Thiếu nữ này hào hứng, vui mừng khôn xiết, kêu lên:
- Gia hỏa lợi hại như thế, đánh chết hắn, nhất định phải đánh chết hắn!
Ma Ha cùng Trọng Quang tiên quân ngẩng đầu, liếc nhìn Băng Liên thánh mẫu dứng ở trên tế đàn một cái, Trọng Quang tiên quân cười nói:
- Giáo chủ, đây là nữ nhi của ngươi a? Quả nhiên là băng tuyết khả ái, liền là có chút không biết trời cao đất rộng.
Giang Nam kinh ngạc, đang muốn phủ nhận Băng Liên thánh mẫu là con gái của mình, Ma Ha cổ thần cười lạnh nói:
- Tiểu nha đầu, đừng nói ngươi, coi như là cha ngươi Giang giáo chủ cũng xa xa không phải là đối thủ của Ngọc Kinh tiên quân, Ngọc Kinh có thể một ngón tay liền đem cha ngươi bóp chết rồi!
Giang Nam giận quá mà cười, nói:
- Một đầu ngón tay của Ngọc Kinh liền có thể bóp chết ta? Ta lại không tin!
Trọng Quang cùng Ma Ha hiển nhiên không có nghe được đối thoại của Thiên Hoag, Vô Tà hai vị chuyển thế Đạo Quân nói về Giang Nam, không nhận ra Băng Liên thánh nữ, nhìn thấy tiểu cô nương mà Giang Nam mang theo mới mười hai, mười ba tuổi liền đương nhiên cho rằng nàng là nữ nhi của Giang Nam, không khỏi lên tiếng châm chọc một phen.
Sắc mặt của Tử Tiêu lão đạo cổ quái, có chút đồng tình nhìn Ma Ha cùng Trọng Quang, vội vàng đứng xa một chút.
Băng Liên thánh mẫu cũng là giận dữ, ngồi xổm người xuống vung lên tiểu quyền đầu điên cuồng hướng sau đầu của hai cái Tiên Quân chuyển thế mà đánh xuống:
- Không có mắt, cho các ngươi không có mắt! Nếu là lúc trước tiểu nhân vật như các ngươi, cô nương một cước liền giết chết đi! Ngọc Kinh loại nhân vật kia, một cước của cô nương cũng có thể đãm chết nửa người hắn!
Tiểu quyền đầu rơi xuống như mưa, Trọng Quang cùng Ma Ha bị đánh đến sưng mặt sưng mũi, trên đầu nổi lên từng cục, Ma Ha cổ thần giận dữ kêu lên:
- Huyền Thiên, lại không ngăn cản khuê nữ nhà ngươi, ta liền trở mặt... Nha đầu chết tiệt kia, ngươi làm ta mất công trang điểm rồi... Ngươi còn đánh? Lão nương liều mạng với ngươi...
Tiểu nha đầu này tuổi tuy nhỏ, mới vừa mới đản sinh hai ba ngày nhưng mà khí lực lại không nhỏ, may mà Trọng Quang cùng Ma Ha hai người là người tái thế, lại tu luyện tới cảnh giới Tiên Vương, đem thân thể luyện đến gần như kiếp trước của mình, cũng chịu không được tiểu quyền đầu của nàng.
Thân thể của nàng chính là lấy Tiên đạo linh căn, một đóa thủy trung liên hoa luyện thành. Lại dùng đại đạo nguyên dịch tẩm bổ thân thể, toàn thân không có nửa phần tạp chất, cho dù là Giang Nam đối với thân thể của nàng cũng là sợ hãi than, có thể nghĩ được thân thể này của Băng Liên thánh mãu là kinh người bậc nào!
Mặc dù thời gian tu luyện một thế này của Băng Liên thánh mẫu ngắn ngủi, nhưng khởi điểm lại cao, nàng hôm nay chưa đột phá tới cảnh giới Tiên Vương, bất quá thực lực dĩ nhiên đã truy thẳng tới hai cái Tiên Quân chuyển thế là Trọng Quang cùng Ma Ha.
Dù sao kiếp trước nàng là Thiên Quân, lại có điều kiện tốt như vậy, không có tiến bộ kinh người cũng nói không xong.
Hơn nữa trong cơ thể nàng còn tích lũy năng lượng đại đạo nguyên dịch dư thừa, nghĩ đến qua không lâu nữa chỉ sợ là có thể mở ra đạo quả đạo cung rồi. Chỉ là nàng lại không thử đột phá, mà là đang củng cố cảnh giới, tránh để cảnh giới không vững chắc.
Băng Liên thánh mẫu tiếp tục hành hung một trận, sau một lúc lâu, Trọng Quang cùng Ma Ha hai người đầu sưng giống như hai cái đầu heo, Giang Nam đều chưa từng nói ra một lời khuyên, cười lạnh nhìn hai người bị đánh.
Hiện tại Giang Nam đã khôi phục tu vi, lại có Vạn Chú Thiên Chung nơi tay, hai người đều không dám trở mặt.
- Huyền Thiên giáo chủ, cũng là một người tâm đen!
Tử Tiêu lão đạo ở một bên nhìn, thầm nghĩ.
Giang Nam đợi Băng Liên thánh mẫu tiêu tan tức giận, lúc này mới ho khan một tiếng, nói:
- Hai vị đạo huynh, vị này là Băng Liên thánh mẫu, Thiên Quân tiền sử thời đại Yêu đạo, hôm nay chuyển thế, cũng không phải là có quan hệ cha con với ta.
- Tiền sử Thiên Quân chuyển thế?
Ma Ha cùng Trọng Quang sắc mặt kịch biến, Trọng Quang tiên quân lạnh lùng nói:
- Huyền Thiên giáo chủ, nếu như là nữ nhi của ngươi, đánh chúng ta cũng là đánh, nhưng nếu như tiền sử Thiên Quân chuyển thế, ta đây chỉ có thể nói ngươi hoa mắt ù tai! Tiền sử tồn tại, không ai là không muốn phá vỡ Tiên giới do Đế, Tôn cùng Bất Không mở ra, trở thành chúa tể của Tiên giới! Ngươi mang theo một cái Thiên Quân chuyển thế, sớm muộn gì tất sẽ gây ra đại họa, nguy hại Tiên giới ta!
Ma Ha cổ thần cũng là lạnh lùng nói:
- Huyền Thiên, Hỗn Độn Cổ Thần ta cũng là hảo nam nhi tranh tranh thiết cốt, mặc dù có tranh đấu với tiên nhân của Tiên giới, nhưng có lẽ không có người nào cấu kết với tồn tại tiền sử! Ngươi cấu kết với lão yêu phụ tiền sử, khí tiết hoàn toàn biến mất, làm người ta khinh thường! Gian nhân giống như ngươi hẳn là ba đao sáu động, ném tới ma quật cho quái thú ăn, cho ngươi muốn sống cũng không được muốn chết cũng không xong!
Giang Nam tức cười, cười nói:
- Băng Liên thánh mẫu không phải là người xấu!
- Ngươi bị lão yêu bà này che mắt rồi!
Trọng Quang tiên quân kêu lên:
- Hiện tại ngươi xuất thủ giết chết lão yêu bà này vẫn còn kịp...
- Lão yêu bà? Ngươi nói ai là lão yêu bà?
Mặt cười của Băng Liên thánh mẫu nhất thời biến đổi, lại tóm lấy hai người quyền đấm cước đá một trận, Ma Ha cổ thần cả giận nói:
- Yêu phụ, ta thà chết chứ không chịu khuất phục... Ngươi làm xộc xệch xiêm y của nhân gia, nhân gia liều mạng với ngươi!
Giang Nam ho khan một tiếng, ngăn ba người lại, cười nói:
- Các ngươi yên tâm, ta là người hộ đạo của Băng Liên đạo hữu, sẽ không để cho nàng bị tổn thương, cũng quả quyết sẽ không để cho nàng nguy hại đến Tiên giới ta. Hai vị đạo huynh, nhân phẩm Huyền Thiên ta ở chỗ này, hai vị đại khái có thể yên tâm!
Trọng Quang tiên quân cười lạnh nói:
- Giáo chủ, nếu như nàng trở thành Thiên Quân rồi, ngươi có thể làm gì được nàng sao? Theo ý ta, vẫn là trước trảm thảo trừ căn, giết chết Băng Liên lão yêu bà này!
Băng Liên thánh mẫu giận dữ, lại muốn đi đánh hai người, Giang Nam ngăn cản nàng, lạnh nhạt nói:
- Hai vị đạo huynh đại khái có thể đem tâm đặt xuống, Giang mỗ mặc dù bất tài, nhưng đừng nói là Thiên Quân chuyển thế, coi như là Đạo Quân chuyển thế ta cũng đánh chết đả thương mấy người rồi.
Trong lòng hai người Trọng Quang cùng Ma Ha nghiêm nghị, nhứ tới mới vừa rồi Giang Nam đánh chết Thần Mẫu đạo quân, trọng thương Vạn Chú đạo quân, làm cho mấy tôn đạo quân khác cùng Hỗn Độn Cổ Thần phải rút đi, mặc dù không muốn thừa nhận nhưng cũng không khỏi bội phục thủ đoạn của Giang Nam!
- Chỉ hi vọng như thế!
Trọng Quang tiên quân nghiêm mặt nói:
- Giáo chủ, chỉ mong tương lai ngươi sẽ nhớ tới lời nói ngày hôm nay, chớ quên, ngươi thủy chung là sinh linh sinh trưởng ở Tiên giới ta, không phải là yêu ma quỷ quái của tiền sử!
Giang Nam cũng không khỏi bội phục một lời nhiệt huyết của hai người, nghiêm mặt nói:
- Tất không dám quên!
Mọi người để xong khúc mắc trong tâm, lại nói chuyện một đoạn thời gian, Giang Nam đem Tạo Hóa tiên đỉnh trả lại cho Bình Thiên lão tổ, dẫn dắt Băng Liên thánh mẫu rời đi, Băng Liên thánh mẫu cũng sắp sửa chứng đạo Tiên Vương, bất quá trước đó nàng còn muốn thu hoạch vài gốc Tiên đạo linh căn, cần Giang Nam hộ pháp cho nàng.
Tử Tiêu lão đạo cũng không đi theo, mà đám người Tịch Ứng Tình, Bình Thiên lão tổ cũng đang tham ngộ hà quang trên thềm đá, không có theo hắn cùng rời đi.
- Tiến vào Thiên Quân chi môn, cần phá cấm phù, như vậy Thiên Vị Bảng đạo phù hẳn là tiến vào Đạo quân chi môn, mà những ngọc phù kia lại là có tác dụng gì?
Giang Nam ngoài hộ pháp cho Băng Liên thánh mẫu ra, đem những ngọc phù mà mình chiếm được lấy ra, hắn lấy được rất nhiều ngọc phù, đạt tới hơn sáu bảy mươi tấm, chẳng qua là không biết tác dụng của những ngọc phù này, hắn cũng không cách nào làm gì được.
- Khoảng cách Đạo quân chi môn mở ra hẳn là không còn xa đi?
Hắn nhìn về phía sơn xuyên hà lưu đại dương ở trong Thiên Quân chi môn, thầm nghĩ trong lòng:
- Thần Mẫu đạo quân đã chết, Bát Tiên Quân lại còn sống, giờ phút này tám người bọn họ bị ta đánh trọng thương, đây ngược lại là thời cơ tốt nhất để diệt trừ bọn họ! Vạn Chú đạo quân lại cũng bị ta đánh cho trọng thương, nếu hắn không chết, ta thủy chung không thể hoàn toàn nắm trong tay Vạn Chú Thiên Chung...
Giang Nam khẽ cau mày, lúc hắn thúc dục Vạn Chú Thiên Chung đuổi giết Thần Mẫu đạo quân cùng Vạn Chú đạo quân có thể rõ ràng cảm ứng được uy năng của Vạn Chú Thiên Chung có một tia đình trệ, thế cho nên bị Vạn Chú đạo quân chạy trốn.
Vạn Chú đạo quân chính là chủ nhân của Vạn Chú Thiên Chung, những người khác có lẽ không thể từ trong tay Giang Nam cướp đi Vạn Chú Thiên Chung, nhưng mà Vạn Chú đạo quân lại có thể!
Giang Nam sở dĩ có thể nắm Vạn Chú Thiên Chung trong tay là dựa vào chính mình ở trên toái phiến của Vạn Chú Thiên Chung, đem đạo quả ký thác vào trong hạch tâm của kiện Tiên thiên pháp bảo này, Vạn Chú Thiên Chung trọng quy nhất thể, biến thành Tiên thiên pháp bảo đầy đủ, đạo quả của hắn cũng vì vậy mà ký thác vào trong Tiên thiên pháp bảo này!
Bất quá không có tu vi Thiên Quân, đạo quả của hắn vẫn chỉ là nắm trong tay hạch tâm của thiên chung mà thôi, không thể đem tất cả công hiệu của kiện thiên chung này đều hoàn toàn nắm trong tay.
Nếu như tu vi thực lực của Vạn Chú đạo quân vượt xa hắn, vẫn là có thể dễ dàng từ trong tay hắn cướp lấy quyền khống chế Vạn Chú Thiên Chung!
- Người này chưa diệt trừ, cuối cùng là một cái tai họa ngầm!
Mà vào lúc này, giữa núi non tuấn lĩnh của Thiên Quân chi môn, ở một chỗ bí mật chỉ thấy rất nhiều bóng dáng phá toái đang hướng trung gian tụ lại, bóng dáng đang không ngừng chảy máu, qua một lúc lâu tất cả bóng dáng mới tụ tập lại ở chung một chỗ.
Bóng dáng đung đưa, thân thể của Vạn Chú đạo quân dần dần từ bóng dáng trở nên chân thật, ngồi xếp bằng xuống, sắc mặt tái nhợt.
- Huyền Thiên người này quả thực chính là khắc tinh của ta, cư nhiên đã đem đạo quả của chính mình ký thác vào hạch tâm của Vạn Chú Thiên Chung, thế cho nên để cho ta ăn thiệt thòi lớn!
Vạn Chú đạo quân tăng nhanh chữa thương, lạnh lùng nói:
- Bất quá muốn nhận được Tiên thiên pháp bảo của ta không dễ dàng như vậy, ta rất nhanh sẽ tăng lên thực lực vượt xa hắn, đem đồ thuộc về ta triệu hồi, đem hắn xử tử... Người nào?
Sắc mặt của hắn biến hóa, hướng lên một tòa núi lớn nhìn lại, chỉ thấy trên tòa núi lớn kia không biết lúc nào lại xuất hiện một tôn Tiên Quân, đứng thẳng ở trên đỉnh núi, thân hình phiêu nhiên.
Vạn Chú đạo quân ngưng mắt nhìn lại, thế nhưng không nhìn rõ diện mục của người nọ.
Chỉ thấy người nọ đột nhiên khẽ động thân hình, cất bước đi xuống đỉnh núi, hướng hắn từ từ đi tới.
Sắc mặt của Vạn Chú đạo quân nhất thời biến đổi, trong thoáng chốc chỉ cảm thấy người nọ vừa động, thân thể phagnr phất có đại thiên thời không biến huyễn khó lường, từng cái thế giới quang thải rực rỡ đập vào mắt, để cho thiên này cũng không phải là thiên này, để cho địa này cũng không phải là địa này!
- Ngươi là...
Vạn Chú đạo quân run giọng nói.
Người nọ dần dần đến gần, diện mục dần dần rõ ràng, thời không biến ảo quanh thân biến mất không thấy gì nữa, lộ ra diện mục của Nguyên Dục tiên quân, cười nói:
- Vạn Chú đạo hữu, đã lâu không gặp!
- Ngươi còn sống...
Vạn Chú đạo quân khuôn mặt vặn vẹo, trong mắt có sợ hãi, cũng có ngoài ý muốn, run giọng nói:
- Ngươi làm sao có thể còn sống? Làm sao ngươi sống qua được Tịch diệt kiếp? Vì sao ngươi không bị Đế cùng Tôn trấn áp?
Nguyên Dục tiên quân mỉm cười nói:
- Ta ở sau Tịch diệt kiếp gặp qua Đế cùng Tôn, cùng bọn họ luận đạo ba trăm năm, cuối cùng bị thua. Cho nên sau khi bọn họ mở Tiên giới, ta liền ứng ước chuyển thế, muốn ở một thế này tìm kiếm đại đạo của Bất diệt, tìm kiếm được phương pháp đánh bại hai người bọn họ.
Vạn Chú đạo quân run giọng nói:
- Ngươi là tới giết ta sao?
Nguyên Dục tiên quân không nhịn được cười lên:
- Ta chỉ là đi ngang qua nơi này, làm sao sẽ tới giết ngươi? Ngươi không nhìn tới ta hôm nay ở Tiên giới có danh tiếng không tệ sao? Ta há lại tùy tiện động thủ giết người?
- Ngươi không phải là người tùy tiện động thủ giết người?
Vạn Chú đạo quân phảng phất như nghe được chuyện buồn cười nhất, cắn răng nói:
- Vậy người vì sao muốn trảm sát vô số sinh linh ở thời đại Chú đạo ta? Nếu không phải ta có được Vạn Chú Thiên Chung, ngay cả ta cũng bị ngươi chém! Một nửa sinh linh của Chú đạo vũ trụ ta, bao gồm hậu thế của ta đều bị ngươi giết! Đây rốt cuộc là tại sao?
- Bởi vì...
Nguyên Dục tiên quân từ mi thiện mục, mỉm cười nói:
- Ta muốn thí nghiệm một chút, xem một chút sau khi giết chết bọn họ có thể trì hoãn Tịch diệt kiếp hay không. Kết quả là ta vẫn bị thất bại, giết bọn họ cũng không thể trì hoãn Tịch diệt kiếp đến.
- Vì thí nghiệm một cái ý nghĩ của ngươi, ngươi liền tru diệt nhiều sinh linh như vậy?
Khuôn mặt của Vạn Chú đạo quân có chút vặn vẹo, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Vạn Tượng đạo tổ, ngươi cái đồ biến thái này!
Nguyên Dục tiên quân vỗ vỗ khuôn mặt của hắn, xoay người rời đi, cười nói:
- Ta còn cảm thấy ta giết còn ít, hẳn là nên giết hết tất cả sinh linh, nói không chừng liền có thể để cho Tịch diệt kiếp biến mất. Tịch diệt kiếp của tiên đạo sắp đến rồi, ta sẽ thí nghiệm cái ý nghĩ này một chút, hảo hảo sống sót, ngươi sẽ đợi đến một ngày kia!
Ở bên trong Thiên Quân chi môn, Băng Liên thánh mẫu đã thu gốc Tiên đạo linh căn thứ ba, còn đang thu gốc thứ tư, đột phá cực hạn mà kiếp trước chính mình không thể, tranh thủ đạt tới năm gốc linh căn.
Giang Nam cũng dang sưu tầm Tiên đạo linh căn thích hợp với mình, hắn đã mở đạo quả đạo cung, chứng được Thần Vương, tự nhiên trong đọa cung có thể dung nạp càng nhiều linh căn, trong Thiên Quân chi môn có ba ngàn linh căn, cường giả tiến vào nơi này lấy đi liền là một thành còn chưa tới, nơi đây còn có rất nhiều linh căn có thể chọn lựa.