Hắn dùng tuyệt học am hiểu nhất cùng Giang Nam đánh bạc, lại bị Giang Nam đánh bại, tự giác không mặt mũi nào, bởi vậy lách mình rời đi.
Giang Nam vội vàng nói:
- Đạo huynh, còn chuyện Huyền Châu Khai Châu...
Băng Phách Huyền Nữ đột nhiên mở miệng nói:
- Giáo chủ yên tâm, mặc dù Nam Chiên có chút thua không nổi, nhưng mà đã nói, tuyệt sẽ không nuốt lời.
Giang Nam nhẹ nhàng thở ra, đem Hỏa Vân tiên châu, tiền sử Cự Linh võ đạo đồ cùng khối Tiên Thiên tiên kim kia hết thảy thu vào, nhìn về phía Đông Vân cùng An Thanh hai vị Tiên Vương, cười nói:
- Hai vị đạo huynh...
Sắc mặt hai vị Tiên Vương đều có chút khó coi, bọn hắn tới là cho Giang Nam một hạ mã uy, vơ vét tài sản bảo vật của Giang Nam, muốn hắn giao ra Tiên Thiên Nguyên Thủy tiên vực cùng Tiên Thiên Bất Diệt Linh Quang, không nghĩ tới lại bị Giang Nam liên tục ra oai phủ đầu cho mấy người bọn hắn, thậm chí đem bảo bối trong tâm can bọn hắn thắng đi, thật sự để cho trong lòng bọn hắn khó chịu.
An Thanh Tiên Vương phẩy tay áo bỏ đi, lạnh lùng nói:
- Ngươi yên tâm, tuy chúng ta bất tài, nhưng tín dụng vẫn phải có! Chuyện liên danh thượng biểu hai cung, tuyệt sẽ không đổi ý!
Đông Vân Tiên Vương thở dài, cũng rời đi, lắc đầu nói:
- Lần này thua lớn rồi... Giáo chủ chờ đợi mấy ngày, hai cung tất có sắc lệnh xuống.
Giang Nam đưa mắt nhìn hai người rời đi, trong nội tâm nhẹ nhàng thở ra.
- Giáo chủ ở lại Hải Châu ta mấy ngày a.
Thanh âm lãnh lãnh thanh thanh của Băng Phách Huyền Nữ vang lên nói:
- Hiện tại ngươi ly khai, không cách nào còn sống trở lại Huyền Thiên tiên vực.
Trong lòng Giang Nam chấn động, vội vàng hướng vị nữ Tiên Vương này nhìn lại:
- Ngươi nói là...
Trong Tiên điện, chỉ còn lại có Giang Nam cùng Băng Phách Huyền Nữ, những Tiên Vương đi theo An Thanh, Nam Chiên cùng Đông Vân mà đến kia cũng nhao nhao rời đi, bên ngoài còn có chút Tiên Hải Tiên Vương, chỉ là xa xa đang trông xem thế nào, kích động, rất muốn cùng Giang Nam chiến một chầu.
Tiên Hải mười tám Tiên Vương vây công Huyền Thiên tiên vực, hết thảy chết ở trong miệng cóc, bởi vậy khiến mấy người này không phục lắm.
Băng Phách Huyền Nữ chậm rãi nói:
- Nam Chiên ăn hết thiệt thòi lớn như vậy, hơn nữa bị ngươi đánh bạc đấu thắng hắn, hắn không mặt mũi nào lưu ở nơi đây, nhưng cũng sẽ không cam tâm như vậy. An Thanh Tiên Vương có thù tất báo, khẳng định cũng sẽ đối với ngươi ra tay. Về phần Đông Vân, hắn không muốn quá phận đắc tội Huyền Đô cùng Càn Nguyên, bất quá tâm tư của Đông Vân phiêu hốt, để cho người khó có thể nắm lấy, hắn sẽ động thủ đối phó ngươi hay không còn khó nói.
Giang Nam nghiêm nghị.
Băng Phách Huyền Nữ tiếp tục nói:
- Ta đã sáng tỏ Nhân Quả lợi hại, biết rõ bên trong tối tăm có một ít đạo lý, sắp thành tựu Tiên Quân, cho nên Tiên Vương khác của Tiên Hải mời ta ra mặt giáo huấn giáo chủ, ta chưa từng đáp ứng. Giáo chủ chính là Thần Đạo Giáo chủ, là nhân vật nhất định cùng bát Tiên Vương cân bằng, hơn nữa lại là phụ Thần của hai vị Tiên tổ ở Hạ giới, số mệnh gia thân, bởi vậy ta không muốn đắc tội giáo chủ.
Giang Nam tạ ơn, cười nói:
- Tâm cảnh của nương nương, làm cho người bội phục.
Ánh mắt của Băng Phách Huyền Nữ như Tiên Hải, xanh thẳm tĩnh mịch, thần bí mà tràn ngập phong tình dị vực, nói:
- Giáo chủ khách khí, sở dĩ ta không muốn đắc tội giáo chủ, ngược lại thực sự không phải là e sợ Huyền Đô cùng Càn Nguyên, mà là không muốn gây chuyện nhiều, tương lai cùng giáo chủ dây dưa, lại có hai vị Tiên tổ phía sau, dây dưa quá nhiều, sợ có vẫn lạc hiện ra. Bất quá mấy vị Tiên Vương khác lại không nghĩ thế, An Thanh Tiên Vương cùng Nam Chiên Tiên Vương ăn hết thiệt thòi lớn như vậy, hơn nữa hai người bọn họ đều sắp thành tựu Tiên Quân, nếu thành tựu Tiên Quân, thật cũng không sợ cùng ngươi Nhân Quả, bởi vậy nếu ngươi ly khai Hải Châu ta. Tất sẽ lọt vào hai người này phục giết.
Nàng nói khẽ:
- Sau lưng bốn Tiên Vương chúng ta cũng có Tiên Quân chống đỡ, nếu không cũng không thể ở Tiên Giới sừng sững đến nay. Nếu An Thanh Tiên Vương cùng Nam Chiên Tiên Vương ra tay đối phó ngươi, Tiên Quân sau lưng bọn hắn xuất hiện, Càn Nguyên cùng Huyền Đô Tiên Quân cũng rất khó bảo vệ ngươi.
Giang Nam gật đầu, đối với nữ tử này có chút nhìn không thấu. Theo lý mà nói, Tứ đại Tiên Vương giao tình vô cùng tốt, cô gái này chắc có lẽ không đề điểm mình, mà là tùy ý hắn ly khai chịu chết.
Băng Phách Huyền Nữ ánh mắt sáng ngời, rơi vào trên mặt Giang Nam, nói khẽ:
- Ngươi cảm thấy thực lực bốn Tiên Vương chúng ta như thế nào?
Giang Nam suy tư một lát nói:
- Ta vốn là có chút khinh thường Tứ đại Tiên Vương các ngươi, nhưng hôm nay ta mới biết, bốn Tiên Vương quả nhiên danh bất hư truyền, bất luận một người nào, đều hơn ta xa! Nam Chiên Tiên Vương Hỏa Vân tiên châu, đơn giản liền có thể đem ta tạc toái. An Thanh Tiên Vương dùng Tiên Thiên tiên Kim Luyện chế pháp bảo cùng vạn bảo không gian, càng là khủng bố vô cùng, mà Đông Vân Tiên Vương cũng thâm bất khả trắc, thân thể trên ta xa, hắn am hiểu nhất chỉ sợ còn không phải thân thể, mà là pháp lực! Về phần nương nương...
Giang Nam lắc đầu nói:
- Thực lực của Huyền Nữ nương nương. chỉ ở trên bọn hắn, sẽ không dưới bọn hắn!
- Giáo chủ khen trật rồi.
Trong mắt Băng Phách Huyền Nữ có ánh sáng khác thường lưu động, khó được lộ ra vui vẻ nói:
- Ngươi nhìn thấy, bất quá là thực lực mặt ngoài của bốn Tiên Vương ta, nội tình của bốn Tiên Vương ta, còn không chỉ như thế. Ngươi nếu khinh thường bọn người An Thanh, chỉ sợ không có đường sống.
Giang Nam gật đầu, không tiếp xúc bọn người An Thanh, Đông Vân, thật sự là hắn sẽ khinh thường bọn hắn. Nhưng mà thoáng tiếp xúc, hắn mới biết những người này có thể thống lĩnh Tiên Vương khác, độc chiếm Đông Vân, Nam Chiên, Tây Hoàn cùng Tiên Hải, thực sự không phải là may mắn!
Tứ đại Tiên Vương còn như thế, như vậy thực lực của bát Tiên Vương chỉ sợ cũng đạt tới trình độ cực kỳ khủng bố. Bằng không thì sẽ không để cho Tiên Quân hai cung kiêng kị!