Bọn họ ban đầu không nhìn ra điều này, ban Tạp Đà châu, vô nhân cấm khu cho Giang Nam. Bây giờ Tạp Đà châu thành mảnh đất màu mỡ, các Tiên Quân vốn đã thấy khó chịu. Lần trước vô nhân cấm khu bạo động, Tiên giới có thêm bốn lãnh địa tiên châu khiến các Tiên Quân nhận ra vô nhân cấm khu sẽ bị khai phá, biến thành mảnh đất màu mỡ nhất Tiên giới.
Các Tiên Quân hối hận thắt ruột, muốn lấy lại quyền thống trị vô nhân cấm khu.
Giang Nam cười nói:
- Hỗn độn lớn bao nhiêu thì Tiên giới to bấy nhiêu. Đế và Tôn để lại ba ngàn đại đạo, các đại đạo thông quân đồ, tương lai hỗn độn mở ra, Tiên giới sẽ có ba ngàn tiên châu. Nếu các ngươi vì lợi ích trước mắt e rằng tương lai sẽ hối hận.
Các Tiên Quân rung động, hỗn độn lớn bao nhiêu thì Tiên giới to bấy nhiêu.
Giang Nam nói câu này quá chấn động, lay động tâm hồn các Tiên Quân.
Hỗn độn thật sự quá to lớn!
Hiện giờ Tiên giới, vô nhân cấm khu chỉ dừng lại trong hỗn độn, chiếm một góc nhỏ xíu.
Không gian trong hỗn độn vô cùng bao la nhưng chưa được khám phá, hoang vắng tựa sa mạc. Nếu có ngày nào khám phá hỗn độn, cương vực Tiên giới sẽ bao la vô biên.
Không chỉ thế, tương lai các Tiên Quân thống lĩnh tiên châu sẽ khuếch trương hơn, to hơn bây giờ gấp vô số lần?
Tiên châu quá nhỏ, không nuôi nổi nhiều Tiên Quân. Nếu khám phá hỗn độn, tương lai tiên châu sẽ lan tràn ra ngoài, các Tiên Quân thống trị tiên châu sẽ trở thành tổ châu.
Ba ngàn tiên đạo, ba ngàn tiên câu.
Đó là cảnh tượng bao la, mênh mông biết mấy. Tất cả có khả năng xảy ra.
An Thanh Tiên Quân cười nói:
- Giáo chủ nói tương lai không biết ngày tháng năm nào mới có, và chưa chắ biến thành sự thật. Chỉ tính Tạp Đà châu đã phải chờ tám ức năm, vô nhân cấm khu hoàn toàn khai phá ra càng không biết mất bao nhiêu lâu. Hỗn độn được khám phá thì càng chờ mòn mỏi. Giáo chủ, mấy thứ này là ảo, ích lợi thực tế mới là thật.
Đám Tiên Quân gật gù. Tuy Giang Nam miêu tả bộ dạng Tiên giới tương lai khiến bọn họ động lòng nhưng ích lợi trước mắt càng hấp dẫn hơn.
- Ha ha ha ha ha ha! Cho dù Tiên giới hoàn toàn mở ra, lãnh địa của chúng ta biến thành tổ châu thì Huyền Châu của giáo chủ vẫn được ích lợi lớn nhất.
An Thanh Tiên Quân bình tĩnh nói:
- Ngươi nuốt vô nhân cấm khu sẽ được lợi lộc nhiều nhất.
Giang Nam mỉm cười hỏi:
- An Thanh sư huynh cho rằng ta nên làm sao?
An Thanh Tiên Quân cười nói:
- Có lẽ giáo chủ nên cắt một phần lãnh địa Huyền Châu để trấn an tâm linh các vị đạo huynh đi.
Giang Nam cười phá tay, phất tay ra hiệu đám người Đạo Vương rời đi.
Giang Nam cười nói:
- Nói tới nói lui vẫn phải tranh. Vậy đi, các vị sư huynh chứng Tiên Quân sớm hơn ta, ta không làm khó dễ các ngươi. Ta ngồi đây, nếu các vị sư huynh có ai buộc ta đứng lên được thì xem như ta thua, ta sẽ cắt đất một châu cho người dó. Nếu tất cả sư huynh không cách nào làm ta lùi một một bước thì chuyện này bỏ qua, không nhắc đến khiến ta giao Huyền Châu ra nữa. Ý các người thế nào?
Các Tiên Quân phấn chấn tinh thần. Giang Nam rất giỏi, chiến tích vang dội, nghe đồn Long La Bồ Đề Tiên Quân chết trong tay hắn. Nhưng mọi người chỉ nghe đồn, không ai biết tình huống cụ thể thế nào. Bây giờ Giang Nam đề nghị ngồi đỡ công kích từ nhiều Tiên Quân, ngông cuồng tự phụ vô cùng. Nhưng đây là cơ hội hiếm có cho bọn họ một hơi phân chia Huyền Châu.
Tự Nhiên Tiên Quân thầm nghĩ:
- Ít nhất tốt hơn đối diện con rồng to kia.
Minh Phạn Tiên Quân cười nói:
- Cứ theo lời ngươi nói đi.
Giang Nam cười nói:
- An Thanh sư huynh, ngươi và ta chưa xong nhân quả. Năm xưa ngươi suýt làm hỏng đạo quảcủa ta, hay hôm nay ngươi xung phong đi, thấy sao?
An Thanh Tiên Quân nhướng mày nói:
- Giáo chủ, ta cũng rất muốn lĩnh giáo xem Thần Quân nhà ngươi có gì khác với Tiên Quân ta!
An Thanh Tiên Quân đứng dậy, quần áo bay phần phật sải bước đi hướng Giang Nam. Vạn bảo thế giới bay ra lơ lửng sau lưng An Thanh Tiên Quân, vô số pháp bảo kêu leng keng trong thế giới đó. Vạn bảo thế giới đã thăng lên đẳng cấp báu vật Tiên Quân, mạnh hơn trước kia rất nhiều.
Tuy vạn bảo thế giới kinh người nhưng đó không phải thủ đoan mạnh nhất của An Thanh Tiên Quân, cơ thể mới là pháp bảo mạnh nhất của gã.
Toàn thân An Thanh Tiên Quân đúng bằng tiên thiên kim tinh, bản thể là tiên kim cứng rắn nhất. Cơ thể An Thanh Tiên Quân chính là pháp bảo hình người.
Tu An Thanh Tiên Quân mới thăng Tiên Quân có vài ngàn năm, tính lực công kích lại không thua kém một số Tiên Quân nổi danh từ lâu.
An Thanh Tiên Quân đánh ra một đấm, kim khí vô biên ngập trời. Mọi người cảm giác pháp bảo của mình rục rịch, có xu hướng bị An Thanh Tiên Quân điều động, khống chế. Đám người giật mình vội áp chế pháp bảo của mình.
Thiên Môn Tiên Quân cảm thán rằng:
- Hắn có thể điều động cả báu vật Tiên Quân, đánh nhau với An Thanh Tiên Quân sẽ rất nguy hiểm.
Các Tiên Quân khác gật gù. An Thanh Tiên Quân đánh ra cú đấm này không giống nắm đấm mà như cây thương, một cây thương to vô cùng sắc bén, bá đạo.
An Thanh Tiên Quân thúc đẩy uy lực bản thân đến mức tận cùng đánh hướng Giang Nam an nhàn ngồi.
Giang Nam vẫn ngồi im không nhúc nhích, thân hình hắn ngày càng to lớn uy nghi, dưới thân là hoa sen năm màu cuồn cuộn, vô số thần quang phát ra từ người hắn diễn biến thời không vô tận. Thời không chiếu rọi, Tiên Quân ở trước mặt Giang Nam trở nên vô cùng nhỏ bé.
Giang Nam ngồi yên lại như ngồi ở tận cùng thời không, cách các Tiên Quân rất xa xôi, cao xa.
Cú đấm của An Thanh Tiên Quân bay tới, xé mở vô số thời không diễn biến từ thần quang. Mọi người đều thấy cú đấm của An Thanh Tiên Quân rất lợi hại, kim hóa khí thành cây thương to đâm thẳng vào Giang Nam.
Cây thương to cực kỳ kinh người, to đáng sợ, như thần vật đâm thủng mọi vách ngăn tầng tầng trong thiên địa. Nhưng mặc cho cây thương này đâm thủng thời không trước mặt Giang Nam vẫn không thay đổi được cự ly.
Một kích của An Thanh Tiên Quân luôn đẩy tới trước nhưng không đến gần Giang Nam ly, rất quái dị.
Giang Nam mở miệng nói:
- An Thanh sư huynh, ngươi cư ngụ ở Bạch châu, mười hai châu Tây Hoàn đúng không?
Giang Nam vươn một ngón tay nhẹ chạm vào nắm đấm của An Thanh Tiên Quân, nói:
- Ta đưa sư huynh về nhà.
Ngón tay Giang Nam chạm vào nắm tay của An Thanh Tiên Quân, gã rên rỉ. Tiên Quân này bị Giang Nam điểm vào hư không, vang tiếng nổ điếc tai, An Thanh Tiên Quân biến mất trong nguyên thủy Tiên vực.
Giang Nam rụt ay về, mỉm cười với các Tiên Quân:
- Ta đưa hắn trở về mười hai châu Tây Hoàn, tuy chưa chết nhưng phải ăn chút đau khổ. Các vị sư huynh, ai đến chỉ giáo tiếp?
Bạch châu mười hai châu Tây Hoàn, hư không đột nhiên tách ra, một người từ trên cao té cái bịch xuống. Mặt đất, dãy núi bị đập gợn sóng phập phồng, đấ đai thủng một cái hố to mấy ngàn dặm.
An Thanh Tiên Quân nằm dưới hố, xương tay đứt gãy, miệng ọc máu vàng, qua một lúc vẫn nằm tại chỗ.