỏi hắn có độ qua tai kiếp tiên triều hủy diệt được không.
Giang Nam cười nói:
- Ta bày nhương thiên đại tế trong tam giới, khí vận không đến mức khô kiệt.
- Chưa đủ.
Huyền Đô Thiên Quân lắc đầu, nói:
- Tối đa chỉ giữ một nguy hiểm sống, xác suất sống sót vẫn rất xa vời.
Tử Hạm tiên hậu mở miệng nói:
- Mấy ngày nay ta suy tính lần kịch biến này xảy ra chuyện gì nhưng không tính được, chỉ thấy tương lai mờ mịt, sương mù dày đặc. Ta có suy tính mệnh số cho thái sư, chỉ thấy huyết quang, là dấu hiệu chết. Chắc thái sư cũng có suy tính mệnh số của mình, có thấy tương lai thế nào không? Có tính ra lần kịch biến này xảy ra chuyện gì không?
Giang Nam lắc đầu, nói:
- Ta cũng không tính ra được, mấy lần thôi diễn tương lai chỉ thấy huyết quang.
Mấy lần Giang Nam thôi diễn vận mệnh tương lai của mình, kết quả đều giống nhau. Huyết quang ngập trời che đi cảm quan thần thức, làm Giang Nam mờ mịt trước tương lai.
Đây là dấu hiệu đại hung, tương lai không biết, hoặc nên nói là tương lai đã đứt.
Lần kịch biết này đẳng cấp như bọn họ tuy sớm cảm giác có cơ duyên tuyệt thế đến, cũng là biến cố kinh thiên động địa, nhưng bọn họ không tính ra khởi nguồn biến cố từ đâu đến, tạo thành hậu quả gì.
Dường như có sương mù che đi suy tính, làm bọn họ không cách nào dự đoán tương lai.
Càn Nguyên Tiên Đế khẽ thở dài:
- Giáo chủ, ta biết tai kiếp của ngươi từ đâu đến, cũng biết cách hóa giải, nhưng sợ ngươi không chịu.
Lòng Giang Nam máy động, cười nói:
- Mong sư huynh chỉ giáo cho.
- Lần này khí vận Tiên giới tan vỡ, ngươi gánh vác khí vận Tiên giới cũng suy sụp theo, nên mới chết.
Càn Nguyên Tiên Đế giải thích rằng:
- Có lẽ điều này chưa đủ lấy mạng ngươi, nhưng thêm vào quần hùng trợ giúp đủ khiến ngươi mất mạng. Nhưng đây chưa phải là căn nguyên, chính yếu vì ngươi không phải tiên, ngươi là thần, không được Tiên giới chấp nhận.
- Kiếp nạn của ngươi là kiếp số khí vận Tiên giới cũng là nhân kiếp, muốn lấy mạng ngươi làmh ong tiên triều của ta. Đây là thiên kiếp, trời muốn diệt ngươi, tiên muốn diệt ngươi.
- Giáo chủ, ngươi là người thông minh, chắc ngươi cũng - A? Cảnh ngộ của Vạn Chú Đạo Quân, Khổ Hạnh Thiên Tôn. Tại sao bọn họ gặp nạn? Tại sao bị tiên thiên pháp bảo luyện hóa? Tại sao bị buộc phải chuyển thế? Dùng tiên đạo dung hợp chú đạo, đại đạo Sa Môn?
Càn Nguyên Tiên Đế thở hắt ra:
- Đây là bài bố của Đế và Tôn, không tu tiên đạo sẽ gặp nạn, sẽ bị hủy diệt. Lúc trước tu vi của ngươi thấp nên chưa đến mức trời diệt ngươi. Nhưng bây giờ ngươi đã là Nguyên Thủy Thần Quân, có sức chiến đấu như Thiên Quân, đã uy hiếp thiên địa này. Trời muốn diệt ngươi!
Huyền Đô Thiên Quân tiếp lời:
- Có lý. Tại sao các Đạo Quân tiền sử chuyển thế đến Tiên giới? Cũng cùng lý do trên. Tiên giới càng lúc càng mạnh, càng lúc càng lớn, nếu Đạo Quân tiền sử không chuyển thế sẽ bị xóa bỏ.
Lòng Giang Nam rộng mở. Lúc trước Giang Nam không biết dấu hiệu nguy hiểm từ đâu đến, bây giờ Càn Nguyên Tiên Đế, Huyền Đô Thiên Quân chỉ rõ ra, hắn đã hiểu.
Mông Tốn thái tử trầm giọng nói:
- Đế và Tôn bài bố không phải vì đối phó ngươi mà là vô nhân cấm khu, và những Đạo Quân không muốn chuyển thế vào Tiên giới tu luyện tiên đạo. Bây giờ Tiên giới đã hình thành một thể hệ lớn, sinh thái lớn, không cần bọn họ điều khiển cũng có thể tự vận chuyển. Hệ thốn này là hệ thống tiên đạo, có thể gọi là trời. Ngươi là khối u trong hệ thống sinh thái này, nên trời muốn diệt ngươi.
Càn Nguyên Tiên Đế gật đầu, nói:
- Cho nên ngươi muốn thoát kiếp, sống sót thoát khỏi kiếp số thì chỉ có một cách, đó là...
Càn Nguyên Tiên Đế, Huyền Đô Thiên Quân, Tử Hạm tiên hậu, Mông Tốn thái tử nhìn nhau, đồng thanh kêu lên:
- Trở thành tiên nhân!
- Bỏ thần đạo vào tiên đạo, trở thành tiên nhân!
- Chỉ cần ngươi trở thành tiên nhân thì tiên đạo sẽ chấp nhận ngươi, kiếp số mớới có đường sự sống, có cơ hội sống sót.
Mắt bốn người sáng rực nhìn Giang Nam.
Giang Nam nhíu mày, thật lâu sau mỉm cười nói:
- Đa tạ ý tốt của các vị sư huynh. Khi ta tu thần, mục tiêu tủy cầu là tiên. Khi tu tiên ta mới phát hiện con đường mình đã sai, ta là thần, không phải tiên, bởi vậy bỏ tiên đạo nhập thần đạo.
Bốn người nhíu chặt chân mày.
Giang Nam tiếp tục bảo:
- Trướ kia ta đã nói rồi, tương lai ta sẽ ngang hàng đạo hữu với Đế và Tôn, nếu bây giờ sửa sang tu tiên đạo tức là đồ tử đồ tôn của hai người kia, vậy làm sao xưng hô đạo hữu?
- Giáo chủ, ngươi đừng ngoan cố...
- Thái sư, chuyện này liên quan mạng sống, hãy suy nghĩ cho kỹ.
Tử Hạm tiên hậu, Mông Tốn thái tử cố gắn khuyên nhủ, Huyền Đô Thiên Quân cũng khuyên.
Càn Nguyên Tiên Đế cười nói:
- Tổ tông không đủ pháp, thiên đạo không đủ úy. Giáo chủ, ta nói câu này là tổ sư, không làm hoàn toàn như ngươi. Nếu ngươi đã có hùng tâm tráng chí như thế chắc muốn cố gắng đến cùng, chết có ý nghĩa? Thôi ta không ngăn cản neã, thú thật ta hâm mộ ngươi, thật sự không sợ hãi làm điều mình muốn.
Tử Hạm tiên hậu trừng Càn Nguyên Tiên Đế, tiếp tục khuyên:
- Giáo chủ, dừng nghe theo cái tên này nói, mạng sống quan trọng hơn.
Giang Nam cảm ơn:
- Tử Xuyên xin nhận ý tốt của các vị.
Huyền Đô Thiên Quân, Tử Hạm tiên hậu, Mông Tốn thái tử không biết suy nghĩ trong lòng Giang Nam thế nào.
- Giáo chủ, hãy suy nghĩ cho kỹ, bây giờ bỏ thần thành tiên còn kịp. Chuyện này rất quan trọng, sẽ không kết thúc ít hơn một trăm năm.
Giang Nam lại cảm ơn, hắn chào tạm biệt mọi người, trở về Huyền Châu.
Cuộc chiến tranh giành này đã chấm dứt. Thị Hiên Vi được Đa Tình Hoàn, bình yên quay về, không tham gia tranh đấu.
Cuộc chiến tầng hư không thứ hai càng háp dẫn ánh mắt hơn. Giang Nam, mảnh đất bỏ hoang, Đại Diễn Cổ Thần, các xuất thế đẳng cấp Thiên Quân không ra tay nữa nhưng có khá nhiều nhân vật nổi bật đang liều mạng đổ máu đầu.
Lúc này từ chỗ sâu nhất tầng hư không thứ hai phun ra mỗi một báu vật có uy thế mạnh kinh khủng, cực kỳ cường đại. Các đệ tử của Đế và Tôn đã thành tựu Tiên Quân cũng tham gia vào cuộc tranh giành.
Về sau Đạo Quân chuyển thế không kiềm được tham gia vào cuộc chiến.
Đây là bởi vì sâu trong tầng hư không thứ hai phun ra pháp bảo phù hợp đại đạo của bọn họ hơn, đẳng cấp rất cao. Làm bọn họ động lòng, không kiềm nổi ra tay cướp đoạt.
Nếu bọn họ không tranh giành, để pháp bảo rơi vào tay người khác sẽ thôi diễn ra ảo diệu đại đạo, công pháp của bọn họ trong pháp bảo đó, tìm ra sơ hở của bọn họ, tạo uy hiếp lớn.
Tuy Thiên Quân không ra tay nữa nhưng Tiên Quân, Đạo Quân chuyển thế, Hỗn Độn Cổ Thần hành động vẫn kinh diễm Tiên giới, làm người xem hoa mắt.