Đế Tôn

Chương 2176: Ra Oai Phủ Đầu (1)

Long Nữ cao thấp dò xét Cáp đạo nhân cùng Linh Lung đạo nhân, trong nội tâm buồn bực:

- Đứa bé kia coi như bỏ qua, chỉ là niên kỷ nhỏ một chút, nhưng mà một cái khác liền nghe rợn cả người rồi, còn có đạo đồng tráng kiện như vậy sao?

- Cơm cơm!

Linh Lung đạo nhân hướng Long Nữ ngọt ngào cười nói.

- Xì xào!

Cáp đạo nhân toét ra miệng rộng, lộ ra hàm răng dữ tợn như là cái đinh, hướng Long Nữ cười nói.

Giang Nam trừng hai người, chậm rãi lắc đầu, Linh Lung đạo nhân cùng Cáp đạo nhân đều có chút ủ rũ.

Nội tâm Long Nữ càng buồn bực, thầm nghĩ:

- Hai đạo đồng này của Huyền Thiên giáo chủ có chút cổ quái, tiểu đạo đồng xưng ta là phạm phạm, xú đạo đồng kia rõ ràng bảo ta cô cô, đây là cái đạo lý gì?

Cũng không lâu lắm, bọn hắn đi vào trên tiên hải, Long Nữ hô quát một tiếng, chỉ thấy trong biển rộng sóng cả tỏa ra, một tòa cung điện trồi lên mặt nước, đón lấy một hòn đảo cũng từ trong nước hiện lên, sau đó phiêu khởi một khỏa đầu lâu cực đại.

Giang Nam chăm chú nhìn lại, chỉ thấy đây là một đầu Tiên Quy trên biển, mai rùa như là hòn đảo, lưng đeo cung điện. Long Nữ mời Giang Nam leo lên mai rùa, đi vào trong cung điện, lệnh đầu Tiên Quy này chạy đi.

Tiên Quy này tốc độ nhanh kinh người, theo gió vượt sóng, tốc độ ở bên trong Tiên Hải vậy mà so với tốc độ Tiên Vương phi hành cũng chậm không có bao nhiêu. Đã qua hai ba ngày, Long Nữ cười nói:

- Giáo chủ, đã đến Hải Châu.

Giang Nam từ xa nhìn lại, chỉ thấy trên tiên hải tiên khí vô biên, tiên quang xông lên trời, quay chung quanh một mảnh đại lục rộng lớn bao la bát ngát, ở trên đất đại lục kia khắp nơi tiên cảnh, khắp nơi tiên sơn, thỉnh thoảng có thể chứng kiến điêu khắc cực lớn đứng vững trong dãy núi tầm đó, hiển thị rõ thần thánh trang nghiêm.

Giang Nam đi xuống mai rùa, lập tức có mấy Hải Long cực lớn, còn có chút mập mạp lôi kéo một cỗ bảo liễn kim quang chói lọi từ không trung rong ruổi mà đến, đáp xuống đến trước mặt bọn họ.

Long Nữ mời Giang Nam lên xe, vài đầu Hải Long này tuy mập mạp, nhưng mà tốc độ lại cực kỳ kinh người, lôi kéo bảo liễn chạy như bay mà đi.


Đã qua gần nửa ngày thời gian, Hải Long rốt cục đem bảo liễn kéo đến trước một mảnh tiên vực, phiến tiên vực kia tên là Phong Hỏa liên thành tiên vực, Phong Hỏa bắt đầu khởi động, từ xa nhìn lại cực kỳ kinh người, quay chung quanh một mảnh thành trì chuyển động.

Bất quá đây cũng không phải là Tiên Thiên tiên vực, mà là hậu thiên tạo thành tiên vực, cùng Tiên Thiên Lôi Hải Tiên Vực, Tiên Thiên Nguyên Thủy tiên vực không cách nào so sánh.

- Huyền Thiên giáo chủ, ngươi cuối cùng đã tới!

Giang Nam còn chưa kịp xuống xe, đột nhiên chỉ nghe một tiếng cười to kinh người truyền đến:

- Giáo chủ, hôm nay Tứ đại Tiên Vương chúng ta liên danh thượng biểu hai cung, vì ngươi Khai Châu, thành lập Huyền Châu, đổi lại giáo chủ, phải chăng nên đem Tiên Thiên Nguyên Thủy tiên vực nhường lại, dùng để tỏ lòng biết ơn?

- Ra oai phủ đầu đã đến.

Giang Nam ánh mắt chớp động, đi xuống bảo liễn.

Trong Phong Hỏa liên thành tiên vực, mấy Tiên Vương cổ lão ngồi ở trung tâm tiên vực, xa xa nhìn lại, nhìn chăm chú vào vài đầu Hải Long lôi kéo bảo liễn chạy nhanh vào tiên vực.

Trong đó một Tiên Vương quanh thân tràn ngập tiên hỏa hừng hực, dị thường rừng rực, lửa kia không phải là Tiên Vương cấp tiên hỏa, mà là Tiên giới bản nguyên chi hỏa, là lúc Đế Tôn mở Tiên giới xuất hiện tiên hỏa tinh hoa, cho dù là Tiên Quân cũng không thể luyện thành hoả diễm bực này!

Tiên Vương này, đương nhiên là Nam Chiên Tiên Vương đứng đầu Nam Chiên cửu châu, trong Tiên giới bản nguyên chi hỏa chửa sinh ra tồn tại cường đại.

Bên cạnh một Tiên Vương mặc giáp trụ kim giáp, hùng vũ khí phách, quanh thân hắn có một không gian nặng kỳ dị, trong không gian kia nơi nơi là hư ảnh các loại pháp bảo, lâu đỉnh tháp chung cầm sắt cổ nhạc đao thương kiếm kích,… đủ loại, so sánh với Binh Tổ còn nhiều hơn vô số lần!

Những pháp bảo này, rõ ràng là do tiên kim kim khí tạo thành, không ngừng va chạm!

Mà Tiên Vương này, chính là An Thanh Tiên Vương đứng đầu Tây Hoàn mười hai châu, trong Tiên giới bổn nguyên kim khí chửa sinh tồn tại cường đại!

Khác còn có một người, phiêu dật như mây, phong vân lách thân, chính là Đông Vân Tiên Vương đứng đầu Đông Vân mười bốn châu.

Nữ nhân bên cạnh vắng lạnh như hàn băng, chính là Hải Vương Băng Phách Huyền Nữ.


Bốn Tiên Vương kia giờ phút này đều nhìn về phía bảo liễn lôi kéo Giang Nam kia, Đông Vân Tiên Vương đột nhiên cười nói:

- Huyền Thiên Giáo Chủ dù sao cũng là Thần Đạo Giáo chủ, cái ra oai phủ đầu này vẫn là nên có.

An Thanh Tiên Vương mở miệng, thanh âm leng keng có lực giống như kim thạch trỗi lên. Từ từ nói:

- Hắn muốn chiếm cứ Tạp Đà châu cùng Vô Nhân khu, mở Huyền Châu. Liền nhất định phải bị chúng ta gõ, cho hắn biết trời cao đất rộng, nếu không tương lai hắn được voi đòi tiên, nói không chừng khẩu vị lớn, còn có thể thâu tóm tiên châu của chúng ta.

Nam Chiên Tiên Vương cười ha hả nói:

- Hơn nữa, muốn nhận được quyền chưởng khống Tạp Đà châu cùng Vô Nhân khu trên danh nghĩa, cũng phải giao ra cái giá cao. Nghe nói Huyền Thiên Giáo Chủ có không ít bảo vật, nói thí dụ như Tiên Thiên Bất Diệt Linh Quang, Tiên Thiên Nguyên Thủy Tiên Vực, phải giao ra đây. Về phần Đạo Quả của hắn, hắn giữ lại là được.

Đông Vân Tiên Vương cười nói:

- Chư vị, các ngươi không thể khinh thường Huyền Thiên Giáo Chủ, trong tiên vực của hắn có một đại cao thủ, không thua chúng ta! Hơn nữa Tiên Vương dưới trướng Huyền Thiên cũng không ít, đủ để cùng chúng ta địa vị ngang nhau. Huống chi hắn còn có Huyền Đô Tiên Quân cùng Càn Nguyên Tiên Quân ở sau lưng ủng hộ.

- Hắn có Tiên Quân ủng hộ, chúng ta liền không sao?

An Thanh Tiên Vương lạnh nhạt nói:

- Nếu Tiên Quân sau lưng của hắn nhúng tay mà nói, Tiên Quân sau lưng chúng ta cũng sẽ ngồi không yên, những Tiên Quân này quỷ kế vô cùng. Kết quả là ai cũng không làm gì được người nào. Hiện tại, có thể cho Huyền Thiên Giáo Chủ một hạ mã uy, gõ hắn cũng là tốt. Chỉ cần chúng ta không làm quá đáng, Huyền Đô, Càn Nguyên cũng sẽ không ra tay.

Đông Vân Tiên Vương cười tủm tỉm nói:

- Vậy thì gõ hắn, thấp nhất cũng phải cho hắn biết, hắn có thể thành lập Huyền Châu cũng là ân tứ của chúng ta. Huyền Nữ nương nương, ý của ngươi như thế nào?

Băng Phách Huyền Nữ thản nhiên nói:

- Không nên quá đáng. Hắn dù sao cũng là khách nhân ta mời tới.

- Đây là tự nhiên.

Tam đại Tiên Vương cười nói.

Mà vào lúc này, Giang Nam đã xuống xe, liền thấy phía trước phong vân cuốn động, một cỗ khí thế khôn cùng hướng hắn ầm ầm đè xuống, cho dù là Long Nữ Tiên Vương bên cạnh hắn cũng không khỏi kêu rên một tiếng, lảo đảo lui về phía sau!

Đây chính là ra oai phủ đầu!

Dù sao Giang Nam cũng là thế lực mới phát, vô luận thế lực kia nhân từ như thế nào, cũng không nguyện thấy phạm vi thế lực của mình bị người mới tới chia cắt, cho dù là chia cắt một khối rất nhỏ.