Ba người đi tiếp, vượt qua núi non, thấy cảnh tượng trước mắt thì thở ra.
- Cuối cùng Long Tổ vẫn chết.
Trước mặt Giang Nam, Mông Tốn Đạo Chủ, Thái Nhất Tiên Quân là một thiên đình mênh mông hỗn độn, rộng lớn bát ngát, tử khí thương mang, các tầng cung điện nhiều không đếm xuể. Cung điện lớn nhỏ điện vàng dát ngọc, to vượt mức tưởng tượng, tràn ngập vô số cổ xưa thần thánh. Có thể tưởng tượng nếu có nhiều Hỗn Độn Cổ Thần ở trong đó sẽ là cảnh tượng đồ sộ biết bao.
Đây là thiên đình của Hỗn Độn Long Tổ. Hỗn Độn Cổ Thần và tiên thiên, hậu thiên sịnh linh khác nhau. Chủng tộc này vừa ra đời đã là thần ma, vừa sinh ra là có nguyên thần, không cần tu luyện các giai đoạn võ đạo, thần luân, đạo đài, thần phủ, thiên cung. Hỗn Độn Cổ Thần chỉ cần tu luyện thiên đình. Thật ra bát Tiên Vương sáng tạo hệ thống thần đạo, trong đó thần linh bát cảnh tu luyện tám thiên đình là lấy ý tưởng từ Hỗn Độn Cổ Thần, thay đổi tám thiên đình thành một, tích lũy nền móng dày chắc mới nhảy ra thiên đạo chứng đạo thành tiên.
Dù sao Bất Không Đạo Nhân là một trong các tồn tại sáng tạo Tiên giới, thuở ấy Tiên giới và Cổ Thần chưa hoàn toàn cắt đứt, Cổ Thần và tiên nhân sống chung. Bát Tiên Vương có một phần công pháp tu luyện của Hỗn Độn Cổ Thần cũng bình thường.
thời đại đó là thời đại tốt nhất, Đế và Tôn, Bất Không thường hay truyền pháp truyền đạo, tiên nhân và Cổ Thần tới lui với nhau. Nhưng sau này Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần hạ giới ăn thịt người, xúi giục Cổ Thần khác xem yêu tộc, sinh linh hạ giới là huyết thực mới gây ra náo động, kết thúc thời đại hoàng kim.
- Không cần thần luân, đạo đài, thần phủ, thiên cung, một tòa thiên đình đặt nền móng rất dày chắc. Hèn gì Hỗn Độn Long Tổ có thành tựu lớn như vậy.
Khi Giang Nam còn ở thần linh bát cảnh, tu luyện lại thiên đình, biến tám thiên đình thành một tòa, vô tình phù hợp cách của Hỗn Độn Cổ Thần, hắn không ngờ đến chuyện này. Thành tựu của Hỗn Độn Long Tổ làm Giang Nam rất khâm phục.
Giang Nam, Mông Tốn Đạo Chủ, Thái Nhất Tiên Quân nhìn hỗn độn thiên đình trước mắt là biết Hỗn Độn Long Tổ chết rồi. Tòa thiên đình kia là nấm mồ của Hỗn Độn Long Tổ, là tước khi chết Hỗn Độn Long Tổ tạo ra chôn xác mình, tránh cho bị người ngoài quấy rầy.
Ba người đi vào hỗn độn thiên đình.
Giang Nam than tiếc:
- Tồn tại gần với Hỗn Độn Đạo Tổ nhất đã chết, không biết là may mắn hay bất hạnh cho Tiên giới?
Thành tựu của Hỗn Độn Long Tổ đã gần chạm đến ngưỡng cửa Đạo Quân, thiên đình hóa thành thực chật, đây là thủ đoan hư không tạo vật. Có thể tưởng tượng khi Hỗn Độn Long Tổ còn sống, trong thiên đình kia chắc chắn có có vô số hỗn độn Cổ Thần hóa thành thực chất, các tồn tại sống động trú ngụ trong thiên đình.
Đây là thủ đoan của Đạo Quân, tiếc nuối là những Hỗn Độn Cổ Thần do đại đạo của Hỗn Độn Long Tổ biến ra, người chết đèn tắt, thân chết đạo cũng tiêu. Hỗn Độn Long Tổ chết, Cổ Thần cư ngụ trong hỗn độn thiên đình cũng chết, biến thành ảo ảnh, chỉ còn lại hỗn độn thiên đình rộng lớn tinh xảo xa hoa.
Từ đó thấy được Hỗn Độn Long Tổ có tiềm lực vấn đỉnh Đạo Quân. Tiên giới không có Đạo Quân tọa trấn, thậm chí thiếu Thiên Quân, trong thế tranh hùng đương thời, Đạo Quân tiền sử lần lượt chuyển thế tu luyện lại, rồng rắn lẫn lộn, cuộc phân tranh hỗn loạn sắp đến.
Nếu Hỗn Độn Long Tổ còn sống, nếu chịu giúp Tiên giới, Hỗn Độn Long Tổ sẽ trấn áp nhiều Đạo Quân chuyển thế khiến bọn họ không dám rục rịch.
Hiện giờ thế lực Tiên giới quá nhỏ yuế, bất cứ Đạo Quân tiền sử nào chuyển thế tu thành Thiên Quân cũng là tai họa ngập đầu cho Tiên giới.
Giang Nam thầm nghĩ:
- Tại sao Hỗn Độn Long Tổ đến đây? Tại sao xung đột với Đạo Quân ẩn náu tại đây?
- Tồn tại như bọn họ đều rất yêu quý lông chim của mình, không dễ mạo hiểm để bản thân rơi vào nguy hiểm, càng đừng nói đến trận chiến chia ra sống chết. Rốt cuộc là lý do gì khiến hai tồn tại cường đại gần như vô địch đánh nhau túi bụi?
Giang Nam, Thái Nhất Tiên Quân, Mông Tốn Đạo Chủ đánh giá xung quanh. Đại điện cổ xưa còn sáng trưng như mới, không nhiễm một hạt bụi trần, rường cột chạm trổ, hoa văn đại đạo cổ xưa mà thần thánh. Loáng thoáng nghe trong đại điện từng tiếng đạo âm trầm đục chấn lòng người, như có Hỗn Độn Cổ Thần tụng đạo trong đại điện.
- Thành tựu kinh người.
Mông Tốn Đạo Chủ cảm thán rằng:
- May mắn đã chết.
Thái Nhất Tiên Quân chung cảm xúc, gật gù:
- Đúng là may, xác Hỗn Độn Long Tổ chắc chắn giấu trong hỗn độn thiên đình này. Nếu đạo của Hỗn Độn Long Tổ bị người đánh nát không chừng cũng có ở đây. Dù là cơ thể Hỗn Độn Long Tổ hay đạo quả hỗn độn Thiên Quân đều là bảo bối lợi hại.
Giang Nam cười gian:
- Theo ta thấy Kim Đồng, Ngân Đồng mới thật sự là bảo bối. Hai người này điều khiển một chiếc thuyền báu, được nửa phần truyền thừa không biết của Đế và Tôn hay Bất Không. Quan trọng nhất là Kim Đồng, Ngân Đồng biết đường rời khỏi mảnh đất bỏ hoang!
Giang Nam, Mông Tốn Đạo Chủ, Thái Nhất Tiên Quân chạy nhanh tới trước, xung quanh là tiếng đại đạo ầm ĩ ngày càng đinh tai nhức óc. Tử khí càng lúc càng dày đặc xông thẳng lên trời, không lâu sau đằng trước truyền đến rung động làm người ta hoảng loạn như có các tồn tại cực kỳ cổ xưa tọa trấn nơi ấy.
Giang Nam, Thái Nhất Tiên Quân, Mông Tốn Đạo Chủ phấn khởi:
- Chân thân Hỗn Độn Long Tổ tại đó!
Ba người hăng hái chạy nhanh, chợt trước mắt có một chiếc thuyền to như đế giày, mấy Cổ Thần đứng trên thuyền lao hướng phát hiện thanh âm.
- Đại Diễn Cổ Thần!
Tim ba người đập nhanh. Trên thuyền là Long La Bồ Đề Tiên Quân, Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần, Đại Diễn Cổ Thần chắp hai tay sau lưng.
Lúc này Đại Diễn Cổ Thần cảm ứng dược hơi thở của ba người, ngoái đầu lại. Đại Diễn Cổ Thần thấy Giang Nam, Mông Tốn Đạo Chủ, Thái Nhất Tiên Quân thì hơi nhíu mày.
Giang Nam thầm nghĩ:
- Không có cường giả thần toán kia!
Giang Nam không thấy cường giả thần toán, không chút do dự xông lên quát to:
- Thái Nhất đạo hữu, Mông Tốn đạo hữu! Các người đối phí Đại Diễn, giao những người khác cho ta! Không cho Kim Đồng, Ngân Đồng có đường trốn!
Mông Tốn Đạo Chủ, Thái Nhất Tiên Quân chưa kịp phản ứng thì thấy Giang Nam lao ra, đành cứng rắn chạy theo.
Mông Tốn Đạo Chủ nhíu mày nói:
- Vạn Chú đạo hữu, ngươi quá sốt ruột. Chúng ta có thể để Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ trước tiên tranh chấp với Đại Diễn, chờ hai bên lưỡng bại câu thương rồi mới giết hết.
Thái Nhất Tiên Quân nhíu mày. Nhưng nếu không có Giang Nam thì Mông Tốn Đạo Chủ, Thái Nhất Tiên Quân không có bắt giữ đoàn người Đại Diễn Cổ Thần được, đành theo sau hắn, lòng thầm oán hắn hành động lỗ mãng.
Đại Diễn Cổ Thần sửng sốt, lẩm bẩm:
- Vạn Chú...
Đại Diễn Cổ Thần chưa lấy lại tinh thần thì Thái Nhất Tiên Quân, Mông Tốn Đạo Chủ đã lao lên làm gã không có thời gian suy nghĩ nhiều. Đại Diễn Cổ Thần bay xéo ra thuyền to, hai tay đẩy tới trước chiến đấu với hai cao thủ.