Đế Tôn

Chương 237: Tiên đỉnh chi phôi

- Lần này đại ca cũng muốn ra tay sao? Tam ca, ta cuối cùng hoài nghi, thân phận chân thật của đại ca có thể sẽ là một người mà chúng ta quen biết.

Cáp Lan Sinh ồm ồm nói:

- Số lần hắn ra tay không nhiều, ta thủy chung nhìn không ra nền móng của hắn, lần này quần hùng tranh đoạt Tạo Hóa tiên đỉnh, thực lực không dưới ngươi ta, khoảng chừng hai ba mươi người, hơn nữa cường giả thế giới khác, ta không tin hắn sẽ không sử xuất toàn lực!

Nam tử trẻ tuổi kia đúng là Thiên Cơ tú sĩ bên trong sáu Đại Ma Đầu của Bách Dục Thí Thần Cốc, nghe vậy thấp giọng nói:

- Chúng ta bái hắn làm huynh, lại không biết diện mục chân thật của hắn, để cho ta đã sớm hoài nghi thân phận của hắn. Lần này ta và ngươi đều không giúp hắn, xem hắn đến cùng có thể sử xuất toàn lực hay không! Nếu hắn sử xuất toàn lực, liền không thể không đem toàn bộ sở học của mình hết thảy thi triển đi ra, nền móng của hắn tất nhiên không thể gạt được ta và ngươi rồi.

Sáu ma Bách Dục Thí Thần Cốc dùng cường giả vi tôn, nhưng sáu Đại Ma Đầu này cũng thực sự không phải là một lòng, từng người cũng có bàn tính của từng người.

- Tạo Hóa tiên đỉnh!

Mọi người Huyền Thiên Thánh tông tụ tập lại, cầm đầu rõ ràng là năm vị thái thượng trưởng lão cùng năm vị trưởng lão cấp cường giả của Thánh tông, bọn người Phong Mãn Lâu Lệnh Hồ Dung cũng ở trong đó, nhao nhao ngẩng đầu nhìn khẩu tiên đỉnh trên Thất Bảo đạo đài kia.

Lần này Thái Huyền Thánh tông vì Huyền Đô Thất Bảo lâm có thể nói là tinh nhuệ ra hết, tuy những người này thực sự không phải là cường đại nhất, nhưng ngoại trừ Giang Nam, Lệnh Hồ Dung, Âu Dương Vũ cùng Vân Bằng ra, đại đa số mọi người là đặt chân vào Đạo đài cảnh, mấy vị Thái thượng trưởng lão và trưởng lão, càng là tu thành Thần phủ thậm chí Thiên Cung cường giả!

Lực lượng chủ yếu của Huyền Thiên Thánh tông, cũng không bị chết ở bên trong đạo vân bạo động vừa rồi, như trước có thực lực tranh hùng.

- Đáng tiếc, chưởng giáo không có mặt, nếu không liền có thể tài nghệ trấn áp quần hùng, đoạt được khẩu tiên đỉnh này rồi.

Một vị Thái thượng trưởng lão thở dài nói.

Phong Mãn Lâu trầm giọng nói:

- Chưởng giáo không có, nhưng Lạc sư thúc có, dùng thực lực của Lạc sư thúc tăng thêm chúng ta, cướp lấy tiên đỉnh như trước có hi vọng.

Có Thái thượng trưởng lão nghe được cái tên Lạc Hoa Âm này, sắc mặt lập tức âm trầm xuống, bọn người khác sắc mặt cũng không tốt xem, Thái thượng trưởng lão Huyền Thiên Thánh tông, đường đường Thiên Cung cấp cường giả, cơ hồ đều bị Lạc Hoa Âm đánh qua, hơn nữa đánh cho tương đối hung ác, mặt không còn sót lại chút gì.


Có thể tu luyện tới Thiên Cung cường giả, vô luận tư chất hay là thực lực, ở bên trong tu sĩ đều có thể nói nổi tiếng, thân phận địa vị càng là một bậc cao nhân.

Nhưng trong trận chiến trăm năm trước ấy, bọn hắn những Thái thượng trưởng lão này đều ngã vào trong tay Lạc Hoa Âm, bởi vậy nghe được cái tên này, trong nội tâm liền khó chịu gấp đôi.

- Cái nữ nhân điên kia...

Một vị thái thượng trưởng lão cười lạnh nói.

Phong Mãn Lâu thầm than một tiếng, khom người nói:

- Chư vị sư thúc, sư thúc tổ, có thể đạt được đại đỉnh này hay không, quan hệ đến tiền đồ của Huyền Thiên Thánh tông, vãn bối kính xin chư vị sư thúc, sư thúc tổ có thể bỏ hiềm khích lúc trước, hết thảy dùng Thánh tông làm trọng, cùng Lạc sư thúc liên thủ!

- Dùng Thánh tông làm trọng!

Hơn mười vị trưởng lão, Thái thượng trưởng lão không khỏi động dung, thầm nghĩ:

- Mãn Lâu có chưởng giáo chi tư, nhưng tiếc tư chất kém chút ít, tư chất của hắn nếu là tuyệt hảo, tương lai liền có thể tiếp nhận Ứng Tình, trở thành chưởng giáo kế nhiệm của Thánh tông ta...

Một vị thái thượng trưởng lão chậm rãi gật đầu, trầm giọng nói:

- Đã như vầy, như vậy chúng ta liền trợ giúp nàng một tay. Bất quá không phải bỏ hiềm khích lúc trước, mà là tạm thời buông ân oán lúc trước, sau đó lại cùng nàng tính sổ.

Phong Mãn Lâu đại hỷ, khom người hướng mọi người thi lễ, cười to nói:

- Thánh tông ta không thiếu nhân tài, nếu mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng, lo gì đại sự không thành?

Cận Đông Lưu sừng sững trên không trung, bao quát hơn 100 vị đệ tử, trưởng lão Thái Huyền Thánh tông phía dưới, trầm giọng nói:

- Chư vị đồng môn, tiên đỉnh khai quật, đang mang trọng đại, kính xin chư vị đồng môn giúp ta một tay, cướp lấy tiên đỉnh!


- Cận sư điệt nói không sai!

Một ánh đao màu vàng dài đến vạn trượng đột nhiên đánh rớt, dừng lại ở phía trên rất nhiều đệ tử của Thái Huyền Thánh tông, chỉ thấy đạo ánh đao này như là một vòng trăng rằm màu vàng, Quy Thiên Sầu đứng trong ánh đao, quần áo bay phất phới, trầm giọng nói:

- Lần này tiên đỉnh khai quật, không phải chuyện đùa, có không biết bao nhiêu cường giả ngấp nghé cái pháp bảo này, hơi không cẩn thận, tiên đỉnh sẽ rơi vào tay người khác. Chư vị cần đồng tâm đồng đức, tề tâm hợp lực, mới có thể đoạt được bảo vật, lớn mạnh Thái Huyền Thánh tông ta! Lần này ta cùng với chư vị áp trận, diệt trừ hết thảy đối thủ có can đảm tranh đoạt tiên đỉnh!

Trên một đỉnh núi, thần tiềm hóa thành cự nhân mấy ngàn trượng, như là một Ma Thần, quanh thân Tinh Quang quấn quanh, sau đầu vô số ngôi sao xây dựng thành một vòng trăng sáng, bao quát hơn mười vị đệ tử, trưởng lão Tinh Nguyệt Ma tông phía dưới, thanh âm ù ù, rung động nhân tâm:

- Thần Tông tám mươi vạn năm vinh quang không ngã, ai muốn cùng ta chung một chỗ chinh chiến, cướp lấy tiên đỉnh?

- Giết con mẹ nó long trời lỡ đất!

Hắn vung tay hô to.

- Sát!

Mọi người Tinh Nguyệt Thần Tông hét lớn, ma khí cuồn cuộn, phóng lên trời.

- Tiên đỉnh nơi tay, ai dám tranh phong?

Một nữ tử dung mạo tú lệ cởi bỏ bàn chân ngồi ở trên một tảng đá, lẩm bẩm nói, phía dưới yêu khí trùng thiên, tất cả đại yêu diện mục dữ tợn hung ác, cô gái này mỉm cười, giống như vẻ lo lắng tán đi, bầu trời trăng sáng phát ra ánh sáng chói lọi.

- Vì Yêu Thần Tông chúng ta mà chiến!

Nàng cười nói:

- Mở thế giới chính là Yêu tộc chi tổ, để cho chúng ta tới giết ra uy phong của Yêu tộc!

...

Nguyên một đám danh môn đại phái tiến vào Huyền Đô Thất Bảo lâm, chính ma yêu ba đạo, giờ phút này cũng đã bắt đầu động viên, đằng đằng sát khí, nhìn lên bảo đỉnh của Thất Bảo đạo đài trên bầu trời.

- Giang sơn nhân tài liên tục, một đời người mới thay người cũ, hôm nay người trẻ tuổi thật là khiến người kinh sợ. Bất quá bọn hắn nhất định đụng cái đầu rơi máu chảy.

Tại địa phương xa xôi, ma khí cuồn cuộn, một thanh y nam tử đứng ở bên trong ma khí, lẳng lặng cười nói:

- Bởi vì chúng ta cũng là nhân tài, tư chất so với bọn hắn không kém, thậm chí rất cao, tu vi nội tình so với bọn hắn càng mạnh hơn nữa. Những nhân vật mới này hoàn toàn chính xác rất có nhiệt huyết, nhưng nội tình vẫn là kém một chút. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Trên mặt của hắn mang theo một cái mặt nạ quỷ, giống như khóc không phải khóc, giống như cười mà không phải cười, cả người khí chất cũng cực kỳ quỷ dị, lúc chính lúc tà, phảng phất tại chính tà tầm đó qua lại.