Đế Tôn

Chương 2378: Tận thế kiếp âm (1)

Thái Nhất Tiên Quân cười nói:

- Chắc Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ cũng nhận được tin tức, gióng trống khua chiêng đi bắt Kim Đồng, Ngân Đồng. Chúng ta hãy ngồi xem trai cò tranh chấp, chờ bọn họ đánh nhau lưỡng bại câu thương, chúng ta đi ra hái trái.

Giang Nam đánh giá kỹ ba chiếc thuyền to hình đế giày, bên trên có khá nhiều cao thủ, đến từ mỗi chủng tộc. Chắc là tồn tại sinh ra tại mảnh đất bỏ hoang. Có một số Hỗn Độn Cổ Thần, có lẽ bị lưu đày rồi được Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ thu phục.

Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ xây dựng ba đế quốc, bọn họ là đại đế trong đó nên được gọi là ba đế. Những cường giả này là triều thần dưới tay Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ.

Trong đó Càn Khôn lão tổ, Bỉ Ngạn Nữ Đế là thuộc hạ của Tổ Cừ đại đế. Dường như Càn Khôn lão tổ làm quân sư, địa vị rất cao. Bỉ Ngạn Nữ Đế là quân sư phu nhân.

Hiện giờ thực lực tu vi của Bỉ Ngạn, Càn Khôn là cảnh giới Tiên Vương. Giang Nam đánh giá kỹ, Bỉ Ngạn Nữ Đế, Càn Khôn lão tổ là cường giả Tiên Vương siêu mạnh, không thua mấy đám người hung ác côn đồ kia.

Giang Nam khó hiểu thầm nghĩ:

- Lạ quá, mảnh đất bỏ hoang không có linh khí, không có tiên khí, bọn họ làm sao tăng thực lực tu vi?

Càn Khôn lão tổ, Bỉ Ngạn Nữ Đế đột phá giới hạn tiên nhân, lần lượt tu thành chân tiên, Tiên Vương. Trong mảnh đất bỏ hoang, hai người làm cách nào tăng cảnh giới tu vi?

Hơn nữa đột phá thành tựu Tiên Vương là vô cùng khó khăn, Giang Nam hiểu rõ điều đó. Khi Giang Nam tu hành chân tiên rất nhanh, cách hiện tại khoảng một trăm vạn năm, trải qua chư thần hoàng hôn kiếp, vào Tiên giới lại qua bao cuộc chinh chiến. Mãi khi đến vùng đất nguyên thủy Giang Nam mới tu thành Tiên Vương, thành tựu Nguyên Thủy Thần Vương.

Càn Khôn lão tổ, Bỉ Ngạn Nữ Đế mặc dù có tư chất rất cao, tài tình kinh thế nhưng muốn thành tựu Tiên Vương trong thời gian ngắn là rất miễn cưỡng.

Giang Nam thầm nghĩ:

- Trừ phi bọn họ có được kỳ ngộ không thua gì vùng đất nguyên thủy!

- Trong mảnh đất bỏ hoang đúng là có một số bí mật không ai biết.


Thái Nhất Tiên Quân thấy Giang Nam nhìn ba chiếc thuyền lạ chằm chằm, cho rằng hắn nhìn ra manh mối.

- Vạn Chú đạo hữu cũng nhìn ra?

Thái Nhất Tiên Quân thản nhiên nói:

- Ba chiếc thuyền này có thể luyện ra tiên khí tiên dịch, người khác không cách nào tu luyện trong mảnh đất bỏ hoang là vì không có linh khí. Còn ở trong ba chiếc thuyền thì có thể tu luyện, Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ được tu vi như hiện tại cũng là nhờ truyền thừa hai sư tôn của ta, Bất Không Đạo Nhân để lại dấu chân.

Mông Tốn Đạo Chủ gật đầu, nói:

- Ba chiếc thuyền nay đúng là thánh địa rất lợi hại, có thể đối kháng tịch diệt kiếp, vừa tinh luyện ra tiên khí tiên dịch. Nếu ta có được một chiếc thì đã sớm phục hồi cảnh giới Thiên Quân, không cần ngày ngày đêm đêm thải âm bổ dương!

Mắt Giang Nam sáng rực cười nói:

- Kim Đồng, Ngân Đồng cũng lấy được một chiếc thuyền như vậy, chắc hai người luôn mang theo bên người.

Thái Nhất Tiên Quân mỉm cười nói:

- Vì vậy có rất nhiều ích lợi khi bắt Kim Đồng, Ngân Đồng.

Giang Nam, Thái Nhất Tiên Quân, Mông Tốn Đạo Chủ nhìn nhau cười, lặng lẽ theo sau ba chiếc thuyền to. Với bản lĩnh như bọn họ không khó giấu mình không để ai phát hiện ra. Nhưng hư không nơi này chạm vào liền vỡ, không cách nào hòa vào hư không. Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ là ba cao thủ siêu cường đại, muốn đánh lừa ba người điều tra rất là khó khăn.

Lòng Giang Nam máy động, Nguyên Thủy đại đạo biến thành đại đạo tịch diệt tuôn ra, hình thành một tịch diệt ma nhãn khổng lồ bao phủ ba người, vậy là tránh cho bị Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ phát hiện.

Mông Tốn Đạo Chủ, Thái Nhất Tiên Quân tim rướt cái bịch. Thủ đoan của Giang Nam vượt qua dự đoán của bọn họ, làm hai người phải đánh giá lại thực lực của hắn. Dù sao Giang Nam tu luyện ra tịch diệt ma nhãn nghĩa là hắn có tạo nghệ đại đạo tịch diệt rất cao.

Trong mảnh đất bỏ hoang giao đấu với nhân vật cỡ này, Giang Nam ở trong sân nhà, chiếm cứ thiên thời địa lợi.


Có tịch diệt ma nhãn, ba người truy tung đám Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ thuận lợi hơn rất nhiều.

Ba chiếc thuyền lạ bay sâu vào mảnh đất bỏ hoang, xung quanh ngày càng dày đặc tịch diệt kiếp, cũng càng lúc càng mạnh. Có lẽ chỗ này là trung tâm tịch diệt kiếp, nghĩa là mảnh đất khởi nguồn tịch diệt kiếp.

Thác sét trút xuống, thiên địa hỗn loạn, hư không chẳng còn. Khắp nơi là kiếp quang xẹt qua xẹt lại, các tịch diệt ma nhãn khổng lồ tụ thành vòng xoáy càn quét tất cả.

Từng áng mây lửa bay qua, đó là tịch diệt thiên hỏa, không có gì kiếp hỏa không nấu chảy, hòa tan được.

Vù vù vù vù vù!

Gió mạnh thổi qua, từng đợt gió đen tàn phá, đây là kiếp phong. Kiếp phong rít gào thổi tới trước ba chiếc thuyền to, lật bay con thuyền. Thuyền bảo hộ quanh chiếc thuyền to bị kiếp phong thổi tan tiên quang.

Kiếp phong thừa dịp đó len vào trong thuyền, hàng trăm cao thủ trên thuyền to bỗng rơi rụng máu thịt, trong khoảnh khắc biến thành da người rơi xuống.

Kiếp phong thổi tan cơ thể các cao thủ, nhiều người ký thác đạo quả trên thuyền to. Tuy nhiên thuyền lớn đúc bằng hỗn độn kim bị kiếp phong thổi thành bụi phấn tán đi, lộ ra đạo quả của nhiều người.

Đạo quả của các cường giả lộ ra trong kiếp phong, ngay sau đó đạo quả thành tro bụi, đạo cung sụp đổ, nguyên thần cũng bị kiếp phong thổi tán.

Khóe mắt Giang Nam co giật, trong khoảnh khắc chiếc thuyền kia chỉ còn lại một dấu chân đế giày to lớn không bị kiếp phong hủy diệt. Mới rồi kiến trúc đình đài lâu tạ, cung vàng dát ngọc trên thuyền, hàng trăm cường giả bị kiếp phong hóa ra tro.

Dấu chân đế giày vẫn còn vài người đứng, trong đó một người là Phụng Hạ đại đế. Thấy kiếp phong thổi tới, Phụng Hạ đại đế hét to, đại đạo cực kỳ hoa lệ bay ra dung nhập vào dấu chân to. Tiên quang trên dấu chân to tỏa sáng rực rỡ ngăn chặn kiếp phong.

Kiếp phong được một phần truyền thừa của Tiên Tôn, trong tiên quang chứa yêu khí, hồng mông tiên đạo đậm đặc. Dấu chân to là dấu chân Tiên Tôn để lại khi sáng tạo vũ trụ.

Dấu chân to vô cùng, dù sao khi Tiên Tôn khai thiên tích địa tập trung lực lượng cao độ, điều động tất cả đại đạo, hai chân chịu lực phản chấn. Lực lượng đó đè ép đại đạo toàn thân Tiên Tôn dồn xuống lòng bàn chân, mỗi chân một nửa, hai dấu chân là toàn bộ dấu ấn đại đạo của Tiên Tôn.

Phụng Hạ đại đế được một dấu chân của Tiên Tôn có thể nói là có một nửa truyền thừa Tiên Tôn, gã rất lợi hại.

Lúc trước Phụng Hạ đại đế hơi sơ sẩy làm hại cường giả dưới ay tử thuương nặng nề, thuyền lớn bị thổi chỉ còn lại đế giày, giờ phút này gã dốc hết sức chống lại.

Dấu chân Tiên Tôn nhỏ dần, bay lên trên đầu đám người Phụng Hạ đại đế, rũ xuống từng đợt tiên quang bảo vệ mấy người cuối cùng.

Hai chiếc thuyền to khác thấy vậy vội giảm tốc độ, mọi người trên thuyền vận chuyển pháp lực, dốc sức khởi động hai chiếc thuyền to, tránh cho lặp lại vết xe đổ của Phụng Hạ đại đế.

Phương xa, một tịch diệt ma nhãn tạm dừng. Giang Nam nhìn tình huống của Phụng Hạ đại đế, chân mày nhíu chặt. Giang Nam không sợ tịch diệt ma nhãn.